Phần 15: Suýt chảy máu mũi
Nhưng nghĩ lại, thái độ của Hạ Tiểu Vũ đối với hắn cũng không phải thân thiện như vậy. Tùy tiện đi vào, nói không chừng càng khiến cho nữ nhân này phản cảm, chi bằng trốn ở ngoài cửa nhìn, như vậy càng kích thích.
Nghĩ đến đây, Thẩm Hạo đè nén xúc động, tiếp tục nhìn vào bên trong.
Hình ảnh bên trong quá kích thích, Thẩm Hạo nhìn thấy nhiệt huyết sôi trào, nơi phấn nộn kia vừa thu lại, lộ ra một bộ phận nhỏ vòi nước ở bên ngoài, nhìn phá lệ mê người.
Cánh tay trắng như tuyết của Hạ Tiểu Vũ đối diện với mình, hai chân dùng sức mở ra, tư thế kia, ngẫm lại liền cảm thấy rất hưng phấn.
Trong phòng, nước mắt Hạ Tiểu Vũ đã chảy ra vì đau đớn, nàng cố gắng bình phục tâm tình của mình, nhưng thứ kia vẫn bị kẹt ở bên trong, hơn nữa chỗ của nàng đã trở nên khô khốc, căn bản không lấy ra được.
“Chị Tần, đau quá, mau giúp em nghĩ biện pháp.” Nàng ấy sắp khóc.
“Chị, chị trong lúc nhất thời cũng không có biện pháp a, nếu không thì đi bệnh viện đi.”
Tần Phỉ Tuyết cũng rất sốt ruột, biện pháp mình nói đối với Hạ Tiểu Vũ căn bản vô dụng, nha đầu này sợ là ngay cả dương vật của nam nhân hơi lớn cũng chưa từng hưởng thụ qua, vừa rồi ngón tay đi vào cũng có chút chật chội, muốn lấy ra thật sự là quá khó khăn. Chủ yếu chỉ có thể luồn vào hai ngón tay, khí lực của mình quá nhỏ, hai đầu ngón tay căn bản không sử dụng được lực.
“Không đến bệnh viện.” Hạ Tiểu Vũ trực tiếp cự tuyệt.
Nhìn thấy bộ dáng kiên quyết của Hạ Tiểu Vũ, Tần Phỉ Vũ liền hiểu thông suốt, loại chuyện này, nếu đi bệnh viện, mặt mũi kia sẽ mất đến nhà bà ngoại rồi. Bất quá lúc này, linh quang của nàng chợt lóe.
Trong nhà không phải có đàn ông sao, mình là bởi vì khí lực quá nhỏ, hai đầu ngón tay căn bản không dùng được lực, nhưng Thẩm Hạo thì có thể a!
“Nếu không kêu Thẩm Hạo hỗ trợ đi, hắn là đàn ông, khí lực lớn hơn một chút, hẳn là có thể lấy ra.”
“Đừng!”
Hạ Tiểu Vũ lắc đầu như trống bỏi, nếu để cho tên gia hỏa đáng ghét kia đến hỗ trợ, còn không bằng nành đi chết cho rồi.
“Vậy bây giờ chị cũng không còn cách nào khác, em lại không muốn đi bệnh viện, chỉ có thể như vậy.”
Tần Phỉ Tuyết bất đắc dĩ buông tay, cái này cũng không được, cái kia cũng không được, nàng thật sự là vô kế khả thi.
Nghe nói như vậy, Hạ Tiểu Vũ nước mắt lưng tròng, trong lòng cân nhắc một phen, cuối cùng hạ quyết tâm, dù sao lúc trước Thẩm Hạo cũng từng sờ qua nàng, so với bị người xa lạ sờ thì vẫn tốt hơn.
“Vậy có thể nói cậu ta bịt mắt không?”
Hạ Tiểu Vũ mặt xấu hổ đỏ bừng.
“Con bé này, bịt mắt làm sao có thể lấy ra cho em chứ.” Tần Phỉ Tuyết trợn trắng mắt, “Chờ đấy, chị đi gọi cậu ta.”
Nói xong, nàng ấy liền đứng dậy đi ra ngoài cửa, Thẩm Hạo nghe nói như vậy, liền hoảng sợ, vội vàng đi tới bên cạnh máy lọc nước làm bộ rót nước.
“Tiểu Hạo…” Tần Phỉ Tuyết vẫy vẫy tay với Thẩm Hạo.
Thẩm Hạo buông chén nước xuống, trong lòng vui vẻ chạy tới, ánh mắt tham lam nhìn về phía một mảnh tuyết trắng dưới cổ áo Tần Phỉ Tuyết.
Đôi vú đầy đặn mềm mại này thật sự khiến hắn thập phần khát vọng.
“Dì tìm con có chuyện gì?”
Tần Phỉ Tuyết nhíu nhíu mày, “Cần con giúp một việc.”
“Cái gì vậy, có phải…”
Thẩm Hạo cười hắc hắc, đưa tay dùng sức nhéo mông mẹ vợ.
Tần Phỉ Tuyết ưm một tiếng, sắc mặt ửng đỏ một mảnh, vỗ vỗ lồng ngực rắn chắc của Thẩm Hạo.
“Không đứng đắn, theo dì tiến vào, con liền biết.”
Nói xong, nàng ấy dẫn đầu đi vào phòng tắm, Thẩm Hạo mang theo tâm tình kích động, cũng đi theo vào, nhìn thấy Hạ Tiểu Vũ ngồi trên mặt đất, máu mũi của hắn thiếu chút nữa đã chảy ra.