Phần 50
Đây là chuyện gì? Diệp Phi không hiểu ra sao, mình bây giờ rốt cuộc là tình huống nào? Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Nhớ lại bộ dạng của mình vừa rồi, trong nội tâm Diệp Phi đột nhiên khẽ động, cái hình tượng kia hình như rất giống Dã Man Nhân trong trò chơi đâu? Chẳng lẽ mình có thể biến thân thành Dã Man Nhân?
Nghĩ đến cái khả năng này, Diệp Phi liền kích động, nếu như mình thật sự có thể tùy ý biến hóa giữa hai loại hình tượng, vậy việc mình trở thành vũ khí bí mật của gia tộc chẳng phải là càng thêm bí mật sao?
Diệp Phi chậm rãi nhớ lại. Không thể không nói trải qua khai phá não vực, tư duy năng lực của hắn tuyệt đối vượt qua người thường gấp trăm lần, rất nhanh liền tìm về loại cảm giác vừa rồi, thân thể bỗng nhiên lớn hơn, dần biến thành gã đại hán đầu trọc cường tráng như dã thú kia. Đồng thời Diệp Phi còn phát hiện, biến thành cái dạng này, hắn vậy mà có thêm khả năng sử dụng một ít công năng trong trò chơi, hơn nữa những kỹ năng lĩnh ngộ trước kia càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Ý niệm vừa động, hai thanh cự kiếm dài đến một thước rưỡi, rộng chừng hai mươi cm bỗng xuất hiện ở hai tay của hắn, nhẹ nhàng huy vũ vài cái, lần nữa khẽ động ý niệm, hai thanh kiếm lại trống rỗng biến mất rồi. Diệp Phi mừng rỡ trong lòng, mình chẳng những có thực lực trong trò chơi, không nghĩ tới thậm chí ngay cả không gian trữ vật đều có rồi, hơn nữa không gian này không hề phân nhiều ít giống trong trò chơi, mà là một khoảng không gian cực lớn chừng hơn một ngàn lập phương(mét khối), cái hai thanh cự kiếm đặt ở trong không gian này, có vẻ là nhỏ bé tới mức không đáng kể.
Diệp Phi cực kỳ hưng phấn, nhịn không được lại phát ra một tiếng thét dài rung trời, sau đó thả người nhảy xuống Vọng Hải lâu, thân hình giống như một vì sao rơi xuống, lóe lên rồi biến mất, lại không phát hiện được ở phía sau hắn, trên một cái sân thượng cách đó không xa, đang có hai khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân không dám tin tưởng mà ngây ngốc nhìn theo phương hướng hắn biến mất.
Điền Lộ là thủ tịch truyền bá của đài truyền hình Vọng Hải, nàng hôm nay có một nhiệm vụ, đó là tự thân xuất mã đi phỏng vấn thị trưởng Vọng Hải Liễu Phượng Nghi. Khác với những quan viên khác, Liễu Phượng Nghi rất ít khi tiếp nhận phỏng vấn riêng, tuy nhiên Điền Lộ cùng nàng có quan hệ cá nhân không tệ, năm đó các nàng học một trường đại học, Liễu Phượng Nghi học sang năm thứ tư, Điền Lộ mới vừa vặn tiến vào năm nhất, có điều trong một lần sự kiện, Liễu Phượng Nghi từng giúp nàng một tay, sau đó quan hệ giữa hai người quan hệ dần thân thiết hơn, sau khi tốt nghiệp cũng thường xuyên liên lạc với nhau, lần này đài trưởng đài truyền hình cũng không biết từ nơi nào có được tin tức này, cho nên phái Điền Lộ tới phỏng vấn Liễu Phượng Nghi.
Tuy rằng Liễu Phượng Nghi không định tiếp nhận phỏng vấn riêng như vậy, nhưng người tới là tỷ muội tốt của mình, vì vậy sau khi xong việc liền tùy ý hàn huyên cùng nàng một hồi, thời điểm phỏng vấn chấm dứt sắc trời cũng đã muộn, Liễu Phượng Nghi thẳng thắn mời Điền Lộ ở lại chỗ này, ngày mai lại trở về.
Bình thường bởi vì vấn đề công việc, hai người cũng rất ít gặp mặt, cho nên Điền Lộ cũng đáp ứng, buổi tối ở lại cùng nàng ôn chuyện, hai người đang chuẩn bị đi ngủ, lại nghe được một tiếng thét dài đủ để chấn động toàn bộ Vọng Hải kia. Liễu Phượng Nghi nội lực thâm hậu thoáng cái chợt nghe ra, cái thanh âm này chính là đến từ trên đỉnh Vọng Hải lâu, không khỏi có chút kinh hãi, thầm nghĩ là cao thủ dạng gì đến Vọng Hải đây, một tiếng kêu gào như vậy, nàng tự nhận chính mình tu luyện cả đời cũng không có khả năng phát được ra, hơn nữa cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng nghe nói qua trên đời còn có người lợi hại đến mức này, bản năng võ giả làm cho nàng muốn đi chứng kiến một chút, mà Điền Lộ là một nhà báo, lòng hiếu kỳ lại càng lớn hơn so với người bình thường, vì vậy hai tỷ muội liền thống nhất ý kiến, lặng lẽ tiến lên đỉnh lầu.
Bởi vì không biết vị cao thủ vượt qua tưởng tượng này tính cách như thế nào, hai nữ không dám làm ra thanh âm quá lớn, cho nên lúc lên lầu cố gắng đi thật chậm, vậy nên thời điểm các nàng đi đến mái nhà, Diệp Phi cũng đã biến thân thành Dã Man Nhân lần thứ hai. Nhìn qua tráng hán y hệt tháp sắt kia, trong nội tâm Liễu Phượng Nghi không giải thích được mà cảm giác hắn có chút quen thuộc, tuy nhiên lại không nhớ nổi đã gặp ở nơi nào, lẽ ra hình thể như vậy, không quản là gặp trong tình huống nào đều sẽ khiến cho người ta rất khó quên được đấy.
Trong nội tâm kỳ quái, khiến Liễu Phượng Nghi đang muốn thử chào hỏi cùng người kia, chỉ là người nọ đột nhiên lại thét dài một tiếng, mạnh mẽ nhảy xuống Vọng Hải lâu, điều này làm cho Liễu Phượng Nghi đều có chút ngốc mất, nàng không tin vị cao nhân này lại làm ra loại chuyện tự sát ngu ngốc như vậy, vậy chẳng lẽ hắn nhảy xuống cũng không có việc gì? Cái này cũng quá mức khó tin a? Chẳng lẽ là trên người hắn có đồ vật kiểu như ô dù nào đó?
Nghĩ đến loại khả năng này, Liễu Phượng Nghi vội vàng chạy đến nơi ngoài cùng của sân thượng, dùng hết thị lực nhìn xuống bên dưới, Vọng Hải ban đêm cũng là đèn đuốc sáng trưng đấy, dùng thị lực của Liễu Phượng Nghi liền có thể thấy được rất rõ ràng, chỉ là căn bản lại không phát hiện được bóng dáng của đại hán kia, lại càng không cần phải nói đến dù để nhảy rồi, hơn nữa phía dưới cũng không có vẻ như rối loạn gì, cái này chỉ có một giải thích, đó là đại hán kia thật sự không mượn nhờ bất kỳ vật gì nhảy xuống, nhưng vẫn có thể an toàn chạm đất, điều này sao có thể? Liễu Phượng Nghi thậm chí có chút hoài nghi mình đang nằm mộng rồi.
Trong lúc Liễu Phượng Nghi kinh ngạc, Điền Lộ lại hưng phấn dị thường, xuất phát từ thói quen nghề nghiệp, nàng lúc đi lên có mang theo máy ảnh đấy, vừa rồi thân ảnh cao lớn của đại hán cùng bộ dạng lúc hắn nhảy xuống đều bị nàng quay chụp lại, lúc này mở máy ra nhìn lại, còn rất rõ ràng đấy, không khỏi hưng phấn hô:
– Phượng Nghi tỷ, ngươi xem ta quay được cái gì này.
Liễu Phượng Nghi khôi phục kinh ngạc trong lòng, tiến qua cùng Điền Lộ nhìn lại, chứng kiến thân ảnh kia lần nữa, cảm giác quen thuộc trong nội tâm Liễu Phượng Nghi lại xuất hiện rồi, nàng luôn cảm giác mình nhất định là từng gặp qua người này, hơn nữa thậm chí còn có chút cảm giác thân cận với hắn, tuy nhiên mình rõ ràng lại chưa từng gặp qua hắn nha.
– Thật không ngờ, hôm nay tới phỏng vấn ngươi còn có được thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.
Điền Lộ có chút hưng phấn nói, hiện tại nàng cũng đã có thể tưởng tượng được sự oanh động lúc tin tức này truyền ra.
– Đúng vậy a, không nghĩ tới trên đời lại có cao thủ như vậy.
Suy nghĩ của Liễu Phượng Nghi lại hoàn toàn không giống với Điền Lộ.
Điền Lộ cười nói:
– Ngày mai có thể đem bài phỏng vấn độc nhất vô nhị của người và cái này cùng một lúc truyền ra, ta đã có chút không thể chờ đợi được rồi!
– Cái gì? Ngươi muốn đem đoạn phim này truyền ra?
Liễu Phượng Nghi sững sờ, lập tức nghiêm túc nói:
– Không được, cảnh quay này tuyệt đối không thể truyền ra.
– Vì cái gì nha?
Điền Lộ có chút khó hiểu phải hỏi nói:
– Ngươi sợ có người hoài nghi hắn nhảy lầu sao? Chuyện này chúng ta chỉ cần giải thích một chút sẽ không có việc gì.
– Không phải cái này.
Liễu Phượng Nghi lắc đầu nói:
– Ngươi có nghĩ tới, nếu để cảnh tượng vượt qua phạm vi nhân loại có thể lý giải này xuất hiện trước mắt mọi người, sẽ có hậu quả gì hay không?
Điền Lộ không khỏi sững sờ, đột nhiên có chút nghĩ mà sợ, may mắn mình đem ý định nói cho Liễu Phượng Nghi, bằng không nếu cứ như vậy đem đoạn phim này truyền ra, chỉ sợ sẽ khiến khủng hoảng đấy, xem ra chỗ đứng bất đồng suy nghĩ cũng sẽ khác biệt, mình chỉ là muốn lấy tin tức càng oanh động càng tốt, nhưng mà Liễu Phượng Nghi lại là lập tức lo lắng đến phương diện đại cục, xem ra mình so sánh với nàng, thật đúng là kém hơn không ít đâu.