Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Diệp Mặc – Quyển 1

Truyện Sex: Diệp Mặc – Quyển 1

Phần 235: Đoàn du lịch gặp nạn

Thấy ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn cả về phía mình, môt hồi lâu Ninh Khinh Tuyết mới phản ứng trở lại, cô đưa tay ra chỉ một ngọn núi ở nơi xa và nói:
– Hình như tôi nhìn thấy mé đằng trên kia có người, tôi muốn đi xem một chút.

Dường như có liên quan tới việc Ninh Khinh Tuyết không thích nói chuyện, nhưng lại chẳng ai nghi ngờ gì những lời của cô ấy.

Sau một lát, một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi mới lên tiếng:

– Nơi đó thôi bỏ đi, cô nhìn thì thấy không xa, nhưng nếu mà đi qua bên đó thì lại là quảng đường rất dài. Hơn nữa nơi này lại là khu không người, chúng ta chỉ là ở ngoài rìa, Khu không người của Thần Long Giá luôn rất nguy hiểm, cho nên tốt nhất là không nên đi vào…
– Có nguy hiểm gì, để tôi ra xem nào.





Một thanh niên hơn hai mươi tuổi sau khi nghe những lời của Ninh Khinh Tuyết, ngay lập tức muốn thể hiện một chút, liền chạy mấy bước về phía trước, vẫn ngoảnh đầu lại cười nói:

– Chỉ là lãng phí chút thời gian mà thôi, Thần Long Giá sớm đã không còn là Thần Long Giá thủơ xưa rồi, đều nói là có người rừng, mọi người đã có ai từng nhìn thấy người rừng chưa?

Thanh niên này vốn chỉ là nói giỡn chơi, không phải là thật sự muốn đi đến đó, nhưng anh ấy vừa định quay người trở lại liền cảm thấy dưới chân trống rỗng, không ngờ cả người anh ta rơi cả xuống dưới. Cũng may anh ta phản ứng nhanh, liền vươn tay ra bám vào thành miệng của cái hố rơi vào.

Lúc đó đã có mấy người kịp phản ứng lại, vội vàng đi lên trước kéo thanh niên này lên.

Người thanh niên này nhìn vào cái động tối om om, sợ toát mồi hôi khắp người, hồi lâu mới định thần trở lại và nói:

– Hố gi đây, đây mà rơi xuống chắc đã không còn mạng rồi…
– Không xong rồi, lui lại mau, ở quanh đây vẫn đang bị nứt.

Lại là một thanh niên phát hiện ra xung quanh chỗ mấy người đứng đang rạn nứt.

Mấy người sợ tới mức không dám tiếp tục ở lại, vội vàng lui về sau, lúc mọi người mới vừa ra khỏi thành miệng hố, thì cái hố mới vừa nứt lại một lần nữa phát ra một tiếng nổ “uỳnh” lớn, một cái miệng hang to hơn đen hơn lại xuất hiện trước mắt mọi người.

Trong cửa động phát ra những tiếng rên rỉ nghe đến rợn tóc gáy. Nhìn vào bên trong chỉ là một khối đen xì xì, không thể nhìn thấy bất kỳ một vật gì cả, nó đáng sợ giống như cái miệng của một gã khổng lồ vậy.

– Đây là cái gì?

Một thiếu phụ ngoài ba mươi tuổi nhìn thấy một hang động tự nhiên tối om om, lại còn nghe thấy những âm thanh đáng sợ phát ra từ bên trong, sợ đến mức vừa nói vừa run lập cập.

Người đàn ông trung niên lúc nãy, lại một lần nữa lên tiếng.

– Đây có lẽ là hố trời của Thần Long Giá, nghe nói ở những khu không người của Thần Long Giá rất nhiều những hang động kiểu này, và còn cả những khu xương mù nữa, đều là những nơi vào được mà không ra được. Không ngờ chúng ta lại gặp phải, nhanh rút về sau.

Nghe được những lời người đàn ông trung niên nói, mọi người vội vàng lùi hết phía sau, Ninh Khinh Tuyết cũng hớt hải cùng với mọi người lên đến chỗ cắm trại.

Mãi đến khi mọi người đều về hết chỗ cắm trại, thì mọi người ở đó mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi về đến chỗ lều ở, lập tức liền có người hỏi.

– Hố trời lại bị chúng ta bắt gặp đúng là thật trùng hợp. Nhưng bên trong đó có những âm thanh rên rỉ, là cái gì vậy?

Người đàn ông trung niên kia lại nói với một thái độ nghiêm túc.

– Không phải là trùng hợp đâu, Hố trời ở Thần Long Giá rất nhiều, hơn nữa rơi xuống cơ bản là không có khả năng sống xót. Tôi cho rằng những âm thanh đáng sợ đó là tiếng vang được tạo ra bởi gió ở bên trong hang động…

Người thanh niên suýt chút nữa rơi xuống hố trời hồi nãy, vẫn còn chưa định thần trở lại, lúc đó mọi người nói chuyện một lúc, anh ta mới từ từ thở phào nhẹ nhõm. Lúc này mới lên tiếng…

– Ban nãy suýt chút nữa là nộp mạng rồi, chẳng trách người mất tích ở Thần Long Giá lại nhiều đến thế, chúng ta vừa nãy chỉ là ở vòng ngoài thôi, chứ nếu mà đi vào cả thì mười người chắc tám chín người chẳng còn mạng đi ra.
– Hư, ban nãy không phải anh nói là không có nguy hiểm gì, chỉ là lãng phí chút thời gian hay sao?

Lập tức liền có người nói phản lại.

Người thanh niên này mất mặt nói:

– Xem ra là kiến thức của tôi còn quá hạn hẹp.

Thùy Linh lúc này cũng nghiêng nét mặt khó coi đi qua nói:

– Công ty du lịch vừa mới thông báo chúng ta lập tức phải rời khỏi đây, hủy bỏ kế hoạch du lich khu không người của Thần Long Giá.’

Thật không ngờ lại không ai phản đối, đoàn du lịch trải qua lần sợ hãi ban nãy, tất cả đều cảm thấy nguy hiểm không phải là chuyện đơn giản…

Hơn hai mươi người vừa thu dọn xong ba lô liền nghe thấy nơi phía sau hố trời truyền lại những âm thanh ghê rợn, đây hoàn toàn không phải là những âm thanh của gió trong động tạo ra.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau hồi lâu người đàn ông trung niên kia mới lên tiếng:

– Đi nhanh, tiếng nổ vừa rồi hình như là hướng về phía này. Những nguy hiểm không tên ở Thần Long Giá quá nhiều, chúng ta không thể lường trước được đâu, rời khỏi đây hãy nói.

Không một ai phản đối, hơn hai mươi người vội vàng chạy nhanh ra ngoài…

Mặc dù trời đã tối, nhưng mọi người chạy vẫn rất nhanh, may mắn là vốn dĩ đóng trại tại mép ngoài của khu không người, nên khi trở ra bên ngoài cũng không tốn bao nhiêu thời gian.

Sau khi rời khỏi khu không người, tất cả mọi người mới từ từ bình tĩnh trở lại.

– Điểm lại số người, chúng ta lập tức sẽ đi đến điểm du lịch gần nhất để dựng trại.

Người đàn ông trung niên đó lập tức nói.

Thúy Linh mặc dù là hướng dẫn viên, nhưng lúc này cô thể hiện rõ vẻ mặt căng thẳng. Nghe thấy người đàn ông trung niên nói vậy, Thúy Linh lập tức điểm lại số người.

– Hai mươi mốt người, thiếu mất một người.

Giọng nói của Thúy Linh có chút run run, rõ ràng là cô ây hiểu được thiếu một người có nghĩa như thế nào.

Người đàn ông trung niên lập tức nói:

– Tôi đếm lại xem sao, 1, 2… quả nhiên là thiếu một người, mọi người xem xem ai vẫn chưa ra, lập tức báo cảnh sát, bây giờ chúng ta không thể đi vào trong này nữa, trong này cực kỳ nguy hiểm.
– Chương cường chưa đi ra.

Ngay lập tức có người phát hiện ra người bị rớt lại trong rừng cây là ai.

– Chính là thanh niên vừa trèo ra khỏi Hố Trời?

Người trung niên ngay lập tức phát hiện ra ai là Chương Cường.

– Tại vì sạo lại cứ là hắn không đi ra? Có lẽ nào là có liên quan đến Hố Trời?

Trong đám đông đã có người hỏi câu hỏi mà tất cả mọi người đều muốn hỏi nhưng lại không ai dám hỏi…

Mọi người có mặt tại đó đều chìm vào yên lặng, không có ai đề nghị là đi vào tìm Chương Cường, bởi việc này xem ra cũng có chút nguy hiểm.

– Tôi nghĩ có thể Chương Cường do lúc nãy sợ hãi quá, khi chạy ra ngoài chạy lạc đường cũng không chừng.

Người đàn ông trung niên nói xong đến mình cũng không hoàn toàn tin. Nhiều người như thế này đều không lạc đường, chỉ có y lạc đường.

Thúy Linh có chút hoảng sợ nói:

– Bây giờ làm thế nào? Chúng ta lại đi vào tìm anh ấy nữa không?

Không có người trả lời, việc Hố Trời lúc nãy đã làm cho tất cả mọi người đều kinh hãi rồi, bây giờ lại trở vào đi tìm một người, mọi người đều không có cái gan này.

– Đợi đội tìm kiếm cứu nạn lại đây rồi hãy tính.

Trong đám đông đã có người lên tiếng, không ai tình nguyện vì một người không quen biết mà đi vào chỗ nguy hiểm. Đến ngay cả người đàn ông trung niên cũng im lặng, xét cho cùng sự việc xảy ra ban nãy đã làm ọi người quá kinh hãi rồi.

Ninh Khinh Tuyết im lặng đi theo mọi người đến điểm du lịch gần nhất, lúc mọi người đi vào trong khách sạn, đội cứu hộ đã đi vào tìm kiếm rồi. Có hai thành viên trong đoàn du lịch xung phong đi cùng theo đội tìm kiếm cứu nạn vào trong.

Ninh Khinh Tuyết cuối cùng cũng coi như đã hiểu được sự nguy hiểm của Thần Long Giá, ban nãy thậm chí trong đầu cô đã từng nảy sinh ý nghĩ đi đến bên bờ vực dưới đó để xem, bây giờ xem ra có lẽ cô vẫn chưa đi đến được đó thì cái mạng nhỏ bé của cô đã không còn nữa rồi. Việc này không thể dựa vào dũng khí là có thể đạt được, có lúc cần phải có thực lực, ít nhất thì bây giờ cô ấy không có được cái thực lực này.

Không thể đi qua xem được người kia rốt cuộc có phải là là Diệp Mặc hay không, tâm trạng của cô cũng không thể bình tĩnh trở lại được, vốn dĩ ra ngoài là để cho khuây khỏa, muốn cất giấu đi hình anh của Diệp Mặc, thậm chí còn muốn giấu vào nơi sâu nhất của trái tim, nhưng cô lại phát hiện ra rằng tâm trạng càng phiền não hơn, mà hình ảnh của Diệp Mặc thì lại cứ hiển hiện trước mắt, thậm chí giây phút hắn rơi xuống vực lại càng lúc càng rõ ràng.

“Là tự mình đã suy nghĩ nhiều quá sao? Nhìn người khác lại thành anh ấy. Tự nhiên anh ấy đi đến nơi đó làm cái gì?” Ninh Khinh Tuyết lại một lần nữa nghĩ đến cái hộp thuốc nhỏ của Diệp Mặc, có thể là anh ấy đi hái thuốc…

Hướng dẫn viên du lịch Thúy Linh đến giờ vẫn chưa hết bàng hoàng, từ ngày làm hướng dẫn viên du lịch đây là lần đầu tiên cô gặp phải sự việc có người mất tích.

– Thùy Linh, tôi muốn hỏi cô một việc, công ty của cô có máy băng trực thăng, có phải cũng có thể thuê để sử dụng vào việc tìm kiếm cứu nạn được đúng không?

Ninh Khinh Tuyết tìm đến chỗ Thúy Linh, để hỏi đến chuyện máy bay trực thăng cứu người.

Thúy Linh lắc đầu nói:

– Thường mà nói thì công ty rất ít huy động đến máy bay trực thăng, cho thuê thì lại càng không thể. Bởi vì huy động đến máy bay trực thăng không phải là một việc đơn giản, đầu tiên là phải xác định được đối tượng tìm kiếm, chủ yếu nhất vẫn là phải đề nghị phê chuẩn. Nếu không thì máy bay trực thăng không thể tùy tiện huy động được.

Ninh Khinh Tuyết đã hiểu ra, nói trắng ra, cái trực thăng này chỉ là cái chiêu bài để ọi người yên tâm hơn một chút mà thôi. Nếu có chuyện xảy ra thật, vẫn là chẳng thể giúp được tích sự gì cả. Càng không thể nói chỉ là cô thầm cảm thấy người đó là Diệp Mặc, chính xác có phải là Diệp Mặc hay không, đến bây giờ bản thân cô cũng không biết.

Xảy ra chuyện thế này, đã không còn ai còn tâm trạng để lại đi du ngoạn nữa. Đến ngày thứ hai đoàn du lịch liền về lại Du Châu, Ninh Khinh Tuyết không về lại Du Châu với mọi người, mà là trực tiệp về lại Ninh Hải. Cô biết rằng chỉ dựa vào thực lực của bản thân mình muốn đi đến chỗ bờ vực đấy chỉ là vọng tưởng. Hơn nữa, cô cũng vẫn chưa khẳng định người đó chính là Diệp Mặc. Hoặc có lẽ là trong đầu của cô đã nghĩ về hình ảnh của Diệp Mặc nhiều quá, đến nỗi một cái bóng cũng cho rằng đấy là Diệp Mặc.

Thì cứ cho là có thể đi qua thật, người đó cũng chính xác là Diệp Mặc, từ bờ vực cao như thế mà rơi xuống, cũng chỉ có chết. Mặc dù cô rất muốn gọi trực thăng trợ giúp, nhưng cô lại không thể nói rõ được rốt cuộc người phải tìm kiếm kia là ai. Nếu như Uyển Thanh có mặt thì tốt biết mấy, bố cô ấy có lẽ có thể giúp được, ngay cả khi không cần nói rõ ra là ai.

Mục đích chính mà Ninh Khinh Tuyết trở về Ninh Hải là muốn xác định một chút, người mà mình nhìn thấy có phải là Diệp Mặc hay không. Mặc dù cô cũng không dám khẳng định là Diệp Mặc sẽ đến Ninh Hải, nhưng cô vẫn muốn đến trường học của Diệp Mặc xem qua, bởi vì bây giờ có lẽ cũng là lúc nhận bằng tốt nghiệp rồi, cũng có lẽ Diệp Mặc sẽ quay về trường học để nhận bằng tốt nghiệp thì sao. Còn một lý do khác là cô muốn tìm Tô Tĩnh Văn hỏi chút việc.

Ninh Khinh Tuyết về đến Ninh Hải, nhìn thấy khóm cỏ của mình ở trong vườn đang lớn rất tốt, cũng xem như là nhẹ nhõm hơn một chút. Xem ra Hứa Vi cũng tận tâm chăm sóc khóm cỏ của mình. Nhưng rất nhanh Ninh Khinh Tuyết liền phát hiện ra có điểm gì đấy hơi khác, cô phát hiện ra bên cạnh khóm cỏ của mình còn có rất nhiều mầm cỏ non, là ai khi nào đã trồng nhiều cỏ non lên đấy thế? Không đúng, đám cỏ non này với khóm cỏ của minh là cùng một loại, chỉ là nhìn có vẻ là phát triển không được tốt cho lắm.

Lúc nhìn thấy đám cỏ non ấy, tâm trạng của cô bất ngờ bị kích động, là Diệp Mặc đã trở về sao? Ninh Khinh Tuyết thậm trí còn cảm thấy nhịp thở của mình có chút nhanh hơn.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng