Phần 121: Hữu kinh vô hiểm
Nghe Thẩm Hạo nói xong, Trần Tư Tư vẻ mặt lo lắng chạy tới, không ngừng hỏi han ân cần, hỏi đông hỏi tây, sau khi xác nhận Tần Phỉ Tuyết thật sự không có việc gì, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Mẹ, sau này tận lực ít tham gia các loại tụ hội như vậy, đêm nay nếu không phải là có Thẩm Hạo… con thực sự không dám nghĩ tới chuyện gì sẽ xảy ra.”
Trần Tư Tư thay đổi vẻ mặt trách cứ, bất mãn nói.
“Đúng vậy, đêm nay nhờ có Tiểu Hạo, bằng không mẹ thật sự đã bị tên hỗn đản kia hạ thuốc. Quên đi, không đề cập đến tên khốn đó, nói đến hắn ta, mẹ lại tức giận!”
Tần Phỉ Tuyết dậm chân, tuy rằng có thành phần diễn xuất ở bên trong, nhưng thật sự tức giận.
Đồng thời không dấu vết hướng Thẩm Hạo ném một ánh mắt cảm kích, nếu như không phải Thẩm Hạo vừa rồi mở miệng giải thích trước, nàng thật sự không biết phải đối mặt với nữ nhi của mình như thế nào.
Mẹ vợ và con rể tương lai đứng chung một chỗ, thiếu chút nữa hôn môi, mà tất cả đều bị nữ nhi nhìn thấy.
Việc này vạn nhất giải thích không tốt, chỉ sợ Tư Tư sẽ không nhận mình là mẹ nữa!
Nhìn Thẩm Hạo đang bị Trần Tư Tư truy vấn, không ngại phiền chán hết lần này đến lần khác, lặp lại toàn bộ quá trình sự việc xảy ra, ánh mắt Tần Phỉ Tuyết dần dần trở nên phức tạp.
Đêm nay nàng quả thật bị Thẩm Hạo làm cho cảm động, nhưng lại vừa cảm động lại vừa vô cùng rối rắm.
Bởi vì nàng phát hiện mình dĩ nhiên đã thích Thẩm Hạo, nhưng hết lần này tới lần khác Thẩm Hạo lại là bạn trai của con gái nàng, là con rể tương lai của nàng!
Rối rắm mất mát, đủ loại cảm xúc phức tạp xen lẫn cùng một chỗ, không ngừng xoay tròn trong đầu Tần Phỉ Tuyết, khiến cho trong lòng nàng không khỏi tuôn ra một cỗ cảm giác thống khổ thật sâu.
Tại thời điểm này, nàng phi thường khổ sở.
“Tư Tư, con cũng không cần truy vấn Tiểu Hạo nữa, mẹ không có việc gì, chuyện tối nay, sau này cũng không nên nhắc tới nữa, cứ như vậy đi, mẹ có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi trước.”
Nói xong, Tần Phỉ Tuyết cúi đầu đi vào phòng ngủ, không lâu sau cầm áo ngủ đi vào phòng tắm, đóng cửa lại.
Nghe phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy xiết, lúc này Trần Tư Tư mới nhỏ giọng hỏi “Mẹ em thật sự không sao chứ?”
Hồi tưởng lại một màn kia, nếu không phải hắn bắt gặp được, mẹ vợ thật sự đã bị lão nam nhân kia chà đạp.
Mẹ nó, lão tử còn chưa kịp thoải mái, thiếu chút nữa đã bị ngươi chiếm!
Ở trong lòng thầm mắng một tiếng, Thẩm Hạo lắc đầu, “Dì chính là mẹ vợ tương lai của anh, anh có thể để cho mẹ vợ anh phát sinh chuyện ngoài ý muốn sao? Thả trái tim của em xuống là được rồi, đêm nay chỉ là hữu kinh nhưng vô hiểm.”
“Mẹ em cũng thật sự là, ban ngày dạy yoga cũng đã đủ vất vả rồi, buổi tối còn đi tham gia loại tụ hội lộn xộn này, còn thiếu chút nữa xảy ra chuyện, đã là người lớn rồi, mà vẫn không làm cho người ta bớt lo.”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo bất đắc dĩ cười,”Được rồi, em vẫn nên nói ít hai câu đi, bằng không dì nghe được lại mất hứng.”
Chờ Tần Phỉ Tuyết tắm rửa xong, Thẩm Hạo cũng tắm rửa một cái, sau đó liền cùng Trần Tư Tư ôm nhau ngủ, nhưng không ai chợp mắt được.
“Anh biết không, trước kia, sau khi mẹ em ly hôn, có rất nhiều người đàn ông theo đuổi bà ấy, tuổi tác có lớn có nhỏ, có tiền không có tiền đều có, nhưng mẹ em một người cũng không đáp ứng, vẫn độc thân đến bây giờ.”
Nói xong, Trần Tư Tư sâu kín thở dài, “Ai, hiện tại ngẫm lại, mẹ em kỳ thật sống rất không dễ dàng.”
Nghe nàng nói như thế, Thẩm Hạo cũng thở dài theo, bất quá trong lòng lại đang vui vẻ, cũng may mẹ vợ không đáp ứng người khác, một vưu vật như vậy, phải để lại cho chính mình mới được!