Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Diệp Mặc – Quyển 1

Truyện Sex: Diệp Mặc – Quyển 1

Phần 258: Đi về Vô Lượng Sơn

Trên chiếc yếm có thêu hai bông hoa sen, mặt trên còn thêu chữ “Lòng ta như lòng quân tử, mãi không phụ ý tương tư”. Diệp Mặc cười thầm trong bụng, xem ra còn là một đạo cô nhiều tình cảm như vậy, nhưng nếu như đạo cô này thực sự như những gì Du Liên nói, ngay cả người đàn ông mình thích cũng giết thì đạo cô này cũng quá lợi hại.
Bỗng nhiên Diệp Mặc nhớ đến việc mình nhìn thấy cái yếm đào của cô ta, thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy núm vú hồng nhạt đằng sau áo yếm, ngây người một lúc, mặc dù chỉ là một lúc thôi cũng sẽ không khiến cô ta cảnh giác.

Nghĩ đến đây, hắn mau chóng định thần lại. Hắn biết vết thương trên người đạo cô này rất nặng, hơn nữa cô ta cũng không còn sự nhạy bén như khi đánh nhau, rất khó để phát hiện ra sự quan sát này của hắn, nhưng cho dù là như vậy, thì Diệp Mặc vẫn rất cẩn thận.

Quan sát một hồi, đạo cô này dường như không phát giác ra, sắc mặt chỉ trắng bệch, hơn nữa mí mắt dần buông xuống, Diệp Mặc lặng lẽ yên tâm, vết thương của đạo cô này ở bên chiếc yếm đào bất luận có kỳ lạ hay không thì Diệp Mặc đã chuẩn bị giúp đạo cô này rắc thuốc lên.

Trong nháy mắt Diệp Mặc vén chiếc yếm đào của đạo cô này lên, hắn cảnh giác sát khí phát ra từ mắt đạo cô này. Trong lòng Diệp Mặc hừ lạnh, quả nhiên là một người độc ác, mình giúp cô ta trị thương, không ngờ còn dùng ánh mắt đó nhìn mình. Đạo cô này tuyệt đối là một kẻ đầy đen tối, phải cẩn thận hơn nữa.





Ngón tay Diệp Mặc vừa động vào, thì thảo dược ở bên trong chiếc nhẫn đã xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn. Hắn cúi thấp đầu để ngăn tầm nhìn của đạo cô kia, sau khi lấy dịch dược của thảo dược ra, cho vào trong bột thuốc của đạo cô, sau đó mới thoa lên chỗ vết thương của đạo cô.

– Cuối cùng cũng tốt rồi.

Diệp Mặc thở phào một cái, ngẩng đầu nói.

Mặt đạo cô này không ngờ lại hơi ửng hồng, nói nhỏ nhẹ:

– Cảm ơn anh, nếu như không phải là anh thì hôm nay nhất định tôi đã chỉ còn con đường chết.

Hiển nhiên khi cô ta nói chuyện có chút xấu hổ, ý của cô ta nghĩa là bí mật của cô ta đã bị người khác nhìn thấy, có cảm giác e ngại của phụ nữ.

Cả người Diệp Mặc như nổi da gà, tuổi của đạo cô này không biết lớn hơn hắn bao nhiêu, mà còn gọi là anh, hơn nữa vẻ ửng hồng trên mặt của cô ta còn có chút ngượng ngùng, Diệp Mặc nhìn mà thấy rùng mình.

Người phụ nữ thật đáng sợ, diễn xuất hành động không ngờ lại tự nhiên như vậy. Nếu như không phải Diệp Mặc đã nhìn thấy cô ta trước, hơn nữa còn nhìn thấy cả sát khí trong ánh nhìn của cô ta thì không chừng hắn đã tin. Hắn không ngờ trong nháy mắt lại nhớ đến Nhiếp Song Song kia ở Yến Kinh. Hai người phụ nữ này có khả năng diễn xuất trời phú, nhưng Nhiếp Song Song còn kém xa so với đạo cô tên Tĩnh Tức này.

Thấy Diệp Mặc nhìn mình ngây ra, Tĩnh Tức còn tưởng rằng người đàn ông trẻ tuổi này bị dung nhan của mình làm cho say đắm, trong lòng sát khí lại trào dâng, nhìn thấy da thịt mình, lẽ nào còn muốn sống, lại còn ánh mắt say đắm thất thần như vậy. Nhưng sự thẹn thùng trên mặt cô ta lại càng đỏ hơn, bây giờ cô ta còn cần Diệp Mặc giúp.

– Còn chưa biết anh tên gì? Ân nhân cứu mạng của tôi, tôi…

Tĩnh Tức nói ấp a ấp úng, dường như cô ta thực sự không có cách báo đáp ân nhân cứu mạng Diệp Mặc.

Diệp Mặc phẩy tay, thu ánh mắt của mình lại:

– Có thể cứu một người đẹp như cô là vinh hạnh cho tôi, còn nói gì đến chuyện đền đáp chứ, tôi tên Đại Hổ, không biết cô. À, tôi gọi là sư thái, hay là…

Diệp Mặc nhớ tới Nhị Hổ của Lạc Thương, nên thẳng thắn lấy cái tên Đại Hổ làm tên mình.

– Ừm, cảm ơn Đại Hổ, tôi tên Tĩnh Tử Nhi, căn bản là muốn thu thập vài loại dược liệu ở đây rồi mới về, nhưng lại gặp phải kẻ bắt cóc, tôi bị bọn họ đâm bị thương. Chỉ là do tôi có chút võ nghệ nên mới gắng gượng được đến đây.

Tĩnh Tức ngượng ngùng nói.

Trong lòng Diệp Mặc khinh bỉ, cũng không đến nỗi quá ngu ngốc, chưa lấy cớ bị dã thú truy đuổi như mình, nhưng mặt hắn lại lộ ra vẻ kinh ngạc:

– Nói như vậy thì cô cũng có biết chút võ nghệ? Tôi nghe nói đất nước chúng ta có rất nhiều cao nhân đang ẩn nấp ở nhiều nơi, Tử Nhi lẽ nào cũng là cao nhân thế ngoại sao?

Diệp Mặc nghĩ thầm, cô đã giả bộ như vậy thì tôi sẽ khiến cho cô giả bộ tốt, nhưng những lời Tĩnh Tức nói lại hợp với ý của hắn, lát nữa bất luận cô ta có nói gì thì cũng sẽ ứng phó được.

Tĩnh Tức quả nhiên lại lộ vẻ mặt ngượng ngùng một lần nữa, khiến cho người khác nhìn vào lại tưởng rằng cô ta chưa từng nói chuyện với đàn ông bao giờ. Trước khi nói chuyện lại không thể kìm được vẻ thẹn thùng của mình, cúi đầu trả lời:

– Tôi có là cao thủ gì đâu, tôi chỉ học sư phụ vài chiêu mà thôi, sư phụ tôi mới thực sự là cao thủ.

Ha ha, quả nhiên như vậy, muốn để mình nhắc cô ta đến chuyện học võ, trong lòng Diệp Mặc mừng rỡ, vẻ khẩn trương hỏi:

– Cái đó, Tử Nhi à, môn phái các cô có thu nạp nam giới không? Tôi từ nhỏ đã vô cùng thích thú việc học võ.

Nghe xong câu nói của Diệp Mặc, ánh mắt Tĩnh Tức như sáng tỏ, nói:

– Như vậy đi, tôi có thể giúp anh đi hỏi xem, nhưng tư chất của anh nếu như không được thì tôi cũng không còn cách nào khác. Nếu như thực sự không được thì hãy đợi tôi, tôi sẽ lén lút truyền thụ lại cho anh mấy chiêu.
– Nếu không thì như vậy đi, cô ở chỗ nào, tôi tiễn cô về, ở đây thực sự rất nguy hiểm.

Diệp Mặc nói xong liền lập tức nhìn đạo cô kia với vẻ căng thẳng. Lần này hắn căng thẳng là thật, bởi vì chỉ cần đạo cô kia nói ra việc sẽ cho hắn tiễn về, hoặc là nói tiễn đến đâu là hắn liền biết được Lạc Tố Tố rốt cuộc là ở đâu.

Tĩnh Tức lại nhíu mày, trong lòng cười lạnh, quả nhiên mắc câu, nhưng cô ta liền nhanh chóng ngẩng đầu lên có một chút ngượng ngùng nói:

– Đạo am của chúng tôi ở Vô Lượng sơn, nơi đó quá xa nên tôi sợ làm phiền anh.

Không ngờ là ở Vô Lượng sơn, Tĩnh Nhất Môn của Lạc Tố Tố ở núi Vô Lượng sơn thực sự khiến cho Diệp Mặc có chút giật mình. Mặc dù hắn biết Vô Lượng sơn có thể có môn phái ẩn thế, nhưng không ngờ Tĩnh Nhất Môn cũng ở đó. Đạo cô này còn thực sự có thể chạy sao, từ Vô Lượng sơn đến khu vực Thần Nông cũng cách mấy ngàn dặm.

Chỉ ngây người ra một lúc, rồi Diệp Mặc liền lập tức trả lời:

– Không phiền, tôi thích chu du bốn phương, hơn nữa tôi cũng định đi đến Vô Lượng sơn một chuyến. Bây giờ gặp được cô, chỉ là thuận đường mà thôi.

Trong lòng Diệp Mặc cũng cười lạnh, nói đi nói lại còn muốn để mình tiễn về nữa. Hai người đều nghĩ cùng một chuyện, vì vậy đã nhanh chóng đi đến sự nhất trí.

Cùng là phụ nữ, cùng xinh đẹp, nhưng Diệp Mặc cõng Ninh Khinh Tuyết còn có cảm giác bồi hồi, còn cõng đạo cô này lại có cảm giác không được tự do tự tại, luôn phải chú ý đến từng động tác của cô ta, sợ cô ta có thể ra tay giết người bất cứ lúc nào. Nếu như không phải vì Lạc Tố Tố thì Diệp Mặc tuyệt đối sẽ không đeo bom lên người theo kiểu này.

Không thể không nói Tĩnh Tức so với Diệp Mặc quen thuộc gấp vạn lần đối với địa hình của khu vực Thần Long. Dưới sự chỉ dẫn của Tĩnh Tức, Diệp Mặc chỉ cần hơn hai tiếng đồng hồ là có thể từ một cửa khác đi ra khỏi khu vực Thần Long.

Nhìn Diệp Mặc thở bình thường, dường như chưa mệt, Tĩnh Tức không khỏi nhìn Diệp Mặc bằng con mắt khác. Người thanh niên trẻ tuổi này không ngờ lại có sức nhẫn nại cao như vậy, cõng mình mấy tiếng đồng hồ như vậy mà vẫn rất bình thường, chỉ có chút mệt. Nhưng cô ta không biết được rằng Diệp Mặc không phải là hơi mệt, mà căn bản là không cảm thấy mệt.

Diệp Mặc tay cõng Tĩnh Tức, đôi lúc lại di chuyển tay sờ lấy bờ mông của Tĩnh Tức, mông của cô ta rất tròn, còn căng hơn cả Ninh Khinh Tuyết, chỉ là không được mềm mại như vợ hắn. Ngực của Tĩnh Tức đồng thời cọ xát trên ngực hắn, mỗi lần xốc nẩy đều cọ xát lưng hắn mang lại cảm giác dễ chịu vô cùng. Tĩnh Tức mặt ngoài không nói, nhưng sớm đã sinh ra sát khí, tiếc hiện tại còn chưa thể ra tay.

Diệp Mặc làm vậy cũng vì tránh bị bại lộ, tiện thể chiếm chút tiện nghi của đạo cô này, xem cô ta có sớm động thủ, ngoài mặt hắn vẫn cẩn thận hỏi:

– Không biết Tử Nhi làm thế nào để đi đến Vô Lượng sơn. Chúng ta đi tàu? Hay là đi máy bay?
– Không cần, tôi tự lái xe đến.

Tĩnh Tức nói rồi chỉ dẫn Diệp Mặc cõng mình đến chỗ đỗ xe bên ngoài khu vực Thần Long.

Diệp Mặc lại không ngờ, đạo cô này lại tự lái xe đến đây. Thứ hắn nhìn thấy là một chiếc Audi việt dã, hơn nữa biển số xe là biển quân đội, đạo cô này còn thực sự có vài cái.

Đồng thời điều khiến Tĩnh Tức không ngờ đến chính là kỹ thuật điều khiến xe của Diệp Mặc không ngờ lại lợi hại như vậy. Khi Diệp Mặc lái xe, cô ta nhìn ra Diệp Mặc là một người mới học nghề, lái xe không phải rất thành thục, nhưng khi Diệp Mặc lái xe được một hai trăm km thì kỹ năng của hắn thành thục dần, nên tốc độ dần dần nhanh hơn.

Tốc độ của chiếc Audi đến cuối cùng thậm chí đã đạt đến gần 250 đến 260 km, không ngờ còn tăng đến mức vậy. Với Diệp Mặc đương nhiên càng nhanh càng tốt, nhưng hắn không muốn vết thương của đạo cô kia đỡ rồi thì sẽ trở mặt.

Tĩnh Tức nhìn chằm chằm Diệp Mặc ngẫm nghĩ, người thanh niên này rốt cuộc là người đi du lịch hay là giả bộ như vậy?

Khi Diệp Mặc bắt đầu lái xe, kỹ thuật đương nhiên không phải là rất thành thục, nhưng bây giờ kỹ thuật của hắn không những càng ngày càng thuần thục, hơn nữa xe hắn lái càng ngày càng nhanh, rõ ràng là người thông minh, nhưng nếu nói là thông minh đến như vậy thì có thể thấy trình độ lái xe mà Diệp Mặc học được chưa từng thấy bao giờ.

Hơn nữa còn có một điểm, chính là người thanh niên đã cứu mình này, bây giờ còn vừa lái xe vừa nhìn đông nhìn tây, rõ ràng là sự chú ý của hắn không có tập trung vào phía trước xe đang chạy.

Người này chẳng lẽ là giả bộ sao? Nhưng hắn giả bộ vậy thì có gì tốt với hắn chứ? Tĩnh Tức nhìn chằm chằm Diệp Mặc, trong lòng lại càng kinh hãi.

Diệp Mặc hơi nhớ nhung Lạc Tố Tố, đương nhiên không chú ý đến những hành động của hắn đang khiến cho Tĩnh Tức nghi ngờ. Lần đầu tiên hắn lái xe, từ chậm chạp đến thành thục, hơn nữa càng lúc càng thuận tay, trước đó thực sự chưa từng lái xe qua, hắn còn học được từ Văn Đông.

Thấy xe chạy càng ngày càng nhanh, Diệp Mặc thì vẫn đang nhìn đông nhìn tây, Tĩnh Tức không nén được tức giận, ngộ nhỡ đâm phải cái gì thì đừng nói đến vết thương trầm trọng trên người cô ta bây giờ, mà cho dù là cô ta có không bị thương đi nữa thì với tốc độ này cũng xảy ra chuyện, chạy liều mạng như vậy cũng không phải dễ dàng.

– Đại Hổ, anh lái xe chậm lại một chút đi, lái nhanh quá tôi cảm thấy chóng mặt.

Tĩnh Tức cuối cùng cũng không kìm được, đành nói.

– À, à.

Diệp Mặc nghe thấy lời Tĩnh Tức nói thì trong lòng liền giật mình. Từ trong hồi ức với Lạc Tố Tố đã thức tỉnh lại, vừa rồi hắn cứ dán mắt vào quan sát đường đi, bây giờ mới hiểu ra, biết được có chút vấn đề. Hắn lái xe quá nhanh, nhất định khiến cho Tĩnh Tức hoài nghi, mà việc hắn lái xe nhanh chỉ là muốn sớm được gặp Lạc Tố Tố mà thôi.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng