Phần 51
Nhà hàng KQ…
Trong căn phòng vip mang đậm phong cách cổ điển, tại chiếc bàn tròn lớn. Hoắc Khiêm và đại diện của 3 công ty Protte, Maxis và Wkin đang ở trong tình thế căng thẳng.
Từ đâu Hoắc Khiêm đã tỏ rõ thành ý nhận lỗi với đại diện của ba công ty và thể hiện quan điểm rất muốn cùng họ hợp tác.
Nhưng lại phát sinh một vấn đề…
Hợp đồng đã mở sẵn để trước mặt, nhưng giám đốc của Protte, Maxis và Wkin lại không hề nhìn đến, chưa gì đã gấp lại rồi đẩy sang một bên.
“Xem ra Hoắc Thị vẫn không có thành ý muốn hợp tác…” Tổng giám đốc Hà của Protte, ông ta nói.
“Vậy xin hỏi… thế nào mới là thành ý” Hoắc Khiêm mỉm cười nhìn ông ta, dù tuổi đời cách khá xa nhưng phong thái “kẻ cầm đầu” so với tổng giám đốc của Protte vẫn không thua kém.
“Trong dự án xây dựng lại khách sạn P&H, chúng tôi muốn lợi nhuận của Protte sẽ tăng thêm 20%… nếu không, chuyện hợp tác xem như chưa có”
“Tổng giám đốc Hạ, Protte đột nhiên lại có yêu cầu này không phải là quá đáng, việc thương lượng và điều khoản hợp đồng đã thảo luận xong từ nhiều tháng trước… giờ các người lại đổi ý”
“Khách sạn P&H vốn là một khách sạn cũ kỹ tồi tàn, nhiều năm đã thua lỗ nặng, còn nợ ngân hàng… nếu không phải Hoắc thị rót tiền vào giải quyết mọi vấn đề thì Protte có thể sở hữu được dự án này sao” Trợ lý Lưu của Hoắc Khiêm tức giận nói xen vào.
“Xem ra… mọi người vẫn chưa hiểu vấn đề, ngoài Hoắc thị ra còn rất nhiều công ty khác cũng có ý định hợp tác, chẳng hạn như… Dương thị, họ rất có hứng thú với dự án xây dựng lại của P&H”
“Theo chúng tôi, thì người không có thành ý hợp tác là Protte thì đúng hơn” Thư Kí Trần cũng đã vào cuộc.
“Nếu đôi bên đều không thoải mái, thì xem như không có lần gặp mặt này… chuyện hợp đồng lần này không thành là do Hoắc thị không muốn hợp tác, mọi người ở đây đều đã thấy” Ông ta tự mãn nhìn Hoắc Khiêm, chỉnh lại cổ áo rồi đẩy ghế ra, đứng dậy đi về.
Khi ông ta chuẩn bị kéo ghế ra thì Hoắc Khiêm lại thông thả lên tiếng…
“Không biết quyết định lần này là chủ ý riêng của tổng giám đốc Hạ, hay là ý kiến của chủ tịch Hạ”
Kẻ làm chuyện mờ ám, luôn sợ sẽ bị phát hiện. Vẽ mặt của tổng giám đốc Hạ lúc này là bộ dạng của kẻ vừa bị người ta nắm thóp.
“Cậu nói vậy là có ý gì” ông ta nhìn thẳng Hoắc Khiêm.
“Tôi được biết những khoản đầu tư bên ngoài của tổng giám đốc Hạ gần đây không được suôn sẻ… thua lỗ rất nhiều, đã phải bán bớt một số cổ phần ở Protte để bù lỗ, hai ngày trước trong tài khoản của tổng giám đốc Hạ lại có số tiền 10 tỷ không rõ nguồn gốc… không biết chuyện này chủ tịch Hạ có biết không” Hoắc Khiêm lên tiếng.
“Cậu cho người điều tra tôi” Hạ tổng tức giận nhìn Hoắc Khiêm.
“Đừng thiểu nhầm… tôi không hề có hứng thú với tổng giám đốc Hạ, hay món tiền 10 tỷ từ trên trời rơi xuống trong tài khoản của giám đốc Hạ đây… thứ tôi quan tâm là hợp tác lần này giữa Hoắc thị và Protte”
“Tổng giám đốc Hạ cũng hiểu rõ… nếu hợp tác lần này không thành thì không chỉ Hoắc thị không có lợi mà Protte cũng tổn thất nặng… trọng khinh trong việc này, không biết tổng giám đốc Hạ đã nói cho chủ tịch Hạ… có cần tôi đi giải thích chuyện này cho lệnh tôn được rõ”
Sau khi nhìn chầm chầm bằng ánh mắt ăn tươi nuốt sống, bộc lộ thái độ giận dữ của mình thì Hạ tổng đã đặt bút kí hợp đồng mà không hèm nhìn đến những điều khoản. Lời lẽ của Hoắc Khiêm vừa rồi là ám chỉ nếu “ông” còn cản trở tôi phát tài thì tôi sẽ đi nói cho cha ông biết là ông đã bán đứng công ty của ông ấy. Hạ tổng rất tức giận.
“Hoắc Khiêm! Cậu giỏi lắm”
“Không dám nhận, sau này còn nhờ tổng giám đốc Hạ chỉ dạy nhiều” Hoắc Khiêm mỉm cười, nhìn bộ dạng tức tối của ông ta.
Hắn có thể điều tra được số tiền 10 tỷ trong tài khoản của giám đốc Hạ, đương nhiên hắn biết người chuyển món tiền đó là vào tài khoản của ông ta là ai, chỉ là không muốn nói ra.
Đã giải quyết được một người, còn lại trên bàn tròn là hai đại diện của Maxis và Kwin.
“Cạch!!!”
Một người phụ nữ ngoài ba mươi, với khuôn mặt nghiêm túc cùng gọng kính dày, có dáng vẽ của một nữ cường với bộ vest nam tính. Đại diện của Maxis, Lý tổng.
Cô ta đặt ly rượu xuống bàn, rồi nhìn Hoắc Khiêm.
“Hoắc thiếu gia! Lát nữa tôi còn có cuộc hẹn, nên không muốn làm mất thời gian của đôi bên, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề… chiều nay đại diện của Dương thị đã đến tìm chúng tôi, điều kiện mà họ đưa ra tốt hơn rất nhiều so với Hoắc thị, nên chúng tôi đã quyết định hợp tác với họ… hợp tác giữa Maxis và Hoắc thị hãy để lần sau”
Nhưng khi Lý tổng vừa đứng dậy thì…
“5% Cổ phần của khu thương mại Thiên Sa thật sự không phải là một con số nhỏ… xem ra chủ tịch Dương rất coi trọng giám đốc Lý đây”
Hoăc Khiêm từ từ ngẩn đầu lên…
Khác xa với vẽ mặt “có tật giật mình” của Hạ tổng thì Lý tổng của Maxis rất bình tĩnh, đánh giá cao sự quan tâm đặc biệt của Hoắc Khiêm giành cho mình, cô ta đã chịu ngồi lại.
“Đó là chuyện cá nhân giữa tôi và chủ tịch Dương, cũng không có gì phải che giấu… vì nó không liên quan đến hợp tác của Hoắc thị và Maxis, tất cả những điều kiện họ đưa ra đều nâng lợi ích của Maxis lên 10%, chúng tôi không có lý do gì mà không hợp tác cùng họ” Lý tổng lên tiếng.
“Thật là ấu trĩ…” Trước sự tư mãn của Lý tổng, thì Hoắc Khiêm lại lại nhếch miệng cười.
“Các người cho rằng với tất cả những rắc rối của chung cư Xóm Miễu, Maxis sắp phải đối mặt… Dương thị sẽ có thể giải quyết giúp các người”
“Cậu có ý gì”
“Vèo… o…”
Hoắc Khiêm thải một sấp hồ sơ xuống bàn, trước mặt của giám đốc Lý. Không biết là vấn đề gì, khi lật đến tờ giấy trắng cuối cùng thì mặt bà ta cũng trắng như tờ giấy.
“Chuyện này… chuyện này sao có thể”
“Không trách được các người đã quá tin tưởng vào họ, vì ai có thể ngờ một công ty lớn như S&T lại có thể phá sản trong một đêm, sáng ngày mai tin tức này sẽ được báo chí phanh phui…”
“Chung cư Xóm Miễu sẽ thuộc về ngân hàng, buổi đấu gia sẽ được diễn ra mấy ngày sau đó… tôi nghĩ cũng sẽ có rất nhiều người hứng thú đến nó…”
“Tin tức này từ đâu mà cậu có” Lý tổng gấp gáp lên tiếng.
“Không quan trọng, chỉ cần biết nó là thật”
“Tổng giám đốc Lý, bà cũng hiểu rõ nguyên nhân thật sự mà Dương thị muốn hợp tác với Maxis là gì… tôi biết dự án khu chung cư xóm Miễu Maxis đã bỏ ra rất nhiều tâm tư, cũng không muốn nó rơi vào tay người khác… nhưng Dương thị đang tập trung tất cả tài lực và tiền lực cho dự án ở Vịnh Thiên Sa, bà nghĩ họ có thể cùng lúc xoay sở cả hai dự án lớn như vậy… và một mình Maxis liệu có thể cạnh tranh với những công ty khác trong dự án đấu thầu nếu không có Hoắc thị”
Giám đốc Lý bị sự thuyết phục của Hoắc Khiêm, bắt đầu lung lay. Tất cả mọi người ai cũng biết chủ tịch Dương vì muốn trả thù cho con trai mình nên mới phá đám tất cả vụ làm ăn của Hoắc gia, bà cũng không muốn Maxis trở thành con cờ hy sinh trong cuộc trả thù của Hoắc Khiêm.
“Tôi biết chủ tịch Mạc rất coi trọng tổng giám đốc Lý đây, muốn đào tạo cô trở thành người thừa kế… nếu vì chuyện của khu dân cư Maxis mà Chủ tịch Mạc lại nghi ngờ đến năng lực làm việc của Lý tổng đây… thật sự rất là không tốt”
Nếu đem 5% của khu thương mại Thiên Sa chưa khởi công thì cả một tập đoàn Maxis hiện hữu trước mặt vẫn quan trọng hơn.
“Được! Tôi đồng ý hợp tác với các người”
Và bây giờ trên bàn ăn chỉ còn một người, là đại diện của Kwin.
“Roẹt… roẹt…”
“Hoắc chủ tịch thật là may mắn khi có một người con trai tài giỏi như cậu”
Đại diện của Kwin không hề gây rối như hai người kia, sau khi đọc kĩ lưỡng hợp đồng, đã đặt bút kí.
Từ đầu ông không hề bỏ sót bất kỳ nhất cử nhất động nào của Hoắc Khiêm. Thật ra, mục đích hôm nay ông ta đến đây cũng là vì bản hợp đồng này. Nếu trước đây ông ta còn rất nghi ngờ năng lực của Hoắc Khiêm, thì bây giờ đã hoàn toàn tin tưởng vào hắn.
“Rất vui được hợp tác” ông ta đứng dậy mỉm cười bắt tay với Hoắc Khiêm.
“Rất vui được chỉ giáo, sau này nhờ tổng giám đốc Liêm giúp đỡ”
Mọi rắc rối đã kết thúc, đến lúc Hoắc Khiêm giải quyết xong thì bên ngoài trăng đã lên cao, ánh sáng từ khắp nơi đã được bật lên. Qua khung cửa kính hắn hoàn toàn nhìn thấy diện mạo về đêm đẹp đẽ và lung linh của cả thành phố.
“Thiếu gia! Xe đã chuẩn bị xong… có thể đi” Trợ lý Lưu từ ngoài cửa bước vào.
“…” Hoắc Khiêm hơi nhếch môi, rồi cầm chiếc áo lên.
Khi hắn vừa ra tới cửa, thì có một cô gái bất ngờ bước ra ngán đường hắn, là một tiểu thư có khí chất thanh nhã, với suối tóc đen mềm như thác, dáng người cao ráo xinh xắn trong bộ váy xanh ngọc bích. Đại khái là một tiểu thư quý tộc, con cháu danh môn có tu dưỡng tốt, đặc biệt là giọng nói nhẹ nhàng từ tốn.
“Hoắc đại thiếu gia! Đã lâu không gặp”
Hoắc Khiêm vừa mừng lại vừa kinh ngạc…
“Kỉ Quân”