Phần 158: Kích thích
Từ trong mắt Thẩm Hạo, Tần Phỉ Tuyết thấy được cảm giác nóng bỏng mãnh liệt, tựa như một đống lửa, muốn thiêu cháy nàng.
Mà từ trong mắt Tần Phỉ Tuyết, Thẩm Hạo thấy được bảy phần khát vọng cầu xin, ba phần giãy giụa do dự.
Trong lòng vừa động, lập tức rút tay ra, ấn lên vai Tần Phỉ Tuyết, “Dì, con thật sự rất khó chịu, cảm giác nếu như không giảm bớt một chút, sẽ chết mất!”
Nói xong, một bàn tay nhanh chóng móc ra vật nam tính đã sớm dựng thẳng lên cao, “Dì xem, nó thật sự rất khó chịu.”
Dưới ánh đèn mờ nhạt, nơi nóng rực tràn ngập lực lượng khó có thể tưởng tượng, tản ra khí tức nam tính nồng đậm.
Hai tay Thẩm Hạo dùng sức ấn xuống, Tần Phỉ Tuyết chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, một trái tim đập loạn xạ, thiếu chút nữa từ trong cổ họng bay ra ngoài.
Đột nhiên, hai chân Tần Phỉ Tuyết mềm nhũn, trực tiếp quỳ gối trước mặt Thẩm Hạo, món đồ chơi kích thước khổng lồ nóng bỏng nhất thời quất lên mặt nàng.
“Ba!”
Một tiếng trầm đục vang lên, Tần Phỉ Tuyết ý loạn tình mê nhất thời phục hồi tinh thần, giãy giụa muốn đứng dậy, lại bị Thẩm Hạo gắt gao đè xuống.
Cùng lúc đó, tay kia của Thẩm Hạo đỡ lấy vật nóng rực kia, đặt lên trên cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận như anh đào của Tần Phỉ Tuyết, ưỡn lưng thẳng về phía trước, muốn mở hai cánh môi đỏ mọng, tiến vào trong đó.
Nhưng Tần Phỉ Tuyết sống chết không muốn, không ngừng lắc đầu trái phải tránh đi vật có kích thước kinh người nóng bỏng kia! 4…
Thấy thế, trong lòng Thẩm Hạo khẽ động, một bàn tay to lập tức từ cổ áo Tần Phỉ Phỉ vươn vào cầm lấy cặp vú mềm mại nặng trịch, nắm lấy viên nho đỏ đã sớm nhô lên, dùng sức nhéo một cái.
“A,”
Nơi yếu hại đột nhiên bị mạnh mẽ xâm phạm, Tần Phỉ Văn theo bản năng phát ra một tiếng thở dốc…
Nhưng còn chưa kịp khép miệng lại, đã bị Thẩm Hạo thấy dùng côn thịt lấp kín.
Tần Phỉ Tuyết sửng sốt, sau đó dùng sức lắc lắc đầu, muốn phun ra, lại bị Thẩm Hạo gắt gao ôm lấy, đồng thời mông hắn rất nhanh trước sau giật giật.
“Ư ư ư…”
Thật kích thích, hưởng thụ cái miệng nhỏ nhắn của mẹ vợ chính là sảng khoái a!
Cái loại cảm giác mềm mại đã lâu không gặp này, làm cho Thẩm Hạo thoải mái đến hai mắt lật thẳng.
Tuy rằng Tần Phỉ Tuyết còn đang giãy giụa, nhưng đầu nàng lại bị Thẩm Hạo gắt gao ôm lấy, căn bản không phản kháng được.
Cỗ khí tức nội tiết tố nồng đậm kia xông vào mũi, hun đến nàng ý loạn tình mê, khó có thể khống chế.
Hơn nữa nghe được thanh âm rên rỉ vì sung sướng của em gái cùng em rể mình, cùng với việc mình thân là mẹ vợ lại cùng con rể tương lai làm loại chuyện này, cảm giác xấu hổ mãnh liệt cùng với một loại cảm giác kỳ diệu khó có thể diễn tả bằng lời, làm cho Tần Phỉ Tuyết cảm thấy đặc biệt kích thích.
Đồng thời nàng cũng lo lắng chuyện như vậy sẽ bị người khác nhìn thấy, liền muốn nhanh chóng để Thẩm Hạo phóng thích ra.
Vì thế một cái lưỡi thơm ngát, theo bản năng phối hợp với động tác nhún giật của Thẩm Hạo, bắt đầu liếm mút.
Nhất thời, Thẩm Hạo nhận ra.
Cúi đầu nhìn, chỉ thấy mẹ vợ vẻ mặt chuyên chú nhìn chằm chằm chỗ kinh người của mình, hai má theo côn thịt ra ra vào vào, không ngừng phồng lên thu nhỏ lại, giống như ếch.
Thẩm Hạo không khỏi cả người run lên, khoái cảm dần dần mãnh liệt hẳn lên.
Mà trong phòng, màn dạo đầu của Tôn Đức làm thập phần tỉ mỉ, khiến Tần Phỉ Vũ thở dốc liên tục, nhịn không được cất tiếng rên rỉ.
Tiếng thở dốc kiều uyển chuyển mê người kia, giống như thuốc kích dục mãnh liệt nhất thế gian, khiến vô luận là Thẩm Hạo hay Tần Phỉ Tuyết nghe được đều có cảm giác kích thích mãnh liệt.