Phần 15
Cơ hội để gần chị đối với Tiến không dễ dàng được vì ở cách xa, mọi thứ đều lệ thuộc vào những chuyến công tác hay tập huấn ở Sài Gòn mà thôi. Càng mong gặp chị thì lịch công tác lại càng ít có. Cũng hơn tháng nay chị P và Tiến chỉ nhắn tin vu vơ cho nhau, dường như chị P cố giấu kín nỗi thèm khát của mình mỗi khi chat với Tiến. Tuy không nói ra nhưng trong sâu thẳm của lòng người đàn bà khát tình cũng để lộ ra qua những câu nói đùa hay trách cứ vu vơ thế kia.
Chị P lòng cũng rạo rực không kém khi nghĩ đến Tiến mỗi khi nhắn tin cho nhau.
Hôm nay người chị như nóng bừng lên cơn thèm khát dục tình, chị nhìn lên lịch chắc sắp đến ngày hành kinh quen thuộc. Chị biết thế nên tự hiểu bản thân thường đi kèm cơn ham muốn được gần gũi chồng. Nhưng ông Huy ngày vẫn vậy và càng lười biếng hơn trong chuyện chăn gối, nên có lúc trong cơn bốc hỏa P không kìm được đã nói vừa đùa vừa thật rằng hàng này nước nôi đầy đủ mà không ai xài thì phí nhỉ? Nhưng ông Huy vẫn vô tư cười khéo thách vợ, có thích thì kiếm phi công đi. Chính câu trả lời bất ngờ của chồng làm P giận tím người rồi khóc. Ông Huy cố xin lỗi vợ và năn nỉ, nhưng lời nói thật cay đắng đã thốt ra từ miệng người đầu gối tay ấp kia làm cho P đau khổ khôn cùng.
Thêm chuyện của Tiến bất ngờ xuất hiện nữa khiến P phân vân, nhưng rồi không kìm nén được cảm xúc P đã nhắn tin tâm sự với Tiến, nhưng vẫn tế nhị cố giấu. Hôm nay cơn hứng tình lại tới thật, chị P lại nhớ đến Tiến thì bất chợt nhận được điện thoại của nó.
– Em gọi chị hả?
– Chứ còn ai nữa hả chị!
– Ghét em rồi. Ờ mà em đang ở đâu vậy?
– Đang ở chỗ rất gần chị đây.
Vẫn tiếng cười thật trẻ con của Tiến, chị P hồi hộp hỏi tiếp:
– Thật không đấy? Thế em xuống thành phố lúc nào thế?
– Em xuống sáng nay chị a.
– Thế đi công tác à?
– Dạ.
– Thế bao giờ về?
– Dạ chiều nay chị.
– Sao gấp thế. Không ở lại được với chị sao?
Tiến nghe giọng chị ỡm ờ đấy quyến rũ như thế lòng mừng khấp khởi, nhưng công việc không cho phép ở lại. Tiến trả lời lại:
– Dạ em cũng muốn ở lại với chị lắm, mà không được chị ạ.
– Thế à! Tiếc nhỉ. Thế trưa nay em rảnh chưa?
– Dạ em vừa xong việc với sếp, giờ định đi ăn rồi về.
– Đi với sếp à?
– Dạ.
– Thế lo công việc đi em nhé!
Nghe giọng chị hơi buồn, Tiến liền vội nói với theo:
– Dạ nhưng sếp còn tranh thủ đi thăm bà con, nên chiều mới về chị ạ!
– Thế đến nhà chị ăn cơm đi?
– Dạ thôi, cảm ơn chị. Em ngại lắm.
– Có gì đâu mà ngại. Chị không ngại thì mày ngại gì.
– Thế chị còn làm việc mà.
– Chị sắp đi đón thằng con về nhà ăn trưa đây.
– Chi không còn ở lại ăn cơm như trước nữa sao?
– Còn mà ít lắm. Bây giờ phải lo cho con ăn và đi học thêm nữa, sắp thi rồi em ạ.
– Vậy hả chị?
– Ừ. Thế đến nhà chị nhé?
– Dạ để em hỏi sếp thế nào rồi gọi lại chị ngay.
– Nhanh đi. Chị chờ.
Khoảng năm phút sau Tiến gọi lại cho chị đồng ý, nhưng hỏi thêm:
– Thế chồng chị có về nhà không?
– Ngại à?
– Dạ không.
– Thế sao phải hỏi. Mà hôm nay lão đi Hà Nội công tác rồi.
– Vậy em gặp chị đâu?
– Hay là em đến chỗ trường con chị nhé?
– Dạ.
– Mà biết chỗ trường con chị chưa?
– Dạ chưa.
Nói xong chị cho địa chỉ để Tiến đi xe ôm đến như đã hẹn. Tiến đến trường thằng con chị trước, trời Sài Gòn trưa nắng, Tiến phải đứng ngoài cổng trường chờ như phụ huynh khác đang ngồi trên xe chờ con mình ra. Không lâu sau chị P cũng đến, chị đeo khăn choàng kín đầy mặt và đeo kính râm. Phía trước chị choàng váy chống nắng do chị mặc váy công sở đi làm. Nhìn thấy chị Tiến bước lại mừng rỡ chào chị. Chị tháo kiếng ra nhìn Tiến:
– Em đến lâu chưa?
– Dạ cũng vừa tới chị ạ.
Nghe cái giọng nhỏ nhẹ hiền của Tiến, chị P thấy lòng phấn chấn hẳn lên cười nói:
– Lâu rồi em nhỉ?
– Dạ cũng hơn hai tháng từ lần đó.
Tiến ấp úng nhắc lại nhưng kịp dừng, Chị P như hiểu ý Tiến liền lãnh sang chuyện khác:
– Thấy chị có khác không?
– Vẫn vậy còn xinh hơn nữa đó.
– Lại nịnh chị nữa rồi chứ gì?
– Dạ đâu có. Nhìn chị mặc váy trông trẻ ra đó chị.
– Chứ lần trước chắc già lắm nhỉ?
– Dạ không. Con chị sắp ra chưa?
– Cũng sắp rồi.
– Thế em kêu xe ôm nhé?
– Khỏi. Tống ba luôn.
– Chị không sợ công an phạt à?
– Không.
– Chị giỏi quá đó. Mà chị chở ba có nổi không đó?
– Chắc được. Không được thì chị xuống cho mày chở có sao đâu.
– Dạ.
Rồi chị P cũng tống ba về đến nhà giữa trưa nắng gắt. Bữa cơm trưa khá đơn sơ khá vui vẻ ở nhà chị, duy chỉ thằng con trai lấy làm lạ không tự nhiên cho lắm. Nó lầm lì ăn xong rồi ra sa lông nằm xem truyện Doremon. Hai chị em chuyện trò trong lúc chị P quay vào rửa chén, chị quay mông ra trong bộ váy đen công sở, Tiến ngồi uống nước nhìn cái mông căng tròn trong chiếc váy, hai chân chị trắng mịn khi có dịp Tiến được ngồi nhìn gần. Tiến nuốt nước miếng dầu đang uống nước, thi thoảng phải liếc ra ngoài phòng khách nơi thằng cu đang nằm xem truyện.
Rửa chén xong chị P bước lên lầu vừa gọi Tiến đi theo:
– Nào theo chị lên cho biết nhà chị nhé Tiến.
– Dạ.
Tiến lẽo đẽo theo sau chị nhìn bộ mông căng tròn trước mặt, Tiến thấy nứng cặc liền. Chị mở cửa giới thiệu từng tầng rồi lên cả sân thượng nữa. Lúc quay xuống xuống nhà, trong khi chị đang loay hoay khóa cửa thì Tiến bất ngờ ôm chầm lấy người chị ép vào tường. Chị P suýt la to lên nhưng chợt nhớ có con trai bên dưới nên chị yếu ớt vùng ra, nhưng Tiến đã mạnh hơn. Tiến ôm ngang bụng chị lấy hạ bộ dí vào khe mông chị đang cúi gập xuống để thoát ra. Chị P cảm nhận khúc gân thịt kia cương cứng đang dúi vào đằng sau, lòng chị xốn xang hồi hộp, chị thều thào thật nhỏ:
– Thôi đi em. Ở đây không được. Thằng con nghe được thì chết.
– Dạ mà em nhớ chị quá.
– Biết rồi, Nhanh lên không thằng cu nó nghi đó em.
– Dạ. Lát mình đi chị nhé?
– Ừ. Lát tính.
Tiến buông chị ra để chị bước xuống lầu sau khi sửa lại váy áo. Xuống đến nơi Tiến thấy thằng bé như đã ngủ, nó nằm lấy cuốn truyện đắp che lên mặt. Nhìn tướng con trai chị cũng khá lớn, tuổi dậy thì có khác, chắc là giống bố Huy nó lắm đây.
Trong lúc Tiến ngồi uống nước thì chị P tranh thủ đi rửa mặt và xức ít nước hoa lên người. Chị bước xuống đi ngang qua mặt Tiến phảng phất mùi nước hoa mới thật nồng và gợi dục. Cái mùi này khác hẳn mùi lần trước mà Tiến biết được.
Chị lấy nước uống rồi ra dấu yên lặng và chỉ xuống sa lông nơi thằng con chị đang ngủ. Như hiểu ra Tiến đứng lên bước ra cổng rồi mở cổng bước ra ngoài chờ chị. Chị P rón rén dắt xe ra sau sau khi khóa cổng. Chị nhường xe cho Tiến chở. Chị không quên nhìn quanh xóm vắng vẻ vào buổi trưa. Tiến nổ máy xe rồi chị ngồi lên để Tiến chở đi. Vừa ra khỏi cổng xóm, Tiến quay lại hỏi chị:
– Đi đâu bây giờ hả chị?
– Đi uống cà phê đi.
– Bộ chị không buồn ngủ à?
– Không. Lo chạy xe đi, đừng hỏi nữa.
Tiến cho xe chạy tìm quán cà phê, nhưng nghe câu gợi ý của Tiến chị P liền đổi ý:
– Hay mình kiếm chỗ nghỉ trưa đi em.
Tiến bất ngờ nghe lời đề nghị của chị như vừa đúng ý định của mình liền mừng ra mặt:
– Ừ được đấy chị. Em cũng muốn nghỉ tí.
– Nhớ là vào đấy chỉ nghỉ trưa thôi đấy nhé!
– Dạ chị.
– Em mà linh tinh như bửa trước là chị cắt đấy.
– Dạ em hứa.
Tiến ngập ngừng trả lời nhưng thừa biết trong lòng người đàn bà đang ngồi sau lưng mình đang muốn gì khi vào trong đó.
– Cắt… không cho ôm chị nữa đó.
– Dạ em biết. Chị yên tâm đi.
Nói vậy nhưng lòng chị đang nôn nóng đến nơi sớm vì trời đang nắng nóng và phần sợ người quen nhìn thấy đang đi với trai. Còn chị đã xác định trưa nay sẽ cho Tiến địt, điều mà trước đây chị còn ngại ngùng.
Chị P vẫn khéo léo không ngồi sát chạm vào lưng Tiến như trước, nhưng một tay chị vẫn bám chặt lấy vai Tiến. Đang chạy xe bất chợt chị bảo Tiến dừng lại tấp vào lề đường đứng chờ chị lúc. Chị bảo Tiến dừng xe dưới bóng cây rồi Tiến nhìn thấy chị bước vào một nhà thuốc tây. Không lâu sau chị trở ra hơi vội vàng:
– Chạy tiếp đi em.
– Mà chị biết chỗ nào có nhà nghỉ để ghé vào không?
– Thì cứ thấy chỗ nào tiện mà kín đáo chút thì hẳn vào.
– Dạ. Mà trời nắng thế này em sợ chị không chịu được đó.
– Thôi kệ cứ đi xa chỗ nhà chị chút là được.
– Thế mình chạy đến chỗ khách sạn em hay nghỉ nhé chị?
– Chỗ đấy hơi xa đấy.
– Em chạy chút là tới thôi mà. Chứ chạy loanh quanh thế này cũng hết giờ lại nắng nữa.
Nghe Tiến nói thế chị thấy có lý và đồng ý liền:
– Ừ được đấy em. Để chị gọi về công ty xin vào trễ chiều nay nhé!
– Dạ chị cứ gọi đi.
Chị P lấy điện thoại trong túi xách ra gọi về công ty. Tiến hầu như nghe hết cuộc gọi khá tự nhiên của chị. Phải nói chị vẽ lý do vào trễ khá lanh lợi. Tiến khẽ cười thầm và hăng hái chạy nhanh đến khách sạn.
Cũng may còn phòng cho hai người, tuy không được ở như phòng VIP trước đây, nhưng căn phòng khá sạch đẹp tuy nhỏ chỉ một giường, đây cũng là điều cả hai đều mong chờ tuy không nói ra.
Lúc ở dưới sảnh làm thủ tục nhận phòng cô nhân viên tiếp tân nhận ra Tiến bèn hỏi nhỏ:
– Máy bay hôm nọ hả anh Tiến?
– Đâu có. Bà chị kết nghĩa của anh đó mà.
– Ghê chưa có bà chị kết nghĩa chứ không là máy bay à?
Lời trò chuyện khá vui và tự nhiên khiến chị P tuy nghe không rõ câu chuyện nhưng cảm thấy khó chịu, may chị còn đang trùm khăn che mặt và mang kính râm nên bớt ngại.