Phần 116
– Có ý gì sao bang chủ Thiên Long bang? – Tộc trưởng Khun nheo mắt hỏi…
– Trên đời lại có loại chuyện tốt như vậy??? Các ông sẽ giúp Thiên Long bang phát triển mạnh hơn nữa mà không có cái giá gì sao??? – Dũng đưa ra thắc mắc, nghi hoặc về chuyện tộc Khun bỗng dung giúp Thiên Long bang mà chẳng đề cập đến họ được cái gì, muốn cái gì…
– Chỉ cần Thiên Long bang đủ mạnh và đứng vững trên mảnh đất đó, tất nhiên tộc Khun không cần gì nữa cả… – Tộc trưởng Khun hiểu ra, Dũng đang nghi ngờ về chuyện được giúp đỡ đột ngột như vậy, miếng lợi ích quá to lớn.
– Bọn tôi đứng tại mảnh đất đó lại còn trên mỏ vàng mà gia tộc Khun mất bao nhiêu người và bao nhiêu thế hệ để bảo vệ, điều này làm tôi thấy hơi lấn cấn, Tộc Khun không sợ Thiên Long Bang sẽ độc chiếm và khai thác mỏ vàng sao??? – Dũng lại hỏi, thực sự quá nhiều nghi hoặc.
– Chúng tôi không sợ, chuyện này sớm muộn cũng không thể quản được nữa, Tộc Khun cũng giống như các thế lực khác có hưng thịnh sẽ có tàn vong, không thể mãi cố thủ mỏ vàng đó được, một đợt tấn công đã mất người, lần thứ hai cũng ngã xuống không phải ít… Lần tiếp nữa rồi sau này… Cho nên cần phải có một thế lực đứng tại đó để thay tộc Khun sau này trấn thủ… còn chuyện Thiên Long bang muốn khai thác, bọn ta cũng không cấm cản, nhưng niềm tin vào nhân phẩm của mọi người. Vì vậy mới đối xử với Thiên long bang khác hẳn với các thế lực trước đây muốn độc chiếm chỗ đó. – Tộc trưởng Khun như dốc cạn nỗi lòng, ông lo lắng sau này, thế hệ sau, sau nữa sẽ không thể vững mạnh như các thế hệ trước, lúc ấy ai là người ngăn cản được???
– Tôi vẫn thấy còn cần một lý do nữa. – Dũng quả quyết nói, hắn cảm giác còn thiếu một chi tiết nữa thì việc nhận sự giúp đỡ này mới hoàn hảo được.
– Lão tứ đã nhìn ra tương lai một chút, Thiên Long bang sẽ cùng với hai thế lực của ngoại bang là hai bang phái kia sống chết 1 trận chiến. Bí mật về cái mảnh đất đó chỉ có hai bang phái kia đang nắm giữ hai mảnh bản đồ có biết một chút, vì vậy… – tộc trưởng Khun nói rồi bỏ dở.
– Tôi biết, vì vậy các ông muốn giúp Thiên Long bang đủ sức để chiến với hai bang phái kia, nếu như diệt được hai bang phái đó thì bí mật cũng bị chôn vùi mãi mãi, lúc ấy các ông có thể yên tâm mà tiếp tục ẩn cư??? Đứng chứ? – Dũng cướp lời nói.
– Haha đúng vậy, vậy câu thấy thế nào? – Tộc trưởng Khun cười mà hỏi…
– Đúng là bọn tôi coi hai bang phái trung quốc kia cần phải diệt, nhiều lần họ đều xen vào và làm cho Thiên Long bang nằm trên mấy lần sinh tử. – Dũng nhớ lại mấy lần hai bang phái này tham gia và xen vào, có lần suýt thì bỏ cả mạng…
– Nếu đã như vậy đủ lý do hoàn hảo rồi chứ??? Cậu thấy sao? – Tộc trưởng Khun nãy giờ không hề tỏ ra là một thê lực lớn nói chuyện với một thiên long bang yếu hơn, luôn giữ thái độ bình thường và hòa nhã.
– Nhưng chúng tôi ở đây để nâng cao chiến lực thì còn Thiên Long bang thì sao? Hai bang phái kia cho người tới đánh úp, lúc ấy… – Dũng lăn tăn trong lòng, lo lắng Thiên Long bang khi không có họ sợ bị hai cái bang Trung quốc úp sọt…
– Cậu cứ yên tâm, từ lúc các cậu tới đây, ta đã cho người đi âm thầm bảo vệ Thiên Long bang rồi, chắc chắn không để họ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn… – Tộc trưởng Khun nói.
Dũng bây giờ phải nể phục ông ta, làm việc cực kỳ chu đáo, vậy thì còn lý do gì mà để bốn người phải cân nhắc nữa chứ, bốn thằng nhìn nhau mặt mày rạng rỡ hẳn lên, sắp được đề cao chiến lực.
– Các cậu hiện tại có bốn người à? Vượt ngoài dự kiến một người nhưng không sao, ta nghĩ sẽ giúp đỡ thêm một người nữa bên cậu, thêm người thì các cậu càng có cơ hội nhiều hơn, vậy cậu có thể điểm tên 1 người, ta cho người đưa người đó tới đây tổng là 5. – Tộc trưởng nói chuyện với Dũng cảm giác rất giống mình hồi còn trẻ, khảng khái và không rườm rà, luôn cảnh giác và lo cho an toàn của mọi người xung quanh trước…
– Vậy thì qua tốt rồi, người nữa sao… hừm… hãy giúp tôi đưa người tên Trinh tới đây. – Dũng nói…
Ba thằng ngơ ngác luôn, sao lại là Trinh??? Bọn nó còn tưởng sẽ là một trong ba người Hương, Ying hoặc Chị chảnh sẽ đúng hơn… vì ba người này đều có thực lực mạnh ngang bọ họ, sẽ tốt hơn nếu như một trong 3 người được đào tạo thêm.
Dũng thì lại nghĩ khác hoàn toàn, hắn ta chọn Trinh vì cảm thấy phù hợp hơn hẳn… Ying là một sát thủ… cô nếu nâng cao thực lực nhìn những sở trường của mấy vị trước mặt không khớp với cô lắm, sát thủ có thể tự trau dồi thực lực, và Ying không thực sự phát huy tốt khả năng khi đánh trực diện, cô hợp với đánh lén vì vậy cứ tự bồi dưỡng cũng được.
Hương thì cô có tốc độ, có sức mạnh rồi, bồi dưỡng cũng chỉ làm nâng cao lên thêm chứ không bứt phá được hoàn chỉnh vì đã có con đường trải sẵn của lão Mạnh rồi, cô chỉ cần đi trên đó là được.
Chị chảnh thì thích hợp đánh sinh tử, lớn lên từ môi trường đó, cho nên giao chiến sinh tử mới làm cho chị chảnh phát huy được toàn bộ và tiềm năng vốn có… Không thích hợp để huấn luyện…
Dũng chỉ thấy trinh là phù hợp… cô có sự bài bản từ nhỏ, được nâng cao năng lực dần dần từ bé đến lớn, ngày trước anh Long chủ yếu để các cô tự khám phá và tìm kiếm truy cầu cực hạn của bản thân… Dũng nhớ lại hình dáng và thân hình của Trinh khi cô chiến đấu, Dũng cảm nhận được ở cơ thể đó cần phải khai thác tốt hơn, giúp cô phá kén trở nên mạnh mẽ hơn… Dũng quyết định chọn Trinh… Dũng hy vọng cái tên Chu tước sẽ lại lần nữa được xuất hiện…
– Được, ngày mai sẽ đưa cô ta tới đây. Lúc nãy ta đã giới thiệu toàn bộ với mọi người, từ bây giờ các vị có thể tự tìm thầy cho mình hoặc học 1 – 2 người cùng lúc cũng được. Nhưng nhớ kỹ, thời gian không biết bao giờ hai bang phái kia sẽ ra tay cho nên hãy tận dụng thời gian, hy vọng mọi người sẽ làm nâng cao sức chiến đấu tốt nhất có thể. – Tộc trưởng Khun nói rồi bảo thất lão bà đưa bốn người ra về.
Họ được đưa đến một chỗ khác, nơi này có một dãy gồm gần 20 phòng, mỗi người được chia một phòng, các phòng khác có khoảng chục phòng đã có người ở.
– Đây là đâu vậy lão bà? – Dũng hỏi…
– Nơi này là nội viện của tộc Khun, có mấy người tộc nhân giỏi nhất của gia tộc tuổi trẻ được xếp ở đây tiện cho bồi dưỡng. – Lão bà nói.
Bốn thằng gật gù, khi đi tới giữa sân, từ trong các phòng đẩy cửa đi ra Nam có nữ có, họ đưa ánh mắt hiếu kỳ nhìn về đám người của Dũng…
– Đây là bốn phòng của các ngươi, hãy vào đó nghỉ ngơi, từ ngày mai có thể tìm mấy vị lúc nãy tộc trưởng giới thiệu để học hỏi, kể cả ta. – Lão bà nói xong thì đưa họ đi thêm 1 lượt xung quanh để chỉ mấy nơi cần thiết như nhà bếp, đường đi tới mấy khu của các vị lúc nãy tộc trưởng Khun giới thiệu…
Bà lão xong nhiệm vụ thì rời đi, bốn người cũng đi vào phong của Dũng…
Bốn người ngồi xuống cái bàn nhỏ, thở dài mà nhìn nhau.
– Con mẹ nó chỗ này không biết có được việc không nữa. – Phi càm ràm…
– Nơi này không biết phải ở bao lâu đây? – Mộc Cắc cũng buồn chán mà hỏi…
– Định trâu, mày ở đây cố gắng mà tập luyện, nhìn một vị nào đấy mà học tập, tao sẽ không can dự, mày có thể tùy ý chọn. – Dũng quay sang, rất may mắn tộc trưởng Khun đồng ý cho Định trâu ở lại, lại còn cho phép Trinh tới nữa chứ, xem ra Thiên Long bang thực sự sẽ tốt lên rồi đây…
– Vâng lão đại. – Định trâu nói, Dũng không gò bó ép buộc, cho nên Định trâu cực kỳ vui vẻ, được tự chọn thì có nghĩa nó có thể cảm nhận sở trường của mình là gì mà theo học, sau này cố gắng phát huy giúp đỡ cho Dũng…
– MẤY THẰNG NGOẠI BANG RA ĐÂY!!! – Một tiếng hô rất lớn, bốn thằng đều nghe thấy, những Dũng ra hiệu kệ mẹ nó.
– CÚT RA ĐÂY!!! – Sau vài phút không thấy động tĩnh gì cả thì lại tiếp tục vang lên.
– Nào, bình tĩnh, bọn này không đáng gây sự, việc trước mắt là nâng cao chiến lực càng nhanh càng tốt. – Dũng biết từ lúc đi vào đây đã thấy ánh mắt của bọn này nhìn bốn người đéo có tí nào thiện cảm rồi, biết sẽ có chuyện nhưng mà bọn nó kiếm chuyện nhanh quá.
– MẤY CON CHÓ CÚT RA ĐÂY!!! – Lần nữa âm thanh vang lên.
Phi không nhịn được, nắm cây gairn của Dũng, xương tay được độn nên nó cầm đã thấy lực tăng lên chứ không như lần trước sức nặng cản trở nhiều…
– Con mẹ tụi mày… – Phi xách giản của Dũng mà lao người đạp cánh cửa đổ kêu cái “rầm”, bên ngoài có 5 – 6 người đang đứng ngoài đó mà hướng vào trong phòng Dũng chửi, lũ đàn bà phụ nữ thì đứng một bên xem.
Phi nhảy lên, cây gairn được huy động cực kỳ mạnh mẽ mà bổ xuống thằng vừa gào mồm chửi, thằng đó tuy hơi bất ngờ nhưng vẫn nhanh chóng thủ thế né.
“Đinhhhhh…” cây giản bổ thẳng xuống dưới đất đúng chỗ thằng đó vừa đứng, bị nứt ra xung quanh tạo thành cái hố nhỏ…
Mấy thằng đó thấy Phi động thủ thì lập tức vận sức mà lao vào đánh, sức chiến đấu của bọn nó cực kỳ mạnh, Phi bị dồn trở lại, gần cửa, đám Dũng trong nhà cũng bật ra mà đánh trả. Hai bên lao vào nhau, số lượng bên kia nhiều hơn, đám Dũng bị đánh và dính đòn, cảm nhận được bọn này mạnh hơn đám Dũng. Bọn nso thấy bốn thằng ngoại tộc này chưa đủ mạnh bằng thì lấn tới mà đánh đấm, Dũng nhặt cây giản Phi làm rơi dưới đất. Hắn vung lên quét một đường, 5 – 6 thằng kia phải lùi lại sau.
Đám Dũng lúc này cũng được định thần lại, bốn thằng đều bị dính đòn đấm với đá, bọn kia ra tay cực kỳ mạnh, bốn thằng cảm nhận được cơn đau ê ẩm… Con mẹ nó chứ… Phi nghiến răng, quyết sống chết với bọn này mới được, vừa tới đã kiếm chuyện khinh người rồi, có chết cũng phải kéo theo một hoặc hai thằng…
Phi định lấy đà nhào văn ăn thua đủ thì “vù” một tiếng, cả hai đám người nhìn cái thứ vừa bay xẹt qua giữa cắm thẳng vào tường là cây tích trượng đầu rắn…
– Lão bà… – Bọn người bên kia đồng thanh nói rồi cúi người rời đi.
Thất lão bà nhìn bọn nó rời đi thì mới từ từ đi tới rút cây tích trượng ra, đnahs mắt nhìn đám Dũng.
– Các cậu ở ngoài đủ mạnh… Nhưng ở đây… vẫn chưa là gì, hãy cố gắng nhanh chóng tập luyện, có chuyện gì hãy nói với ta. – Thất lão bà nói xong tiếp tục chống cây tích trượng mà rời đi.
Bốn thằng liền đưa nhau về phòng, bốn thằng đều tức giận và căm phẫn trong lòng… Dkm… Lần đầu tiên trong đời bị sỉ nhục như vậy… hỏi xem với cương vị của bọn nó sao mà không tức??? Sao mà không cay cho được…
– DKM… mới ngày đầu tiên tới đây, còn chưa làm gì cả đã bị một vố này rồi. – Phi tức giận mà mắng chửi…
– Nhịn đi, sau này trả lại gấp 100 lần. – Dũng vỗ vai bà thằng mà trấn an…
Tuy ngoài mặt hắn phải nói vậy, nhưng ai biết ngọn lửa đang dần cháy nhen nhóm lên!!!