Phần 27
Vi phóng xe đi được 1 đoạn thì nghĩ gì đó, dừng lại lấy điện thoại bấm. Ba mẹ Vi vừa lên ô tô định đuổi theo con thì điện thoại ba Vi reo lên.
– Ba à. Ba mẹ đừng tìm con, con về phòng trọ thôi. Con muốn ba mẹ nói chuyện với nhau. Chiều ba mang sách vở áo quần trên phòng tới chỗ trọ cho con với nghe.
Nói rồi Vi cúp máy chạy tiếp. Trong đầu con bé không thấy sợ hãi, không thấy vui buồn, nó trống rỗng. Nó vừa nói ra cái điều mà lâu nay chưa biết nói gì là tố tội mẹ. Nhưng nó cũng vừa bị mẹ bắt gặp đang làm điều ấy với ba. Ai đúng ai sai đây. Hiện tại Vi chỉ muốn tránh mặt mẹ.
– Ăn sáng chưa?
Vi ngồi phịch xuống ghế đá giữa sân, Lan hỏi khi Lan đang quét sân.
– Tao ăn rồi. Mày ăn chưa?
– Rồi. Anh Phong trong nhà à?
– Ừ. Đã đi được đâu.
– Tao… về lại ở với anh em mày nha.
Lan ngẩn người khi nghe Vi thông báo.
– Ừ… thì tao sợ chật chội khó chịu mày thôi.
– Không sao, chật tí chứ ngủ với mày tao quen rồi. Về nhà tao không ngủ được. Hihi.
Gần 6h tối, Vi đi tập về thì thấy xe ba mẹ gần cổng nhà, Vi dừng lại vào trong xe, nó ngồi ghế phụ, ba nó ngồi ghế lái, mẹ nó ngồi sau.
– Vi à. Mẹ xin lỗi, lỗi là của mẹ. Ba mẹ đã nói chuyện với nhau. Mẹ hứa từ nay không vậy nữa. Mong con và ba tha lỗi cho mẹ. Con và ba cũng đừng vậy nữa. Con về nhà ở nhé.
Mẹ Vi bắt đầu trước, nói 1 tràng như sợ bị ngắt lời. Ba Vi im lặng nhìn gương chiếu hậu.
Vi hít một hơi rồi nói.
– Mẹ nói là phải giữ lời đấy nhé. Con hứa sẽ không vậy nữa. Nhưng con không muốn về nhà bây giờ. Ba mẹ cứ về đi. Con ở đây cũng được. Lúc nào nhớ nhà con sẽ về.
– Con còn giận mẹ à? Con về đi rồi nhà ta vui vẻ. Hàng ngày mẹ đưa con đi học.
– Thôi em, con lớn rồi. Cho con tự chọn.
Ba Vi chen vào. Thực sự ông không muốn Vi về nhà lúc này. Ông sẽ rất khó xử. Mấy lần chung xác thịt với con gái, ông thèm mất rồi, giờ cần phải xa nhau, nếu ở chung mà con bé chủ động ông sợ mình không giữ được lời hứa.
Bản thân Vi cũng suy nghĩ vậy. Dù gì cũng là mẹ mình, khi mẹ xin lỗi và hứa không sai nữa, Vi thấy mình cũng sai rồi. Nhưng là con gái mới lớn bướng bỉnh, cũng không biết ba nghĩ gì, Vi không dám về nhà.
Không ai nói gì nữa, Vi cầm balo áo quần sách vở được ông bố bỏ sẵn đó bước xuống xe.
– Chào ba mẹ, con vào nhà đây.
Ông bố quay xe về 2 vợ chồng không ai nói câu gì. Họ vừa cãi nhau to lúc nãy, bà mợ nói ông đồi bại, ông thì nói bà vợ sai trước làm con gái nổi loạn. Cuối cùng vì con gái, bà cũng nhận mình sai. Nhưng giờ liệu có hạnh phúc không, có còn như trước nữa không…
Phong thấy Vi vào nhà vẫn sinh hoạt và nói chuyện tỉnh bơ như không có gì thì lạ lắm. Lúc chiều Phong chủ động gọi cho Thi, Thi từ chối gặp và nói lời chia tay. Tất nhiên Phong không chịu, một người phụ nữ vừa múp máp da dục vừa có tiền sẽ có lợi cho hắn ta.
Phong còn dọa sẽ tới cơ quan tìm khi Thi một mực cự tuyệt. Cuối cùng Thi phải nói ra là con gái Thi đã biết mọi chuyện, Thi cần phải giữ hạnh phúc gia đình.
Vi đã biết? Đó là câu hỏi làm Phong đau đầu cả chiều. Tại sao nó không nói, không chửi mình. Hay là con bé vẫn thích mình. Chỉ có lý do ấy thôi. Rõ ràng lần trước pử bể bơi mình sờ nó cho mà. Còn lý do nào khác hơn. Nhưng lần trước thì đúng, lần này Phong đã ảo tưởng rồi. Chính vì ảo tưởng, Phong đã phải trả giá.
Qua mấy sự việc, bản năng bướng bỉnh và quyết đoán của Vi bộc lộ. Vi tỏ ra bình thường với Phong vì Phong là anh của Lan, không muốn làm bạn buồn, chứ Vi thực ra căm ghét Phong thêm từng ngày khi thấy ánh mắt dâm dê của hắn liếc mình.
Phong thì ngược lại, vẫn cố tỏ ra vui vẻ vô tư. Nhưng trong lòng phong muốn có cơ hội để thử. Tính lăng nhăng của hắn vẫn vậy, hắn nghĩ rằng nếu chia tay con mẹ mà cặp được với con con thì càng ngon.
Có vẽ như trời thương hắn, đêm ấy cơ hội tới luôn.
Sau khi học bài xong, Vi và Lam trải chiếu dưới nền nhà ngủ. Một cái giường thì chật nếu ngủ 3 người, vả lại anh trai đang đau, tất nhiên 2 con bé vui vẻ nhường.
Nhưng vừa mới ngủ một lúc thì sấm chớp, rồi mưa to, rất to. Cơn mưa giông đầu mùa hạ.
Chính vì mưa to quá, nước thoát không kịp, chạy ngược vào khe hở dưới cánh cửa, tràn vào nền nhà. Chưa kể vài lỗ thủng nhỏ trên mái nhà giờ gặp nước mới bung ra, giọt xuống. Tất nhiên sự việc này làm cả 3 người tỉnh giấc. Vi và Lan đứng ôm chăn gối bỏ lên giường. Cất những thứ dưới nên nhà kẻo ướt.
– Thôi 2 đứa lên đây mà ngủ, chật tí chứ khô.
Phong mở lời rồi cố tình xích sát vào tường. Không còn cách nào khác, Lan chủ động nằm giữa sát Phong, Vi nằm ngoài cùng.
– Anh xin lỗi, tại anh mà 2 em cực khổ. Mai anh vào ktx ở vậy.
Phong giả vờ nhân ngãi biết điều.
– Không sao đâu, anh cứ ở đây để Lan tiện chăm sóc. Mưa đầu mùa thôi mà. Mai em gọi thợ sửa mái là hết.
Vậy là Phong nằm trong cùng sát tường, Lan nằm quay lưng về phía Phong, Vi nằm quay lưng về phía Lan, quay mặt ra cửa.
Trời vẫn mưa to tiếng thở đều của 3 người bị tiếng mưa át đi. Ai cũng tưởng rằng 2 người kia đã ngủ, nhưng không ai biết rằng tất cả còn thức. Phong thì đang suy tín một âm mưu, Lan thì nhắm mắt nhưng không hiểu sao không thể ngủ được. Vi thì nghĩ tới ba mẹ, có nên về nhà hay không…
Trong đêm tối, Vi có cảm giác một bàn tay sờ nhẹ lên mông mình, nó giả vờ không biết, vẫn nằm im. Bàn tay ấy ban đầu chạm như vô tình, sau khi ấn thử vài cái không thấy Vi phản ứng liền mạnh dạn bóp 2 vành mông căng thịt của Vi, vẫn nín thở Vi cảm nhận được nó đang chạy dọc khe đít của Vi ở bên ngoài quần đùi.
Khi bàn tay ấy vừa chạm vào múi lồn Vi căng lên vì nằm nghiêng thì con bé trở người nằm ngửa ra. Bàn tay kia nhanh chóng thụt về nhưng có 1 ánh mắt trong đêm như nhìn thấy, đó là Lan.
Vi thừa biết đó là ai, Vi cũng không hứng thú với hắn, không nứng lúc này nữa, nhưng Vi muốn xem hắn dám làm những gì khi bên cạnh là có gái hắn. Chính điều đó nên Vi khẽ đá nhẹ vào chân Lan đủ để Lan tỉnh dậy và không giật mình. Vốn đang chưa ngủ, Lan mở mắt nhìn xuống trước khi Vi nằm ngửa và bàn tay kia rút về.
Lan vẫn chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra thì bàn tay đó lại với qua khỏi người Lan, đặt thật nhẹ lên bụng Vi. Vi vẫn im lặng.
Ánh đèn mờ mờ của bóng đèn ngủ gần công tắc điện ngoài cửa vẫn đủ cho Lan thấy rõ cử động của bàn tay ấy. Khi bàn tay ấy trượt nhẹ xuống háng Vi thì Lan nhẹ nhàng đưa tay tới nắm lấy bàn tay ấy, bỏ ra sau lưng.
Lan không hiểu âm mưu của Phong là gì nhưng Lan biết Vi là người giúp đỡ mình rất nhiều, không thể để anh trai làm chuyện bậy với bạn nên lẳng lẳng đặt tay Phong xuống sau lưng mình, tức là về vị trí nằm ngủ như ban đầu.
Phong hơi run tay khi bị Lan bắt quả tang. Hắn để yên bàn tay sau lưng Lan. Hắn nghĩ thầm vậy là con Vi chưa biết còn Lan em mình, nó có biết cũng không dám làm to chuyện, hôm qua nó còn sục cặc cho mình cơ mà.
Vốn là 1 thằng liều mạng với gái, hắn muốn thử xem Vi có cho hắn sờ không, nếu cho là vẫn yêu hắn thì hắn sẽ lợi dụng để lấy tiền của Thi. Nhưng khi bị bắt quả tang, vừa thấy khó chịu vì chưa đạt được mục đích, vừa nổi máu điên vì 2 con bé học sinh mặc quần đùi, da thịt thơm phức nằm bên cạnh. Hắn lại khẽ nhấc tay, nhưng lần này hắn không vòng qua người Lan nữa, mà đặt ngay trên… mông Lan.
Cái gì vậy, anh của mình, vừa nãy định sàm sỡ bạn mình, giờ tới mình ư. Lan hoang mang thật sự. Cô bé ngoái cổ nhìn thật sát mặt Phong thì thấy Phong đang thở đều. Tự trấn an là anh ngủ say nên vậy, Lan lại đặt tay Phong xuống rồi nhắm mắt.
Chính điều đó làm Phong càng hăng máu. Hắn lì lợm úp xả bàn tay lên vành mông mới lớn của Lan xoa một cái. Lan giật mình đưa tay ra chụp tay hắn cô bé nằm ngửa người ra nhưng cố thật nhẹ để bạn Vi không thức giấc, trong khi Vi cũng chưa hề ngủ.
Lan bóp chặt bàn tay Phong dí xuống giường, nó nghiêng đầu thật sát Phong và nói thật nhỏ.
– Anh… làm… cái… gì… vậy?
– Anh không ngủ được.
Phong đáp lại tỉnh bơ.
– Để yên cho em ngủ, mai em méc ba đấy.
– Nhưng anh khó chịu.
– Kệ anh, em la lên bây giờ.
Nói rồi Lan kéo cái chăn mỏng dưới chân lên đắp ngang mông, lại quay lưng về phía Phong. Mọi lời nói, cử chỉ của 2 anh em dù rất nhỏ vẫn lọt vào tai Vi.
Lan tưởng Phong sợ bị méc ba sẽ không làm nữa, nhưng Lan đã lầm. Hắn như càng bị quê thì càng điên, hắn vén miếng chăn Lan đắp ngang hông, thọc thẳng tay vô háng Lan.
Ứ… Lan kiềm lắm để không hự lên 1 tiếng to. Cô bé nhăn nhó chịu hết nổi chụp tay nắm vứt ra rồi ngồi dậy, Vi vẫn nằm im.
– Anh có để em ngủ không? Em gọi cho ba giờ luôn đấy.
– Giúp anh đi tiểu rồi anh mới ngủ được. Anh hứa đấy.
Không còn cách nào khác, Lan miễn cưỡng ngồi dậy rồi dìu Phong vào nhà vệ sinh. Vi vẫn nằm im như không biết gì.
Đưa Phong vào nhà vệ sinh, Lan định quay ra thì Phong níu tay lại.
– Em giúp anh chứ.
– Giúp cái gì, anh tiểu xong thì gọi em dìu vào ngủ.
– Không, phải làm như hôm qua em làm cho anh cơ. Không là anh không tiểu được.
– Thôi, em sợ lắm, anh tự làm đi. Anh kỳ quá.
– Anh không tự làm được. Em không giúp anh thì em vào ngủ đi, anh ngồi đây cũng được, chứ anh vào nằm anh lại làm bậy thì chết.
– Thì anh đừng làm, anh bậy bạ quá đấy, anh mà còn làm nữa em méc ba đấy.
– Em méc anh cũng chịu, sau này lớn em mới hiểu, những lúc như bây giờ khó chịu lắm, nếu không được giải tỏa sẽ hay làm bậy.
Phong chơi luôn khổ nhục kế. Lan thì từ nhỏ đến lớn hoàn toàn ngây thơ, chưa hề có một chút kiến thức về sinh lý, về tình dục. Dù biết việc anh làm là bậy bạ, nhưng Lan không biết anh nói vậy là sai hay đúng. Lan cũng biết nắm vào cái đó rất ghê, nhưng nếu không giúp anh thì anh ngồi đây thật à.
– Nhưng… anh vào ngủ là không được bậy đấy nhé, Vi đang cho mình ở nhờ đó.
– Ừ. Anh biết rồi. Giúp anh ngồi xuống.
Lan đỡ Phong ngồi xuống cái ghế nhỏ mà Lan và Vi hay ngồi tắm. Cô bé tội nghiệp ngồi xuống bên cạnh nhưng nhìn tránh vào tường. Phong thản nhiên lôi con cu ra ngoài, nó dựng đứng ngay giữa háng.
– Em làm đi.
Con quỷ dâm ngày càng quá đáng, nó không buông tha cả em gái của mình. Đã được 1 lần, giờ Phong kp ngại ngần nữa, nắm tay Lan đặt vào con cu to bự của hắn.
Sau vài giây luống cuống, Lan đành phải nhắm mắt làm cái điều cô bé không hề muốn. Hắn chủ động nắm ngoài bàn tay nhỏ bé của em gái mình, sục con cu của hắn.
– Em làm như vậy, như vậy nè. Lên xuống vậy nhé.
Lan nhắm mắt, nhưng cô bé vẫn cảm nhận được sự gân guốc và ấm nóng của khúc thịt kia. Từng lời nói của Phong vẫn rõ mồn một. Có điều gì đó lại làm Lan như bị thôi miên, như hôm qua. Cô bé cứ nhắm mắt làm theo quán tính, không để ý tay Phong đã rời tay mình và từ từ trượt qua đùi cô.
Sao cô bé lại không có cảm giác gì nhỉ. Cô bé đang ngồi chồm hổm, đang sục cặc cho anh trai mình, không khí xung quanh như đặc kín lại, khó thở. Cô bé như mất hết cảm giác.
Bàn tay ma quỷ đó trượt tiếp vào giữa háng, nơi cái khe quần đùi he hé một phần cái quần lót hồng. Hắn mạnh dạn bóp tay một cái ngoài quần, trên cái lồn be bé của cô. Cô như bừng tỉnh, trợn mắt.
– Anh làm cái gì vậy, bỏ tay ra.
– Đừng, cho anh chạm tí thôi, thế này cho anh mau ra, không sao đâu mà, em tiếp đi.
Chết rồi, những thổn thức giới tính trong cô bé đã lớn dần. Khi Phong buông những lời nhỏ nhẹ và bàn tay hắn xoa nhẹ giữa háng, tự nhiên Lan im lặng hẳn. Không phải Lan đồng tình mà là Lan không xử lý được nữa. Cô bé nghe giữa háng mình nóng lên, có cái gì đó như muốn chảy ra.
– Xóc đi em, làm nữa đi em.
Phong lại nhỏ nhẹ vào tai Lan. Bàn tay Lan như bị điều khiển, lại sục cặc Phong. Giờ Lan lại như hôm qua, lại là con rối, mất hết lý trí. Tình dục ghê gớm thật. Lan hoàn toàn mất phản ứng khi ngón tay của Phong lách qua khe quần đùi, rồi quần lót, chạm vào mép lồn lưa thưa lông của mình.
Ngón tay gian manh kinh nghiệm của Phong khẽ vuốt dọc cái khe lồn bé xíu của em gái, nó ướt thật rồi. Dù không nhiều nhưng kinh nghiệm của Phong đủ hiểu đây là nước dâm. Rồi Phong lướt lên phía trên, nơi hột le đang hình thành mới nhú, Phong day nhẹ.
Sự tác động của Phong làm Lan như bị giật dây, Lan sục cu của Phong nhanh gấp chục lần lúc nãy, không kiềm chế được cảm xúc lạ với em gái, Phong chỉ kịp rút bàn tay trong háng Lan ra, nắm lấy concu chỉa xuống sàn nhà, bắn từng đợt ào ạt.
Lại như hôm qua, tới lúc này Lan mới bừng tỉnh. Mặt Lan đỏ gay, luống cuống.
– Anh… xong chưa?
Lan vừa rửa tay, vừ sửa lại quần và hỏi.
– Được rồi. Giúp anh vào.
Lan đỡ Phong đứng dậy. Ở phía ngoài nhà vệ sinh, Vi bước thật nhanh và nhẹ vào giường nằm như cũ. Thì ra thấy Lan đi lâu, nghi là có chuyện không hay, Vi đã nhẹ nhàng bước ra nhà vệ sinh. 1 cái lỗ nhỏ trên cánh cửa giúp Vi nhìn vào trong và thấy rõ hành động cũng như những gì anh em Lan nói chuyện.
Vi không bất ngờ vì Vi đã biết và hiểu Phong lọc lõi cỡ nào. Đến mẹ Vi mà hắn còn dụ dỗ được thì Lan làm sao thoát. Vi cũng không trách giận Lan mà thương Lan nhiều hơn. Vi đã biết đụ, biết sướng, cũng từng bị Phong sờ. Nên Vi hiểu trong hoàn cảnh bị kích thích, Lan không làm chủ được là đúng. Nhưng Vi phải cứu Lan ra khỏi thằng anh đồi bại này. Nếu tiếp diễn thì Lan sẽ mất hết. Ngày mai, phải làm gì đó gấp trong ngày mai. Vi thầm nghĩ.
Lan đưa Phong vào giường rồi quay ra nhà vệ sinh. Cô bé chốt cửa, cởi quần, đưa tay vào sờ cái thứ nước nhờn nhờn nong nóng vừa chảy ra giữa háng, rồi đưa lên mũi ngửi.
Sau khi rửa ráy thay quần xong, Lan ngồi khóc. Mình sai rồi, không thể để anh ấy làm điều này mãi được. Bây giờ gọi cho ba ư, ba sẽ đánh anh ấy chết mất. Rồi ba mẹ làm sao yên tâm ở nhà… Bao nhiêu câu hỏi trong đầu Lan, nước mắt càng chảy dài.
– Lan ơi, mở cửa cho tao với.
Thấy Lan lâu vào, Vi lại ra, biết bạn khóc, Vi gọi cửa. Lan lau vội nước mắt, đứng dậy mở cửa.
– Có chuyện gì vậy, sao đi vệ sinh lâu vào thế?
– À, tao… tao làm ướt quần nên thay. Thôi vào ngủ.
Nói rồi Lan đi như chạy kẻo sợ Vi biết mình khóc.
Đêm ấy, 2 cô bé lớp 10 đáng thương đều không ngủ được. Mỗi đứa một suy nghĩ, nhưng cùng chung mục đích, phải dừng ngay hành động của Phong.
Trời sáng…