Phần 132: Cùng đi mua thức ăn
“Cậu… cậu làm gì vậy, đây chính là bữa tối của tôi đấy!”
“Tôi nói bày đại tiểu thư, cô đã lớn như vậy rồi, mỗi ngày đều ăn mì gói, hơn nữa Lý Hoa còn nói để cho chúng ta làm chuẩn bị tốt trước khi sinh con, nhưng với kiểu ăn uống như thế này của cô thì có thể chuẩn bị tốt sao? Ngay cả đồ ăn dinh dưỡng cũng không để ý.”
Nói xong, con ngươi Thẩm Hạo đảo qua,”Nể tình cô đáng thương như vậy, tôi sẽ nấu cho cô chút đồ ăn ngon, muốn ăn cái gì tôi làm cho cô.”
Hạ Tiểu Vũ nhất thời có chút do dự, nàng ấy không thích ăn ở bên ngoài, nhưng lại không biết nấu cơm.
Hiện tại Thẩm Hạo đột nhiên đến, hơn nữa còn chủ động muốn nấu cơm cho nàng ăn, điều này quả thật làm cho nàng có chút ngoài ý muốn.
Không nghĩ tới hắn lại còn có thể nấu cơm, mình còn tưởng rằng hắn chỉ biết nấu mì trứng cà chua.
“Đi thôi, đừng do dự nữa.”
Bên tai vang lên thanh âm, làm cho Hạ Tiểu Vũ theo bản năng hỏi “Đi đâu”
“Đương nhiên là cùng nhau đi mua thức ăn a, như thế nào, chẳng lẽ cô định để tôi một mình đi mua thức ăn rồi lại nấu cơm cho cô, cái này… Không tốt lắm.”
Hạ Tiểu Vũ suy nghĩ một chút, cảm thấy như vậy quả thật có chút ngượng ngùng, vì thế nói, “Cậu đợi tôi một chút.”
Nói xong, liền vội vàng chạy lên lầu.
Chờ Hạ Tiểu Vũ một lần nữa xuất hiện trước mặt Thẩm Hạo, ánh mắt hắn không khỏi sáng lên.
Lúc này Hạ Tiểu Vũ đã thay một chiếc váy liền thân màu xám trắng, làm nổi bật vóc người lồi lõm của nàng càng thêm hoàn mỹ.
Đặc biệt là bộ ngực no đủ cao vút đầy đặn trước mặt, như chực chờ nhảy ra ngoài, nhìn cái váy căng đến tựa như sắp rách.
Mặc dù chiếc váy không bó sát, nhưng nàng quá đầy đặn, dẫn đến chiếc váy dính chặt vào người.
Nhìn đến đây, Thẩm Hạo có chút hiểu được vì sao nam nhân giống như Lý Hoa, cuối cùng sẽ lựa chọn Hạ Tiểu Vũ.
Dáng người trêu ngươi như thế này, tên đàn ông nào chống đỡ được chứ.
“Nhìn cái gì, nhìn nữa tôi lại móc mắt cậu xuống!”
Thanh âm lạnh như băng vang lên, Thẩm Hạo ngượng ngùng cười, “Liếc mắt một cái sẽ chết sao, có cần phải tức giận như vậy không, sớm muộn gì cũng sẽ đem thân thể nghẹn hỏng.”
“Cậu mà còn như vậy tôi sẽ không đi nữa!”
Thẩm Hạo đành phải cười lành, lúc này hai người mới một trước một sau đi tới chợ gần khu biệt thự.
Một đường đi tới, ánh mắt người qua đường đại đa số đều tụ tập trên người Hạ Tiểu Vũ, không có biện pháp, dáng người của nàng quá mức trêu ngươi, muốn người ta không chú ý cũng không được.
“Ngươi xem xem, đôi vợ chồng trẻ này thật xứng đôi, thật sự là nữ xinh đẹp, nam anh tuấn.”
“Xã hội bây giờ, trai tài gái sắc xứng đôi như vậy, thực sự không thấy nhiều.”
“Đúng vậy, cuộc sống của bọn nhất định là rất hạnh phúc.”
Người đi đường xung quanh thấp giọng thì thầm, không ngừng truyền vào tai Thẩm Hạo và Hạ Tiểu Vũ.
Thẩm Hạo cũng không có bao nhiêu cảm giác, nhưng cảm giác của Hạ Tiếu Vũ lại đặc biệt mãnh liệt, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi có chút phiếm hồng.
Lúc nàng và Lý Hoa ở cùng một chỗ, chưa từng xuất đầu lộ diện như vậy, càng không có người khen ngợi như thế.
Vụng trộm liếc mắt nhìn Thẩm Hạo chỉ lo đi lại, khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tiếu Vũ càng đỏ hơn.
Nếu như vứt bỏ hành vi chỉ biết dùng nửa người dưới suy nghĩ, tựa hồ… Vẫn là một người đàn ông khá tốt.
Lúc mua đồ ăn, Thẩm Hạo đều sẽ chủ động hỏi Hạ Tiểu Vũ muốn ăn cái gì rồi mới mua.
Loại hành động vô ý thức này, làm cho trong lòng Hạ Tiểu Vũ dần dần phức tạp.
Trên đường về nhà, hai người cũng không nói gì, nhưng suy nghĩ của Hạ Tiểu Vũ lại không ngừng cuồn cuộn.