Phần 180: An ủi
Cảm nhận được vòng tay đang ôm lấy vòng eo mình dùng sức như vậy, tựa hồ muốn đem nàng dung nhập vào thân thể, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ kia, Tần Phỉ Tuyết thoáng yên ổn lại.
Trong thang máy vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của hai người bọn họ.
Mỗi khi hô hấp vững vàng dài dài của Thẩm Hạo vang lên, sẽ có một trận khí lưu nóng ẩm phun lên gò má nàng, nhưng rất thoải mái.
Vòng tay ấm áp rộng lớn rắn chắc, mang lại cho nàng cảm giác an toàn vô hạn, tựa hồ chỉ cần nằm ở trong vòng tay này, cho dù trời sụp xuống, nàng cũng sẽ không gặp phải chuyện gì.
Trong lúc nhất thời, Tần Phỉ Tuyết thế nhưng quên mất mình đang ở nơi nào, thầm nghĩ phải nằm thật tốt trong vòng tay này, hưởng thụ một chút ấm áp khó có được.
“Dì, đừng sợ, đợi lát nữa vô luận xảy ra chuyện gì, chỉ cần nhắm mắt lại, ôm chặt lấy con!”
“Vâng.”
Tần Phỉ Tuyết nhu thuận đáp một tiếng, chậm rãi nhắm mắt lại, hoàn toàn lâm vào loại cảm giác an toàn ấm áp này.
Nhìn mẹ vợ giống như tiểu nữ nhân, cảm thụ được thân thể mềm mại lồi lõm kia dán sát vào người mình, hai mảnh tuyết trắng đầy đặn trước ngực bị mình ép thành hai cái bánh bao thật dày. 9…
Một loại cảm giác kích thích trước nay chưa từng có, ở trong lòng Thẩm Hạo bốc lên.
Đây là một cơ hội a, một cơ hội có thể cùng mẹ vợ hảo hảo chơi đùa một trận, không thể bỏ qua!
Vì thế bàn tay to của Thẩm Hạo nắm lấy vòng eo Tần Phỉ Tuyết, bắt đầu không an phận đi dạo.
Đương nhiên, động tác của hắn rất nhẹ nhàng, cơ hồ không thể phát hiện.
Đầu tiên là vuốt ve trên lưng ngọc đường cong kinh người của Tần Phỉ Tuyết, sau đó theo cột sống một đường trượt xuống, đụng phải hai cánh mông tròn trịa.
Cảm thụ được cảm giác co giãn mười phần kia, Thẩm Hạo không thể nhịn được, thoáng cái đắp lên trên, chậm rãi vuốt ve.
Bởi vì quanh năm luyện tập yoga, mông của Tần Phỉ Tuyết vô cùng tròn trịa.
Sờ lên thật giống như sờ được một đoàn thạch thật lớn, trong mười phần co giãn mang theo một chút độ cứng, cảm giác cực tốt.
Đồng thời tay kia sờ đến dưới mông mật ong, từng chút từng chút bóp lại, khiến cho cặp mông mềm mại mười phần mềm nhũn từ trong khe tay chui ra.
Khi bàn tay to nóng bỏng kia sờ đến giữa mông mật ong, dừng ở trên rãnh mông thâm thúy mê người, nhẹ nhàng đi xuống nơi yếu hại, thân thể mềm mại của Tần Phỉ Tuyết run lên, “Tiểu Hạo…”
“Dì đừng sợ, hẳn là mất điện hoặc xuất hiện trục trặc gì đó, lát nữa có thể sửa xong.”
Không đợi Tần Phỉ Tuyết nói xong, Thẩm Hạo liền cắt đứt lời nàng, đồng thời động tác trên tay cũng dừng lại.
Hắn biết Tần Phỉ Tuyết muốn nói cái gì, cho nên căn bản không cho nàng có cơ hội để mở miệng nói xong.
Tần Phỉ Tuyết rất muốn thoát khỏi vòng tay Thẩm Hạo, nhưng nàng lại thập phần mê luyến loại cảm giác an toàn ấm áp này.
Nhận thấy bàn tay nóng bỏng kia càng ngày càng càn rỡ, đều đã sờ tới trong rãnh của mình trượt qua trượt lại, Tần Phỉ Tuyết không khỏi thở dốc một tiếng…
“Tiểu Hạo, con… con… không cần như vậy, dì rất khó chịu.”
Nói xong, Tần Phỉ Tuyết vặn vẹo thân thể mềm mại, bởi vì nàng bị Thẩm Hạo gắt gao ôm chặt, nên chỉ có thể thông qua thân thể vặn vẹo để phản kháng giãy giụa.
Nhưng nàng vặn vẹo như vậy, lại mang đến cho Thẩm Hạo khoái cảm vô hạn.
Chỉ cảm thấy hai mảnh mềm mại đè lên bộ ngực cường tráng của hắn cọ xát một trận, ngực cùng ngực va chạm, tạo thành một cỗ khoái cảm khó có thể nói thành lời, khiến cho bộ vị dưới háng hắn, dần dần ngẩng đầu đứng thẳng.
“Tiểu Hạo, con…”…
“Suỵt, dì đừng nói gì cả, vừa rồi hình như con nghe được có động tĩnh gì đó!”