Phần 183: Thật biết diễn
Mặt Hạ Tiểu Vũ đỏ lên, nhìn Thẩm Hạo ánh mắt sáng quắc, nhỏ giọng nói, “Làm, làm giống như đang làm chuyện kia ấy.”
Nhìn Hạ Tiểu Vũ khuôn mặt đỏ bừng, vẻ mặt nhăn nhó, trước ngực sóng biển mãnh liệt, trong lòng Thẩm Hạo nóng rực một mảnh, linh cơ khẽ động, “Chẳng lẽ hai chúng ta cứ như vậy đứng diễn? Nếu như vậy, tôi không có cảm thấy a.”
“Vậy, cậu muốn như thế nào?”
Thẩm Hạo cười hắc hắc,”Đơn giản, cô nằm lên giường, tôi nằm lên trên người cô, như vậy tôi sẽ có cảm giác, có thể phối hợp tốt hơn, càng diễn càng thật hơn a.”
Nghe hắn nói như vậy, Hạ Tiểu Vũ theo bản năng muốn cự tuyệt, nhưng vừa nghĩ đến nếu để bị Lý Hoa phát hiện ra manh mối, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi, vì thế chỉ đành miễn cưỡng gật đầu.
Sau đó, dưới ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú của Thẩm Hạo, Hạ Tiểu Vũ chậm rãi đi đến bên giường nằm xuống.
Bất quá nàng cũng không phải chính diện nằm xuống, mà là nằm sấp trên giường.
Thấy thế, Thẩm Hạo không khỏi thất vọng, bởi vì cứ như vậy hắn liền không cách nào cảm thụ được cặp vú to lớn kia.
Bất quá nhìn tấm lưng cong vút của Hạ Tiểu Vũ cùng cái mông đầy đặn của nàng, hắn vẫn có xúc động rất mãnh liệt.
“Vậy tôi đến đây, cô nhớ chuẩn bị sẵn sàng.”
Nói xong, Thẩm Hạo bước nhanh đến bên giường, sau đó hai tay tách ra chống giường, thân thể chậm rãi hạ xuống.
“A… nhẹ chút, ưm… Nhẹ hơn một chút, cậu làm tôi đau, ah… ưm.”
“Này, cô có thể giúp tôi bắn ra được không, tôi rất khó chịu.”
Ngay sau khi Hạ Tiểu Vũ kêu lên một đợt rên rỉ uyển chuyển mê người, còn đang thở hổn hển, Thẩm Hạo liền ghé vào bên tai nàng nhỏ giọng nói.
Từng trận hô hấp nóng ẩm thổi vào lỗ tai, có chút ngứa ngáy, làm cho Hạ Tiểu Vũ nhịn không được dùng vai thơm cọ cọ.
“Nghĩ cũng đừng nghĩ.”
Dùng khuôn mặt đỏ bừng trả lời hắn, Hạ Tiểu Vũ lại một lần nữa bắt đầu rên rỉ, khiến Thẩm Hạo nghe được khó chịu đến mức, muốn bao nhiêu khó chịu thì có bấy nhiêu khó chịu.
Nếu nữ nhân này không chịu giúp mình, vậy thì mình sẽ tự nghĩ biện pháp!
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo linh cơ vừa động, lập tức cởi quần, móc ra chỗ đó, vén làn váy ngủ của Hạ Tiểu Vũ, chuẩn bị đem côn thịt của mình đặt ở trong rãnh mông của nàng hảo hảo cọ xát một chút…
Đột nhiên, một tiếng rên rỉ mê người uyển chuyển vang lên trong phòng, làm cho động tác của Thẩm Hạo đột nhiên dừng lại.
Nhìn Hạ Tiểu Vũ nằm sấp trên giường, vùi đầu vào trong chăn, hai mắt trợn tròn, hô hấp dần dần dồn dập.
Nữ nhân này, mình còn chưa bắt đầu đã bắt đầu rên, thật sự là biết diễn xuất.
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo không chút do dự, trực tiếp đè xuống.
“Ồ… Nhẹ một chút, cậu sắp đè chết tôi rồi, ưm, a…”
Câu này của Hạ Tiểu Vũ ngược lại là nói thật, Thẩm Hạo hình thể cao lớn, đột nhiên đè lên, thiếu chút nữa thì đè bẹp nàng.
May mắn đây là ở trên giường nệm mềm mại, nếu là ở trên sàn nhà, một cặp vú khổng lồ của nàng nhất định sẽ bị đè hỏng.
“Cô quá chặt, kẹp tôi thật thoải mái a, dùng sức kẹp, đúng, chính là như vậy, a…”
Lúc Thẩm Hạo đè xuống, liền đem lều trại đã sớm cao vút, trực tiếp nhét vào trong rãnh mông của Hạ Tiểu Vũ.
Mà Hạ Tiểu Vũ chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh, Thẩm Hạo chỉ mặc một cái quần thoải mái rộng thùng thình, nên bộ vị kia có thể thoải mái hoạt động, không sai biệt lắm có một nửa trực tiếp tiến vào khe rãnh mê người kia.
Theo Hạ Tiểu Vũ không ngừng rên rỉ, thân thể mềm mại của nàng cũng run lên, ngay cả hai cánh mông mật ong cũng không ngừng co rút lại, kẹp đến chỗ đó của Thẩm Hạo một trận sảng khoái.
Mặc dù hắn muốn tiến xa hơn, nhưng hắn lại không dám.