Phần 3
Ngay lúc này tại phòng bệnh của Tử Phong, trên giường là một thiếu niên đang trần truồng như nhộng, phần đầu bị băng bó. Bên cạnh hắn lúc này là một nữ nhân thần thục lõa thể, nàng khom người đặt lên môi hắn một nụ hôn nồng nàn ướt át, một tay không ngừng xoa bóp cặp vú căng tròn của nàng, tay kia nắm lấy tay hắn ra sức trà sát vào hai mép lồn đã ửng đỏ, nước nôi tràn trề của nàng.
– Phong nhi. Đến đi… mau tỉnh lại a, nếu không cô cô của ngươi sẽ bị người ta đè ra mà địt mất a. Ư ư.
– A. Ưưư… Nếu ngươi không tỉnh, lúc đó đừng trách cô cô nha… ưmmmm.
– Phong nhi. Ta chịu hết nỗi rồi… ư ư… van cầu ngươi, mau địt… mau địt cô cô. A. A. Ưm…
Thân thể nàng nhẹ nhàng trôi xuống, chiếc lưỡi đinh hương của nàng liên tục liếm láp hai đầu ti của hắn. Lúc này tay nàng đã buông tay hắn ra, tự lấy hai ngón chọc mạnh vào cái lỗ lồn hồng phấn, mũm mĩm của nàng, ra sức móc ngoáy.
Chợt thấy con c – c hắn từ từ như muốn cứng lên, nàng liên sung sướng vội vàng nắm lấy con c – c dài gân guốc kia, đưa thẳng vào miệng không ngừng mút mát.
Bất giác nàng bú mút thật si mê, trong khi tay kia vẫn không ngừng móc ngoáy, khiến dâm thủy không ngừng chảy ra dọc theo cánh tay.
– Con c – c hắn to hơn rồi. Vậy là rõ ràng hắn có cảm giác, hắn đã có cảm giác. Ta không thể dừng lại, phải tiếp tục kích thích hắn.
Nàng biết thời gian hắn mới bị hôn mê là thời gian vàng để kích thích sự sống của hắn, nếu để hắn chìm trong hôn mê, sau này muốn chữa trị sẽ rất khó. Đến nước này thì nàng còn gì mà tiếc hắn nữa chứ. Nàng còn mong hắn tỉnh lại để mang con c – c hùng dũng kia mà nắc mạnh vào lồn nàng a.
Nàng liền ngồi hẳn lên người hắn, một tay cầm cây c – c dài ngoằng gân guốc kia trà mạnh dọc theo mép lồn ướt đẫm dâm thủy của nàng. Rồi từ từ mà ngồi xuống.
– Ót… a… ưm… ưmmm…
Chỉ thấy con c – c to lớn của hắn từ từ tách ra hai mép lồn hồng đỏ của nàng tiến vào.
– Ưm… Phong nhi… sâu quá… ưm. Của ngươi thật lớn. Mmm…
Nàng cố gắng ngồi xuống hết sức nhưng con cặc gân guốc của hắn mới tiến được vào có 2/3 mà cái đầu rùa của hắn đã hung hăng đâm tới kịch tử cung của nàng.
Nàng khẽ rên lên một tiếng sung sướng, cuộc đời nàng, chưa khi nào được trải qua sung sướng như vậy, cảm giác đau đớn, tê dại truyền đến, hai mép âm đạo của nàng đang không ngừng co thắt liên tục bóp ngặt con cặc hắn.
Bên cạnh màn hình, dòng điện não đồ đang ngày càng rung động, đang có xu hướng tăng cao, trên khuôn mặt mộng mị nhu tình của nàng bỗng toát lên một tia vui sướng và quyết tâm.
Nàng từ từ nhấc mông lên rồi từ từ cảm giác cái đầu quy của hắn mạnh mẽ cà sát vào hai bên thành âm đạo khiến nàng tê cứng người. Dâm thủy cũng đã dàn dụa chảy dọc theo thân c – c của hắn, ướt át, nhẵn nhụi.
Cảm giác sung sướng tê dại như kích thích thích nàng tăng tốc…
– Phạch… phạch… phạch… ưm… ư…
– Phong… ngươi địt… cô… cô sướng… sướng chết… mất… ưm ưm…
– Cặc ngươi thật to… ưm… ưn… địt chết… cô. Cô… mất… ưm a a. A.
Từng âm thanh da thịt va chạm dâng lên trong căn phòng. Chỉ thấy Diễm Vân ngồi trên người hắn nhún nhảy, một tay không ngừng tự xoa bóp cặp vú của mình, tay kia đưa xuống xoa xoa hột le căng mọng trên mép lồn, nàng muốn tăng thêm sự kích thích để lồn nàng nứng đến cực điểm, có thể nở rộng ra thêm chút ít. Nếu không cứ tiếp tục thế này, hắn còn chưa tỉnh, lồn nàng đã bị hắn địt rách mất.
Chỉ thấy mỗi lần nàng hạ thân xuống, con cặc hắn đều hung hăng đâm tới kịch tử cung của nàng vang lên những tiếng phịch phịch đầy mê hồn.
– A… Phong. N… hi, cô… cô chết… mất. Ngươi… địt… cô th… ật… sướng.
– Cặc… ng… ươi… địt… thật… s… ướng… ưm. Ưm. Mau… địt… ch… ết… ta… a… đi… đi… hự hự…
Từng âm thanh gấp quãng vang lên, hơi thở gấp gáp, Diễm Vân vẫn không ngừng nhún nhảy trên người nàng, mồ hôi ướt đẫm, đôi mắt lim dim, gò má ửng hồng, môi thơm há hốc, thở hổn hển. Dường như nàng đã thử hết cách nhưng con c – c dũng mãnh của hắn vẫn khiến nàng ăn không tiêu.
– Phong… Phong… sướng… cô… cô… r… a. A. A. A…
Chỉ thấy cơ thể nàng co rút lại, giật giật liên hồi, thân thể mềm nhũn, trong âm đạo nàng một dòng dâm thủy phun ra như suối, nhưng lỗ lồn nàng đã bị con cặc hắn nong chặt, chẳng thể tiết ra ngoài. Nàng tựa như vô lực, nằm đè lên ngươi hắn.
Đúng lúc này trong âm đạo nàng chợt có dị động, con c – c của hắn vốn lù lù bất động mấy ngày cũng liền co giật liên hồi…
– Á… ưmmm. Ưmmmm…
Nàng chỉ cảm thấy một luồng tinh dịch nóng hổi ào ạt vỡ bờ bắn thẳng vào thành tử cung của nàng, khiến nàng chợt hét lên đầy sung sướng. Âm đạo của nàng vốn đã chứa đầy dâm thủy, nay lại thêm tinh dịch hắn phóng ra như thác nước, không thể chứa đựng thêm nữa, ép khe lồn nàng căng ra, từ đó bắn ra ngoài từng tia như nước lũ.
Cảm giác nghẹn khuất ấy khiến nàng sung sướng tới tột đỉnh, một lần nữa âm đạo lại co giật, siết chặt con cặc hắn. Dâm thủy lại bắn ra. Lần này nàng ngay cả ngón tay cũng không thể nhấc lên nổi. Kiều mị nằm trong lồng ngực hắn thiếp đi. Mặc kệ bên dưới, con cặc hắn vẫn đang cắm sâu vào cái lồn nhòe nhoẹt dâm thủy của nàng.
– Ưm… hắn… hắn… Phong nhi có thể xuất tinh rồi. Thật là mệt chết ta… ưm… ưm…
Thấy cách làm có mình có được hiệu quả rõ ràng, kể từ ngày đó ngoại trừ lúc ăn, ngủ thiếp đi trên thân thể hắn vì thỏa mãn và mệt mỏi. Nàng luôn tìm nghĩ ra mọi cách, mọi tư thế để có thể kích thích hắn, cho tới khi hắn xuất khí thì thôi. Khi thì dùng âm đạo ẩm ướt của mình, khi lại dùng cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào đi hứng lại đại lượng tinh khí của hắn, không muốn bỏ sót bất kỳ giọt nào.
Ban đầu nàng còn cảm thấy khó chịu với hương vị tanh nồng, béo ngậy của hắn, suýt chút nữa ói hết ra ngoài. Nhưng sau quen dần, lại tỏ ra vui thích như bị nghiện. Mỗi khi hắn xuất tinh, nàng liền vội vàng mút con cặc hắn vào thật sâu, tham lam nuốt ừng ực, vì chỉ sợ nuốt không kịp, hắn ra quá nhiều lại bắn tung tóe ra xung quanh. Một phần do nàng lo lắng, để hắn xuất ra ngoài, lỡ vô tình có ai tới sẽ phát hiện ra thì không hay.
Thấm thoắt đã hai ngày trôi qua, Lâm Văn thường mỗi ngày chỉ ghé qua đưa cơm cho nàng, cùng chút đồ dùng cá nhân cho nàng thay đổi, y ở lại cũng không lâu. Có điều tối nay khi hắn tới, sau khi hỏi han tình hình của Tử Phong, hắn liền khóa trái cửa lao vào ôm lấy thân thể kiều nộn của Diễm Vân, hai tay luồn vào áo nàng, hung hăng xoa nắn.
– Văn, anh làm gì vậy, đây là bệnh viện, chúng ta không thể a.
– Giờ cũng đã khuya, ít ai qua lại, anh đóng kín cửa rồi. Mình nhẹ nhàng chút không sao mà.
– Nhưng còn Phong nhi nằm đây, em… em không quen. Ưm…
Chỉ thấy tay y đã buông tha bộ ngực của nàng, luồn vào trong quần lót, hung hăng xoa xoa miết miết dọc theo hai mép lồn đã rỉ nước của nàng.
– Phong nhi, nó còn đang bất tỉnh, chưa tỉnh dậy ngay được đâu.
– Ưm… Văn, hay đợi một, hai ngày nữa em về nhà thì chúng ta… ưm… ưm.
Không đợi nàng nói hết lời, hắn để nàng ngồi lên giường ngả người ra sau, đè lên thân thể của Tử Phong, rồi gác 2 chân nàng qua vai hắn, một tay vén chiếc quần lót màu hồng nhạt qua một bên, để hở ra mép lồn ướt nhẹp với hai bờ mu ửng đỏ, sưng tấy. Hắn cũng chẳng suy nghĩ nhiều, sợ nàng ngại ngùng đổi ý, áp miệng vào tham lam bú liếm, chiếc lưỡi thô ráp hung hăng liếm sạch sẽ những giọt dâm thủy đang chảy ra từ khe lồn nàng.
Diễm Vân nhìn qua bên cạnh, Tử Phong vẫn lặng lẽ nằm ở đó, nàng tự dưng thấy ủy khuất không nói nên lời, khóc thút thít. Mấy ngày này quanh quẩn bên hắn, những nhục cảm vô bờ mà cái cặc to lớn của hắn mang lại, khiến nàng đã sớm quên, mình đã có trượng phu, mà trong lòng nàng giờ đây, chỉ có Tử Phong hắn là nam nhân của đời mình. Nay Lâm Văn tới, lại muốn làm trò này trước mặt Tử Phong, nàng lại có cảm giác khổ sở khó tả, giống như đang trộm tình trước mặt trượng phu vậy.
Nàng chợt nhớ ra hồi chiều, nàng đã để Tử Phong xuất khí trong lồn mình, tinh khí nhiều tới mức chảy dầm dề dưới háng, giờ Lâm Văn lại hung hăng mút mát chỗ đó, nàng sợ hắn nhận ra điều gì thì không hay.
Thấy nàng dùng sức lấy tay gạt đầu mình ra, hắn tưởng rằng nàng không thoải mái, sợ nàng ta giận liền đổi tư thế không mút nữa.
Hắn kéo nàng khỏi giường, lôi mông nàng ra phía sau, hay tay chống lên thành giường bệnh, còn hắn từ trong quần lôi ra con cặc đen xì, chừng hơn 10cm, đang cương cứng.
Chiếc quần lót mỏng manh bị hắn tụt xuống ngang chân, hắn liền nhắm ngay mép lồn của nàng mạnh mẽ đâm vào.
– Phạch… phạch… phạch… ư ư ưmm…
Chỉ thấy con cặc của Lâm Văn đang mạnh mẽ liên hồi thúc mạnh vào cái lồn đang ướt át của Diễm Vân, tiếng thân thể chạm nhau vang lên phành phạch.
Có lẽ hắn không để ý lúc này, Diễm Vân đang nước mắt lưng tròng, một tay bịt miệng che đi tiếng khóc thút thít, mắt nhìn người thiếu niên kia mà đẫm lệ, đầu khẽ lắc mạnh.
– Phong nhi, cô cô xin lỗi, ưm… là cô cô có lỗi với ng… ươi… ưm ưm…
Chính bản thân nàng cũng không hiểu tại sao bản thân mình lại có cảm xúc lẫn lộn như vậy, không phải Lâm Văn mới chính là trượng phu của nàng sao. Vậy tại sao nàng lại có cảm giác có lỗi với hắn chứ.
Không thể tiếp tục như vậy được, nàng muốn sự việc này diễn ra thật nhanh chóng. Bỗng dưng nàng liền khép chặt hai chân lại, làm cho hai bên mu lồn khép chặt lại với nhau, chỉ như vậy thôi cũng đủ để Dương Văn ăn không tiêu rồi.
Hắn còn đang mải mê nắc mạnh vào cái khe lồn ẩm ướt, có phần nở rộng hơn thường ngày thì đột nhiên một cảm giác khít chặt truyền tới bóp ngặt con cặc hắn, hắn chỉ nhấp thêm được mấy cái, một cảm giác tê dại truyền lên đầu. Thân thể hắn run lên bần bật, y muốn xuất khí rồi.
Biết Lâm Văn sắp ra, nàng thầm nghĩ:
– Ta đã hứa với Tử Phong cả đời còn lại này chỉ để hắn đ – t, nhưng Dương Văn vẫn là chồng ta, không thể làm khác, nhưng ta không thể để hắn tiếp tục xuất khí trong âm đạo của ta, tiếp tục thất hứa với Phong nhi.
Chỉ thấy mông nàng khẽ động, cặc của Dương Văn liền tuột ra ngoài, xuất khí tùm lum lên mông của nàng.
Sau khi gã thấy thỏa mãn, lại nhìn thấy vợ trẻ đang hung hăng nhìn mình, đôi mắt rớm lệ, không khỏi thấy có lỗi. Dù sao nơi đây cũng là bệnh viện, không phải nhà của hắn.
– Diễm Vân, anh xin lỗi, là anh không tốt, chỉ vì anh quá nhớ em nên anh mới…
– Được rồi Văn ca, cũng muộn rồi, anh về nghỉ ngơi sớm đi, mấy ngày nay em cũng mệt rồi. Em muốn đi nghỉ sớm.
Thấy Diễm Vân nhẹ nhàng không có ý trách mình, hắn có phần yên tâm, xem ra đúng là nàng mệt mỏi thật.
– Vậy em giữ gìn sức khỏe, anh về trước, ngày mai anh lại tới…
Nói đến đây, đợi hắn rời đi, nàng liền khóa cửa lại, rồi sà vào ngực Tử Phong khóc nức nở.
– Phong nhi, tiểu tử thối, là ngươi hại chết cô cô rồi.
Vừa rồi tâm lý nàng sáo trộn nặng nề, nàng cảm thấy có lỗi với Tử Phong, nhưng cũng cảm thấy có lỗi với Dương Văn, chính xác là nàng đang phản bội hắn, cả linh hồn và thể xác của nàng đang phản bội hắn.