Phần 93
– Mộc cắc – Hansa… hai đứa làm trò gì vậy? – Tộc trưởng tức giận mà đấm gãy cánh cửa, Hansa ngồi sụp xuống bưng mặt, đúng là đàn bà khi có chuyện thì chỉ biết ôm mặt khóc lóc, Mộc CẮC bước xuống.
– Tộc trưởng, chuyện này… – mộc Cắc ấp úng nói.
– Hansa… con biết mình làm gì không??? – Tộc trưởng hùng hổ định nhào tới chỗ Hansa thì bị Mộc cắc lao ra cản lại.
– Có gì tôi sẽ chịu, cô ấy không có lỗi. – Mộc cắc cứng rắn nói, tộc trưởng như vớ được cái mình cần, trong lòng vui mừng không tả nổi, câu nói này cực kỳ quan trọng… nhưng lão vẫn cứ tỏ ra không để ý tới câu nói của Mộc cắc.
– Cậu sao??? Cậu có tư cách nói ra câu đó à??? – Tộc trưởng nói, giọng cực kỳ khinh thường, gạt tay Mộc Cắc ra mà vẫn muốn lao tới trừng phạt cô con gái của mình.
– Tôi nói sẽ chịu trách nhiệm. – Mộc Cắc gằn lên từng chữ, kéo tay của Tộc trưởng lại, ánh mắt cực kỳ nghiêm túc bên trong ánh mắt ấy ẩn hiện cả một tia đe dọa… Tộc trưởng quay lại nhìn Mộc cắc, cánh tay bị Mộc Cắc nắm chặt.
– Hừ… hai đứa mày… tới phòng của tao. – Tộc trưởng nói xong thì tức giận mà quay người rời đi, vài người đi cùng tộc trưởng cũng theo sau mà tản ra khỏi chỗ này…
Mộc cắc đi tới chỗ Hansa đang ngồi bưng mặt khóc, ôm lấy cô vào lòng.
– Không sao, anh với em qua đó, có chuyện gì anh cũng sẽ đứng ra gánh mọi hậu quả. – Mộc Cắc nói, đỡ Hansa dậy, cô không hề đáp lại chỉ sụt dùi khóc, nhưng… trong lòng cô, không bao giờ mong muốn cha mình gây bất lợi cho mộc cắc.
Hai người đi cùng nhau, tay Mộc Cắc nắm rất chặt, mặc dù không cảm nhận được hơi ấm trong lòng bàn tay của Mộc cắc nhưng cô có thể cảm nhận được sự ấm áp từ trong tim, nhìn người đàn ông bên cạnh mình vào hoàn cảnh đó đứng ra để bảo vệ cho cô, Mộc Cắc… Cả đời này… Coi như mình đã tìm đúng người… Đẩy cửa phòng của tộc trưởng, Hansa sợ sệt nhưng Mộc Cắc lại nắm tay cô chặt hơn nữa, làm tinh thần của Hansa thêm vững chắc hơn.
– Hai đứa ngồi đi. – Tộc trưởng nói, giọng có phần dịu hơn, Hansa cũng khó hiểu với thái độ của cha mình hiện tại, lúc nãy không phải chỉ còn thiếu một chút là ông muốn giết cô hay sao??? Tự nhiên lại hòa nhã lại như này, cô với Mộc Cắc cũng theo lời mà ngồi xuống đối diện, nhìn Tộc trưởng bằng ánh mắt như vụng trộm bị phát hiện vậy…
– Hansa, con biết thân phận của mình là gì chứ? Nghĩa vụ của con cũng nhớ chứ? – Tộc trưởng hỏi.
– Con… con nhớ… nhưng… con không muốn cưới người đó… – Hansa hai tay đan vào nhau, lắp bắp nói.
– Tộc trưởng Hansa đã không muốn, sao ông cứ ép cô ấy như vậy? – Mộc Cắc lên tiếng, tay đưa qua cầm chặt lấy hai bàn tay của Hansa.
– Vậy cậu bảo ta phải làm sao?? Nó là con gái ta, ta không đau lòng hay sao? – Tộc trưởng nói, giọng có phần nghẹn lại, ánh mắt có chút ươn ướt, phải nói kỹ năng diễn của lão tộc trưởng quỷ khóc thần sầu chứ không ngoa tí nào. Hansa nhìn cha mình có biểu cảm như vậy thì trong lòng thấy có lỗi lắm, day dứt không dấu được…
– Hansa là con gái ông, vạy sao ông lại bán hạnh phúc của con gái ông??? – Mộc Cắc hỏi, nó chả thèm quan tâm tới mấy cái biểu cảm của tộc trưởng, trong đầu bây giờ chỉ có một hình ảnh của hansa, làm cách nào để đưa cô đi hoặc ngăn cản được cái hôn ước chó má này…
– Vậy tôi sẽ nói cho cậu nghe… – Tộc trưởng trầm ngâm mà đánh mắt nhìn sang con gái, cô đang thấy tội lỗi lắm cho nên không dám nhìn cha mình.
“Bốn gia tộc ở đây chắc cậu cũng biết rồi, thực lực đều ngang nhau không hề có ai vượt trội nhưng mà cách đây mấy năm, gia tộc anchali dần bị tụt lại, do đến đời của tôi không có con trai nối dõi, vì yêu mẹ của Hansa cho nên khi bà ấy mất, tôi cũng không có lấy ai cả, khi Hansa lớn tôi cũng không thể lấy vợ mà sinh con được nữa, tuổi tác cũng đã có, vì vậy hậu duệ của gia tộc coi như bị đứt đoạn tới đời của Hansa, ba gia tộc khác cũng biết chuyện mà dần dần chèn ép, đẩy gia tộc anchali ra khỏi cuộc. Vì để cho gia tộc vẫn còn chỗ đứng và được an toàn cho các thành viên trong gia tộc, tôi đã nghĩ ra chuyện để Hansa kết hôn với 1 trong các thiếu gia của 3 gia tộc khác. Hai gia tộc khác đều đã kết hôn chỉ còn mỗi gia tộc Dot. Cậu nói xem, tôi không khổ tâm hay sao???” – Tộc trưởng từ từ mà dãi lòng.
Mộc cắc bây giờ cũng có chút đồng cảm, thân là tộc trưởng phải lo nghĩ cho gia tộc là đương nhiên, chuyện của tộc trưởng Mộc Cắc có thể hiểu.
– Vậy sao ông không nhận con nuôi??? Hoặc đưa một con zai của thành viên trong tộc lên đào tạo thay thế? – Mộc Cắc hỏi.
– Ta cũng đã nghĩ tới chuyện đó, con nuôi thì không thể được, sau này khi đủ lớn khôn có thể nhận biết được mà đọc chiếm toàn bộ gia tộc, lúc ấy thành viên gia tộc biết kêu ai? Ai sẽ giúp họ? – Tộc trưởng thở dài mà lắc đầu.
– Vậy còn cách thứ 2? – Mộc cắc hỏi.
– Gia tộc của ta, không phải chỉ mỗi gia tộc của ta, mà là bất kỳ một tổ chức hay một gia đình lớn nào cũng đều có phe cánh, gia tộc của ta có ba thế lực, hai phe cánh luôn đối đầu, và ta, nhánh của ta trong gia tộc là trung lập cho nên họ để cho bọn ta làm tộc trưởng để cân bằng quyền lợi cho mọi phe cánh, nếu như để người của 1 trong 2 phe cánh này lên thì chắc chắn rằng… gia tộc sẽ lụi bại trong tương lai. – Tộc trưởng khổ sở nói, đến đây thì Mộc cắc đã hoàn toàn hiểu ra vấn đề, ông ta nói đúng, kể cả là Thiên Long bang, mặc dù cao tầng chưa có sự chia rẽ nội bộ, nhưng ai đảm bảo điều đó là không có??? Chỉ là… nó chưa xảy ra… vì vậy điều này mộc cắc hoàn toàn hiểu và thông cảm.
– Điều ông nói tôi có thể hiểu, nhưng nếu như để Hansa lấy người kia, thì chỉ giải quyết được chuyện này một sớm một chiều, chứ sao mà lâu dài được?? Mấu chốt là người thừa kế của ông không có… – Mộc Cắc nói.
– Điều này ta cũng đã thương lượng với gia tộc Dot, sau này nếu như con của Hansa là con trai thì ta sẽ được quyền nhận đứa bé đó, như vậy chắc chắn ta sẽ có người kế thừa. – Tộc trưởng nói.
– Vậy theo cách này khác gì ông cũng nhận con nuôi??? Trong khi đó dòng máu chảy trong người nó là gia tộc Dot, sự nguy hiểm nếu như thằng bé lớn lên nó sẽ nghĩ về gia tộc của cha nó chứ??? Lúc ấy không phải ông đang dơ hai tay để dâng gia tộc cho họ sao? – Mộc cắc nhăn mặt, mẹ nó thằng tộc trưởng này, suy nghĩ ngu như thế nãy giờ là luẩn quẩn các ý nói giống nhau, sao cứ phải vẽ ra làm gì nhỉ???
– Chứ cậu bảo ta phải làm sao??? Thà rằng như vậy nhưng độ nguy hiểm sẽ được giảm đi, trong người nó cũng có dòng máu của gia tộc anchali. – Tộc trưởng nói lại.
– Nếu đã như vậy, con của tôi và Hansa cũng giống như là con của Hansa với người kia phải không? – Mộc cắc hỏi.
– Theo lý sẽ là như vậy, nhưng sau khi hai gia tộc thành thong gia, gia tộc Dot sẽ ủng hộ và có mối liên hệ chặt chẽ, sẽ tốt hơn cho gia tộc Anchali, cậu thì có gì??? – Tộc trưởng chỉ chờ có vậy, bây giờ mới là màn gài bẫy cực kỳ thông minh của ông ta.
– Tôi đằng sau là Thiên Long bang, một thế lực cũng không hề thua kém nếu xét về thực lực, chỉ là Thiên long bang chưa có danh tiếng và lâu đời như gia tộc Dot. – Mộc cắc nói, máu trong người đã nóng lên.
– Thiên Long bang??? Kể cả thiên long bang có mạnh và vững chắc ngang với gia tộc Dot thì sao?? Cậu đại diện thay cho thiên Long bang được hay sao??? – Tộc trưởng lại hỏi, những câu hỏi cực kỳ khó chịu, với tính cách của Mộc cắc nghe những câu này mặc dù trầm ổn hơn Phi một chút nhưng cũng khó mà chịu được.
– Tôi… tôi là phó bang chủ của thiên Long bang, chuyện đó tôi có thể đảm bảo được. – Mộc cắc nói, rất chắc chắn.
– Dù sao cũng chỉ là lời cậu nói, theo như tôi biết thì bang chủ và ngang với cậu là Phi lé, hai người đó có đồng ý hay không??? Cậu không nghĩ rằng cậu thấy mặt như vậy là hơi vội vàng và không đủ uy tín hay sao? – Tộc trưởng càng nói, những lời càng khó nghe.
– Tôi… – Mộc cắc lúc này mới hiểu ra, ông ta nói đúng, mặc dù Dũng với Phi chắc chắn sẽ ủng hộ Mộc Cắc nhưng mà biết đâu được sẽ có ý trái chiều thì sao??? Dùng danh tiếng thậm chí là an nguy của bang phái để cứu lấy một người con gái, sợ rằng hai người kia sẽ không đồng ý…
– Cha… cha đừng ép khó Mộc Cắc nữa, con muốn theo anh ấy dù cho có thế nào con cũng sẽ chỉ theo anh ấy thôi. – Hansa nức nở mà ôm chặt lấy tay của Mộc cắc, ngồi nghe hai người nói chuyện, Hansa thấy Mộc cắc bị dồn ép thì không chịu được mà lên tiếng.
Mộc Cắc nhìn Hansa đang ngồi bên cạnh, trong mắt lóe lên sự tức giận cùng với bất lực, nhìn người con gái yêu mình mà phải cầu xin và van nài như vậy, Mộc cắc không cho phép…
– Cậu thấy tôi nói đúng chứ?? Nếu như Hansa theo cậu có thể tôi không cản được, nhưng cậu muốn nó mang tiếng cả đời hay sao??? Rồi sau này… thiên long bang có đứng vững tại đây cũng sẽ bị người khác chỉ trích về Hansa, lúc ấy cậu tính sao? Chưa nói gia tộc Dot bị cướp mất cô dâu, họ sẽ để yên cho cậu hay sao??? – Tộc trưởng hỏi dồn dập, từng câu hỏi như một nhát búa dã vào đầu của Mộc cắc… Hệ lụy của chuyện này chắc chắn không hề nhỏ, vì vậy phải tính toán kỹ lưỡng…
– Bao giờ thì sẽ diễn ra lễ thành hôn? – Mộc Cắc bất chợt hỏi.
– Ngày mai người của Gia tộc Dot sẽ qua, sẽ định ngày giờ. – Tộc trưởng nói.
– Vậy tôi sẽ đi, sẽ quay trở lại sớm. – Mộc Cắc đáp. Nó đã quyết tâm rồi, chuyện này nó cần phải có ý kiến của hai người anh em. Nếu như hai người không đồng ý nó sẽ tự ý tới để cướp Hansa, lúc ấy không hề có liên lụy tới Thiên Long bang.
Có lẽ sẽ có người nghĩ tại sao Mộc cắc không dẫn Hansa bỏ trốn bây giờ??? Nếu như dẫn đi bây giờ gia tộc Anchali liệu có để họ bình an rời đi??? Người của gia tộc Anchali cũng chẳng phải loại chỉ ăn chay, họ cũng có những quân bài, những người giỏi và mạnh mẽ, không nên hành xử ngu ngốc, nhưng cái chính là Mộc cắc muốn danh chính ngôn thuận đón Hansa một cách đường đường chính chính, cô sẽ có thân phận và đáp ứng được yêu cầu liên kết chặt chẽ gia tộc Anchali và Thiên Long bang, một mũi tên trúng hai đích, Thiên Long bang và anchaili sẽ càng vững vàng hơn.
– Anh… cho em theo được không? – Hansa lập tức quay sang hỏi, ánh mắt rưng rưng mà nhìn Mộc Cắc.
– Yên tâm!!! Anh sẽ quay lại đón em đàng hoàng. – Mộc Cắc nghiêm nghị nói, Hansa nghe và nhìn biểu cảm của Mộc Cắc, biết không thể cho nên cũng không nói gì nữa.
– Ta làm cha, chỉ muốn Hansa được hạnh phúc. – Tộc trưởng nói ngắn gọn, nhìn hansa với Mộc Cắc trước mặt, trong lòng vui như đánh trống, bước đầu của kế hoạch đã thành công rồi.
– Hãy từ từ chọn ngày cưới, tôi sẽ quay lại. – Mộc cắc nói, đứng dậy mà đưa Hansa ra ngoài cửa phòng, hai người đóng cửa mà đứng ở hành lang.
– Hay anh dẫn em chạy trốn được không? – Hansa hỏi, cô chỉ cần bên cạnh Mộc cắc là đủ.
– Anh nói rồi, sẽ đón em đàng hoàng, hay chờ anh. – Mộc cắc nói rồi hôn lấy đôi môi đỏ mọng của hansa, hai người ôm siết chặt lấy nhau mà trao nụ hôn cuồng nhiệt nhất.
Mộc cắc liền quay người rời đi, để lại Hansa đứng đó mà nhìn theo bóng dáng người đàn ông mà cô yêu thương… Cô phải cố gắng kiên trì mà chờ đợi…
Sau khi Mộc cắc và Hansa rời đi, một thân ảnh đi ra khỏi góc phòng, đứng đằng sau tộc trưởng.
– Không ngờ Tiểu thư biểu hiện tốt như vậy. – Là đại quản gia Sakir…
– Còn phải nói, sắp tới sẽ vui lắm đây, chuẩn bị ngày mai đón tiếp gia tộc Dot – Tộc trưởng cười nói.
Với một người địa vị như này… con gái sao??? Khác gì một món đồ, càng có lợi thì sẽ bán thôi…
Sakir thì khác, mặc dù bên ngoài ra chiều phục tùng tộc trưởng, nhưng Hansa ông xem như con gái, nhìn cô trở thành một quân cờ… sao không buồn chứ!!!