Phần 105: Tần Phỉ Vũ
“Dì, dì muốn lắm rồi đúng không, con sẽ giúp dì.”
Thẩm Hạo cười hắc hắc, đưa tay chuẩn bị kéo Tần Phỉ Tuyết lên, hảo hảo yêu thương một phen, nhưng Tần Phỉ Tuyết lại trực tiếp gạt tay hắn ra, có chút oán giận nhìn hắn.
“Tiểu Hạo, con, con bảo dì sau này làm sao có mặt mũi gặp Tư Tư!”
Nói xong, nàng lập tức đứng dậy chạy ra khỏi phòng tắm, sau đó đóng sầm cửa phòng ngủ lại.
Dựa lưng vào cửa phòng, tim Tần Phỉ Tuyết đập nhanh hơn, hô hấp nặng nề, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ một mảnh, giống như uống say rượu, nhưng mị nhãn như tơ ửng hồng lấp lánh phong tình, cực kỳ mê người.
May mắn một màn này Thẩm Hạo không cách nào nhìn thấy, bằng không hắn nhất định sẽ cùng mẹ vợ mình làm lớn một hồi.
Giờ phút này, trong lòng Tần Phỉ Tuyết vừa xấu hổ vừa khó chịu, vừa rồi nàng nhất thời ý loạn tình mê, thế nhưng nửa đẩy nửa muốn, liền cùng con rể mình làm chuyện xấu hổ như vậy.
Bây giờ nghĩ lại, quả thực là trái với luân thường, thật có lỗi với con gái mình.
Nghĩ tới đây, Tần Phỉ Tuyết theo bản năng nhìn về phía ngực mình, hai mảnh tròn trịa đầy đặn dính đầy dịch thể màu trắng sền sệt, tản ra mùi hăng gay mũi.
Hơi giật giật cái mũi quỳnh nhỏ nhắn, một cỗ khí tức hùng hồn nồng đậm chui thẳng vào lỗ mũi, cảm giác xấu hổ vừa mới dâng lên trong lòng nàng nhất thời biến mất, lại không khỏi cảm thấy rất thoải mái, rất kích thích.
Một bàn tay nhỏ vô ý thức sờ sờ trên mặt một chút, dính đầy dịch thể màu trắng dính dính, ma xui quỷ khiến thế nào lại đem nó đưa vào miệng, tinh tế nhấm nháp.
Một bàn tay nhỏ bé khác vuốt ve hai mảnh tuyết trắng của mình, khiến cho dịch thể màu trắng dính dính kia văng ra khắp nơi, sau đó một đường trượt xuống, nhẹ nhàng cọ xát vuốt ve.
“A, ưm…”
Trong đầu kìm lòng không đậu nhớ tới chỗ đó của con rể tương lai của mình vừa rồi còn ra ra vào vào trong hai mảnh vú trắng như tuyết, cái loại cảm giác kích thích sảng khoái này, tạo thành một con sóng tình mãnh liệt, đánh sâu khắp toàn thân.
Bàn tay nhỏ bé của Tần Phỉ Tuyết vuốt ve càng thêm nhanh, ảo tưởng côn thịt kích thước khổng lồ kia đã tiến vào trong thân thể của mình, điên cuồng chạy nước rút.
Chưa đến một hai phút, thân thể mềm mại đột nhiên run lên, cái miệng nhỏ nhắn anh đào hồng nhuận mở rộng, giống như cá sắp khát chết, hai cái chân đẹp nhanh chóng run rẩy vài cái.
Ngay sau đó, cả người nàng dựa vào cửa phòng chậm rãi trượt xuống, vô lực ngồi trên mặt đất, thở hổn hển, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng một mảnh, ánh mắt mê ly, nước xuân tràn ngập.
Nơi đũng quần ở nhà màu xám dần dần đậm màu hơn, là bị dâm thủy thấm ướt một mảng lớn.
Ngoài cửa phòng, Thẩm Hạo nhếch miệng cười, tuy rằng không nghe được cái gì, nhưng tiếng thở dốc nặng nề kia làm cho hắn hiểu được mẹ vợ đang làm cái gì trong phòng.
Tình nguyện tự mình lấy tay thủ dâm, cũng không muốn để cho ta làm sao, xem ra mẹ vợ vẫn không thể vượt qua lằn ranh cuối cùng kia, không nóng nảy, dù sao cuộc sống còn dài, luôn có cơ hội dùng súng thật đạn thật làm một trận!
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo thoải mái đi vào phòng tắm, vui vẻ tắm rửa, lại nhìn quần lót của Tần Phỉ Tuyết đang để trong chậu, trong lòng khẽ động, cầm lên cẩn thận giặt dũ.
“Phanh phanh.”
Ngay khi Thẩm Hạo vừa giặt sạch quần lót của Tần Phỉ Tuyết, liền nghe thấy một trận tiếng gõ cửa vang lên.
Chẳng lẽ là Tư Tư trở về?
Vội vàng sửa sang lại quần áo của mình một chút, sau khi xác nhận không có bất kỳ lộn xộn nào, lúc này Thẩm Hạo mới mở cửa phòng, nhưng sau khi thấy rõ người trước mắt, hắn nhất thời sửng sốt.
Tần Phỉ Vũ!