Phần 185: Mượn thế tiến thêm một bước
Hạ Tiểu Vũ đỏ mặt, nói nhỏ như tiếng muỗi, “Người nên nói cảm ơn hẳn là tôi mới đúng, cảm ơn cậu đã giúp tôi, cùng tôi diễn một vở kịch hay như vậy.”
“Không không, chúng ta hẳn là nên giúp đỡ lẫn nhau.”
Sau đó hai người câu có câu không nói chuyện một lát, sau đó Thẩm Hạo mượn cớ rời đi.
Bởi vì ở lại cũng không có khả năng có bất kỳ tiến triển nào, còn không bằng lưu lại một ấn tượng tốt, làm cho Hạ Tiểu Vũ cảm thấy hắn không phải là một người đàn ông trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện đó. Sau khi rời khỏi biệt thự, gió đêm lạnh lẽo thổi đi những dục vọng còn lại của Thẩm Hạo, làm cho đại não hắn dần dần trở nên thanh minh.
Hồi tưởng lại một màn vừa phát sinh mới nãy, không khỏi cười thành tiếng.
Thông qua biểu hiện trước sau của Hạ Tiểu Vũ, hắn biết nữ nhân này đã bắt đầu chậm rãi tiếp nhận hắn, chẳng qua còn chưa chuẩn bị tốt để làm chuyện kia.
Tuy rằng đêm nay đây là một cơ hội ngàn năm có một, hoàn toàn có thể mượn thế tiến thêm một bước.
Nhưng hắn không muốn làm như vậy, bởi vì tính cách cương liệt của Hạ Tiểu Vũ đã khiến hắn chùn bước.
Trừ phi Hạ Tiểu Vũ chính mình nguyện ý, nếu không hắn sẽ không có bất kỳ cưỡng cầu nào.
Mặt trời một lần nữa lại mọc lên như bình thường, không chút keo kiệt chiếu rọi ánh sáng mặt trời lên trên mặt đất.
Thẩm Hạo đúng giờ đi làm quẹt thẻ chấm công, trước tiên ở văn phòng bận rộn một hồi, đột nhiên cảm thấy cần đi WC gấp, khi đi qua đại sảnh, hắn phát hiện Sở Uyển Ngôn ngồi ngay ngắn trước màn hình máy tính, sắc mặt rất khó coi.
Tuy rằng bình thường nàng rất cao lãnh, trên mặt không có bao nhiêu biểu tình, nhưng lại không có sắc mặt khó coi như hôm nay.
Không nói một lời ngồi ở chỗ đó, lông mày cong khẽ nhíu, khuôn mặt căng thẳng, cả người thoạt nhìn cực kỳ lãnh diễm.
Đồng thời trên người tản mát ra khí tràng rất cường đại, làm cho người ta không dám tới gần.
Sau khi đi vệ sinh xong, thấy Sở Uyển Ngôn vẫn là bộ dáng vừa rồi, sắc mặt không hề hòa hoãn, Thẩm Hạo liền gọi nàng đến văn phòng, hỏi mới biết trong công ty cư nhiên có người nói xấu nàng.
Nói nàng chỉ là một người mới, sao có thể có nhiều danh sách như vậy, khẳng định là đã làm chuyện gì đó không thể để người khác nhìn thấy, mới có thể kéo được nhiều danh sách như vậy, thậm chí còn có người nói nàng dùng thân thể để đổi lấy thành tích.
Nghe đến đó, Thẩm Hạo cực kỳ tức giận, vỗ bàn mà lên, “Cô chờ ở đây.”
Bỏ lại những lời này, dưới ánh mắt khó hiểu của Sở Uyển Ngôn, thần sắc Thẩm Hạo lạnh như băng đi ra khỏi văn phòng.
“Đều yên tĩnh lại một chút, nghe tôi nói mấy câu, tôi biết lần khảo hạch thành tích này năng lực xuất chúng của tôi thoáng cái áp chế tất cả các ngươi, mà trong này, không thể không nhắc đến công lao của Sở Uyển Ngôn.”
“Mặc dù nàng ấy là một người mới, nhưng trong kỳ sát hạch thành tích này đã giúp tôi rất nhiều, những danh sách này có một phần lớn là nàng ấy tìm bạn bè và bạn học của mình để ký kết, điểm này tôi có thể chứng minh.”
“Đồng thời tôi cũng biết trong số các ngươi có rất nhiều người trong lòng ghen tị, nhưng mình không có năng lực còn dùng ác ngữ đả thương người khác, chẳng lẽ không cảm thấy làm như vậy quá ghê tởm cùng vô năng sao?”
Nói xong, ánh mắt Thẩm Hạo đảo qua, rơi vào trên người Trương Phi Vân đang giảng giải cho một đồng nghiệp, lại lớn tiếng nói, “Sau này nếu như ai dám nói lung tung, bị tôi nghe được, cũng đừng trách tôi không khách khí!”