Phần 84: Lừa gạt cô bé (2)
Lạc Huyên đứng bên ngoài cửa phòng, bỗng nhiên cảm thấy có chút không đúng. Nhưng chỗ nào không đúng thì cô lại không nói ra được.
Diệp Mặc dọn dẹp lại phòng một chút, sau đó tắm rửa, dùng thần thức quét ra ngoài lại phát hiện Lạc Huyên vẫn chưa rời khỏi, ngồi ngẩn người trong phòng khách của hắn.
Diệp Mặc bất đắc dĩ, giả bộ la hét. Tiếng động làm cho Lạc Huyên chú ý, nhanh chóng đẩy cửa vào phòng hắn, chợt nhìn hắn đang nằm ở giữa phòng, căn dương vật chĩa thẳng lên trời đã đỏ chót, cứng ngắc như trụ trời. Lạc Huyên đỏ mặt nhưng vì lo lắng vẫn bước tới, nhìn Diệp Mặc dò hỏi.
– Anh làm sao thế.
– Chỗ đó của tôi rất đau, rất khó chịu.
Lạc Huyên kinh hãi, vội kiểm tra con cặc của hắn, nén xấu hổ, cô nhanh chóng quan sát, cảm thấy kinh hãi khi kích thước của hắn quá khủng bố, dương vật đỏ hồng như than, từng đường gân xanh hiện rõ, dấu hiệu giống như muốn trướng nổ. Lạc Huyên lúng túng, đây là lần đầu cô gặp tình cảnh này, quay sang nhìn hắn hỏi.
– Anh cảm thấy thế nào rồi.
– Dương vật của tôi càng càng to ra, trướng rất đau dường như sắp nổ rồi.
Diệp Mặc vẻ mặt đau đớn, nhăn mày. Lạc Huyên hoảng loạn quơ tay.
– Như vậy phải làm sao.
Nhìn vẻ ngây thơ, lúng túng của cô, hắn hơi chần chừ không muốn lừa cô, nhưng vì Bồi Khí Đan, hắn phải diễn đến cùng.
– Nếu được cô giúp tôi một chút, có lẽ tôi sẽ cảm thấy thoải mái chút.
Lạc Huyên xấu hổ, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ cả lên, nghĩ đến lỗi tại mình, đành e thẹn gật đầu, quả quyết nói.
– Được, giúp thế nào.
Diệp Mặc sau đó chỉ dẫn cô, Lạc Huyên nghe xong, da thịt đã muốn đỏ như than nóng nhưng đã đáp ứng nên hết cách, dù sao chuyện này cũng không khiến cô mất đi danh tiết. Lạc Huyên nghe theo hắn, hai tay nắm lấy dương vật xoa nắm, giúp hắn vuốt trụ, do dự một chút, hé mở miệng thơm nhả nước bọt lên đầu rùa giúp nó bôi trơn.
Lần đầu chạm vào vật của nam nhân, Lạc Huyên không hiểu sao toàn thân thể khô nóng, có cảm giác bài xích, nhưng kìm nén cầm lấy con cặc nóng hổi vuốt ve, bàn tay trượt lên xuống trên dương vật, lòng bàn tay xoa xoa đầu rùa, cổ tay di động lên xuống liên tục.
Thấy hắn không chỉ không dịu xuống, mà còn cứng hơn, cô đành phải tiếp tục gia tăng kích thích, bàn tay cầm lấy hai hòn dái của hắn xoa nắn, bóp nhẹ, mát xa kích thích.
– Anh thấy thoải mái chứ.
– Vẫn chưa, có thể dùng lưỡi của cô liếm chứ…
Diệp Mặc nhíu mày, hắn phải kìm nén không dễ bị xuất tinh, tránh lãng phí cơ hội, Lạc Huyên chần chừ, cảm thấy liếm chỗ đó của nam nhân thật không thể chấp nhận, nhưng trong lòng cô bị tội lỗi giày vò, còn có tâm tính khá đơn thuần, thiện lương, cuối cùng cũng gật đầu, nén cảm giác không thoải mái lè lưỡi liếm lấy đầu rùa của hắn.
– Ừm… thoải mái lắm… tiếp tục…
– Như vậy sao…
Lạc Huyên một tay cầm trứng, một tay vuốt trụ, khuôn mặt xinh đẹp ghé sát háng hắn thổ ra cái lưỡi đỏ thơm tho liếm láp lấy dương vật, động tác vụng về như liếm kem, từ từ từng chút cô cũng thích ứng mà rê lưỡi đi khắp con cặc hắn. Diệp Mặc sướng tê tái, hiện giờ cũng không còn nghĩ nhiều nhìn cô nói.
– Dùng miệng ngậm nó đi…
– Tôi không…
Lạc Huyên định nói gì nhưng chưa kịp để cô nói xong, hắn đã đè đầu cô xuống đem đầu rùa chen vào trong miệng nhỏ của cô, Lạc Huyên chỉ biết nhận mệnh, cũng không dám làm hắn bị thương tùy ý để Diệp Mặc địt miệng của mình.
– Khục… ục… ục… đau… ưm… khục… khục…
Lạc Huyên đầu chôn vào háng hắn, hai tay bám víu đùi hắn, miệng nhỏ bị lấp đầy, đỉnh quy đầu chọc vào tận cổ họng làm cho cô có chút đau đớn, may mắn cô là người luyện võ nên sức chịu đựng hơn người thường, dù bị hắn địt mồm thô bạo nhưng vẫn có thể chịu được.
– Ráng chút… tôi sắp ra rồi…
Lạc Huyên nghe hắn nói, biết việc này sắp kết thúc, cũng thả lỏng, Diệp Mặc nửa nằm trên sàn, nhìn Lạc Huyên chôn mặt giữa hai chân nuốt lấy con cặc hắn trong miệng, vô cùng thỏa mãn, hai tay hắn giữ chặt đầu cô đem nhấn xuống một chút đem con cặc dài đến 27cm chui vào miệng cô, thần kỳ là Lạc Huyên có thể nuốt hết vào miệng.
– Tôi ra…
Diệp Mặc cảm thấy địt mồm Lạc Huyên không khác nào một cái lồn thực sự, càng thoải mái hơn, hắn sau đó gồng mình, bắn tinh dịch trực tiếp phun thẳng vào bụng cô, Lạc Huyên không còn cách nào đánh nuốt xuống. Sau đó hắn mới đem đẩy đầu cô ra, dương vật đã rút đi đi độ dài nhưng vẫn còn cứng rắn, Lạc Huyên được thả ra liền ho sặc sụa, nước bọt chảy từ khóe miệng đọng thành vũng rơi trên sàn.
– Khụ… khụ… Anh… suýt làm tôi chết ngạt…
Lạc Huyên tức giận trừng mắt nhìn hắn, cô còn cảm giác trong miệng vị tinh dịch mặn mặn còn trong miệng, dù không muốn nhưng cổ họng khô khốc làm cô phải nuốt xuống, lau lau khóe miệng dính chút nước bọt lẫn tinh dịch, ánh mắt nhìn hắn không còn chút ân hận, nói.
– Như vậy được rồi chứ.
– Cô nhìn xem.
Diệp Mặc nhún vai, chỉ tay vào dương vật còn ngẩng cao đầu khiến Lạc Huyên sợ hãi.
– Anh làm sao còn cứng…
– Tôi làm sao biết, cái này phải hỏi cô…
Diệp Mặc nhíu mày, đáp, Lạc Huyên nghẹn họng, hận bản thân lúc trước, sau một hồi liền đối diện mặt hắn, hỏi.
– Như vậy, tôi còn phải giúp anh sao.
– Dĩ nhiên, bản thân tôi đâu thể nào tự giải quyết được.
Lạc Huyên choáng váng suýt ngất, nhưng cũng không có tư cách nói gì, ngậm ngùi cầm lấy con cặc của hắn, hai mắt ửng hồng đáng thương nói.
– Có thể nhẹ nhàng được không, lúc nãy anh làm cổ họng tôi đau lắm…
– Được, có lẽ lần này không dữ dội như lần trước, cô đến đây…
Nói xong, Diệp Mặc đi đến ghế ngồi xuống, bảo Lạc Huyên cởi đồ, nhưng mỹ nữ sống chết không chịu, dù sao cô cũng không muốn giống sư tỷ Lạc Phi của mình, mất đi trinh bạch. Sau cùng, dưới thỏa thuận, Lạc Huyên cởi trần nửa phía trên, để lộ cặp ngực non nớt hồng đào, cỡ C cup, hai núm hồng màu hoa sen, da thịt trắng nõn như tắm sữa.
Diệp Mặc phải thừa nhận cô bé này quả thật rất xinh đẹp, nếu trưởng thành thêm có thể so sánh cùng vợ hắn Ninh Khinh Tuyết. Lạc Huyên đi đến quỳ trước mặt hắn, nhìn con cặc cứng ngắc chĩa thẳng mặt mình hận nó đến nghiến răng nghiến lợi, cô đem cặp vú tròn mới chớm nở kẹp con cặc ở giữa ngực mình ma sát lên xuống, lưỡi hồng thè ra thỉnh thoảng liếm lấy đầu rùa.
– Ừm… chụt… chụt… ân…
Lạc Huyên hé miệng ngậm lấy quy đầu, ngực cọ xát liên tục, lần này cô chủ động hơn, do có kinh nghiệm cũng như không muốn lại bị hắn địt mồm như lúc này mà động tác phối hợp hơn hẳn. Diệp Mặc lần này mặc cô hành động, ngã người ra sau ghế tận hưởng, không muốn ép cô gái này đi đến đường cùng, dù sao hắn cũng có được thứ mình muốn.
Lạc Huyên bú mút chym hắn ngày càng điêu luyện, rất nhanh đã làm hắn bắn ra lần thứ hai, dù đã có chuẩn bị nhưng Lạc Huyên vẫn bị tinh dịch phủ đầy người, mái tóc đen huyền dính đầy tinh dịch trắng đục, khuôn mặt xinh xắn bị vấy bẩn. Diệp Mặc lần này giúp cô lau đi tinh dịch, cử động ôn nhu làm Lạc Huyên có chút hảo cảm. Ánh mắt cô nhìn xuống thấy dương vật hắn vẫn cứng, lo lắng hỏi.
– Cái kia của anh… vẫn…
– Không sao… tôi đã không còn thấy đau nữa… tạm thời có thể ổn rồi…
Diệp Mặc không dám làm quá, sợ Lạc Huyên nhớ đến chuyện Hồi Khí Hoàn, vội vàng ngắt lời, mục đích để cô bj cho hắn như vậy chính là muốn đánh trống lảng, đừng để cô nhớ đến Hồi Khí Hoàn. Lạc Huyên nghe vậy thở ra, cô cũng không muốn tiếp tục làm việc kia, quả thật quá mất mặt, chợt bỗng nhiên cô nhớ đến vấn đề chính liền hỏi.
– Đúng rồi, tôi cũng quên hỏi anh, ban nãy lúc tôi trở về nhìn thấy anh bị thương, có phải vì thứ ở lầu trên xuống? Anh đợi chút, tôi đi xem xem.
Lạc Huyên nói xong, không đợi Diệp Mặc trả lời liền vội vội vàng mà chạy ra ngoài.
Thần thức của Diệp Mặc lập tức đi theo cô, lại phát hiện không ngờ từ ban công lầu chín, hôm nay cô không ngờ không sợ hãi, đúng là kỳ lạ. Tuy nhiên sau khi Lạc Huyên tới lầu chín, lập tức tỉ mỉ xem xét một lượt, cuối cùng ánh mắt của cô rơi trên dấu chân trên mặt đất.
Có một hàng dấu chân là hôm trước cô để lại, nhưng bên cạnh dấu chân của cô lại nhìn thấy một chuỗi dấu chân nữa, cũng là dấu chân của phụ nữ, tuy nhiên dấu chân đó chỉ đến bên cửa sổ là không thấy nữa. Khiến cô ngạc nhiên chính là, bên cạnh hai hàng dấu chân còn có một dấu chân nữa, chỉ là dấu chân này to hơn rất nhiều, hơn nữa lại xuất hiện đột ngột. Bởi vì xung quanh dấu chân này không có bất cứ dấu chân nào, nói đúng ra dấu chân này đột ngột xuất hiện.
Diệp Mặc nhìn chằm chằm sắc mặt không ngừng biến ảo của Lạc Huyên, trong lòng thầm khen cô cẩn thận. Tuy kinh nghiệm của cô vẫn ít đến đáng thương, nhưng cô lại rất cẩn thận.
Vết chân này đương nhiên là do Diệp Mặc để lại, hắn quên mất xóa đi, chỉ có điều sau khi hắn để lại vết chân thì liền lập tức bay vọt lên ban công tầng mười, vì thể dấu chân này nhìn có vẻ rất đột ngột.
Diệp Mặc vốn cho rằng Lạc Huyên còn muốn lên lầu kiểm tra, không ngờ sau khi cô xem cái vết chân thừa ra này xong liền quay người ra ban công. Lại xuống phòng Diệp Mặc.
– Cô còn quay lại làm gì?
Điều Diệp Mặc sợ nhất bây giờ là đối diện với Lạc Huyên, ngàn vạn lần cô đừng hỏi hắn Hồi Khí Hoàn nha, thứ này có tác dụng lớn với hắn.
Lạc Huyên đứng trước Diệp Mặc, nhăn nhó một lúc lâu mới nói:
– Cái kia, Mạc Ảnh, vừa nãy tôi…
– Ôi trời, cô nhìn xem. Con cặc của tôi vẫn cứng ngắc, hay là cô giúp tôi thêm lần nữa. Mặc dù lần này tôi có thể tự xử nhưng nếu cô giúp thì…
Nghe hắn nói vậy, Lạc Huyên đỏ mặt, tức giận lườm hắn một cái, mau chóng chạy ra khỏi phòng, để lại tiếng nói.
– Thế thì anh tự xử đi… lưu manh…
…
Còn tiếp…