Phần 49
Thế mà 2 đứa lim dim ngủ mất… đến 11h thì cái Vy nó về nó gọi chúng tôi dậy…
Nhìn nó có vẻ không hừng hực, má đỏ hồng lên thèm khát như lúc sáng… có lẽ…
3 chúng tôi xuống nhà nấu cơm… lúc sau thêm Hạnh sang… tôi thì giật mình… khó đỡ đấy… nhưng My thì tươi lắm…
Hóa ra My gọi Hạnh sang ăn cùng…
Đùa nhìn 3 cái người này nấu cơm mà dễ thương đáng yêu ghê… vậy là nhập thêm My vào hội phụ nữ của tôi rồi… lúc sau mẹ cũng về và vào bếp nữa là 4 người… haiz…
Mẹ là người tinh ý… thấy My đi lại gượng gạo lại len lén xoa mu bướm… me trêu tôi…
– Kìa… My nó đau kìa… hihi.
Mẹ bước lại chỗ 3 người kia làm tiếp…
Đến lúc này… tôi có lẽ là người hp khi có tận 4 người cho tôi những phút giây thăng hoa…
Mong sao giây phút này không bao giờ phai đi…
Mong cho những nụ cười đáng yêu kia không bh tắt trên khuôn mặt xinh xắn của họ…
Ting ting…
Tiếng chuông tin nhắn… tôi tỉnh dậy lúc 6h… hôm nay trời khá ấm áp… lại còn có nắng… không vội đọc tin nhắn… vì, có khi mấy chị tổng đài quan tâm cũng lên…
Vươn vai sau 1 đêm ngủ ngon… lâu lắm rồi mới có cảm giác ngủ 1 mình… thoải mái mà khỏe sao ấy… nói chung là khoan khoái…
Với đt đưa lên đọc…
“Cảm ơn em đã giúp anh nhận ra, mình phải sống với chính con người mình… anh xl em… anh đã quyết định đi du học… và bố mẹ anh cũng đồng ý… cảm ơn em…”
Hôm nay tôi vui… tôi hạnh phúc lắm… tôi chút được những lo lắng, nhưng toan tính… tôi nhẹ nhõm…
Thở một hơi dài… rồi quăng đt lại giường rồi tập gym…
7h… tôi qua nhà My, bắt cóc em đi ăn sáng cùng tôi… em thấy tôi tươi tươi… em trố mắt nhìn tôi… đáng yêu lắm…
Nhưng giây phút đó… tôi chợt nhớ ra… My hp bên tôi còn Hạnh thì sao.
Để My bớt tò mò, tôi kể chuyện lúc sáng cho em… em cũng vui lắm… nhưng em cũng thoáng chút đắn đo… nhưng em cũng lo giám mà đúng ra là sợ hãi với câu tl của tôi khi em hỏi tôi…
Đêm đó, em nằm trong vòng tay tôi… em im lặng, trầm tư…
Thì tôi cũng biết em đang suy nghĩ, đang lo lắng gì mà…
– Em biết anh yêu Hạnh đúng không…
Em im lặng hồi lâu… rồi em quay lung về tôi… em cắn chặt môi để không cho tôi biết là em đang khóc… nhưng em thổn thức vậy sao mà tôi không biết…
Kéo em sát vào tôi…
– Anh là kẻ đa tình… anh rất yêu Hạnh… và với em… anh cũng rất yêu em… anh không muốn mất em… anh không buông tay em đâu… em biết không…
– …
– …
Siết chặt vòng tay… em khóc thành tiếng… tôi đau lắm… em khóc vì tôi… em buồn vì tôi… và đâu đó cũng có người con gái có lẽ cũng khóc vì tôi…
– Trong tình yêu không có sự lựa chọn người này người kia… anh yêu theo con tim anh mách bảo… từ trước… khi anh nói lên lời yêu em anh đã thú nhận là anh cũng yêu Hạnh… anh yêu em rất nhiều… anh không lừa dối em… lên mất em hay Hạnh thì cũng như anh mất đi chính linh hồn mình… anh và Hạnh có duyên nhưng không phận… giờ em mà cũng xa anh… chắc…
– Em… không… nhưng em sợ… anh…
– Anh không buông em đâu… anh không dối em đâu.
– Hức… hức…
Ai đó không hiểu chắc họ bảo tôi này nọ… mà cũng đúng thôi… đến tôi vài tháng trước còn nghĩ làm gì có chuyện 1 người con trai có thể yêu 2 người con gái thật lòng… nhưng vào hoàn cảnh này tôi mới hiểu…
Hôm sau, mọi chuyện ổn cả… nhưng chưa thấy Hạnh xuất hiện… cũng giật mình lo…
Thế là chiều trước khi đi làm tạt qua nhà Hạnh…
Gập mỗi bố Hạnh…
– Con chào bố…
– Ừ… lâu rồi không thấy sang…
– Dạ con cũng hơi bận chút… mà Hạnh đâu ah…
– Chỉ thế là nhanh… nó đi chơi với bạn rồi…
– Dạ… mà bố thấy chuyện cưới xin của Hạnh sao rồi ah…
– À đấy… bố cũng định gọi con sang nc này…
– Dạ…
– Bên nhà ý rút rồi… cũng nghe loáng thoáng là bố mẹ thằng ý sốc mấy hôm… hôm kia sang đây xin lỗi bố mẹ rồi xin này nọ… mà nghe bố mẹ nó nói thằng kia đi vào Nam làm thủ tục chuẩn bị đi du học rồi… mấy hôm nay lên công ty bố thì cười mà tay sếp cứ tái tái… may mà chưa công khai chuyện cưới chứ không bố cũng chẳng cười được… haiz.
– Phù… cũng ổn rồi bố ah… coi như nhà kia cũng biết phải trái… không lại lớn chuyện…
– Ừ…
– Mà Hạnh có gì không ah…
– Nó cũng hơi lo lắng suy nghĩ… mà nói chung là thấy nó tươi… nhưng hơi buồn…
– Cảm xúc rắc rối thế bố…
– Thì đấy… mấy khi hiểu được con cái đâu… ngày trước thấy 2 đứa dính nhau tưởng… đến khi lớn, 2 đứa bế nhau cũng tưởng… ấy vậy giờ 2 đứa như vậy…
– Bố thì… con xin lỗi…
– Thì đời thế, chứ con cũng đâu làm gì có lỗi mà xin… mong 2 đứa trưởng thành và thành công là bố vui rồi…
– Dạ… mà thôi con đi làm đây… có gì mai con qua…
– Ừ… con đi đi…
– Con chào bố…
Haiz… buồn…
Bình thường thì cứ có gì vui là Hạnh sang tôi ngay… vậy mà giờ… đã mất đi tự nhiên của 2 đứa…
Hôm nay bố My về nên tôi cũng chẳng ở lại được… đưa em về tới cổng… chào nhau, lôi em lại hôn trộm em rồi về…
Phải vậy thôi… chưa đến lúc ra mắt bố My… vì bố My đang trong công cuộc tìm lại vợ mình cũng là mẹ My… bố em đã bao năm đi tìm. Vừa rồi nghe đâu có người bảo mẹ em đang trong Nam và đang trong hoàn cảnh khó khăn…
Quá đấy mới thấy bố em là người tốt, người chung thủy… và chuyện quan hệ với em chỉ là tai nạn…
Vẩn vơ suy nghĩ rồi tôi chìm vào giấc ngủ…