Phần 33
– Mẹ… con đau lưng quá…
– Ừ ừ… để mẹ xem cho.
Sau 1 hồi mẹ khám xét thì…
– Có phải con làm nhiều đúng không… hihi… chỉ là đau nhức ở cơ với xương thôi… kiêng làm tìn vài hôm khỏi ngay ấy mà…
– Hic… em massage cho anh đi.
– Dạ…
Mẹ vâng xong thì lật tôi nằm úp… rồi mẹ ngồi lên mông tôi…
– Eo… em vẫn còn ra đấy Hạnh…
– Hic… cả của anh mà… nhiều thế không biết.
Đôi bàn tay mẹ mềm mại đi đến đâu phê đến đấy…
1 hồi sau mẹ dừng lại rồi nằm gối đầu lên tay tôi…
– Eo… sướng quá…
– Em thì thích rồi… còn anh đang đau này…
– Ai bảo ham…
– Hơ… thế chắc em thì không…
– Mà bố có làm sướng không nè…
– Sướng lắm chứ… 30p, Chứ ai như anh… 15p…
– Thì từ từ lên cơ chứ…
– Mà nè… con với vy… như thế nào…
– Bla bla.
1 hồi sau… mẹ nằm trong lòng tôi. Tuy có tuổi mà khá là nghịch ngợm…
Hết vuốt ve ti tôi rồi lại nắm chim tôi.
– Á… 3h rồi anh đi làm đây…
– Anh này…
Nói rồi mẹ cố tôi 1 cái…
– Á… đau.
– Cho chừa.
Hôm nay đến quán chẳng có gì vui… mà mà toàn là buồn…
Vì đau lưng lên lại phải ngồi chơi nè…
Đến tầm 8h30 thì Hạnh với người yêu đến… hức…
Chán quá… vừa buồn lại vừa đau lưng nên tôi ra bãi xe đuổi thằng bạn vào và ngồi đó trầm tư…
– Cafe và thuốc của anh nè…
– …
Tôi quay lại… hóa ra là my…
– Cảm ơn em nha…
– Dạ… hi…
– Mà buồn phải không…
– Sao em biết…
– Em hơi tò mò với lại chọc vào chuyện người khác chút nha…
– Em cứ nói đi.
Tôi rút 1 điếu thuốc rồi châm lên mà rít…
Làn thuốc trắng xóa mang đầy tâm trạng buồn bay lên hòa tan vào không khí…
– Có phải… anh… yêu chị kia… đúng không…
– …
– Và em cá là chị ấy cũng yêu anh…
Hoa ra My cũng là người khá tinh tế đấy chứ…
Tôi thấy càng ngày em lại càng hiện rõ ra những nét đẹp riêng không hòa chung với những nét tương đồng của Hạnh…
Mấy ngày nay, tôi cũng thấy tôi lạ lắm… hay nhìn My, hay say đắm với nụ cười của em… nhưng mỗi lần vậy tôi lại đau chứ không vui… vì em như hình bóng của Hạnh vậy.
Chính cái lúc đó tôi đã đưa ra quyết định nghe có vẻ ngu ngốc, nhưng lại là cái may của tôi…
Đó là quyết tan My để thay thế Hạnh… để có riêng Hạnh cho mình…
– Anh tinh tế lắm…
– Chính vậy anh khá thích tính cách của em…
– Chứ không phải…
– Sao em…
– Chứ không phải anh thích tính cách em vì giống chị ấy à…
Đù… em đoán trúng phóc nội tâm của tôi…
Mục tiêu đề ra khó nhằn lắm đây… tưởng rằng em sẽ không giỏi đoán vậy mà…
Cho lên, thế mới biết phụ nữ kinh lắm đấy… đừng nhờn…
Tôi cứng họng luôn lúc đó…
– Em… khá thích nc với anh… vì có gì đó gần gũi… và giống nhau “1 số góc khuất nào đó” nhưng anh đừng hiểu nhầm mà tán em nha… em chưa thích yêu…
Em lại nhầm khi mà nghĩ tôi là người không biết đoán suy nghĩ người khác… tôi không dễ mà biểu hiện ra ngoài vì cái vỏ bọc thân xác, cộng với tài ăn nói kém…
Tôi biết em để ý đến tôi qua cách nc, cách xem trộm trang face của tôi.
Qua cách em cười với tôi rất giống Hạnh… chỉ chao nụ cười ấy với tôi… không ai được hưởng… chính vậy mà tôi kết luận em giống Hạnh.
Tôi phát hiện em hay nhìn trộm tôi… tuy em tránh để tôi thấy nhưng qua những tấm gương, hay xem trộm camera của quán tôi biết…
Và nếu không quan tâm thực sự thì không ai lại đọc suy nghĩ của người kia nghĩ gì về mình ra.
Và cuối cùng… ít ai mà không quan tâm mà lại giành mang cafe và thuốc lá ra cho tôi… trừ ông quản lý nịnh đầm… tôi thấy ông ấy định đưa cho thằng bạn định bảo mang ra cho tôi… nhưng My lại chặn lại và giành lấy… tôi thấy hết qua sự vô tình nhìn vào ngắm Hạnh.
Được cái ông quản lý quý… thấy mình buồn ông quan tâm ngay…
– Thế giờ anh tán em nhé…
– Vô ích thôi anh ạ… đừng làm vậy… sẽ mất đi sự tự nhiên đó… với lại ai mà lại chấp nhận người nào đó yêu mình vì muốn thay thế 1 hình bóng của người khác…
– Em sẽ hiểu anh mà… sắp thôi…
– Tùy anh… em vào đây…
Chỉ giống nhau ở nụ cười 1 chút giống về tính cách… giống về sự quyết tâm với quyết định của mình… hai người này lại rất giống nhau ở điểm là có 1 bí mật, bí mật thực sự của việc không muốn đi tới cùng với tôi…
Tôi đoán My khá buồn… buồn cho tôi, buồn cho chính bản thân My qua ánh mắt em… qua cử chỉ… nhưng em khá giỏi dấu diễn nội tâm… nhưng không qua mắt tôi đâu…
1 Đêm buồn… một đêm đầy sự suy nghĩ… 1 đêm của sự quyết tâm… 1 đêm của hy vọng… đêm nay, không biết sẽ là đêm của sự bắt đầu của sự vô vọng hay là điểm khởi đầu của hạnh phúc cho tương lai đây…
Về nhà đã 1h sáng…
Tôi thấy phòng mẹ vẫn sáng, phòng em gái cũng vậy… bắt đầu rợn tóc gáy khi nghĩ về 2 người phụ nữ, 1 cũ 1 mới này rồi…
Bước thật khẽ và êm để lảnh về phòng…
Nhưng khoan… phòng mẹ có tiếng người nữa… cố vểnh tai lên nghe…
Hóa ra là Hạnh…
– Sao con vơi q cứ phải vậy nhỉ…
– Dạ… con nghĩ không hợp thôi ah…
– Haiz… nhưng con đã nhận người ta làm chồng mà lại… với Q không lên con ah…
– Con biết… nhưng con muốn bên q 1 thời gian… nhưng mà bên q con kk cưỡng lại được…
– Có phải con cảm nhận người nó có cái gì đó à mùi hương gì đó khơi gợi đúng không…
– Dạ đúng ah… q ôm con 1 2 lần mà… làm con… hihi.
– Hai đứa bay thật là…
– Mà mẹ này…
– Sao con…
– Vy và q đã.
– Con cũng biết luôn hả… tại… cái Vy nó đòi quá…
– Dạ… con giúp Vy mà… hihi… nhưng q và vy có làm chưa ah…
– Rồi… cái khăn đầy máu trên nhà kia kìa… khổ thật con ah… có con dâm… haiz…
– Hihi…
– Mà cả con nữa ai lại giúp kiều ý không…
– Thì tại Vy nó nói cũng đúng với lại nó xuất phát từ tấm lòng của nó chứ không phải dục vọng…
Lạch cạch…
– Ai đấy, q về hả con…
– Dạ…
– Ăn gì chưa…
– Dạ con ăn rồi…
– Ờ thế tắm rồi nghỉ đi…
Tôi mở cửa ra… giả vờ bất ngờ thấy Hạnh.
– Ơ, em đến lúc nào thế…
– Dạ từ 10h ah…
– Hihi… thôi mẹ ngủ đi… con lên phòng…
Trả hiểu sao mẹ lại cười cười nữa…
– Em lên ngủ với anh…
– Ơ hay… nam nữ ngủ chung làm chi…
– Xí… làm bộ…
– Hạnh con phải ngủ với mẹ… nhỡ sau này bố mẹ con trách mẹ thì chết…
Hạnh tìu nghỉu luôn… tôi biết mẹ mà… chỉ chệ vậy thôi…
Vậy là tôi vào phòng bế em luôn lên phòng…
Vì dù sao mẹ lạ gì…
Trả cái dại nào bằng dại nào… đau lưng còn sĩ…
– Thôi bọn con lên phòng đây…
– Ừ… hai đứa nhớ ngủ sớm đấy… ha ha…
– Dạ…
Hạnh thì ngượng quá rúc vào ngực tôi mà đấm…
– Haiz… nghiện mà bày đặt ngại…
– Ứ ừ… em không biết đâu…
Toan bước lên phòng thì mẹ tôi gọi với…
– Này, q… con đang đau lưng đấy… giữ sức đi không nằm 1 chỗ thì chết…
– Không sao mà mẹ…
– Không sao gì… mẹ nói thật đấy…
Hic…
Bước lên cầu thang… nhìn xuống em… thì em đang nhìn tôi với đôi mắt lấp lánh… yêu thế không biết…
Vừa bước được vài bước lên cầu thang thì lưng tôi đau quá… suýt thì làm em rơi…
– Anh đau hả… để em xuống đi…
Vậy là đặt em xuống… em dìu tôi lên phòng… để tôi ngồi xuống…
Tôi ngồi nghỉ lúc, rồi định đi tắm…
– Chờ em sang mượn đồ Vy rồi em tắm với…
Haiz… đã đau lại giờ sắp lên thớt rồi… 3 người này… làm tôi ớn rồi đấy…
Em phóng như bay sang phòng vy rồi lại phóng hết tốc về…
Em thở hồng hộc nhìn tôi đang ngồi trên giường cười…
Em bất ngờ cúi xuống hôn tôi cái chụt… rồi xốc nách tôi tiến lại nhà vệ sinh…
Con trai lạ thật đấy… ngày nào cũng tiếp xúc với những cảnh này… mà tại sao cứ gần gũi là lại cửng tếu lên ngay được…
Tôi đứng yên để kệ em kỳ cọ cho tôi… chán chê… em lại cầm chim tôi kì cọ…
Em rất hay nc với chim tôi… mặc dù tôi toàn trả lời…
– Em hôm nay có thèm bướm không nè…
– …
– Có hả… nhưng hôm nay thanh niên bị đau lưng lên em nhịn nha…
– Ứ chịu…
– Ngoan… không nằm 1 chỗ chị ứ chăm đâu… nè cho thơm bướm 1 cái nè…
Nói rồi em đứng dậy ôm cổ tôi bít xuống hôn em… em để chim tôi ở giữa háng em mà kẹp lại…
Em hôn tôi rất nhẹ nhàng tình cảm… không vội vàng như lúc hứng tình…
Tôi hiểu em… em không muốn tôi phải đau thêm… biết em cũng muốn… nhưng trong cuộc sống cần phải biết lúc nghỉ, hay lúc nào cần quyết liệt…
2 chúng tôi ôm hôn say đắm… nụ hôn của tình yêu, chứ không phải dục vọng…
Hôm nay, có lẽ là lâu lắm rồi chúng tôi mới ngủ với nhau mà không nude…
Tôi mặc quần đùi, em mặc cái váy ngủ hồng của em gái tôi…
Hai chúng tôi không muốn quá lõa lồ vì như vậy sẽ không kiềm chế được mà ảnh hưởng đến tôi…
Sau màn massage của em… em lại rúc luôn vào vòng tay tôi mà nằm…
Chúng tôi đã tạo cho nhau 1 thói quen, mà thói quen này liệu có dễ từ bỏ… hay lại làm nhau khó quên đi người kia…
Không gò bó, không khó chịu… em cứ ngoan ngoãn trong lòng tôi… còn tôi thì cứng rắn bao bọc lấy em… đúng ra tôi là thằng hèn khi không mạnh mẽ giành lại em… nhưng tôi giành lại em liệu tôi có mang cho em hp… chính em có quyết định cho riêng mình… đành chấp nhận.