Phần 155: 5 bông cúc nở hoa
– Bần đạo chỉ giúp cô thanh trừ tà khí…
Diệp Mặc nói rồi tuột quần An Nhạn xuống, cặp mông trắng mịn căng đầy hiện ra trước mắt hắn, từ lâu hắn đã muốn trừng phạt cô ả kiêu căng này, tay vỗ mạnh “bép…” để lại trên cặp mông nàng dấu bàn tay đỏ hồng. An Nhạn vừa xấu hổ vừa sợ hãi rên lên.
– Ngươi làm gì, biến thái…
– Thanh trừ tà khí.
Diệp Mặc thản nhiên đáp, mặt không đổi sắc, bàn tay vung cao vỗ từng phát trên cặp mông An Nhạn làm nó sưng đỏ. An Nhạn chỉ biết chịu nhục, cặp mông của cô bị hắn vỗ vừa đau vừa có cảm giác kích thích.
Nhìn mông An Nhạn đã đỏ hồng như đít khỉ, Diệp Mặc mới có chút thả lỏng, nhưng ánh mắt hắn lại tiếp tục nhìn thấy cái lồn hồng hào mơn mởn của cô, lông lồn đen nháy bao xung quanh bên mép lồn.
– Biến thái, thả tôi ra… không tôi báo cảnh sát.
– Cô cứ kêu, không biết có người đến nhìn thấy cô vậy thì thế nào.
Diệp Mặc kệ cô, hắn chọc hai ngón tay vào lồn của An Nhạn, thọc sâu một đoạn liền cảm nhận một lớp màng mỏng, biết cô vẫn còn trinh. Hai ngón tay vạch ra mép lồn một màu hồng đẹp mắt, ẩn ẩn nhìn thấy màng trinh mỏng.
– Đừng sờ lồn… nhột…
An Nhạn cảm thấy kích thích dưới âm hộ, nước dâm chảy ra, có chút ướt át dính trên đầu ngón tay Diệp Mặc. Hắn thấy con cặc đã cương lên, quần tuột liền xuống, con cặc gân guốc chạm vào mông An Nhạn. Cô cảm thấy độ nong của một cục thịt cạ sát mông mình, toàn thân rùng mình, sợ hãi.
– Anh định làm gì.
– Giúp cô thanh trừ tà khí.
Diệp Mặc đẩy sát An Nhạn vào tường, con cặc đặt ngay giữa hai chân An Nhạn thụt ra thụt vào, va chạm cùng mép lồn của cô. An Nhạn cảm nhận một vật nóng hổi đang trượt dài giữa hai chân, sợ hãi than.
– Ưm… thả tôi ra… biến thái…
Cặp đùi của An Nhạn rất mịn màng và thon dài, mép lồn nàng co lại để hột le va chạm cùng đầu cặc Diệp Mặc. Cảm giác mới lạ này làm hắn có chút thích thú.
Mấy ngón tay hắn bỏ vào mồm An Nhạn để cho cô nàng bú mút, An Nhạn bị điểm huyệt chỉ có thể cử động miệng, sức cắn cũng không có, lưỡi cô bị mấy ngón tay hắn kẹp chặt, nước bọt cứ nhuyễn ra chảy bên khóe miệng.
Cứ nghĩ đến việc ở cạnh hành lang sẽ có ai đi qua làm cả hai cảm giác kích thích, An Nhạn đa phần sợ hãi nhưng lại có chút kỳ lạ nơi âm hộ, ngứa ngứa muốn gãi.
An Nhạn mặc một cái áo cổ rộng thời gian, tay Diệp Mặc cũng thuận tiện mò vào bóp hai ngực của cô. Áo ngực của cô mềm mại, tay hắn lọt vào cũng dễ tách ra chui vào bên trong bóp hai bên vú.
– Ư… ư… vú tôi… đừng bóp… nhột…
Cảm giác đầu ngón tay hắn xoa nắn bộ ngực trần, hai núm vú cương lên mặc hắn xe xe. Toàn bộ cơ thể cô đều mặc nhiên cho hắn chơi đùa, kéo hai bên dây áo xuống, bộ ngực của An Nhàn bung lụa ma sát bờ tường mát lạnh.
– Đừng… có người đi qua… Thả tôi ra…
An Nhạn xấu hổ chỉ muốn chôn mặt đi, hai vú cô bị hắn kéo ra ngoài, luân phiên xoa nắn, dù ngực cô không quá bự nhưng mềm mại căng phồng như bóng da, bóp cỡ nào cũng trở về nguyên dạng trước đó.
– Được rồi, bắt đầu thanh tẩy đây.
– A… anh muốn làm gì.
An Nhạn mông ngã ra đất, hai chân quỳ trên đất, ống quần cố định hai chân, mặt cao ngang tầm hông hắn. Đập vào mắt là con cặc chà bá đang nổi gân xanh, đầu cặc rỉ nước bốc mùi nam nhân.
Diệp Mặc đẩy đầu cặc, kê sát đầu rùa trước miệng cô, nhét vào đôi môi hồng hào, chui tọt hết vào trong miệng. An Nhạn ú ớ kêu lên, mồm ngậm con cặc hắn, vừa tủi hổ vừa nhục nhã.
– Uw… uw… Ục… ục… ọc… ọc…
Nước miếng trong mồm cô bôi trơn con cặc to lớn, miệng phát ra âm thanh bú mút, cuống họng nổi cộm một đoạn thịt. Diệp Mặc giữ lấy đầu cô liên tục nhấp hông, cái miệng này vừa nãy còn nói ra mấy từ ngữ đáng ghét, giờ đây dùng để phục vụ cho thanh nhục căn của hắn.
– Chụt… Ọt… ọt… Chu… Ục…
An Nhạn mặt đỏ lên, liên tục phải bú cặc lớn không dễ dàng, hít thở thập phần khó khăn. Hai bên má cứ nổi cộm lên, từng chút trong miệng cô đều nhớ vị con cặc hắn.
Rút con cặc ra khỏi miệng An Nhạn, hắn kéo mông cô qua, con cặc cọ xát trên bờ mông còn đang ửng đỏ của cô. Lồn của An Nhạn đã ẩm ướt, vô cùng mẫn cảm, lông lồn đen nhánh đã sớm dính đầy dịch lầy lội.
– Đã đến lúc bần đạo nghiêm túc thanh trừ tà khí…
Diệp Mặc cũng không chơi lồn cô, hắn cọ xát ngay lỗ đít hồng hào, ngón tay ngay mép lồn lấy chút dâm thủy xoa trơn lỗ đít. An Nhạn sao không biết hắn đang định chơi lỗ đít mình, cô không nghĩ lần đầu của mình lại là chơi lỗ đít, trong lòng tránh không khỏi run sợ.
– Đại sư, đừng chỗ đó… Rất đau.
– Không đau, cô cứ yên tâm…
Diệp Mặc cầm con cặc cứ liên tục cọ xát lỗ đít An Nhạn, sau một hồi khó khăn mới lẻn được vào. An Nhạn rú lên đau đớn, lỗ đít được rộng mở, toàn thân run rẩy dữ dội.
– Đau… đau quá… con cặc anh lớn quá… không vào được… rút ra… hức… Ư… đau… lại đến… chịu không nổi…
– Đến đây…
Một cú thúc mạnh mẽ làm con cặc hắn đã chui gần phân nửa độ dài của con cặc vào trong vào trong lỗ đít của cô.
– Đau quá, cặc anh to quá… lỗ đít trướng… ư… a… đau…
Diệp Mặc hai tay luân phiên xoa bóp ngực cho cô bớt đau, miệng ngậm một bên tay liếm láp chui vào trong lỗ tai cô chơi đùa.
Một lúc sau, đã dần quen với con cặc hắn rồi, An Nhạn lại cảm thấy một luồng khoái cảm kỳ lạ. Toàn thân cảm nhận được một vật thô cứng đang tàn phá dưới bụng mang lại cảm giác vừa thô vừa sướng.
– Ân, sâu quá… lại đến… con cặc anh lại vào… lỗ đít tôi bị cặc anh banh rộng rồi… ư… dù là lần đầu… dù bị chơi lỗ đít… nhưng tại sao lại sướng như vậy… ư… a…
Diệp Mặc hai tay đánh mạnh trên mông, eo thúc mạnh, địt phầm phập con cặc trong lồn An Nhạn, bụng của cô nổi cộm lên, chịu tàn phá dữ dội.
– Ư… ư… sướng quá… không ngờ chơi lỗ đít lại sướng như vậy… như muốn ra… ra bởi chơi bằng lỗ đít…
– Cứ rên như vậy, không sợ người nghe à…
Diệp Mặc nói vậy càng khiến An Nhàn thấy kích thích, từ lồn chảy ra nước vãi trên mặt sàn, thân thể khô nóng, giọng run rẩy.
– Không… không muốn… bị nhìn… a… ư… mau bắn đi… kẻo có người đến…
– Muốn bần đạo bắn vào đâu…
Hắn tiếp tục chơi đùa lỗ tai An Nhàn, cô bị hắn khiêu khích, cặp mông nhếch đung đẩy, miệng có chút khô ráp.
– Bắn vào trong lỗ đít tôi… bắn hết tinh dịch anh vào lỗ đít tôi…
Nghe vậy, Diệp Mặc càng thúc eo, con cặc địt như vũ bão, cảm giác lỗ đít của An Nhạn còn khít hơn cả lồn, hắn bị bóp cho run rẩy.
Phụt…
Đầu cặc run rẩy, tinh hoa sôi trào. Hắn xả tất cả tinh hoa vào trong lỗ đít An Nhạn, nóng hổi sâu trong lỗ đít khiến nữ nhân run lên, như đánh mất hết lý trí, lồn liên tục chảy ra nước phun ra bọt thủy phún trên sàn làm nó ướt một mảng.
– A… Nóng quá… tinh dịch nóng hổi đặc sệt của đại sư đang ở trong lồn tôi… Ư… tôi ra rồi… ra bởi vì chơi lỗ đít…
Diệp Mặc rút con cặc ra khỏi lỗ đít của An Nhạn, thấy lỗ đít cô từ một lỗ to tròn thu hẹp lại, hắn lấy từ trong người một cọc gỗ nhỏ đâm vào. Thân thể An Nhạn run lên một cái, sau đó nói.
– Ta đã để thánh thủy trừ tà trong lồn cô… hết hôm nay đừng gỡ ra.
Kéo cái quần lót lên sát lên lồn, phong bế cọc gỗ nằm trong lỗ đít. Diệp Mặc hài lòng quay đầu đi.
Khi Diệp Mặc định quay về quầy hàng của mình ngồi đợi Lâm Hối Hòa, thì một quầy hàng to hơn của hắn một chút lại thu hút sự chú ý của Diệp Mặc, đúng hơn là một viên đá màu tro thu hút Diệp Mặc.
Diệp Mặc dùng thần thức quét đến hòn đá đó, không ngờ lại phát hiện đó là một hòn Không Minh Thạch, trong lòng hắn nhảy dựng lên, Không Minh thạch, là đồ vật dùng để luyện chế nhẫn Không gian, cũng chính là nhẫn trữ vật, trong tu tiên giới chân chính, cũng là một món đồ tốt, ở đây càng không cần nói…
Nếu có nhẫn trữ vật, cho dù là lần trước hắn ở trong sa mạc tu luyện chưa đủ, thì cũng sẽ không bị ép đến chật vật như vậy, cái này nhất định phải đạt được, ánh mắt Diệp Mặc không rời khỏi hòn đá, lập tức đi tới.
– Này, anh muốn làm gì?
Một thanh âm vang lên làm Diệp Mặc dừng bước, lúc này Diệp Mặc mới phát hiện mình đã đụng vào người khác.
– Là cô?
Diệp Mặc không ngờ người mà hắn đụng phải lại là An Nhạn, cô ả không ngờ nhanh như vậy đã có thể đứng dậy. Diệp Mặc dùng thần thức dò xét thấy cọc gỗ vẫn nằm trong lỗ đít cô. Thầm nghĩ dâm đãng, nhìn có vẻ cô không nhận ra người chơi cô là Diệp Mặc.
Hắn quay qua nhìn thấy người thanh niên đi cùng cô ta thì không thấy đâu.
– Ồ, xin lỗi.
Diệp Mặc cũng biết lần này là do hắn không đúng, trong mắt hắn chỉ có Không Minh thạch, làm gì còn cái gì khác.
An Nhạn vốn là tâm tình cũng không tốt, nàng bị người khác chơi lỗ đít giữa hành lang, còn xấu hổ cỗ vũ tên đó, ngay cả mặt cũng chưa nhìn thấy.
Khi cô quay lại vừa thấy Diệp Mặc, không ngờ lại đem cơn tức giận nén xuống, tuy rằng cô ta hận Diệp Mặc đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng bây giờ Diệp Mặc đụng phải cô ta, cô cảm thấy nếu mình giở chút thủ đoạn, nói không chừng có thế kiếm được chiếc dây chuyền.
Nhưng lúc cô vừa phản ứng lại thì Diệp Mặc đã đi đến quầy hàng trước mặt, rõ ràng hắn cũng không coi việc đụng phải cô là có chuyện gì…
Hỏa khí của An Nhạn lập tức bùng lên, không chút nghĩ ngợi liền đi theo.
Diệp Mặc lúc này lại rất khẩn trương, bởi vì hắn nhìn thấy có người đang cầm hòn đá lên xem, xem ra người đó cũng có hứng thú với hòn đá đó.