Phần 3
Cung Hồ yêu.
“Hu… u… Yêu hậu xin người làm chủ cho chúng tôi”
“Hu… u…”
Trời chưa sáng mà đại điện Hồ yêu đã tràn ngập người, tất cả yêu nữ khóc lóc quỳ dưới điện, đôi mắt thâm quầng và khuôn mặt vàng vọt của họ suýt chút nữa đã dọa chết Yêu Hậu.
“Yêu hậu! Người phải giúp chúng em… con Bạch Thiện đó quá hống hách, coi thường chúng em” Hồng yêu lên tiếng.
“Ả dựa vào sắc đẹp mà quyến rũ hết nam nhân trong tộc Hồ yêu, bây giờ bọn họ chị biết mỗi Bạch Thiện” Lam yêu lên tiếng.
“Chỗ của ả bây giờ toàn là mỹ nam, tất cả nam yêu trong tộc đều chạy đến nhà ả” Cẩm yêu lên tiếng.
Tệ nhất là Lục yêu khuôn mặt phờ phạt hốc hác:
“Hai tháng trước nếu người không ra lệnh cho chồng em hấp diêm Bạch Thiện, thì chuyện đã không đến nước này… hu… u…” Nói tới đó Lục yêu lại càng khóc thương tâm hơn.
“Từ sau lần đó… đã hai tháng rồi, hắn… không chạm đến em… hu… u…”
Yêu hậu đang ăn hạt dẻ phải dừng lại, bà đặt rổ hạt dẻ xuống bàn, rồi giơ ngón tay lên ngoắc Hồng yêu lại gần.
“Chồng của ả là ai, sao ta không nhớ…”
“Chồng ả là cái tên mập nhất trong số tất cả nam yêu hôm đó, gã đã chơi Bạch Thiện đến hai canh giờ, không chịu giao cho mấy gã khác” Hồng yêu lên tiếng.
“Là hắn sao…”
Nhắc đến đó thì Yêu hậu cũng có chút ấn tượng với người này, trong tất cả những nam yêu hấp diêm Bạch Thiện lúc đó thì tên này là xung máu nhất, cứ ôm Bạch Thiện mãi không buông, còn dẫn ả đi trốn để một mình hưởng trọn, cuối cùng bị mấy tên nam yêu khác tìm được, đánh cho một trận bầm dập, cái mặt sưng như cái đầu heo.
“Hu… u… Yêu hậu tất cả là tại người… người phải chịu trách nhiệm giải quyết chuyện này cho chúng em”
Cả đám người lại khóc ầm lên, trách cứ Yêu hậu, làm bà thêm rối.
“Nếu người không bảo tất cả nam yêu hấp diêm Bạch Thiện thì bọn họ cũng không bị ả mê hoặc, từ lúc được làm tình với nó, họ đã không còn muốn chạm vào chúng em nữa”
“Hu… u… Dù họ có làm gì đi nữa, cũng chỉ là đối phó cho qua chuyện… không có tâm gì cả”
Cảnh ngộ này thì Yêu hậu có thể hiểu, bà cũng rất đồng cảm. Tối qua tên sói già ở nhà cũng vậy, chỉ làm có một lần duy nhất đã yếu xìu, lăng đùng ra ngủ, trong mơ còn gọi “Tiểu Thiện”. Lúc đó bà chỉ muốn bóp mũi cho lão chết đi.
Cũng vì phúc lợi hàng đêm của chị em sau này, cũng là bản thân mình. Bà cần phải giải quyết gấp cái con Bạch Thiện này càng sớm càng tốt.
Tối hôm đó trong lúc Bạch Thiện đang cùng mấy gã nam yêu trên giường vận động kịch liệt thì bị người của Yêu hậu tiến vào bắt đi. Ả bị giải đến Nam Thiên Thành là lối vào nhân gian.
Để đảm bảo cho Bạch Thiện không có cơ hội quay trở về Hồ yêu. Yêu hậu đã rút đi yêu cốt của ả, khiến cho Bạch Thiện trở thành một người phàm trước khi ném vào Nam Thiên Thành.
…
Cõi Hồ yêu từ sau khi vắng bóng Bạch Thiện đã trở nên tốt đẹp hơn, phúc lợi hàng đêm của chị em trong yêu Hồ cũng được cải thiện. Yêu Hậu vì sinh được con trai nên càng được Yêu vương thương yêu, suốt ngày chơi với con trai cũng không còn nhớ Bạch Thiện là ai.
Thế giới của Hồ yêu thì khỏe rồi, nhưng tội cho nhân gian và địa phủ, vì sao ư…
Bạch Thiện tuy đã trở thành người phàm trải qua nhiều kiếp luân hồi nhưng bản tính dâm đãng và hương thơm mê người như xuân dược là bẩm sinh, dù ả có luân hồi chuyển kiếp thì những thứ đó vẫn trường tồn theo thời gian.
Còn tại sao nhân gian và địa phủ đại loạn thì hãy cùng xem lại tình sử chuyển kiếp của ả, mọi người sẽ hiểu.
Kiếp thứ nhất ả đầu thai vào một gia đình nghèo khổ, mẫu thân vì muốn nuôi ả nên phải tái giá cho một thương nhân giàu có, đến năm ả mười bốn tuổi lại quyến rũ cha dượng, làm mẫu thân tức tưởi mà chết, sau đó lại dâm loạn với con chồng, khiến cho chồng hộc máu lìa đời.
Kiếp thứ hai ả may mắn đầu thai vào một gia đình giàu có nhưng yêu đơn phương tỷ phu, đáng tiếc hắn lại là một chính nhân quân tử và người nam nhân trung tình chỉ yêu mỗi tỷ tỷ ả. Bạch Thiện bày kế hủy đi sự trong sạch của tỷ tỷ mình, tỷ tỷ vì ô nhục mà tự vẫn, còn tỷ phu vì thương thê tử nên cũng chết theo.
Kiếp thứ ba ả đầu thai làm thiên kiêm tể tướng, đã gã cho vương gia em, lại đi gian díu với cả hoàng thượng anh. Khiến cho huynh đệ tương tàn, gây ra chiến tranh loạn lạc, tướng sĩ bỏ mạng, dân chúng sống trong cảnh lầm than.
Kiếp thứ tư ả đầu thai làm một công chúa nhưng lại có tình cảm với em trai mình là hoàng đế, tiên hạ thủ di cường, ả hạ dược cướp đi sự trong sạch của em trai hoàng đế. Sau cái đêm xấu số đó, em trai hoàng đế đã không thể bỏ được ả, ngày đêm mê luyến thân thể Bạch Thiện, chìm vào hố sâu loạn luân. Gian tình bị phát hiện, hắn hổ thẹn với thiên hạ nên tự sát.
Cho dù đến n kiếp đi nữa, thì bi kịch vẫn tiếp diễn, tội ác chất chồng…
“Ngưng lại!”
“Diêm Vương! Có chuyện gì sao” Phán quan lên tiếng.
“Ta không muốn xem nữa… ả Bạch Thiện này đúng là tội ác tày trời, quỷ thần đều câm phẩn, chỉ biết làm toàn việc xấu”
Trên thiên kính những kiếp luân hồi của Bạch Thiện được tái hiện lại, rõ ràng sắc nét như Tivi led LG, kích thích thị giác người xem. Khiến cho Diêm Đế mặt đã đen lại càng thêm đen. Người tức giận vô cùng, từ lâu đã không còn ngồi yên ở ghế.
Diêm vương bước xuống ghế nhìn các oan hồn vì Bạch Thiện mà chết, oán khí quá nặng nên không thể đi đầu thai, họ đều đang trình diện trước điện Diêm vương để kêu oan.
“Diêm vương, xin người hãy trả lại công đạo cho chúng tôi, cầu xin người”
“Diêm vương! Xin người hãy trừng trị con dâm phụ lẵng lơ đó”
Những hồn ma vô gia cư này không thể đi đầu thai cứ vất vưởng khắp nơi, Diêm vương cũng không thể nhốt họ vào địa lao vì số lượng quá nhiều, nhưng để họ đi lại lung tung, lại ảnh hưởng đến mỹ quan của địa phủ. Mọi khi có khách đến chơi lão cũng không biết giấu họ đi đâu.
Diêm đế sau khi nghĩ thông suốt đã đưa ra quyết định.
“Hắc Bạch Vô Thường! Hai ngươi mau lên nhân gian… bắt lấy con dâm phụ Bạch Thiện xuống đây trình diện”
“Dạ!”