Phần 5
Rồi chỉ thấy miệng nàng nhếch lên một tia cười lạnh, nàng không giống Dương Diễm Vân vội vàng bú nuốt của hắn, mà nàng liền đưa một tay cầm xuống gốc dương vật của hắn nhẹ nhàng vuốt ve, chiếc lưỡi ngọc thè ra khẽ đá nhẹ lên chiếc đầu rồng của hắn, bàn tay còn lại thì nhẹ nhàng xoa nắn ổ đạn của hắn.
– Ừm…
Một tiếng rên khẽ vang lên, Diễm Vân vui mừng ra mặt, nhưng khi thấy cảnh Trịnh Tố Thu đang nhẹ nhàng mơn trớn con cặc của hắn thì không khỏi bực mình:
– Rõ ràng là ả hồ ly, không biết đã câu dẫn biết bao nhiêu nam nhân rồi. Có gì mà giỏi chứ. Có giỏi thì ngươi khiến hắn bắn pháo hoa cho ta xem. Hừ.
Nàng thực sự đã xem thường Trịnh Tố Thu rồi, nàng ta vốn là một bác sĩ, mọi tử huyệt trên người nam nhân, nàng ta nắm rõ trong lòng bàn tay nên việc để kích thích một nam nhân đối với nàng là việc dễ như trở bàn tay, còn đối với đám thiếu niên mới lớn này thì lại càng khỏi cần phải nói.
Chỉ thấy nàng không có ý nuốt cả con cặc to tổ bố của hắn, mà đôi môi ngọc chỉ nhẹ nhàng mút mát cái đầu rồng của y, thỉnh thoảng chiếc lưỡi thơm lại gảy nhẹ lên đó vài cái. Bên dưới bàn tay nàng bắt đầu sục nhè nhẹ, rồi nàng cúi xuống, chiếc lưỡi đinh hương liếm láp hai hòn bi của hắn đang cương cứng rồi.
Ưm… ưm…
Tiếng rên khe khẽ trên giường càng ngày càng rõ, càng ngày càng gần, khiến nàng càng hưng phấn.
Liếm láp hai hòn bi thật lâu, lần này chiếc lưỡi lại tiếp tục đưa xuống, mục tiêu chính là lỗ nhị của hắn. Chiếc lưỡi mềm mại kia liếm một đường dài từ lỗ nhị lên tới ổ đạn.
Chỉ thấy hắn a lên một tiếng, thân thể khẽ rướn lên một chút. Diễm Vân đứng bên cạnh như trời trồng, thập phần kinh hỉ.
Nàng không ngừng liếm láp như thế cho tới khi thấy hai chân hắn đã nổi gân xanh, run lên nhè nhẹ, thì nàng biết thời gian đã tới.
Nàng ngẩng đầu lên miệng ngọc há to, cố hết sức nuốt lấy cả con cặc hùng dũng của hắn, bên phía dưới bàn tay liền xúc mạnh. Nàng liên tục nuốt vào thật sâu rồi lại nhả ra, chiếc lưỡi thơm tho mềm mại thì quấn chặt lấy cái đầu rồng của hắn trong miệng.
Nàng bú nuốt liên tục còn chưa tới năm phút, chỉ thấy trên giường kêu lên một tiếng: A. A. A. A…
Cả thân thể thiếu niên kia liền co giật, từ đầu rồng của hắn hung hăng phun ra một dòng tinh khí đặc quánh, nồng đậm vào miệng Trịnh Tố Thu. Nàng không bất ngờ về việc hắn xuất tinh trong miệng nàng, thậm chí là nàng cố ý, bởi nàng cũng khao khát muốn nếm thử mùi vị của con cặc cực phẩm có một không hai này. Nhưng điều nàng không ngờ là hắn lại có thể xuất nhiều đến như vậy, khiến nàng phải liên tục nuốt ừng ực, đến khi cảm giác ăn không thể tiêu, ho sặc sụa rồi nhả ra, một sợi tinh khí đục quánh nối liền từ chiếc đầu rồng kia tới chiếc lưỡi ngọc của nàng, bên khóe miệng nàng, một dòng tinh khí cũng từ từ chảy xuống. Nhưng nàng không hề cảm thấy khó chịu lại có phần thích thú. Vì qua ngày hôm nay, vị tiểu đệ đệ cực phẩm này, tuyệt đối không thoát khỏi bàn tay ma thuật của nàng.
– Dương tỷ, tỷ xem tiểu Phong hắn đã tỉnh chưa.
Dương Diễm Vân liền chạy tới bên cạnh hắn, chỉ thấy hai mắt hắn lim dim, đôi môi khô giáp của hắn lẩm bẩm:
– Nước… nước… cô cô… ta muốn…
Thấy hắn đã tỉnh lại, Trịnh Tố Thu liền lấy lưỡi nhẹ liếm đi vết tinh dịch còn sót lại bên khóe miệng, tiến tới bên cạnh giường nhìn hắn, tỏ vẻ chúc mừng:
– Chúc mừng tiểu đệ đệ, phụng hoàng tái sinh. Hôm nay, tỷ tỷ cũng thật là cao hứng nha.
Nàng mỉm cười, giọng nói đầy ẩn ý. Rồi quay ra nói với Diễm Vân đang rót nước cho hắn.
– Dương tỷ, hắn đã tỉnh lại, việc của ta cũng đã xong. Ta đi trước, ngày mai ta lại đến khám cho hắn.
– Cảm ơn ngươi, Tố Thu.
Chỉ thấy Dương Diễm Vân vui mừng đến phát khóc, nhìn nàng đầy cảm kích. Nàng cũng khẽ mỉm cười rồi nhặt lấy chiếc áo blue dưới đất, thư thái bước ra khỏi phòng.
– Tiểu đệ đệ, chuyện này còn chưa xong đâu. Tạm thời để giành thời gian riêng tư cho mẹ con ngươi. Hi hi…
Thấy Trịnh Tố Thu đã rời đi, Diễm Vân liền tiến ra đóng cửa lại, rồi quay lại ngồi bên cạnh hắn, ôn nhu vô hạn, hai mắt đỏ hoe, bàn tay ngọc nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt hắn.
– Hài tử. Ngươi tỉnh dậy là tốt rồi. Phụ thân ngươi ở trên trời có linh thiêng, nhất định sẽ vì ngươi mà cao hứng.
Chỉ thấy hắn ngồi dậy, lấy tay xoa xoa gáy, nở nụ cười thảm:
– Phụ thân ta, giờ này bên kia thế giới không chừng cũng say túy lúy ở xó nào rồi. Làm sao còn quan tâm đến ta, còn mẫu thân… hì. Ta vốn làm gì có mẫu thân chứ.
Thực sự đến khi nhìn thấy hắn tỉnh lại, Dương Diễm Vân như vỡ oà trong niềm vui sướng và hạnh phúc. Có lẽ đến thời điểm hiện tại, nàng mới thực sự phát giác ra nàng đã thực lòng yêu hắn, yêu hắn hơn chính bản thân nàng. Nàng vì hắn mà hạnh phúc, vì hắn mà cao hứng. Nhìn thấy hắn vẻ mặt khổ sở như vậy, nàng cũng không kìm được nước mắt, nhẹ nhàng ôm hắn, tựa đầu hắn vào ngực mình, ôn nhu vuốt ve. Chỉ có điều nàng không thể đoán ra được, hành động này đã nằm trong sự tính toán của hắn, khi nàng phát giác ra thì chỉ thấy hai tay hắn đã siết chặt lấy nàng, khuôn mặt hắn không ngừng rụi rụi cà sát vào giữa đôi bờ vú nở nang, căng tròn, phong mãn của nàng.
– Tên tiểu quỷ này, mới tỉnh dậy đã muốn chiếm tiện nghi của ta.
Nàng chỉ thầm cười nhẹ, vẫn ôn nhu vuốt ve hắn, tất cả của nàng đều đã cho hắn, hơi thở nam nhân nóng hừng hực không ngừng phả vào lồng ngực của nàng, khiến thân thể nàng chấn động, run lên khe khẽ. Nàng ngượng ngùng quay mặt đi, thì chợt vô tình nhìn thấy đập vào mắt, là con cặc của hắn mới xuất khí không lâu, lại một lần nữa dũng mãnh ngóc đầu dậy. Trong cổ nàng chợt trở nên khô rát, khuôn mặt thoáng ửng hồng, dưới hạ thể cũng bất giác nóng lên, dục hỏa không ngừng dâng lên trong lòng. Bất chợt nàng nghe hắn nói:
– Cô cô, Phong nhi thấy khó chịu quá.
Nàng tưởng rằng bệnh cũ của hắn tiếp tục tái phát, liền đẩy hắn ra khỏi lồng ngực, hai tay ôn nhu áp lên hai má hắn, lo lắng hỏi:
– Ngươi khó chịu ở đâu? Để cô cô đi tìm bác sĩ.
Chỉ thấy hắn ngượng ngùng nhìn xuống phía dưới, ngập ngừng nói.
– Cô cô, người mau giúp ta, nó khó chịu quá.
Thì ra hắn là muốn nói tới con cặc đang cương cứng kia của hắn. Nhìn ánh mắt đầy chờ mong của hắn, nàng biết mình chẳng thể từ chối hắn thêm nữa. Mà đúng hơn là bản thân nàng cũng đang muốn làm điều đó. Nàng liền đặt lên trán hắn một nụ hôn nhẹ rồi thân thể liền lùi ra, cúi đầu xuống hạ thể hắn. Bàn tay nhỏ nhắn của nàng khẽ nắm lấy con cặc to lớn của hắn mà vuốt nhẹ, đôi môi hồng nhuận ôn nhu khẽ mở ra, từ từ nuốt nguyên cả con cặc hắn vào sâu trong miệng.
Một cảm giác mềm mại, ướt át siết chặt lấy con cặc đang cương cứng, một cảm giác tê dại sung sướng như điên truyền đến, hắn thực sự không ngờ người phụ nữ hắn luôn ao ước lâu này, đã chấp nhận hắn, nàng đang cúi xuống mê mẩn mút mát con cặc của hắn.
Hắn hưng phấn tột cùng, một bàn tay liền luồn vào trong váy nàng, nhẹ nhàng nắn bóp cặp vú căng tràn sức sống kia. Một tay hắn nhẹ nhàng vuốt mái tóc óng ả của nàng. Hắn rên nhẹ lên một tiếng, xúc động hưng phấn nói:
– Cô cô, cảm ơn người, người sẽ là nữ nhân mà cả đời này Tử Phong ta yêu thương nhất.
Nghe tới vậy, Dương Diễm Vân trở nên ngây ngốc, cuối cùng nàng cũng nghe được tên tiểu nam nhân này bày tỏ tình cảm với nàng, ánh mắt nàng trở nên long lanh ánh nước, ôn nhu ngước nhìn hắn, chứa chan tình yêu thương và hạnh phúc.
Nhưng chỉ tiếc rằng nàng đã bú nuốt của hắn tới gần 20ph rồi mà chưa thấy hắn có dấu hiệu xuất khí. Bỗng thấy hắn nhăn nhó:
– Cô cô, chỗ đó của ta, thực sự càng lúc càng căng cứng khó chịu a. Người có thể dùng cách khác được không?
Diễm Vân bỗng lặng người, hồi lâu mới nói:
– Cách khác? Ý ngươi muốn là… là…
Bỗng âm thanh nàng nghẹn lại, không nói nên lời, hắn thấy thần sắc nàng thay đổi, hai mắt đầy âu yếm cùng chờ mong, nhìn nàng hỏi khẽ:
– Cô cô. Chẳng lẽ ngươi không thể vì Phong nhi mà hy sinh một chút được sao?
Câu hỏi của hắn, khiến nàng nhất thời không biết trả lời sao. Đúng vậy, mình không phải đã hứa, chỉ cần hắn có thể tỉnh lại, sẽ trao tất cả cho hắn, mà trước đó nàng cũng đã chủ động ân ái không ít lần với hăn, mặc dù khi đó hắn còn đang hôn mê. Vậy giờ hắn tỉnh lại thì sao, không phải đây chính là điều ta luôn mong chờ đây ư.
– Được, Phong nhi. Vậy từ nay cô cô sẽ mãi mãi thuộc về ngươi, cả cuộc đời này, ngươi là nam nhân mà ta yêu thương nhất. Ngươi hãy nhớ lấy.
– Cô cô. Ta cũng yêu ngươi. Nếu cuộc đời này, ta khi phụ cô cô, ta nhất định sẽ bị…
Chưa đợi hắn nói hết lời, nàng đã lấy tay bịt miệng hắn, hai mắt long lanh mãn nguyện:
– Chỉ cần câu nói này của ngươi là đủ rồi.