Phần 26
“Chuyện gì vậy mẹ?” Rina tò mò hỏi.
Bà Thảo đáp: “Bố mẹ của con Yến đến thăm cháu và sẽ ở lại nhà mình trong vài ngày.”
“Vậy ạ?”
“Để mẹ nói hết đã… mẹ Yến là bà Xuân, bà ấy đang gặp chút vấn đề với chồng trong chuyện chăn gối.” Bà Thảo nói tiếp.
“Ồ… nghe có vẻ thú vị!” Rina bắt đầu hứng thú.
Bà Thảo đem chuyện của bà Xuân và chồng ra cho Rina nghe, Rina nghe xong cũng nhíu mày: “Cái này phải xem bố chị Yến thế nào, chứ lỡ bày cách cho mẹ chị ấy rồi bố chị ấy lại không chịu thì có mà to chuyện.”
“Thì đó, lão Sơn vừa cổ hủ vừa cọc tính.” Bà Thảo cằn nhằn.
Rina nhíu mày suy nghĩ, sau đó nảy ra ý kiến gì đó rồi nói: “Mẹ… con có cách này nhưng mẹ phải hy sinh một chút.”
“Cách… cách gì mà mẹ phải hy sinh? Đừng nói con bảo mẹ đi quyến rũ ông thông gia nha?” Bà Thảo nghi ngờ cách của Rina, mấy lần bà bị cách của Rina báo rồi.
“Không có… nhưng nếu mẹ thích thì cứ việc hihi!” Rina lè lưỡi cười trêu chọc mẹ chồng.
Rina nói cho mẹ chồng nghe cách mình nghĩ ra, bà Thảo nghe xong cũng thấy ngại, nhưng cũng kích thích.
“Cách này có hiệu quả thật không đấy?” Bà Thảo vẫn còn nghi hoặc.
Rina đáp “Mẹ yên tâm đi con chắc chắn thành công… vụ này con không nhúng tay vào quá nhiều để mẹ và bà thông gia tự làm nhé, nếu mà thành công mẹ phải thưởng cho con đó.”
“Tinh tướng, mới bày cách còn chưa biết ra ngô ra khoai gì không mà đã đòi thưởng.” Bà Thảo lườm yêu con dâu trách móc.
“Hihi mẹ cứ làm theo đi đảm bảo hiệu quả.” Rina cười tươi đầy tự tin.
Bữa tối diễn ra bình thường, bình thường đối với gia đình ông Nam chứ không bình thường với ông Sơn.
Ông Sơn thích mọi người trong bữa cơm tập trung vào ăn, nói càng ít càng tốt. Nhưng nhà ông Nam trái ngược hoàn toàn, cả nhà nói nhiều hơn ăn. Ông Sơn cứ lặng lẽ ngồi ăn trong sự ồn ào này.
Điều thứ 2 ông không thích nữa là phụ nữ trong gia đình ông Nam mặc đồ quá mát mẻ. Ở nhà ông Sơn thì phụ nữ mặc đồ không được hở hang, áo phông quần lửng là tối thiểu. Làm gì có chuyện mặc váy ngủ, áo hai dây, quần đùi ngắn đến bẹn.
Ông Sơn vừa ăn vừa dùng ánh mắt đánh giá nhìn qua một lượt những người phụ nữ trong gia đình này, Yến thì biết tính bố mình nên ăn mặc rất kín. Bà Thảo sau khi tắm xong thì mặc lên mình bộ váy ngủ đen gợi cảm, nửa bộ ngực tròn đầy sữa lồ lộ ra bên ngoài như muốn đốt mắt người nhìn. Nhìn cái khe ngực sâu hun hút ấy khiến bất kỳ ai cũng muốn úp mặt vào hít ngửi.
Bà Thảo lại ngồi đối diện với ông Sơn nên hầu như bộ ngực kia như phô bày cho ông nhìn, ông Sơn cũng biết ý không nhìn vào đó.
Ngồi bên cạnh bà Thảo là Rina cô con dâu thứ 2 trong nhà, nàng mặc chiếc áo hai dây bó sát cơ thể, ôm lấy bộ ngực tròn để lộ hai đầu ti cộm lên vì nàng không mặc áo lót, chưa kể chiếc quần thun cộc màu trắng ngắn 1 gang tay Rina đang mặc, nó ôm sát mông và mu lồn của nàng nhìn mặc như không mặc.
Mỗi lần Rina đứng lên đi lấy đồ là một lần ông Sơn cảm thấy xấu hổ mà liếc mắt đi chỗ khác. Nhìn cặp mông tròn lộ ra một nửa do chiếc quần quá ngắn kia khiến ông Sơn khá bực mình, nếu ông mà có con dâu như thế này ông sẽ trả về nhà mẹ đẻ ngay. Thứ con dâu gì đâu mà bố chồng rồi ông thông gia của bố chồng ở đây mà lại ăn mặc như chỗ không người.
Ông Sơn cũng không hài lòng về Trung khi để vợ ăn mặc như vậy.
Còn về phía Quỳnh, ông Sơn thấy con gái út của ông Nam là được nhất, tuy mặc chiếc quần đùi hơn ngắn nhưng có chiếc áo phông rộng thùng thình dài che đi rồi.
Nhìn sang vợ mình, ông Sơn cảm thấy hài lòng khi bà Xuân mặc bộ đồ ngủ dài vừa thoáng mát vừa kín đáo.
Bà Xuân thì ngược lại, bà thấy phụ nữ trong gia đình này được phép ăn mặc tùy tiện như vậy thì cực kỳ ghen tị. Chẳng bù cho bà trời nóng chết mẹ mà vẫn phải nhét thân vào bộ đồ ngủ dài nóng nực này vì sợ chồng mắng.
Bà Xuân năm xưa khi quen và cưới ông Sơn cứ nghĩ có chồng khó tính và cọc cằn thì sẽ không cần lo nghĩ gì về việc gái gú bên ngoài. Quả thực ông Sơn không gái gú gì vì tính ông cọc như chó có ma nó mới thèm, được cái nhiều tiền nên có vài em hot girl muốn làm tình một đêm để kiếm chút tiền mua sắm.
Kết quả bị ông Sơn mắng cho một trận, đem bài giáo huấn con cái ra để dạy dỗ mấy cô hot girl, mấy cô kia chạy mấy dép.
Vì sợ chồng lăng nhăng nên bà Xuân đã chọn ông chồng cọc tính, lạc hậu, gia trưởng vì nghĩ không ai thèm ngó ngàng tới chồng mình nên mình ít phải giữ.
Quả thực bà không phải giữ chồng, nhưng bà cũng nhận ra một điều chồng bà là một người ít có nhu cầu sinh lý.
Đêm động phòng cũng là lần đầu tiên của bà Xuân, đêm đó bà hạnh phúc lắm vì ông Sơn rất khỏe, làm tình duy chỉ có một kiểu nhưng lại dai sức nên cũng sướng.
Nhưng kể từ hôm đó đến 1 tuần sau thì hai vợ chồng mới làm tình tiếp. Với một người có nhu cầu khá cao như bà Xuân hồi trẻ thì đây chẳng khác gì địa ngục, nhiều lúc cũng muốn đòi hỏi chồng nhưng lại sợ chồng mắng.
Sống với nhau hơn 20 năm nhưng số lần làm tình của hai vợ chồng bà Xuân ít đến đáng thương. Bà Xuân không nhớ rõ nhưng nó chưa tới con số hàng trăm.
Người ngoài nhìn vào sẽ bảo bà Xuân có cuộc sống hạnh phúc, chồng giàu, con ngoan, lại có nhan sắc, có địa vị… nhưng trong chăn với biết chăn chó rận.
Đối với người phụ nữ có tiền như bà Xuân thì việc kiếm một em trai trẻ khỏe để phục vụ nhu cầu tình dục là không hề khó, cái khó là bà Xuân không có hứng với người lạ mà chỉ có hứng với chồng trong khi chồng bà lại dửng dưng.
Bà Xuân đang ngồi ăn thì chợt thấy có bàn chân mát lạnh đặt vào mu bàn chân mình, bà nhìn đến người ngồi đối diện thì thấy là cô con dâu thứ hai của bà Thảo – Rina.
Rina nhìn bà Xuân rồi nháy mắt đầy ẩn ý, bà Xuân không hiểu đó là gì rồi liếc mắt sang nhìn bà Thảo. Bà Thảo mỉm cười nháy mắt lại, lúc này bà Xuân mới hiểu rằng Rina đã được nghe chuyện của bà.
Bà Xuân mỉm cười đáp lại Rina, chân rụt lại không muốn chân Rina chạm vào chân mình.
Sau bữa cơm, trong khi mọi người đang ngồi nói chuyện ở phòng khách thì Rina và bà Thảo bắt đầu kế hoạch.
Biết bố chồng và ông thông gia rất thân nên Rina đã tìm cách tách hai người này ra. Rina đi tới trước mặt hai người đàn ông rồi nói: “Bố… bố lên sửa giúp con cái cánh cửa với.”
Với bộ đồ đang mặc trên người thì Rina đứng trước mặt hai người đàn ông trung niên chẳng khác gì muốn phơi bày cho cả hai thấy. Cái mu lồn múp bên trong chiếc quần thun trắng ngắn tũn bó sát đến mức chia đôi mép lồn nhìn rõ mồn một, nhìn kiểu gì cũng nhìn ra chiếc quần lót lọt khe mỏng dính bên trong.
Cặp vú không to nhưng tròn trịa, chiếc áo hai dây màu da chỉ dài đến rốn, để lộ vòng eo thon thả mịn màng. Không có áp lót nên hai núm vú cứ lồ lộ ra bên ngoài như muốn đốt mắt hai người đàn ông.
Đã sở hữu thân hình ngọt nước, cách ăn mặc đốt mắt lại còn có gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn, giọng nói trong vẹo dễ nghe… ôi người con dâu trong truyền thuyết là đây.
Ông Nam nhìn thôi đã cứng cả người, nếu không có ông thông gia ở đây thì đã lao vào bú hết nước trong lồn con dâu rồi.
Ông Sơn nhìn vài giây rồi đưa mắt đi chỗ khác, thật không ngờ con dâu ông Nam đã không để ý ăn mặc lại còn vô ý tứ trước mặt người lớn, thật là không có giáo dục.
Nhưng mà ông Sơn cũng công nhận Rina đẹp thật, đẹp từ nhan sắc đến dáng người, mỗi tội ông Sơn ghét cách ăn mặc và sự vô ý tứ của nàng nên nói chung là không thích.
“Sửa cửa hả… để bố!” Ông Nam nghe vậy thì gật đầu, không ai để ý đến lưỡi ông đã lè ra liếm mép.
“Ông ngồi đây chơi nhé, tôi lên xem cửa phòng con dâu thế nào… hazzz già rồi mà việc gì cũng đến tay!” Ông Nam giả vờ tỏ ra chán ghét nói.
“Đó là việc của đàn ông mà haha… ông cứ đi đi nếu không sửa được thì gọi tôi!” Ông Sơn cười nói.
Rina dẫn bố chồng lên tầng 2, lúc đi qua phòng ăn còn nhìn về phía phòng bếp rồi nháy mắt với mẹ chồng.
Bà Thảo mỉm cười thấy chồng đã đi khỏi thì đem một đĩa hoa quả ra phòng khách.
“Chồng tôi đâu rồi?” Bà Thảo hỏi.
“Lên sửa cửa phòng cho con dâu bà rồi!” Ông Sơn đáp, lại phải né mắt đi khi thấy bà Thảo trong bộ đồ ngủ gợi cảm ngắn cũn có thể thấy lấp ló quần lót ren bên dưới. Cặp vú căng tròn đầy sữa ngồn ngộn trong lớp vải mỏng muốn nhảy ra ngoài, vừa trắng vừa tròn.
Bà Thảo cố tình cúi xuống khoe cặp vú khi đặt đĩa hoa quả lên bàn. Thấy ông Sơn né không dám nhìn thì thầm cười trong lòng.
“Dưa hấu mát lắm, ông ăn đi!” Bà Thảo cười cười nói với ông Sơn sau đó ngồi xuống đối diện.
Cái điệu ngồi của bà Thảo cũng quá đáng, ngồi kiểu đàn ông hơi banh chân ra nên phần dưới phơi trước mặt ông Sơn. Chiếc quần lót ren cùng màu với váy ngủ đập thẳng vào mắt của ông Sơn.
Ông Sơn cầm lấy miếng dưa ăn một mạch như khát lắm, sau đó khen ngon.
Bà Thảo ngồi nói chuyện với ông Sơn, chuyện thì cũng không có gì quan trọng cả chỉ là mấy việc bình thường. Nhưng cái chính là bà Thảo khoe thân trước mặt ông Sơn, làm ông Sơ khó xử ngồi nói chuyện mà cứ thấp thỏm rồi hít thở sâu.
Ngồi nói chuyện cả tiếng đồng hồ, ông Sơn cũng đã buồn ngủ nên xin phép bà Thảo đi ngủ.
Bà Thảo đã thu xếp cho vợ chồng ông Sơn một phòng ngủ, đợi ông Sơn vào phòng thì bà Thảo liền chạy vào phòng của Yến khi này trong phòng Yến có cả Rina và bà Xuân.
Nhìn bà Xuân mặt đỏ bừng còn Rina thì ngồi bế bé Hoàng mặt đầy hả hê thì bà Thảo biết đã có chuyện gì đó xảy ra giữa hai người này rồi… nhưng việc quan trọng là bà Thảo đã làm xong nhiệm vụ, giờ tới bà Xuân thể hiện rồi.
“Cố lên…” Bà Thảo động viên bà thông gia sau đó mở cửa đẩy bà Xuân ra ngoài.
Lát sau bà Thảo quay lại hỏi Rina: “Ban nãy mẹ thấy mặt bà Xuân đỏ lắm, con làm gì bà ấy à?”
Rina đáp: “Con kể cho cô ấy nghe một câu chuyện mà thôi.”
Bà Xuân về căn phòng mà bà Thảo thu xếp cho hai vợ chồng. Thấy ông Sơn đang nằm đọc sách trên giường. Ông Sơn dù có đi đâu cũng đem theo mấy quyển sách mà ông thích đọc, là một bộ truyện kiếm hiệp tàu khựa.
“Cu Hoàng ngủ rồi à?” Ông Sơn hỏi vợ.
Bà Xuân đáp: “Ngủ rồi!”
Bà Xuân leo lên giường nằm cạnh ông Sơn, bà cố tình nằm sát vào chồng nhưng quay mặt ra ngoài và quay mông vào ông, bờ mông căng tròn ép đẩy vào hông ông Sơn. Điệu bộ tưởng vô tình mà cố ý.
Ông Sơn ngồi đọc sách nhưng cặc cứng ngắc, do ban nãy cứ ngồi nói chuyện với bà thông gia ăn mặc mát mẻ nên cái ham muốn sắc dục trong người ông Sơn trỗi dậy.
Ông Sơn dù sao cũng là đàn ông, tâm sinh lý bình thường nên khi nhìn thấy bà thông gia ăn mặc như vậy thì dục vọng cũng nổi lên, ông Sơn nghĩ lại cũng gần tháng nay chưa động vào người vợ rồi nên quyết định hôm nay sẽ xả đạn.
Bà Xuân đang nằm đó thì bỗng bàn tay của chồng bà đặt lên eo mình. Bà Xuân mỉm cười vì cuối cùng cũng đã thành công.
“Bà nó…” Ông Sơn gọi.
“Ông muốn sao?” Bà Xuân quay lại, gương mặt đỏ ửng chờ đợi.
“Cũng lâu rồi không làm, làm một chút đi.” Ông Sơn cầm lấy tay vợ rồi kéo lại phía mình.
Bà Xuân nằm im chịu trận, ông Sơn đè lên người vợ rồi cởi quần của bà Xuân ra nhưng chỉ cởi đến đầu gối. Bà xuân nằm đó đón nhận nhưng rồi lại thất vọng, đến cả việc cởi đồ mà cũng không làm xong.
Ông Sơn cởi quần móc con cặc 12cm to cứng đầy gân đen trùi trũi ra đeo bao cao su vào rồi dí vào lồn bà Xuân, chẳng biết lồn bà đã ướt hay chưa mà cứ thế đâm cặc vào.
“A…” Bà Xuân kêu lên một tiếng khi cặc chồng đâm thẳng vào lồn, cũng may ban nãy nghe câu chuyện đầy gợi dục của Rina kể nên lồn bà khá ướt chứ không thì sẽ rát lắm.
Ông Sơn chống tay xuống giường rồi cong mông lên dùng sức nhấp liên tục vào lồn bà Xuân, bà Xuân nằm im đón nhận tất cả, những cú dập mạnh mẽ khiến bà cảm thấy khoái lạc. Đối với một người thiếu thốn tình dục như bà thì được làm tình đã hạnh phúc lắm rồi, không cần quan tâm cách làm tình thế nào.
Chuyện vợ chồng cũng có quy tắc riêng dành cho bà Xuân, đó là bà không được rên quá to khi làm tình, không được nói chuyện hay khẩu dâm, không được làm gì mà ông Sơn không thích. Không được vòi vĩnh thêm sau khi ông đã xuất tinh…
Phạch… phạch… phạch…
Phạch… phạch… phạch…
Bẹp… bẹp… bẹp… bẹp…
Tiếng ông Sơn dập bà Xuân vang lên không ngừng, sau khoảng 30 phút thì ông Sơn gồng mình xuất tinh, dòng tinh nóng nổi đậm đặc cả tháng chưa được phụt nay đã được giải phóng nhưng mà là vào bao cao su.
Sau khi xuất tinh ông Sơn thở hồng hộc rút cặc ra khỏi lồn bà Xuân, lồn bà Xuân ướt nhẹp chảy nước nhìn mà muốn húp nhưng ông Sơn chẳng quan tâm, đã giải quyết xong nhu cầu rồi nên ông đem bao cao su vứt vào thùng rác rồi đi rửa cặc sau đó leo lại lên giường nằm đọc sách tiếp.
Bà Xuân vẫn nằm đó trong sự hụt hẫng, mặc dù rất sướng nhưng cũng rất thất vọng, đặc biệt là hôm nay bà chưa lên đỉnh và hôm nay ông Sơn cũng ra nhanh hơn mọi ngày.
Nằm một lát bà Xuân đi vào phòng tắm rửa lồn, sau đó mặc quần áo lại rồi leo lên giường nằm… một hơi thở dài phiền não chán nản phát ra từ bà Xuân.