Phần 13
Trong lượt bóngđầu tiên này, quyền giao bóng thuộc về bọn Bình An B, và bọn tôi lại chọn phầnsân xuôi chiều nắng để tránh bị chói.
– Toàn, lên giành banh… vụt…
Khi thằng Huy còn chưa kịp nói hết câu, trái banh đã vụt qua mặt nó với tốc độ khủng khiếp sau cú sút trái phá của thằng thủ lĩnh từ pha mồi bóng đầu trận. Đường banh đi rất căng, hướng thẳng đến vị trí của Khanh khờ:
– Vào… 1 – 0.
Thằng đầu lĩnh chốt hạ tỷ số khi trái banh bay vụt qua tầm với của thằng Khanh xuyên thẳng vào khung thành.
Những diễn biến đó xảy ra chưa đầy 5 giây, thậm chí tôi còn chưa kịp duy chuyển, nói đúng hơn là cả đội tôi không ai biết chuyện gì đang xảy ra cho đến khi thằng đầu lĩnh đó hô to tỷ số. Thật không thể tin được những gì đã xảy ra trước mắt, một cú sút, một đường bóng như đại bác và rồi “vào!” Đến cả Khanh khờ cũng phải bó tay chào thua.
– Tiếc thật, hình như tao sút hơi đẹp!
Thằng đầu lĩnh Bình An B chẹp miệng như trêu ngươi bọn tôi. Điều đó làm bọn tôi tức tối lắm nhưng vẫn cắn răng đặt trái banh vào giữa sân để tiếp tục trận đấu vì cơ bản cú sút của nó quá đẹp, không thể cự cãi gì về cú sút đó, đành phải cố gắng ghi bàn gỡ gạt mà thôi.
Lượt banh mới bắt đầu, lúc này người đang có banh là Toàn phởn, nó chủ động dẫn banh về biên trái với ý định thu hút cầu thủ như những lần trước. Nhưng đó là một quyết đinh sai lầm, bên đội bạn toàn là những cầu thủ cao to. Chỉ cần 1 thằng theo kèm, Toàn phởn đã phải vã mồ hôi hột để vượt qua nhờ vào khả năng tăng tốc cực nhanh nếu không muốn bị lấn bay ra ngoài. Qua được một thằng, lại một thằng khác chạy đến, lần này cứ tưởng nó sẽ lại dùng tốc độ vượt bậc của mình để vượt qua thằng đó nhưng không. Khi thằng Toàn vừa định dốc bóng vượt qua đối phương, nó đã bị thằng hậu vệ đó dùng người chặn đường chạy của nó lại khiến nó bị mất đà bật ngửa ra sau.
– Thằng chó chơi xấu!
– Ốm yếu thì đừng có mà ragió!
Toàn phởn tức tối gằn giọng nhưng chẳng là gì đối với thằng đó cả.
Bóng vẫn được tiếp tục dẫn đi đến giữa sân trước khi được chuyền cho tiền vệ ở tuyến giữa. Lần này đến lượt thằng Huy ứng chiến với cầu thủ đối phương. Nhờ vào thể hình cao to, thằng Huy mới có thể gọi là so kè ngang cơ với thằng tiền vệ đó. Nhưng trong khi hai thằng còn đang so kè với nhau, một thằng tiền vệ khác nhanh chóng lao đến như tên bắn hất văng thằng Huy té xuống đất đồng thời cướp lấy trái banh tiếp tục lao đi hướng về khung thành đội tôi. Đó chính là thằng đầu lĩnh Bình An B.
– Bốp… víu…
Sau khi cướp được bóng, thằng đầu lĩnh liền tung một cú sút trái phá hướng về khung thành:
– Bốp…
Khanh khờ lần này đã chơi tập trung hơn, nó bay người phá bóng văng ngược trở lại sân cỏ một cách dũng mãnh.
Lập tức giành bóng, thằng Mậu cố gắng phá ra xa khỏi vùng nguy hiểm nhưng thằng tiền đạo đối phương đã lợi dụng tầm vóc cao to của mình hất văng cả thằng Mậu lẫn bóng bay khỏi đường biên dọc.
– Bọn khốn, tụi bây đang đá banh hay đánh nhau vậy?
Thằng Mậu điên tiết quát lớn.
– Yếu sức thì chịu chứ ý kiếngì!
– Rõ láo, tụi bây đang đánh nhau thì có!
– Giờ tụi bây có đá không, thời gian vẫn được tính đấy.
Lúc đấy bọn tôi ấm ức lắm, cứ muốn tọng vào mặt nó một đấm cho hả giận thôi nhưng bây giờ động thủ coi như thua. Mất trái banh là chuyện nhỏ, mất danh dự của cả xóm Đại An mới là chuyện lớn, bọn tôi đã thua nó về địa bàn nên không thể thua thêm bất cứ thứ gì nữa cả. Cách duy nhất chỉ có tiếp tục trận đấu mà thôi.
Bóng được chuyền từ biên phải vào giữa sân đến chân thằng Huy, nó liền dùng thể hình so kè với thằng tiền vệ cánh trái hòng vượt qua sự kèm cặp của thằng đó nhưng từ đằng sau thêm một thằng cao to chạy đến áp sát tranh bóng với ý định chiếm ưu thế về số đông.
Bất ngờ, trong giây phút xuất thần, thằng Huy dốc bóng xỏ kim thằng tiền vệ trước mặt sau đó tăng tốc vượt qua cả hai thằng một cách xuất sắc.
Tuy nhiên, luật lệ đối với bọn mọi rợ Bình An B chả là cái gì cả, khi bị thằng Huy vượt mặt, thằng tiền vệ đó liền nhoài người xoạc bóng nhằm ngăn chặn tình huống nguy hiểm, nhưng mụctiêu mà nó nhắm tới không phải là quả bóng. Từ đằng sau, nó xoạc thẳng tới nhắm vào ngay chân thằng Huy làm nó mất trụ té nhào về trước, trái bóng cũng theo đà lăn long lóc ra ngoài biên.
– Rõ ràng là tụi bây chơi xấu, bọn chó!
Tôi tức tối chỉ thẳng vào mặt thằng tiền vệ nọ.
– Ê, ăn nói cho đàng hoàng, bọn tao chỉ đá đúng luật thôi.
– Đúng bà già mày, đốn chân là đúng luật à?
– Cái đó tại tụi bây ngu không chịu né!
– Né né cái…
– Thôi đi Phong, kệ bọn nó!
Thằng Huy gượng dậy can ngăn tôi.
– Sao vây Huy, bọn nó chơi xấu mình mà!
– Nhịn đi Phong, cãi với bọn nó không tốt lành gì đâu!
– Chứ bây giờ phải làm sao đây?
Rồi nó khẽ sát vào tai tôi.
– Có banh cứ chuyền hết cho tao, tụi mày lo tập trung nhận banh đi!
– Như thế chẳng khác nào màylà cục mồi!
– Chân tao bị trặc rồi, không trụ được là bao, có banh cứ chuyền hết cho tao đi!
Dù muốn dù không tôi vẫn phải nghe theo lời nó vì đây là giải pháp duy nhất theo thằng Huy có thể đánh bại được bọn Bình An B đó.
Bóng được thằng Toàn đá biên vào trong cho thằng Huy theo kế hoạch. Đúng như dự đoán của nó, vừa có banh đã có hai thằng Bình An B lù lù tiến tới có chủ đích. Nó lập tức dẫn banh ra biên nấn ná cho đến khi hai thằng kia áp sát và xoạc bóng. Cũng như lần trước, mục tiêu của hai tụi nó không phải là trái banh mà là chính thằng Huy. Bị xoạc trúng, thằng Huy ngã đụi xuống đất nhưng trước đó nó đã kịp chuyền quả bóng cho thằng Toàn đang đứng gần đấy. Nhận được bóng, Toàn phởn chơi tập trung hơn lần trước, nó ngoặc bóng tăng tốc qua được một thằng hậu vệ rồi nhanh chóng chuyền thẳng lên cho tôi, bởi vì ngay sau đó Toàn phởn đã bị thằng hậu vệ còn lại lấn đến té nhào ra đất.
– Sút ngay, lẹ!
Khi tôi vừa nhận được bóng thì tiếng của thằng Toàn bỗng vang lên làm tôi giật mình quay lại. Sau lưng tôi là thằng đầu lĩnh đang băng lên như con bò mộng hòng tranh lấy trái bóng dưới chân tôi. Ngay lập tức tôi bắt đà sút tung trái bóng trước khi bị nó đốn giò ngã ra oạch ra đất.
Trái banh do sút gấp nên đichìm bay là là trên mặt đât rồi chúi xuống tưng lên một nhịp khó chịu. Ấy thế mà khi thằng thủ môn đã chịu thua nhắm mắt đưa chân sảng, trái banh lại văng ngay vào chân nó bay ngược trở ra rồi bị thằng hậu vệ phá ra ngoài biên.
Lúc đó tôi tiếc lắm, cơ hội ngon ăn thế mà nhưng việc đáng lo ngại hơn là thằng Huy lúc này đang nằm ôm giò trên sân với vẻ mặt cực kì đau đớn. Chắc chắn cú xoạc bóng lúc nãy của tụi Bình An đã làm nó bị thương nặng.
Chẳng còn suy nghĩ nhiều, tôi vội chạy đến đỡ nó dậy:
– Sao rồi mày!
– Không sao, để tao đứng dậy đá tiếp!
Tuy nhiên khi thằng Huy vừa đứng dậy, nó liền khụy xuống ngay lập tức. Vẻ mặt của nó đau gấp mấy lần lúc nãy. Có lẽ chấn thương của nó khá nặng, nhìn cổ chân của nó sưng to lên mà tôi thấy phát sợ. Với chấn thương như thế này e rằng thằng Huy khó mà tiếp tục trận đấu được. Cho nên tôi nhìn về đám trong xóm nói to:
– Tụi bây vào thay một thằng đi, thằng Huy hết đá được rồi!
Ngay tức khắc thằng Sung chuột vội vã chạy vào sân cùng tôi và cả đội dìu thằng Huy ra ngoài. Bây giờ đội hình tôi đã có sự thay đổi khá đáng kể, vị trí tiền vệ đã được rút bớt và thay vào đó là một tiền đạo có thiên hướng kĩ thuật. Điều đó đồng nghĩa với việc sức mạnh ở hàng công đội tôi sẽ được tăng cao. Bằng chứng là khi có thằng Sung chuột, nhờ vào kĩ năng đi bóng lắc léo không thua kém thằng Toàn, nó đã gây ít nhiều sóng gió với hằng hậu vệ đối phương khi liên tục bỏ xa bọn nó chỉ sau vài đường ngoặc bóng mà không bị chơi xấu gì, nói đúng hơn là chưa kịp bị chơi xấu.
Tiêu biểu là tình huống ăn cắp hột vịt thường thấy của thằng Sung chuột khi nó đón nhận đường chuyền vượt tuyến từ thằng Toàn và thực hiền một cú khứa lòng vào góc phải khung thành. Ấy thế mà bóng lại đập vào cột dọc một cách đáng tiếc trực tiếp cứu thua cho bọn Bình An một pha trông thấy.