Phần 109: Nữ sinh??
Sau khi đến công ty, Thẩm Hạo bận rộn trong chốc lát, mới nhớ tới lúc trước hắn muốn Tôn Đức đem quyền lực thả về cho mình.
Dù sao hắn là trưởng phòng bán hàng, lại không có lấy một thủ hạ dưới trướng, vì thế đứng dậy đi tới văn phòng của Tôn Đức.
“Giám đốc Tôn, còn nhớ rõ trận đánh cược của chúng ta lúc trước không?”
Nhìn Thẩm Hạo cười tủm tỉm, Tôn Đức liền tức giận không có chỗ đánh, nặng nề hừ lạnh một tiếng.
“Cậu muốn thế nào??”
“Sao?? Chẳng lẽ giám đốc Tôn đã quên sao? Lúc trước đã nói một khi tôi hoàn thành danh sách của Lý Hoa, ngài liền đem quyền lực của tôi trả lại cho tôi mà. “Hiện tại dưới trướng tôi không có lấy một người, cái chức trưởng phòng bán hàng này thật sự là danh không xứng thực a.”
Nghe hắn nói như vậy, ánh mắt Tôn Đức đột nhiên chợt lóe, trên mặt lại lộ ra một chút tươi cười, “Cậu không nói tôi cũng quên mất đấy, hôm nay công ty có một người mới, nếu cậu đã đề cập tới, vậy thì đem người mới này qua chỗ cậu đi.”
Nói xong, hắn cũng thuận tay nhấc điện thoại lên…
“Đưa nữ sinh mới đến hôm nay đến văn phòng của tôi.”
Nữ sinh??
Thẩm Hạo có chút không ngờ tới, Tôn Đức lại đem nữ sinh mới tới cho hắn, chẳng lẽ bộ dạng nữ sinh này phi thường xấu xí.
Ngay khi hắn suy nghĩ lung tung, cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.
“Vào đi.”
Tôn Đức vừa dứt lời, cửa phòng liền mở ra, nhất thời hai mắt Thẩm Hạo sáng ngời.
Chỉ thấy một mỹ nữ dáng người cao gầy, nhẹ nhàng uyển chuyển đi vào.
Mặc dù ngực không lớn như Hạ Tiểu Vũ, mông không vểnh lên như Tần Phỉ Tuyết, nhưng tỉ lệ cơ thể lại thập phần hoàn mỹ, kích thước các bộ phận xem như cũng ổn.
Ngũ quan tinh xảo, mặt mày sắc nét, nhìn có chút giống con lai, nhưng khí chất lại thập phần cao lãnh.
Một thân trang phục công sở gọn gàng chuyện nghiệp, tương đối bảo thủ thế nhưng mặc lên trên người nàng lại lộ ra khí thế rất cường đại.
Cả người thoạt nhìn thanh xuân xinh đẹp, cả người tản ra sức sống đặc hữu của thiếu nữ, nhưng lại có được một khuôn mặt cao lãnh.
Bộ dạng rất đẹp, khí chất cũng tốt, nhưng khí tràng thế này thì có chút lớn nha, hơn nữa còn có một gương mặt cao lãnh khó gần, phỏng chừng không dễ chọc.
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo thu hồi ánh mắt, không thèm liếc mắt nhìn mỹ nữ này nữa.
“Vị này là sinh viên tốt nghiệp đại học chính quy, Sở Uyển Ngôn.”
“Cậu ấy là trưởng phòng bán hàng của công ty chúng tôi, Thẩm Hạo, Sở tiểu thư, sau này cô sẽ làm việc dưới trướng cậu ấy, thuộc quản lý của cậu ấy.”
Sở tiểu thư?? Cái gã mập chết tiệt này từ khi nào lại bắt đầu khách khí đối với một nữ sinh viên mới tới như vậy?
Thẩm Hạo cũng không nghĩ nhiều, vươn tay, mỉm cười nói, “Xin chào Sở tiểu thư, tôi lớn hơn cô mấy tuổi, sau này gọi cô là Tiểu Sở đi, hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”
“Tôi không quen bắt tay với người lạ, xin lỗi.”
Sở Uyển Ngôn lạnh như băng nói một câu, cũng không thèm liếc mắt nhìn Thẩm Hạo một cái.
Ái chà, một cô nàng thập phần cá tính nha!
Thẩm Hạo có chút xấu hổ rụt tay về, ấn tượng đầu tiên trong lòng đối với Sở Uyển Ngôn cấp tốc trượt xuống.
Lớn lên xinh đẹp có khí chất thì rất giỏi sao? Bạn gái, mẹ vợ của lão tử, người nào cũng không kém ngươi!
“Nếu các ngươi đã quen biết lẫn nhau, vậy… Thẩm Hạo, trước tiên cậu dẫn Sở tiểu thư đi làm quen với hoàn cảnh một chút, tìm hiểu một chút về công việc.”
“Được rồi, giám đốc Tôn.”
Lễ phép hướng Sở Uyển Ngôn gật gật đầu, Thẩm Hạo dẫn đầu đẩy cửa rời đi.