Phần 153: Đánh mạt chược
Thẩm Hạo cũng vội vàng hòa giải…
“Yên tâm đi dì út, ngày này không còn lâu đâu.”
Tần Phỉ Vũ không nói dối, vừa rồi đúng là nàng ấy và Thẩm Hạo đang tán gẫu chuyện hôn sự của Trần Tư Tư.
Xem ra thật sự là mình nghĩ nhiều, cũng nhìn hoa mắt.
Nghĩ tới đây, sắc mặt Tôn Đức dần dần nhu hòa xuống, ánh mắt đảo qua, cười nói…
“Thời gian còn sớm, hay là chúng ta chơi mạt chược đi?”
Đề nghị này của hắn lập tức nhận được sự đồng ý của mọi người.
Nhưng bởi vì Trần Tư Tư mới học được chơi mạt chược không lâu, nên chỉ ngồi bên cạnh Thẩm Hạo nhìn mọi người chơi, Tần Phỉ Vũ và Tần Phỉ Tuyết ngồi ở hai bên trái phải Thẩm Hạo, Tôn Đức ngồi đối diện Thẩm Hạo.
Bốn người ngồi vây quanh một chỗ, tẩy bài mã bài, vừa nói vừa cười, bầu không khí cũng coi như vui vẻ hòa thuận.
Đánh mạt chược là một công việc chậm chạp, Thẩm Hạo không có hứng thú với trò này mấy, bất quá nhìn thấy hai chị em gái giống nhau như đúc kia, nhất thời nổi lên hứng thú.
Thấy tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào bài trên bàn, Thẩm Hạo trong lòng khẽ động, hai chân từ bên trong dép vươn ra, phân biệt duỗi sang trái phải.
Nhất thời, Tần Phỉ Vũ và Tần Phỉ Tuyết đồng thời ngẩn ra, hai chị em liền theo bản năng nhìn Thẩm Hạo một cái.
Tần Phỉ Vũ mị nhãn như tơ, ẩn chứa nước xuân, đồng thời chủ động tách đùi ra, để chân Thẩm Hạo có thể cọ xát thoải mái hơn.
Tần Phỉ Tuyết thì ánh mắt bối rối, vẻ mặt khẩn trương, đồng thời rụt chân trở về, tránh bàn chân đang duỗi tới của Thẩm Hạo.
Hai chị em này thật thú vị, một người nhiệt tình phóng khoáng, một người ngượng ngùng dịu dàng.
Ở trong lòng thầm nghĩ một tiếng, Thẩm Hạo một lần nữa duỗi chân về phía Tần Phỉ Tuyết.
Bởi vì Tần Phỉ Tuyết mặc một chiếc váy liền, sau khi ngồi xuống, làn váy kéo lên, lộ ra một đoạn chân thon dài trơn bóng.
Khi chân Thẩm Hạo lại một lần nữa chạm vào đôi chân đẹp của nàng, Tần Phỉ Tuyết không khỏi run lên.
“Mẹ, mẹ làm sao vậy?”
Tần Phỉ Tuyết vốn định rụt chân về chợt nghe Trần Tư Tư hỏi như vậy, nhất thời hoảng sợ, không dám lộn xộn, miễn cưỡng cười nói, “Không có việc gì, chân có chút mỏi, nên hoạt động một chút.”
Nói xong, đành bất đắc dĩ duỗi chân ra tỏ vẻ đang thư giãn chân.
Lần này liền tiện nghi cho Thẩm Hạo, để cho một chân của hắn không tốn chút sức lực ở trên đôi chân bóng loáng tùy ý cọ xát, đồng thời cũng không lạnh nhạt Tần Phỉ Vũ ở một bên.
Do hắn phải phân tâm để chăm sóc hai vị chị em gái kia, khiến khi ra bài phạm phải sai lầm vài lần, khiến Tôn Đức thắng liên tiếp mấy lần, vui vẻ đến mức không khép miệng lại được.
Mập mạp chết tiệt, ngươi cứ việc cười đi, lão bà ngươi đang ở dưới gầm bàn cùng lão tử đánh nhau, mài đến mức thoải mái không chịu nổi!
Tuy rằng loại chuyện này không thống khoái bằng thật sự làm, nhưng Thẩm Hạo lại cảm thấy đặc biệt kích thích.
Đồng thời khiêu khích hai chị em, hơn nữa còn làm ở trước mặt chồng của một người, mấu chốt nhất là Trần Tư Tư vẫn còn ngồi bên cạnh hắn.
Mà hắn lại ở dưới gầm bàn, dùng chân đi tới đi lui cọ xát chân đẹp bóng loáng của mẹ vợ, quả thực là muốn kích thích bao nhiêu thì có bấy nhiêu kích thích!
Bởi vì Tần Phỉ Tuyết mặc váy, liền trở thành đối tượng Thẩm Hạo trọng điểm chiếu cố.
Nhận thấy bàn chân to kia từ bắp chân mình một đường cọ xát lên trên, ngón chân còn thỉnh thoảng vẽ vòng tròn bên trong đùi, Tần Phỉ Tuyết sợ hãi vội vàng kẹp chặt hai chân, không cho cái chân to này tác quái.
Đồng thời môi đỏ cắn chặt, hô hấp dần dần nặng nề, bởi vì bên trong đùi cũng là một trong những bộ phận nhạy cảm của cơ thể nàng.