Phần 17
Cũng vì ra cái điều hào hiệp giúp chị xả cơn sướng nứng đang nổi đùng đùng như cơn bão nên tôi trợn mày trợn mắt bơm dầu, bơm nhớt vào cối, giã tận lực tận tình nên chị ríu cả lưỡi, ngoáy tít thò lò đùi háng thất kinh. Chẳng những thế chị còn kêu như giặc: Cha mẹ ơi! Sướng chi là sướng. Chị mài cái lồn như mài củ mì, lông tưa ra thành sợi, hai mu ngoạp ngoạp nuốt không kịp.
Chị đeo cứng người lên, vít chặt hai khuỷu tay tôi mà cưa hả cưa hê. Đến lúc tôi nhận ra cái hại của đấng quân tử tàu thì không còn kịp nữa. Tôi bị cuốn hút vào cái đà nứng của chị, chói tai vì sự giục giã lèng èng: Anh nắc mạnh nữa đi, nắc cho bể ra, em cũng hổng sợ. Tôi nhìn mắt chị mà rùng cả người, chị lườm lườm thô lố hối tôi: Anh có nghe em nói hun? Em đang nứng cứng xương hông nè, anh giập gì mà yếu xìu, em không xi nhê gì hết.
Tôi lụ bụ hét: Giập muốn mòn đầu cu mà còn chê ỏng chê eo, ai dè đâu bà nứng lồn dữ rứa. Chị hạ giọng van nài: Thui mà, đừng gầy la em nữa, tại anh phá làm em nứng, chịu khó chút đi, chơi bạo vô cho em ra hết láng hết lẫy, anh cũng sướng tê còn đòi gì nữa.
Chị nói đúng, nhưng tánh tôi ai thúc như thúc quân là tôi cự: Sướng sướng cái củ khẹc, mệt chết cha, hổng thấy tui đâm vùi đâm vập mà bà cứ rối rít đòi nắc hoài. Tôi hích bà hác, còn nhong nhỏng kêu bóp vú, móc này móc nọ, bà ngó coi tay tui đơ ra hết. Nói rồi, tôi giơ bàn tay ra thử co co bóp bóp, nó ngượng ngập làm sao.
Nào ngờ chị nhỏn nhoẻn cười dễ nực: Tại cha bóp khơi khơi biểu sao nó đừng đơ. Anh phải bóp chỗ này nè, nó có hơi mới ép phê. Nói rồi, chị kéo tay tôi đặt lên cái vú thách: Thử coi, em nói có đúng không. Tôi chiều ý, xịt xịt mấy cái, chưa chi chị đã khen ào ào: Chèn ơi, nhuyễn dzị mà còn kêu lọng cọng. Tôi lắc đầu hết biết.
Chợt nghe chị nói nghiêm túc: Thôi, mình tập trung nắc tới đi anh, muốn khỏi mệt, anh cố nghĩ xung quanh vấn đề anh nắc em, em chơi anh thì con cu anh mới cứng đẫy, anh nắc mới tới. Cố đi rùi nghỉ, em cũng đừ rùi, mồ hôi tươm đầy, mới tắm đó mà nhớp nháp hít.
Tôi lầm bầm trong miệng: Nói gì thì nói, rùi bà cũng hối nắc. Chưa gì chị đã sửa bộ dạng nằm lại, hai chưn quơ như hai cột thu lôi, bàn tay nắm ở cổ chưn giang rộng ra và nhắc: Đó em mở lồn hết cỡ rùi, anh đụ bạo vô, em coi nó tới đâu. Tôi lồm cồm trên bụng chị như con chão chuộc bám trên cái lá môn, tôi bóp bẹp hai vú và tẩn chị những nhát như búa bổ.
Chị thở ào ào khen: Được, coi bộ được đa. Đó anh cưa sâu vô, nếu cần đè em nhẹp cũng được miễn là con cu anh lọt tuốt vô trỏng và khua cho em chết giấc cũng đáng. Tôi nhợn cả người, uể oải vì nhọc và càng lụm cụm vì chị xàng hích dữ quá. Tôi nhoang nhoáng quặp cuốn giò chị lên mà chém tả tơi, lại hấp tấp chuyển sang bợ cái giò kia, thay nhau láp ráp. Chị vẫn xàng và còn hất lồn lên, tôi dọng xuống, chị đẩy lên, hai bộ phận sinh dục hút lấy nhau dính xà nèo xà nẹo.
Bỗng cả hai cũng la ào ào: Tới, tới, tránh xa, xe tuột dốc. Tôi đổ ầm ầm, chị cố bốc bổng lên, hai tay xiết cứng hông tôi kẹp đau điếng. Tôi nắc như chưa từng bao giờ được nắc như thế, nghe rõ ràng cái lồn chị kêu loạp xoạp vì bị nong. Chị chẳng nhăn nhó mà quặp thêm hai chưn đẩy đưa làm tôi bị nhốt cứng ngắc như cái cọc đóng nơi đất sình lún bết bát.
Đến khi cả hai cùng thi nhau la: Ra, ra, nó ra thì chẳng nói cả hai còn uốn éo, vắt kiệt nhau như hai cuộn chão bị máy nghiến hừng hực. Tôi đâm hùng dũng, chị búng người lên, cả hai rùng người và đổ phịch xuống. Tôi nghe đầu cu tựa cái vòi bj mẻ, nước tháo rào rào, chị ển lồn lên hứng thở rộn rã.
Tôi im lặng chờ, chị im lặng chờ, mãi mãi cái vòi cứ phun, bạo liệt và dài dằng dặc. Có lúc tôi nghe cái lồn chị bóp và hai hòn dái tôi như bị ép chặt. Tôi lấy hơi lên thở rổn rảng, ác thay hai vú chị vẫn thấp thỏm lên xuống. Tôi mệt rã rời hết muốn rờ bóp gì nữa mà sữa vẫn liên tục rịn ra.
Tôi buồn ngủ dữ dội, chỉ muốn đổ sầm xuống đánh một giấc cho rồi. Chị lẳng lặng nhìn theo dõi và hỏi vuốt đuôi: Bộ mệt lắm hả. Tôi đang cáu bẳn nên nẹt: Bà múa lồn cỡ đó thì ai mà hổng mệt. Chị đưa tay định an ủi tôi, tôi nhẹ gạt ra lầu bầu: Mệt bỏ bu, còn xoa xít gì nữa.
Tôi cố rút cu ra, cả một đòn thịt bám đầy cái chất đặc keo trắng lễu. Tôi nhìn cái lồn chị, cũng không kém gì tôi, nó dính lam nham như thằng nhỏ ăn tham bị nghẹn, cháo hồ đọng đầy ở miệng lỗ và dính lết bết lên khắp lông, mu. Chị cũng oải, nằm ì ra đó, chẳng gượng tính chiện lau chùi hay cất nhấc tay chưn gì được.
Tôi ghé nằm bên chị, cả hai trần truồng như hai con nhộng. Tôi đuối sức dữ, chị nói lăng nhăng: Thì nằm nghỉ đi, lăng xăng chi cho nhọc hổng biết. Tôi len lén dòm xuống hạ bộ, bìu dái thun chảy dài như cái bao cao su sau khi chơi xẹp lép. Tôi nhoẻn miệng cười một mình, chị tự ái la lên: Ông thấy lồn tui bầy hầy, ông nhạo hả?
Tôi không nín được, ấp úng mãi mới giải thích: Bà dòm nè, hùi nãy nhìn lồn bà, dái tui như cái bong bóng bơm căng, giờ nó héo queo làm sao tui hổng bắt tức cười. Chị biết bị mắc lỡm, nhưng cũng cố chống chế: Tưởng gì, có dzị mà cũng khoe. Tại ham nó mới ra nông nỗi, ai biểu gặp đâu xâu đó, chưa chết là may.
Tôi chọc chị: Phải, tại tui nứng nên mới đòi. Chị nổi xung, đập tui phạch phạch: Cho chừa tật nói hành nói tỏi. Ông đừng lọ mọ phá coi tui có nứng bậy hun. Người ta tắm thì mắc gì chun xuống. Tôi cũng chày cối cãi lại: Tui chun xuống để dòm lồn, còn bà sao tạt nước cho tui ướt mẹp làm chi. Chị cũng nào thua: Chỗ đàn bà con gái tắm mà đi dòm, tui tạt nước để đuổi ông, chớ đâu dè mang lụy.
Tôi phải vội giảng hòa: Biết rùi mà, thì thấy lồn vú biểu bỏ đi ai đành đoạn. Còn em tạt nước nên tui mới có cớ để mò bú nút em chút chút cho dzui. Chị trề môi ra cự nự: Lồn mà làm như miếng xoài, miếng ổi, ông đút miệng vô bú nút, nhức nhối thấy cha, biểu tui đừng nổi nứng sao được.
Đâu dè hai đứa cự nhau rốt ráo, nhờ đó mà cơn mệt cũng khuây khỏa. Tôi làm ra vẻ thấu đáo hỏi chị: Mà em có công nhận hun, lồn đàn bà để đàn ông bú sướng cực kỳ phải hun? Chị hứ nghe lãng nhách: Có mình ông và mấy tía ở thành phố mới bày đặt bú này bú nọ. Ai mà chỗ đi đái lại đè ra đòi bú, nút, nhột tổ mẹ.
Tôi làm trây hỏi: Em nói nhột mà sao lúc đầu còn rọ rậy sau thì nín khe. Chị có vẻ thẹn nên mờ ớ: Ông bú nút rột rột, có để tui rảnh đâu mà chống cự. Vả lại chỗ đó da thịt mềm, ông đút mỏ vô nút thì tới con sâu cũng quằn chớ đừng nói phụ nữ tụi tui. Tôi thích chí cười hì hì: Nói vậy em cũng ưng được bú lồn chớ bộ.
Chị gạt ngang: Lỡ lần này thui, lần sau đừng đòi bú nút nữa, dzị tổ. Sau chị nhấm nhẳng lắc hông, lắc háng, tôi reo như con nít: Đó em lắc nó như lắc chuông biểu sao anh hổng hứng. Tôi xìa xìa cái miệng lại sát, chị đang thở hổng ra hơi cũng ngồi phốc lên, bưng lấy háng chạy la: Dơ quá, để tui đi rửa, kẻo cha đè bú đại chắc tui chết giấc.
Tôi nhìn theo bóng chị cười hì hì.