Phần 21
Tôi cười rồi bảo chúng nó:
– Thế mấy em làm mẫu ảnh hôm gì đâu rồi, gạ mấy em ấy chơi tiếp đi!
Thằng Bảo thấy tôi nói thì xua xua tay bảo:
– Thôi thôi, tụi tao cho hai em ấy loại khỏi danh sách rồi, mẹ hí hửng đi được một tí rồi giở thói đào mỏ luôn. Không hiểu sao mấy em ấy đi khách kiểu gì mà hàng họ nhanh tã lắm. Chụp ảnh thì như vậy thôi nhưng động vào nát rồi.
Cười khì khì tôi bảo:
– Trông hai em ấy ngon lành như vậy! Nát là nát thế nào!
Thẳng Hải lúc này tranh thằng Bảo kể:
– Hàng họ nhìn vậy nhưng rộng lắm rồi, nói chung gạ mãi thì mới chảy ra được tí nước để xúc, giờ rộng như mấy lỗ cua rồi. Vú nhìn ảnh thì đẹp nhưng mềm bỏ mẹ lên được ấy, nói chung là không sướng. Thế em mẫu của mày thì sao?
– Từ hôm đó đóng có mỗi lần rồi sau này có gặp nữa đâu mà biết được. Em này không thích làm hàng nên có lẽ hàng họ ổn, tại chúng mày thích hàng họ ngon chân dài mà cái kiểu đấy đi khách nhiều xuống là đúng.
Ba đứa cười hề hề thì thằng Bảo nói tiếp:
– Nói chung em Linh của mày vẫn còn mướt lắm, hôm nào cho hai đứa tao thử cái nhé!
Lườm hai chúng nó tôi nói:
– Riêng ai chứ Linh thì không nhé!
– Gớm làm gì mà giữ thế, thì cũng như mấy cái xe mày mua thôi, hàng ngon lành thì cho chúng tao thử máy tí thì có làm sao.
– Không được là không được hề hề.
Hai thằng thấy tôi có vẻ cương quyết nên thôi chẳng nói gì nữa mà chém gió về chuyện chăn dắt mấy em trường khác.
Mọi chuyện vẫn bình thường trôi đi đến hai tuần sau thì chúng tôi được nghỉ để thi còn Linh thì được nghỉ hè.
Hai thằng Bảo và Hải thì book tour Thái Lan đi chơi còn tôi thì không thích nên ở nhà ngắm nghía hai con xe và giao lưu với mấy anh chị chuyên về xe cộ.
Tôi thì vào trường quốc tế học rồi còn hai thằng bạn tôi thì nó chuyển qua kinh doanh luôn chứ không ham hố đi học làm gì cả.
Tôi cũng ít khi gặp Linh vì Linh phải đến chợ phụ bán vải cùng mẹ. Mẹ Linh vay vốn nên đã mở được một sạp vải ở chợ đầu mối.
Chán chẳng có việc gì làm, tha thẩn trong siêu thị mua ít đồ đóng hộp thì gặp thằng Huy, thằng mà tôi cho chơi với Linh.
Lại nói về sau hôm đó không biết Linh có đi riêng với thằng Huy không nhưng mà Linh phấn khích hẳn khi nói chuyện về some hay swing.
Muốn có một buổi nữa nhưng mà chưa có ai để gạ tham gia cả. Thấy thằng Huy đi với một em xinh xắn vô cùng, da trắng bóc cao cũng đến mét bảy mươi vì thấy dáng đẹp vô cùng. Tôi tiến lại hỏi:
– Thằng em cũng đi siêu thị đấy à?
Huy nhận ra tôi, tay bắt mặt mừng nói:
– Vâng! Cho con em gái em đi siêu thị anh ạ.
Tôi quay sang nhìn kĩ em gái Huy. Cái dáng người đã cao rồi, hơn nữa tóc để ngang vai nhưng tạo kiểu nhí nhảnh lắm. Mũi không được cao nhưng nhìn khá duyên, thêm vào đó là đôi môi tô son tôn nên vẻ nhí nhảnh.
Nếu xét về độ xinh thì không phải là nổi trội nhưng có một cái gì đó cuốn hút người khác. Tôi nheo mắt cười thì Huy giới thiệu:
– Đây là anh Vũ, ông anh hơi bị có máu mặt trong trường ABC đấy, còn đây là Mai em gái em!
Tôi hỏi lại:
– Em gái thật hay là em gái nuôi đấy!
Huy tủm tỉm cười nói:
– Em gái thật đấy anh, không phải em gái nuôi đâu.
Mai thấy Huy nói thế thì tủm tỉm cười bảo:
– Anh em ngố lắm, em gái ruột thì mới dám đi siêu thị như thế này đấy. Nhiều lúc gái bắt chuyện còn đỏ mặt thì làm sao mà có em gái nuôi được.
Cười hì hì tôi bảo:
– Biết đâu được đấy, trông cái mặt nó thế thôi nhỡ đâu đầy ra!
Mai cười hì hì bảo:
– Gớm nhát hơn thỏ thì có mà còn lâu, em làm mối cho mấy em đến tận răng rồi mà có làm gì được đâu!
– Thế cơ à?
Tôi nói xong thì nheo mắt ra hiệu cho Huy một cái thì Huy tủm tỉm cười không nói gì. Cả ba đi chọn ít đồ rồi đi uống café.
Đồ không nhiều nên tôi trả tiền cho anh em Huy luôn. Vừa thấy xe của tôi thì Mai đã trầm trồ lên phấn khích nói:
– Eo! Xe anh đẹp thế!
– Bình thường có gì mà đẹp cơ chứ1…
Mai săm soi con CBR 600 rồi hỏi tiếp:
– Xe này có đắt không anh? Mà phân khối lớn thế này chắc là đắt lắm, khỏi phải hỏi.
Tôi cười nói:
– Không đắt lắm đâu em, nói chung là cố gắng chơi hoặc thích chơi thì vẫn cứ ki cóp mà làm được thôi. Anh thì nhà cũng có điều kiện tí nên thoải mái nói chung là dễ để mua xe này.
Mai mở to mắt ra nhí nhảnh nói:
– Vậy nhà anh giàu lắm à?
– Không giàu lắm, chỉ bình thường thôi, nói chung đủ ăn đủ tiêu.
Huy quay sang em gái nói:
– Hơi bị tò mò rồi đấy nhé!
– Kệ em! Em có sở thích là xe với trai đẹp mà, mấy khi được thế này!
Tôi cười hì hì thì Mai hỏi rồi tò mò vè cái xe tiếp. Nói chuyện chán thì tôi mời Huy với Mai về nhà tôi chơi, Mai với Huy hí hửng lắm nhưng Huy thì vẫn có phần giữ kẽ với tôi.
Đến nhà thì Mai hăm hở đi xem phòng còn tôi ngồi nói chuyện với Huy:
– Sao hôm đó về thế nào?
– Thì hôm đó về sướng chứ còn thế nào nữa anh?
– Sướng mà chẳng bảo gì anh cả?
– Thì có gì bảo đâu!
Tôi hất hàm nói thêm:
– Thế tán được em nào nữa chưa?
Huy cười rồi nói:
– Đấy cứ như cái Mai bảo anh đấy, em làm gì có ai mà tán cơ chứ!
Tôi tặc lưỡi lắc đầu nói:
– Chán chú mày quá, giải ngố thế rồi mà còn không tán được em nào nữa là cớ làm sao.
– Thì vô duyên vậy đó anh!
Tôi cười cười rồi nói tiếp:
– Thế hôm nào làm phát nữa nhé!
Huy bẽn lẽn nói lại:
– Hì em cũng muốn làm phát nữa lắm nhưng mà Linh có làm không?
– Có chứ sao không quan trọng là chú mày ấy!
– Vậy thì triển khai thôi chứ có gì mà phải xoắn đâu nhỉ.
Huy thích chí cười thì tôi hỏi tiếp:
– Thế thì cái em Mai nhà chú thế nào?
– Con Mai em ruột em ạ! Nói chung là nó thuộc diện cũng ngoan còn đi với thằng nào chưa thì em không biết nhưng mà nó cũng được ra phết đấy1…
Tôi cười ha ha hỏi:
– Thử chưa mà biết được ra phết?
– Không thử nhưng anh em ruột thì phải biết chứ, nhiều lúc hàng họ của nó cọ vào người mà em không chịu được luôn đấy!
– Em ruột mà cũng thế à?
– Thì nó đều là gái mà, gái động vào thì làm sao mà chịu được.
Tôi cười hì rồi bảo:
– Thế có cho anh làm nháy được không nhỉ?
– Được chứ, quan trọng là con em em nó cá tính lắm, muốn tán nó cũng hơi khó đấy. Nhưng mà nhìn anh thế này chắc là dễ.
Hai người nói chuyện một lúc thì Mai đi xuống rồi bảo:
– Một mình anh ở trong ngôi nhà tổ chảng thế này thích thật đấy. Anh ở một mình thế này có sợ ma không? Em là em sợ ma lắm đấy!
– Người không sợ đi sợ ma. Nói chung là cũng buồn nhưng mà thích, thỉnh thoảng rủ bạn bè đến chơi cho thoải mái.
– Thế này làm người yêu anh sướng lắm nhỉ.
– Cũng bình thường không sướng đâu em. Mà người yêu anh cũng bằng tuổi em đấy! Học cùng trường với anh luôn.
Nghe tôi bảo có người yêu thì Mai xị cái mặt của mình lại, tôi nhìn mà buồn cười không chịu được hỏi Mai:
– Anh mới bảo anh có người yêu thôi sao trông cái mặt buồn thế!