Phần 118
Định trâu thấy không khả thi, nó liền chạy thẳng đi tìm đại lão bản, con mẹ nó chứ không biết đã tạo được tí quan hệ gì mà nhảy đi tìm người to nhất ở đây, khi Định trâu đi ở chỗ này bọn nó vẫn đang quần chiến với Mộc Cắc, sức chịu đồn của Mộc Cắc tốt hơn Dũng cho nên mặc dù bị vây công vẫn chỉ những đòn làm nó đau một chút thôi, chưa tới mức gục xuống…
Nhưng nước chảy đá cũng phải mòn, Mộc cắc tuy rằng cứng rắn bị ăn nhiều đồn như vậy cũng bị đau tới nghẹt thở.
– Con mẹ tụi mày… – Phi từ đâu lao về, nó vung quyền đấm thẳng vào một thằng, thằng đó bị dính đòn bật ra sau, Phi như muốn hóa điên, chạy một mạch tới đám đông vây Mộc Cắc mà tả xung hữu đột, cảm giác con giun xéo lắm nó cũng phải quằn, mắt Phi vằn đỏ cả lên khi thấy Dũng với Trinh xây xát cả người, Mộc cắc bị đánh sắp gục tới nơi… Nó tay vung quyền, chân tung cước, mặc dù chưa đủ uy hiếp với bọn kia vẫn đủ để Mộc cắc có khoảng trống thoải mái hơn.
– Haha… một con chó rồi hai con, tới con thứ 3 thì làm gì? – Một thằng cười khiêu khích, rồi lại tiếp tục đánh, Phi hóa chao vẫn bị hành như thường… không đủ trình độ thực lực thì là gì cũng vô ích…
– Dừng lại!!! – Tiếng quát to như gầm rống, bọn nội viện giật mình thu tay lại mà lùi ra sau, Tộc trưởng tới rồi, bọn nó liền lập tức lùi đi mất tăm.
Định trâu với tộc trưởng đi tới, tộc trưởng nhìn đám Dũng, ông ta chỉ lắc đầu chẹp miệng, hình như chuyện này ông ta quá quen thuộc thì phải, chắc cũng có nhiều tốp ngoại bang tới đây và bị đối xử như này rồi.
– Không sao chứ? – Tộc trưởng hỏi.
Cả mấy thằng không ai trả lời, dường như bây giờ cơn thịnh nộ đã tăng lên thì phải… xem ra kết thành mối thù không trả khoogn được rồi…
– Nghỉ ngơi đi, lát sẽ nhờ nhị tiên tử tới giúp mấy người trị thương. – Tộc trưởng nói rồi cũng rời đi, ông ta cũng không nói trách phạt hay có hình thức gì đó phê phán bọn nội viện kia.
Đám Dũng cũng hiểu ra, cùng một dòng máu chắc chắn không có chuyện xử phạt người nhà, khác máu thì tanh lòng thôi.
Mọi người đi tới đỡ Dũng, nhưng hắn vẫn đang khụy chân mà ôm chặt Trinh trong lòng, tư thế khụy chân bất động, dường như bị lịm đi thì phải, Trinh từ trong đáy lòng cảm giác đau xót, vì bảo vệ cô mà bị thương tới như này, Dũng vân không buông tay ra…
Vào trong nhà, không ai không bị thương trừ Định trâu nãy đi gọi Tộc trưởng, Phi tức giận nắm chặt cái cạnh bàn…
“Rắc”, cạnh bàn bị nó bẻ gãy bóp trong tay.
– Bọn chó má kia, khinh người quá đáng, sẽ có một ngày tao cho bọn nó sống không bằng chết. – Phi ném cái cạnh bàn đập thẳng vào cái gương góc phòng.
“Choang…” Âm thanh đổ vỡ vang lên…
Lúc sau, Nhị tiên tử cùng với hai người khác hình như là phụ tá của cô ta cùng đi tới, cánh cửa phong được mở ra, Nhị tiên tử nhìn cảnh trong phòng chỉ hơi thở dài một chút…
– Các người vào xem bọn họ thương thế ra sao. – Nhị tiên tử liền đi tới ngồi ở cái bàn bị Phi bẻ một góc.
Trừ Dũng còn đang hôn mê, mặc dù Nhị tiên tử lại che mặt và trùm người nhưng vóc dáng và khuôn mặt của cô được in hằn trong tâm trí ba thằng này, nhớ lại cái khung hình đó mà hai thằng Phi với Mộc Cắc quên cả đau, Định trâu như bị hút hồn mà cứ nhìn chằm chằm vào Nhị tiên tử không hề chớp mắt…
VÀI PHÚT SAU, hai đứa kia đi ra cạnh Nhị tiên tử.
– Thưa Nhị tiên tử, họ chỉ bị thương ngoài da, không nguy hiểm tới tinh mạng – Một người nói.
– Vậy mang thuốc bôi ngoài da cho họ. – Nhị tiên tử nói, giọng rất nhẹ nhàng.
– Còn người nằm trên giường kia bị hôn mê, người qua xem. – Người còn lại nói thêm.
Nhị tiên tử liền đứng dậy mà đi tới chỗ Dũng, cô kéo hai mắt của hắn lên để xem đồng tử, rồi lật đầu của Dũng sang bên cạnh, nhìn ngó một chút rồi lấy bộ kim châm cứu trong túi ra, ngồi xuống cạnh giường.
Lấy cây kim rồi từ từ định cắm xuống đỉnh đầu của Dũng. Định trâu vội vàng lao đến mà giữ tay cô ta rồi nhấc lên.
– Cô làm gì đấy? – Định trâu hỏi, mọi người đám Phi với Mộc Cắc Trinh thì đang bôi thuốc cho nên cũng không quản, bị câu hỏi của Định trâu làm giật mình quay lại xem.
– Hừ… bỏ tay ngươi ra. – Nhị tiên tử hất tay của Định trâu, nhưng nó nắm chắc quá không kéo tay lại được, hai người giằng co mắt nhìn mắt… Mặc dù được che đậy bởi mặt nạ cơ mà Định trâu cũng cảm nhận được mắt của Nhị tiên tử như hai con dao đang lóe lên nhìn nó…
– Ngươi buông tay Nhị tiên tử ra, có muốn người kia được cứu không? – Một người đi tới mà hất tay của Định trâu, cánh tay của Định trâu thuận đà vung cái “đốp” vào mặt người kia, người đó lập tức nhào tới. Định trâu quắc mắt nhìn sang, ánh mắt lạnh lẽo…
– Con mẹ mày tiến thêm bước nữa… – Định trâu lần đầu tiên trở nên mất kiểm soát như vậy, phần vì lúc nãy bị bọn nội viện nó chèn ép đánh đập lão đại, phần vì nhìn vết thương của Dũng và bị hôn mê, nó đã từng thề trước khi xuống núi, nếu như có nó bất kỳ ai cũng không được gây nguy hiểm cho Em gái và Lão đại…
Người kia bị ánh mắt của Định trâu dọa cho hơi khựng lại.
– Định trâu, cô ta đang giúp. – Phi liền nhắc nhở, thằng này nó nào có biết cách chữa trị thế này??? Châm cứu chỉ có trong Phim thì mới được nhìn và tiếp xúc nhiều, thằng này từ nhỏ đã không được tiếp xúc với thông tin đại chúng, tiếp đến lại theo lên núi học, lấy đâu mà biết được, nó phản ứng như vậy là đúng thôi.
Định trâu liền buông tay đang giữ tay của Nhị tiên tử ra rồi lùi lại, Nhị tiên tử cắm nốt một hai cây kim liền đứng dậy, cô ta quay phắt người rời đi, trước khi đi buông lại một câu.
– Đêm nay hắn sẽ tỉnh, còn ngươi… Ta nhớ kỹ khuôn mặt… – Nhị tiên tử nói, giọng nói của cô ai cũng biết có sự tức giận không hề nhẹ ở trong lời nói, mà đối tượng chọc giận cái vẻ xinh đẹp dễ thương kia là Định trâu, xem ra chọc nhầm vào cao tầng của gia tộc Khun e rằng không có kết cục tốt đẹp…
Tới đêm, Dũng tỉnh lại, mọi người thở phào nhẹ nhõm, Dũng được đỡ ngồi dậy.
– Đỡ chưa? – Phi hỏi…
– Ừ, không sao… em sao rồi? – Dũng nói rồi quay sang hỏi Trinh, cô vì hắn mà ăn mấy phát đòn.
– Vâng, em không sao. – Trinh đáp, Dũng nghe vậy cũng biết Trinh đang nén đau để trả lời hắn, cô là đàn bà phụ nữ, dù cơ thể được rèn luyện qua thì với thực lực hiện tại chịu mấy đòn đó chắc chắn cực kỳ đau.
– Bọn nó chèn ép quá đáng, không lẽ cứ đẻ vậy sao?? – Mộc Cắc hỏi.
– Hiện tại bọn nội viện này không muốn chúng ta được sống thảnh thơi, vì vậy bây giờ chỉ có một cách này mà thôi, chính là đến nơi người mình theo học ở luôn tại đó, khi nào đủ mạnh hãy trở lại sau… – Dũng nói, thật sự đây là một cách tốt nhất bây giờ.
Mọi người thấy cách này cũng hợp lý, quan trọng nhất muốn sống yên ổn thì phải đủ thực lực… Phi với mộc Cắc tất nhiên là đồng ý, bọn nó đi 1 mình hơn nữa chủ yếu mục đích lần này là để nâng cao trình độ. Định trâu thì lại tỏ ra không thích đề xuất này lắm… nó ngập ngừng ngồi tại chỗ, Dũng nhìn thấy biểu cảm khuôn mặt của nó thì hỏi.
– Sao vậy? – Dũng hỏi…
– Nếu như tới chỗ của người khác ở, Lão đại bị ám toán thì sao??? – Định trâu nói, nó lo lắng hỏi…
– Haha… cứ làm tốt nâng cao chiến lực đi, không cần lo những chuyện khác. – Dũng nói.
– Nhưng mà… em… mới tới, có biết ai hợp với sở trường của mình đâu? – Trinh cũng buồn rầu mà hỏi, cô còn chưa biết mấy vị ở đây có năng lực thế nào, sao mà biết nên chọn ai đây???
– Mai em cứ đi với anh. – Dũng ân cần nói.
Cả bọn lại trở về phòng, để lại phòng này cho đôi chim cu được thoải mái ôm ấp.
Sau khi thấy mọi người ra về, Dũng liền ôm lấy Trinh, lâu lắm rồi hai người mới được gần nhau mà không có sự can thiệp của người khác, mọi lần toàn có sự tham dự của mấy chị em, cho nên Trinh cũng chỉ được tưới cho qua loa.
Dũng ôm cơ thể thon thả và mảnh mai của Trinh vào lòng, hít hà mùi thơm từ cơ thể của cô tỏa ra… Hắn cúi xuống đặt lên môi Trinh nụ hôn, Trinh lại sợ Dũng mới tỉnh chưa được khỏe cho nên liền đẩy người Dũng xuống mà nằm lên trên, cơ thể quá đỗi ngọt nước của Trinh trùm lên mình làm Dũng thấy kích thích vô cùng, tuy hai bàn tay không cảm nhận được, nhưng trinh vô cùng tinh tế, cô hôn nhẹ từ miệng xuống đến ngực rồi xuống phần thắt lưng của Dũng, chẳng cần chờ lâu, Trinh nhanh thoăn thoắt đã lột cái quần của Dũng ra…
Con cặc bật tung khỏi chiếc quần xì, tí nữa thì va vào mặt cô, Trinh mỉm cười mặt đỏ cả lên, nhẹ nhàng dùng tay mà cầm lấy thân cặc, mân mê thân cặc của Dũng lên xuống… bàn tay Dũng nhanh chóng lột bỏ quần áo của Trinh.
“Hờ…” Dũng thở hắt ra một hơi, bàn tay của Trinh mềm mại quá… Nếu như nói dáng người thì Hương đầy đặn hơn, Lan thì lại rất nhỏ nhắn giống kiểu loli, còn Ying lại kiểu cơ thể mềm mại giống một con mèo… Trinh khác hơn, cô hơi mảnh khảnh hơn một chút so với Hương, lại dịu dàng hơn so với Ying, chu đáo và ân cần như Lan…
Đôi môi của Trinh chà lên đầu cặc, cảm giác mềm mại được các dây thần kinh đầu cặc đua nhau gửi thông tin đến não bộ của Dũng. Trinh cầm thân cặc mà sục lên xuống, cô lại ngậm đầu khấc, Dũng run lên một cái, cơn sướng đã dần lan tỏa khắp thân dưới, Trinh xõa mái tóc ra, thỉnh thoảng có vài sợi tóc quệt vào bụng và đùi Dũng cũng cong cơ thể theo, buồn buồn và kích thích khó tả…
Dũng liền co người mà nâng Trinh xoay lại, bên dưới của Trinh phập phồng hồng hồng lại có mùi thơm dịu. Hắn dùng tay mà ấn mông Trinh xuống để lưỡi và miệng được nếm vị ngọt của âm đạo Trinh…
“A… ư…” Trinh kêu lên trong vô thức, miệng của Dũng đã ngậm lấy âm đạo của cô.
Hắn ta đẩy lưỡi lên lại thụt xuống, âm đạo của Trinh rỉ nước nhanh hơn.
“Ơ… ư… ư…” Trinh cũng bắt đầu với những tiếng rên… Dũng nghe Trinh rên thì càng ” sột, soạt ” nhanh hơn nữa, Trinh oằn người mà ấn thân dưới xuống, sao cho lưỡi hắn vào sâu nhất có thể, cứ húp cứ mút như vậy… Một lúc sau Trinh hét lên 1 tiếng, cô đã ra rồi, lâu không được làm tình với một mình Dũng như này, cảm giác đê mê từ vài năm trước lại làm Trinh bùi ngùi…
Hai người quấn lấy nhau vật vã cả đêm, Trinh sáng dậy tóc tai bù xù, chăn gối rơi liểng xiểng xuống đất, quần áo bị vứt lung tung… Trinh vào nhà tắm, cô vệ sinh lại toàn thân, tinh tùng của Dũng nhoe nhoét bám đầy vào đùi và mông của cô, Trinh cười mỉm mà nhớ lại mấy khoảnh khắc tối qua đến giờ vẫn còn thấy cơn sướng âm ỉ bên dưới…
Hai người sau khi sử soạn xong thì liền hội mặt với đám Phi, từ hôm nay 4 căn phòng này sẽ phải đóng cửa, đến khi nào mọi người cảm thấy đủ năng lực sẽ trở lại đây ở tiếp…
Dũng đưa Trinh tới chỗ Thất lão bà… Vì hôm qua đã tới đây rồi cho nên mấy người hầu cũng chẳng quan tâm lắm tới Dũng… hai người đi ra chỗ mảnh đất mà Dũng với Thất bà chọn để tập luyện.
– Em ra lầu ngồi đi, anh đi kiếm đồ ăn sáng cho. – Dũng nói, với mấy bà vợ thì luôn là những động tác và lời nói ân cần.
Trinh lại cái lầu mà ngồi xuống, cô nhìn khung cảnh xung quanh, đẹp thật, nơi này có thể nhìn được ra khuôn viên của Thất bà, lại còn được cảm nhận không khí mát mẻ và trong lành. Trinh đứng lên đi lại quanh cái lầu để nhìn cảnh quan, bất ngờ khi ngẩng đầu lên, Trinh nhìn lướt qua bức tranh người phụ nữ mà Dũng nói, cô cũng thầm cảm thán trong lòng, người này sao lại giống mình như vậy nhỉ??? Trinh mải mê nhìn bức tranh mà không biết có một người cũng đang từ từ đi tới gần mình…