Phần 160: Muội muội dâng tới cửa
Kỳ thật thật đúng là bị hắn đoán đúng, bất quá chỉ đoán đúng một nửa.
Tần Phỉ Tuyết quả thật bởi vì thẹn thùng, không dám đối mặt với hắn, nhưng đây cũng không phải nguyên nhân chủ yếu nhất.
Chủ yếu là bởi vì một màn hương diễm kích thích vừa rồi, cùng với thanh âm làm tình của Tần Phỉ Vũ và Tôn Đức, kích thích Tần Phỉ Tuyết thật sâu, làm cho cảm giác ham muốn của nàng rất mãnh liệt, nhưng lại không có biện pháp được thỏa mãn.
Vì vậy, khi vào trong nhà vệ sinh để làm sạch, nàng không thể không thủ dâm thêm một lần nữa.
Trong phòng, nhìn Tôn Đức nằm ở một bên ngáy to giống như heo chết, Tần Phỉ Vũ dần dần nhíu chặt mày.
Nàng vừa mới có chút cảm giác, Tôn Đức đã không thể làm tiếp được nữa, mỗi lần đều là như vậy, nàng thực sự rất chán nản, nhưng không thể từ chối.
Vốn tưởng rằng đêm nay Tôn Đức chủ động như vậy, sẽ mang đến cho nàng cảm giác khác, nhưng kết quả vẫn làm nàng thất vọng.
Nhìn Tôn Đức hình thể cồng kềnh mập mạp, diện mạo hèn mọn khó coi, Tần Phỉ Vũ chợt cảm thấy nhớ Thẩm Hạo.
Tuy rằng Thẩm Hạo cũng không quá đẹp trai, nhưng khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, phối hợp với dáng người cao lớn cường tráng, lại có một phen mị lực khác.
Đặc biệt là khi hắn làm loại chuyện này, thời gian kéo dài cực kỳ lâu.
Còn có bộ vị có kích thước kinh người kia, mỗi một lần tiến vào thân thể nàng, cứ như muốn xuyên thủng người nàng, đâu phải là người như tên Tôn Đức ba phút này có thể so sánh.
Giờ khắc này, Tần Phỉ Vũ nhớ Thẩm Hạo vô cùng mãnh liệt.
Nàng nhớ thân thể cường tráng của hắn, nhớ bộ vị nóng rực có kích thước tuyệt vời của hắn.
Vì vậy, nàng lấy điện thoại di động ra, do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn gửi đi một tin nhắn văn bản.
Thẩm Hạo đang nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, vui vẻ hồi tưởng lại một màn vừa phát sinh cùng mẹ vợ, không khỏi nhếch miệng cười ngây ngô.
Đột nhiên, điện thoại di động chấn động, đúng là Tần Phỉ Vũ gửi tin nhắn cho hắn.
Mở ra nhìn, Thẩm Hạo xoay người ngồi dậy, hai mắt tỏa sáng, lập tức hăng hái.
“Đầu tiên là chị gái dùng miệng hầu hạ ta, sau đó em gái lại chủ động đưa tới cửa, tuy rằng không thể đồng thời hưởng thụ hai vị hoa tỷ muội, nhưng như thế này cũng không khác biệt là mấy.”
Lẩm bẩm nói xong, cửa phòng liền phát ra ba tiếng gõ nhẹ nhàng.
Thẩm Hạo lập tức xuống giường, nhẹ nhàng mở cửa phòng, một trận gió thơm liền xông vào mũi, ngay sau đó trong ngực có thêm một cỗ hương mềm ấm áp.
“Chị Phỉ, ông xã chị ngủ rồi sao?”
“Đừng nhắc đến anh ta, vừa nhắc tới anh ta, chị liền tức giận.”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo cười hắc hắc.
May mắn cái gã mập mạp chết tiệt Tôn Đức kia bất lực, bằng không đêm nay mình đã phải mình đơn gối chiếc không ngủ được.
“Em cười ngây ngô cái gì vậy?”
Thẩm Hạo lập tức lắc đầu, “Không cười cái gì cả, chỉ là cảm giác lá gan của chị Phỉ thật lớn nha, nam nhân vừa ngủ liền tới tìm em.”
Lời này làm cho khuôn mặt xinh đẹp của Tần Phỉ Vũ đỏ lên, chỉ cảm thấy xấu hổ không chịu nổi.
Dưới cơn quẫn bách, liền giơ nắm đấm phấn nộn ra, nhẹ nhàng đấm lên ngực Thẩm Hạo.
“Tên tiểu tử thúi này, lại dám giễu cợt chị, xem chị có dám đánh chết em không?”
“Ai nha, em thật sợ rất sợ, nhưng chị à, chị có thể dùng thêm chút lực được không, chính là như vậy, dùng sức, nhanh hơn một chút.”
Động tác đùa giỡn của Tần Phỉ Vũ nhất thời dừng lại, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Thẩm Hạo, “Em, có phải em nghe lén chị và Tôn Đức làm… Cái kia hay không?”