Phần 61
Triệu Đường Diên lên đỉnh lần cuối đã là tám giờ tối, Chu Trầm ôm Triệu Đường Diên vào phòng tắm, khi cả hai người đều đã tắm rửa sạch sẽ, thức ăn trên bàn cũng đã nguội. Chu Trầm sợ buổi tối cô không ăn gì sẽ đói nên lại kêu phòng bếp đưa một phần thức ăn khuya lên.
Trong khi chờ nhà bếp dọn thức ăn khuya lên, Chu Trầm còn có một số việc của công ty cần phải xử lý, nên đã quay lại phòng làm việc.
Lúc Triệu Đường Diên đang ngồi trên sô pha trong phòng khách ôn tập thì nghe thấy chuông cửa vang lên, cô nhanh chóng buông sách xuống đứng dậy đi mở cửa.
Cô tưởng rằng thức ăn khuya đã được mang đến.
Nhưng khi cánh cửa gỗ nặng nề được mở ra và ngay giây tiếp theo cô sững sờ đứng ở cửa.
“Giáo sư Trương…”
Trương Dung Cảnh cũng không ngờ đã khuya như vậy rồi lại nhìn thấy một người phụ nữ trong phòng con trai mình.
Mặc dù bà không thích can thiệp vào cuộc sống riêng tư của con trai mình, nhưng cô gái nhỏ trước mặt này bà biết rất rõ, đây rõ ràng là học trò của bạn cũ của bà.
Bà bất ngờ đến đơ người luôn.
Đây cũng là lần thứ hai gặp mặt, hai người ngơ ngác nhìn nhau.
“Cô Triệu?”
Trương Dung Cảnh không nhớ được tên cô, chỉ nhớ được cái họ.
“… Xin chào Giáo sư Trương.” Tâm trạng Triệu Đường Diên có hơi phức tạp, giọng nói của cô hơi trầm xuống, không hề nhẹ nhàng giống như lần trước gặp mặt.
Cô không biết nên giải thích như thế nào về sự xuất hiện của mình ở chỗ này, cơ thể lại theo bản năng nép người sang một bên để Trương Dung Cảnh đi vào. Khi nhìn thấy trên tay bà còn mang theo một cái bánh kem, Triệu Đường Diên lập tức hiểu được bà chạy tới đây là để chúc mừng sinh nhật Chu Trầm.
Chỉ là giáo sư Trương cũng không ngờ lại tình cờ gặp học trò của bạn cũ ở đây.
Cũng may là vừa rồi cô mặc một bộ quần áo bình thường vì đang đợi bữa ăn khuya, nếu không lúc này sợ là sẽ càng lúng túng hơn.
Chu Trầm rốt cuộc nghe thấy tiếng vang nên từ trong phòng phòng làm việc đi ra, anh cũng cảm thấy bất ngờ khi nhìn thấy Trương Dung Cảnh đến đây.
Triệu Đường Diên theo bản năng nhìn anh, sự bối rối trên mặt cô không thể nào che giấu được.
Chu Trầm hơi nhíu mày, bước lên đứng trước mặt cô, thân thể cao lớn che khuất cơ thể của cô.
Ánh mắt của anh lại nhìn Trương Dung Cảnh: “Mẹ.”
Trên người anh còn mặc áo choàng tắm, người sáng suốt chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra mối quan hệ giữa hai người bọn họ.
Trương Dung Cảnh lần đầu tiên nhìn thấy con trai mình bảo vệ cho một người với tư thế như vậy, trong lòng có hàng trăm cảm xúc lẫn lộn. Đáng lẽ ra bà phải vui mừng, nhưng nghĩ đến tuổi tác và thân phận của Triệu Đường Diên lại cảm thấy phức tạp, nhất thời không trả lời anh.
Sự im lặng của bà bị Triệu Đường Diên tưởng rằng bà đang không hài lòng, cho nên sắc mặt cô càng thêm cứng ngắc.
Nhưng ai ngờ ngay sau đó, Chu Trầm nắm lấy tay cô rồi cúi đầu nói: “Em cứ về phòng trước đi, nhé?”
Triệu Đường Diên nhìn anh trái tim vẫn treo lơ lửng như cũ, rồi nhìn Trương Dung Cảnh gật đầu: “Giáo sư Trương, vậy cháu xin phép vào trước.”
Trương Dung Cảnh im lặng nhìn cô đi vào trong, mãi đến khi cửa phòng bị đóng lại, bà mới nhìn con trai mình: “Chuyện gì đang xảy ra đây?”