Phần 38
Thấy bà Sang đã hoàn hồn, tôi cười và nói:
– Chị đã được sướng, bây giờ đến phiên tôi. Nhưng tôi không muốn đụ nữa mà muốn chị bú cặc tôi!
Người đàn bà hốt hoảng lắc đầu:
– Tôi… tôi… không biết… cái đó đâu!
– Ủa, vậy chị không bao giờ bú anh Sang hay sao?
Người đàn bà lấy tay che mặt:
– Không biết… làm chuyện đó. Tôi sợ… lắm.
– Sao cái gì chị cũng sợ vậy? Chị chịu để chồng chị bú chị mà chị lại không bú anh ta? Thôi hôm nay tôi bắt chị phải bú tôi đây.
Tôi rút con cặc ướt đẫm âm khí từ khe lồn ra rồi tôi nâng đầu người đàn bà lên, bắt bà ta phải há miệng ra mà ngậm con cặc. Bà Sang đã tùng phục tôi rồi, trong thâm tâm bà lại sẵn sàng chịu làm « con điếm » nên bà nhắm mắt mà nghe theo lời tôi. Bà có ngay một phản xạ buồn nôn, muốn oẹ khi ngửi mùi nồng nặc của khí và của chất nhờn nhưng tôi giữ chặt đầu bà không cho bà nhả con cặc ra nên bà đành thúc thủ, để mặc cho tôi đút cặc vào miệng bà.
Sau một lúc, khi đã quen với mùi vị, từ từ bà hết buồn nôn. Tôi vớ tay lấy một cục kẹo bạc hà trên bàn ngủ đầu giường đưa cho bà ngậm. Lập tức bà thấy thoải mái ngay. Tôi nắm đầu bà đẩy ra đẩy vô, hướng dẫn bà những thao tác căn bản để bú cặc. Khi thấy bà đã hiểu, tôi để bà tự làm. Lẻ dĩ nhiên bà Sang đâu bằng được những người rành nghề như Chị Hiền hay con Trang nhưng tôi thấy rất thích được bú cặc bởi một tay mơ mới tập tễnh học bú.
Nhanh chóng tôi đã sẵn sàng! Tôi nói nhỏ vào tai bà, báo cho bà biết những gì sắp xảy ra để bà chuẩn bị tinh thần… rồi tôi ôm đầu bà đút cặc sâu vào tuốt trong cuống họng mà bắn khí ra vung vãi. Bà không còn cách gì hơn là nuốt lia nuốt lịa để khỏi bị nôn mửa…
Khi con cặc bắt đầu xìu thì bà mới hoàn hồn, hết khẩn trương. Lúc đó bà mới thấy sung sướng đã thành công làm cho một người đàn ông đạt được khoái lạc bằng một trò mà lúc trước bà chê bai, cho là trò đồi truỵ dành cho đỉ điếm! Nhưng hôm nay không phải bà đóng vai trò một con điếm hay sao? Bà thầm hãnh diện…
Sau này tôi có dịp gặp lại bà Sang một lần. Lần đó tôi vào siêu thị Coop Mart Cống Quỳnh để mua một món gì đó. Đang đi ra thì tôi nghe tiếng gọi mừng rỡ:
– Chú Trung, chú Trung…
Quay lại tôi nhận ra là bà Sang. Bà vẫn như lúc tôi gặp bà lần đầu, có điều hình như bà còn béo ra thêm một tí, nhưng cái béo của bà là cái béo sang trọng của người quý phái. Tôi cũng vui vẻ, bước đến nắm tay bà han hỏi. Tôi lịch sự mời bà vào một quán cà – phê mà chuyện trò. Bà kể cho tôi nghe là dạo sau này bà bắt đầu làm chuyện chính trị vì có nhiều thời gian.
Nói chuyện nghiêm chỉnh một lúc, tôi tinh quái ghé tai bà hỏi nhỏ:
– Chị có thời giờ đi với tôi vào nhà nghỉ một lúc hay không?
Bà đỏ bừng mặt, không ngờ tôi táo tợn đến mức đó, không biết rào đón lịch sự gì hết. Bà nhớ lại kỷ niệm xưa, cũng người đàn ông này đã đối xử với bà như với gái giang hồ, cưỡng ép bà phải làm những trò đồi truỵ…
Bà làm mặt giận:
– Làm như tôi là… là… gái giang hồ hay sao?
– Thì chứ gì nữa. Tôi sẽ trả tiền sòng phẳng mà.
Nói xong tôi cười cười, móc mấy tờ giấy bạc đặt lên bàn.
Bà Sang càng luống cuống hơn… Tôi nheo mắt ghẹo:
– Chị là cô điếm riêng của tôi mà!
Tôi lấy tiền dụi vào bóp bà rồi đứng dậy nắm tay bà mà kéo đi một cách quả quyết.
Bà hổ thẹn ríu ríu chạy theo tôi…
Trong căn phòng tối lờ mờ của một nhà nghỉ kín đáo trong hẻm, tôi đụ bà một cách mãnh liệt làm bà sung sướng tràn đầy. Bà ra khí mà vừa hít hà, vừa co giật như con tép, khí bà ra nhiều đến mức làm ướt cái khăn lông mà tôi đã đút dưới đít bà.
Xong xuôi Bà ôm tôi mà cười sãng khoái:
– Tôi thích được làm con điếm riêng của chú. Tôi thích lắm!
– Được lắm! Tôi vẫn kềm hãm, chưa ra khí, vì tôi muốn chị bú cặc tôi. Vì tôi muốn được nhìn cô điếm của tôi nuốt khí của tôi.
Người đàn bà cười hì hì:
– Chú biểu gì tôi cũng phải nghe lời…
Những trò chơi tục tiểu mà tôi không dám đòi hỏi nơi những người vợ của tôi thì tôi lại bắt bà Sang thực hiện cho tôi. Lần đó tôi lấy một trái khổ qua xanh tươi và bắt bà chàng hảng ra cho tôi được đút nó vào lồn bà. Lúc đầu bà không chịu, năn nỉ tôi nhưng thấy tôi cương quyết quá nên bà cũng đành phải xấu hổ chìu theo tôi.
Sau này có lần tôi mở tờ báo và tôi mỉm cười thú vị khi đọc tin bà Sang được bầu làm Đại Biều Quốc Hội cho thành phố. Tôi gửi ngay một tin nhắn chúc mừng Bà và thêm câu:
« Tôi muốn gặp con điếm của tôi tối nay 19g tại nhà nghỉ quen thuộc đường Cống Quỳnh »
Tưởng đâu nói vậy để chọc làm bà Đại Biểu tức giận chơi mà thôi, ai ngờ tối hôm đó bà Sang lại hối hả tìm đến điểm hẹn. Tôi hãnh diện đã được đụ một vị Đại Biểu đáng kính.
Cuộc đời cứ như thế mà lằng lặng trôi qua… Con Trang và con Hoài đã đậu xong Trung Học, chúng nó đã 18 tuổi rồi. Như dự định, tôi ráo riết làm giấy tờ để bảo lảnh cho hai đứa sang Pháp học Đại Học.
Ngày nhận được giấy tờ, con Hoài nói với tôi:
– Trước khi xuất ngoại, Ông dẫn tôi đi thăm Nhà Thờ dòng họ ngoài Quy Nhơn nhe!
Tôi cũng hơi ngạc nhiên nhưng biết tính khí khác thường của con bé, tôi không hỏi thêm mà chạy ra mua hai vé máy bay.
Khi vào đến Nhà Thờ, tôi không khõi khựng lại một khoảnh khắc, tôi nhớ đến Chị Tâm mà nghe đau nhói trong tim. Cảnh củ thì vẫn còn đó nhưng người xưa thì đã không còn. Tôi cảm khái, không cầm được một giọt nước mắt nơi khoé mắt.
Con Hoài tinh ý, nó bỏ đi ra xa, cho tôi được một vài phút mặc niệm…
Tôi chưa hoàn toàn tìm lại được sự bình tĩnh thì con Hoài đã bước đến mà nói:
– Ông hãy cùng tôi đến thấp hương và nghe tôi khấn vái.
– Nghĩa là sao?
– Bây giờ tôi nói thiệt cho ông nghe lý do vì sao tôi muốn đến đây trước khi đi ra nước ngoài và không biết có trở lại cái đất nước này hay không!
Đứa con gái trầm ngâm một lúc… tôi im lặng chờ nó nói tiếp:
– Ở thời điểm này, tôi đã lấy một quyết định quan trọng. Tôi muốn… thay thế mẹ tôi để đến với ông.
Tôi sững sờ không hiểu nó nói gì, con Hoài thấy tôi há hốc miệng thì nó cười:
– Bắt đầu từ giây phút này, tôi muốn ông hãy nhớ lại những gì ông đã đối xử với mẹ tôi khi hai người ra đây mấy năm về trước… và tôi muốn ông cũng phải đối xử với tôi y hệt như vậy.
Tôi càng như đi trong sương mù, tôi biết tính tình con Hoài rất kỳ lạ nhưng quả thật là tôi chịu thua, không hiểu được ý đồ của nó.