Phần 117
Diệp Phi cho rằng loại cuộc sống yên tĩnh này có thể một mực duy trì liên tục đến cuối tuần, đối với việc đi tới nhà Lâm Linh, hắn còn là rất chờ mong đấy. Đặc biệt hiện tại, không biết là vì nguyên nhân gì mà mụ mụ không chịu cùng hắn ngủ chung một phòng rồi, như vậy cuối tuần trở về nhà cũng không có ý tứ gì. Hắn sở dĩ suy nghĩ như vậy, cũng không phải là hắn không thích ba vị tỷ tỷ kia, mà là quá mức ưa thích rồi, tuy nhiên sau khi trải qua chuyện ngày đó với đại tỷ, trong nội tâm hắn có chút lo sợ, sợ mình luôn sống chung một chỗ với các nàng, sớm muộn sẽ nổi lên tâm tư sai lệch gì với các nàng. Hiện tại chỉ một cái tiểu muội, hắn cũng không biết nên nói thế nào với mụ mụ, nếu như vài vị tỷ tỷ cũng giống như tiểu muội, vậy hắn quả thật không biết làm cách nào bàn giao. Đáng tiếc chính là, duyên phận người với người là sự tình kỳ diệu nhất, cũng không thể bởi vì hắn muốn tránh liền có thể tránh thoát.
Cuộc sống như vậy một mực duy trì liên tục đến thứ năm, ngày mai sẽ có thể đi tới chỗ Lâm Linh rồi. Nhà của Lâm Linh đối với Diệp Phi mà nói tuyệt đối không lạ lẫm, trước kia cũng là thường xuyên đi tới đấy. Chính là lúc này đây, hắn vậy mà lại hơi khẩn trương lên, trong nội tâm còn có một loại kích động không thể hiểu rõ, mà để cho hắn có chút quấn quýt chính là, hắn phát hiện loại kích động này của mình lại không phải là vì Lâm Linh, mà là vì mẫu thân của nàng, vừa nghĩ tới vị nhạc mẫu gợi cảm không thua kém mụ mụ kia, hắn phảng phất lại thấy được tình cảnh nàng cúi người ghé vào trong xe, nâng lên cặp mông lớn nở nang hướng về phía mình lắc lư, lập tức liền có thể cùng nàng ở chung dưới một cái mái hiên ba ngày rồi, không biết có thể phát sinh chút gì đó hay không? Diệp Phi có chút chờ mong.
Nhưng vào lúc này, một tin tức đột nhiên xuất hiện mang đến cho sinh hoạt tĩnh lặng của hắn một gợn sóng không nhỏ: Đại đội trưởng bộ đội đặc chủng quân khu Vọng Hải, đại tá Liễu Quân Nghi, chính là tiểu di của hắn, đột nhiên nhận được mệnh lệnh, chính thức đề thăng làm thiếu tướng, hơn nữa nghi thức thụ huân được cử hành đúng tại đêm nay.
Tin tức này tới quá mức đột ngột, tất cả người của Liễu gia, kể cả chính Liễu Quân Di cũng không ngờ tới, trong lúc nhất thời đều cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, bất quá cái này dù sao cũng là chuyện tốt, đặc biệt hiện tại chính là thời điểm Liễu gia đang đối mặt với địch nhân không rõ kia, xem như cho Liễu gia thêm một cái trợ lực cường đại, phải biết rằng, từ đại tá lên đến thiếu tướng tuy rằng chỉ là cách một cấp bậc, nhưng ý nghĩa đại biểu lại là trên trời dưới đất, không ít quân nhân xuất sắc, cố gắng cả đời, cũng rất khó vượt qua đạo khảm này, vậy mà Liễu Quân Di tại thời điểm chỉ gần tới ba mươi tuổi đã đạt đến, ở trong quân ngũ, có thể nói là một tân tinh phi thường chói mắt rồi.
Cũng giống như mụ mụ các nàng, Diệp Phi cũng hiểu được lần thăng cấp đột ngột này có chút vấn đề, chính là cho dù hắn thông minh tuyệt đỉnh, nhưng dù sao lịch duyệt nhân sinh quá ít, đặc biệt là trong giới quân sự, càng là cho đến bây giờ cũng chưa từng tiếp xúc qua, cho nên lại càng không nghĩ ra được nguyên cớ trong này, cũng chỉ có thể đi một bước lại nhìn một bước.
Nghi thức trao huân chương được định địa điểm là một đại tửu điếm của Liễu gia, vốn dĩ chuyện như vậy hẳn là nên cử hành ở những nơi chính quy như quốc doanh tửu điếm đấy, bất quá dường như Vọng Hải cũng không có mấy dạng quốc doanh tửu điếm này, thứ hai đây cũng chỉ là một loại hình thức bên ngoài, cũng không có người nào đi so sánh tính toán nhiều như vậy, cho nên mọi người ngầm hiểu lẫn nhau là được rồi.
Hôm nay người đến trường học đón Diệp Phi bọn họ, đúng là đại tỷ Diệp Tư Kỳ, có lẽ còn nhớ rõ chuyện ngày đó, sau khi chứng kiến Diệp Phi, trên mặt Diệp Tư Kỳ không khỏi có chút đỏ lên, bất quá lại bị nàng che giấu rất tốt, chỉ là sau khi thấy được thời điểm nàng tránh né Diệp Phi, ánh mắt Diệp Phi vậy mà cũng đang tránh né nàng, không hiểu sao, trong nội tâm nàng thậm chí có chút thất lạc nhàn nhạt.
Bởi vì đây là một chuyện vui, hơn nữa còn tổ chức trên địa bàn của Liễu gia, không có khả năng sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên Diệp Phi cũng mang theo Lâm Linh đi cùng, điều này làm cho Lâm Linh thập phần cao hứng, mà tiểu muội sau khi trải qua một ít quấn quýt, đã hoàn toàn chuyển biến, cho nên đối việc với Lâm Linh cùng bọn tham gia cũng không có một điểm ý kiến, ngược lại cũng rất cao hứng.
Đến nơi, Diệp Phi không khỏi có chút buồn cười, tửu điếm này đúng là chỗ hắn và đám người đầu trọc cùng đi tới ngày đó, mà quản lý ở trong đó cũng là cực kỳ hiểu chuyện, sau khi chứng kiến Diệp Phi chỉ là chào hỏi một tiếng, đối với chuyện ngày đó cũng không hề nhắc tới một chữ, từ quần áo và dáng vẻ của mấy người tới cùng đại thiếu gia kia mà xem, những người kia khẳng định đều là một chút lưu manh, cho nên Diệp Phi rất có thể là giấu giếm trong nhà mà cùng những người kia kết giao đấy, hắn mới không ngốc tới mức đi vạch trần Diệp Phi, dù sao người nào cũng biết, Diệp Phi tuy rằng họ Diệp, nhưng sau này nhất định là người nối nghiệp của Liễu gia, đối với vị đại lão bản trong tương lai này, hắn nịnh bợ cũng còn không kịp đâu, như thế nào lại ngu ngốc đi đắc tội hắn?
Mấy người Diệp Phi đến hơi trễ, khi bọn hắn đi đến đại sảnh tầng cao nhất, tất cả mọi người đã đến đông đủ, ba tỷ muội Liễu gia đang cùng Diệp Ngưng Sương ngồi một chỗ trò chuyện cực kỳ vui vẻ. Hôm nay Liễu Quân Di vẫn giống như thường ngày, một thân quân trang hiên ngang khí khái, nhưng là có lẽ là bởi vì tâm tình không giống với lúc trước. Trong mắt Diệp Phi, tiểu di cùng trước kia có bất đồng rất lớn, trước kia tiểu di trong mắt hắn là hạng nữ trung hào kiệt cân quắc không hề thua kém đấng mày râu, đặc biệt nàng đem một đội bính lính đặc chủng thân thủ bất phàm huấn luyện nghe lời y hệt trẻ hài tử trong nhà, lại để cho Diệp Phi đối với nàng càng thêm bội phục vô cùng. Nhưng là hôm nay trong mắt của hắn Liễu Quân Di lại không còn loại anh khí trước kia, Diệp Phi cảm thấy, nàng thật sự là quá gợi cảm, quá kiều mỵ rồi, quân trang thông thường chẳng những không thể che lấp vũ mị của nàng, ngược lại làm cho nàng có thêm một loại hấp dẫn đặc biệt, đặc biệt trước ngực vậy mà đem quân trang nhô lên một đường cong bán cầu cực kỳ khoa trương, càng làm cho Diệp Phi trợn mắt không thôi.
Thời điểm Diệp Phi nhìn thấy các nàng, đồng thời các nàng cũng đều thấy được đám người Diệp Phi, Liễu Quân Di đứng lên, hướng Diệp Phi bọn họ vẫy gọi:
– Tiểu Mãn, Tư Kỳ, nơi này!
Tiểu di lên tiếng liền cắt đứt khinh niệm của Diệp Phi, hắn vội vàng thu liễm tâm thần thoáng cái, lại đi đến trước mặt Liễu Quân Di, cười nói:
– Tiểu di, chúc mừng ngươi ah.
Diệp Tư Kỳ tam nữ cũng đều hướng Liễu Quân Di chúc mừng một chút.
Liễu Quân Di tươi cười để cho mấy người ngồi xuống, lại kéo Diệp Phi ngồi vào bên cạnh mình, cười nói:
– Tiểu Mãn, ta nghe nói thực lực của ngươi hiện giờ cũng đã lợi hại hơn so với tiểu di rồi, có thời gian cần phải hướng ngươi lãnh giáo mấy chiêu ah.
Nơi này cũng không có người ngoài, hơn nữa cũng đã là thời điểm để cho Lâm Linh biết được chuyện này, vì vậy Diệp Phi cũng không hề khiêm tốn, cười nói:
– Được, có thời gian chúng ta luận bàn một chút, có lẽ có thể để cho ngươi có chỗ đề cao cũng không biết chừng.
Thực lực của hắn mạnh hơn so với Liễu Quân Di rất nhiều đã là sự thực không thể tranh cãi, hơn nữa giữa mình và tiểu di, cũng không tất yếu phải giả trang cái gì đấy.
Liễu Quân Nghi cười khanh khách nói:
– Ngươi tiểu quỷ này, lại không chút khiêm tốn nha!
Theo nụ cười này của nàng, nộ đỉnh ba đào trước ngực lập tức kịch liệt rung động, để cho Diệp Phi cuồng nuốt nước miếng, hận không thể trực tiếp bắt chúng chộp tới trong tay hảo hảo vuốt ve một phen.
Cũng may lúc này có một nữ binh trẻ tuổi chạy tới, tại bên tai Liễu Quân Di nói vài câu, mới cắt đứt xúc động muốn sờ tới kia của Diệp Phi.
Nghe nữ binh kia nói xong, Liễu Quân Di cười nói:
– Các ngươi ở nơi này ngồi chơi trước, nghi thức trao huân chương của ta cũng sắp bắt đầu, ta đi chuẩn bị một chút.