Phần 94
Ngày 27/07/2009
Sáng nay anh đưa ra nàng và con ra xe về lại Cần Thơ mà nàng nửa vui nửa buồn sau chuyến đi. Đúng là 3 ngày nay hạnh phúc thật, nàng và anh như tìm lại những ngày mới quen nhau và yêu nhau. Cái gì cũng hớn hở, cái gì cũng mặn nồng. Còn con bé nữa, nó vui vì anh dắt nó đi đám cưới, ồn ào, náo nhiệt, nó được mặc đồ đẹp nữa. Rồi anh mua cho nàng trái tim vỏ ốc và band đô cài tóc làm nàng cảm động, 3 năm rồi 2 vợ chồng lu bu lo cơm áo gạo tiền mà anh bạc mặt, nên hết vẻ lãng mạn ban đầu.
Thấy con vui vẻ cầm túi võ ốc, đồ chơi mà anh mua cho nó, nàng thấy thương nó quá, nó thương ba nó lắm. Ở nhà mà ai nói xấu ba nó là nó bênh chằm chập, có khi nó lấy cây đánh ngườ ta nếu nàng không can thiệp.
Nhưng xen trong cái vui có cái buồn, nàng nhớ lại cái đêm đầu tiên lên, tối đó gia đình đi đám cưới về. Khuya thức dậy nàng không ngủ được, sực nhớ ra, nàng soạn đồ anh ra để mai bỏ giặt ủ. Nàng lấy bóp, dt, thuốc lá anh để trong túi quần tây ra thì thấy dt anh tắt máy. Nàng mở lên để có gì người ta còn gọi được cho anh, thì chút sau dt anh rung lên
Nàng thấy có 1 SMS “anh cu bự ngủ chưa, em nhớ cu anh quá không ngủ được nè”, nàng nhớ lúc đó nàng giận run lên, nàng tính kêu anh dậy chất vấn, nhưng nhớ ra đang nửa đêm, rồi nhìn con nó ngủ nữa, nàng cố kềm nén cơn giận lại, nhưng nàng không ngủ được nữa, nàng ngồi khóc, tủi thân cho minh. Chút sau chừng 3h – 4h sáng gì đó, anh dậy, thấy nàng ngồi khóc, anh hỏi thì nàng chỉ cái dt cho anh đọc
Anh đọc xong thì anh nhíu mày, rồi anh nói nàng chắc con nhỏ nào nó nhắn tin lộn, chứ anh yêu em và con, em hiểu mà. Nàng biết có gì đó không bình thường, vì sao anh tắt máy, anh nói do tối rồi là anh tắt vì em lên đây rồi, còn ai gọi khuya nữa đâu. Nàng nhớ lại cái quần lót kia, rồi cái tin nhắn này nữa, mà thôi, tạm tin anh vậy, nhìn sự hạnh phúc của anh khi gặp mẹ con nàng, nhìn con bé vui vẻ, nàng tạm gác qua một bên vậy, nhưng trong lòng nàng, niềm hạnh phúc của chuyến đi này đã gợn đi. Người nhắn tin đó 1 là lầm, hai là… Cực kỳ quen thuộc với anh.
Nhưng thói đời, trời chịu đất mà đất chưa chịu trời, qua hôm nay, sáng nay nàng ngủ dậy thì có cuộc gọi nào từ số máy lạ hoắc, kiểu sim 11 số, gọi cho nàng, giọng con gái, nói nàng nhắc anh Hùng đem xe trả cho AN dùm, rồi cúp máy. Nội dung thì không có gì, nhưng cái có gì là ai mà biết số dt của nàng trong số bạn anh, mà lại là con gái, như vậy phải thân với anh, mới có quyền cầm dt của anh mà lấy số dt của nàng.
Nàng hỏi thì thấy anh ngẩn ra suy nghĩ, rồi anh nói đúng là anh có mượn xe của một người bạn tên An, chuyện này thì anh có nói nàng nghe hôm đi đám cưới, rồi anh nói là do anh có cho An số dt của nàng, vì anh nghỉ làm 3 ngày để đưa mẹ con nàng đi chơi nên không muốn nghe dt làm ăn, nên anh cho An số dt nàng, để có gì khẩn cấp thì An gọi, anh nói có lý, nên nàng không chất vấn nữa. Nhưng nàng ghép 3 sự việc, quần lót – tin nhắn cu bự – cuộc gọi đòi xe, nàng thấy nó không bình thường chút nào. Nhưng làm căng ra thì chưa đủ bằng chứng để nàng chất vấn anh, với lại giờ nàng và anh đang hâm nóng tình cảm lại, nàng cũng muốn quên đi, để anh đỡ căng thẳng. Lúc này anh gửi về cho nàng tiền bạc thoải mái thật, nhưng làm việc nhiều nên anh ốm đi, rôi tay gãy nữa, vì vậy nàng tạm ghim lại đó, để coi sao, nàng tạm bỏ qua nhưng nàng theo dõi tiếp, nàng đâu phải đứa con gái quê khờ dại.
Con bé lấy bọc vỏ ốc ra ngồi chơi, thấy niềm vui của nó, nàng quyết tâm, tạm không làm tới, để đó coi sao
Tý sau thì thấy xe gần tới nhà, nàng ẳm con xuống xe, rồi bốc máy alo cho anh “ em và con tới nhà rồi, anh yên tâm nhé”
Đưa mẹ con nàng ra xe, chờ xe lăn bánh rồi, gã dt cho Bình và Lành ra lấy xe, thằng Lành đem xe qua trả cho An xong, Bình chở gã về tổng bộ, sáng này họp tứ trụ, để gút kế hoạch ở X
Con Linh thấy gã lên tổng bộ, nó mừng lắm, kéo gã ra góc sân, nó kể cho gã nghe mấy bữa nay nó và con tối nào ngủ cũng nhắc về gã, kể gã nghe hôm kia nó đi gặp Tám thế nào, gã xoa đầu khen nó rồi bảo nó làm cho gã ly café, xong gã bưng ra cái bàn đá ngồi đợi anh 4. Gã biết tụi nó thích gã, cái kiểu tình cảm vui vẻ của con nít, chưa… Rắc rối, từ từ tính, mình mệt mỏi với con Hương này lắm rồi.
Dư âm 3 ngày vui vẻ với vợ con vẫn còn ngây ngất trong lòng gã, nên hồi sáng tiễn mẹ con nàng về, mà gã quyến luyến quá.
Rồi dẹp mẹ con nàng qua một bên, gã nhớ lại mấy cái tin nhắn và số dt báo hại đó, dù số là số sim rác, nhưng chắc chắn là Hương chứ khong ai khác, gã tin Hạnh, cô không làm chuyện nhảm nhí đó, còn An với Hồng tụi nó không dám giỡn mặt vậy, hai đứa nó coi gã như đại ca, nó không dám.
Con Hương này, kỳ này phải trị nó một mẻ thẳng tay, không thì nó làm khổ Ngọc hoài, lúc này nhìn Ngọc ốm yếu xanh xao, gã thương nàng lắm, gã hiểu nội tâm nàng cũng đau khổ thế nào khi vợ chồng mà người nơi này, người nơi nọ. Gã biết kỳ này Ngọc nói thật, ráng chờ ba mẹ nàng về rồi nàng theo gã. Hồ sơ án ba mẹ nàng, chừng 2 – 3 năm, không lâu.
Chiều nay về xữ tội con điên đó mới được. Gã không ghét Hương, không giận, thậm chí còn yêu cô nữa, nhưng sai là phải xử, .
Gã nhấc máy gọi cho Hạnh, đang làm việc, nghe giọng gã, Hạnh muốn khóc, em nhớ anh lắm anh biết không, tối nay anh đừng về bên nhà em, anh qua khách sạn nhà thờ đi, em đi làm về thuê phòng ở đó, em có việc gặp anh chút.
Gã cúp máy, vụ gì vậy, Hạnh không về nhà, kêu gã qua khách sạn kỷ niệm làm gì ta, ok, qua thì qua, tiên nữ thuê sẵn khách sạn, ta không đến hóa ra ta sợ khó mà lui sao, rồi sau này mỹ nhân thiên hạ coi ta ra gì, gã cười ha hả rồi trở lại là mình, vậy con Hương để đó, từ từ gặp, vội gì, với lại, .. Xử nó thế nào, cũng không biết nữa, thương nó nhiều mà bực nó quá trời rồi.
Mỉm cười gian xảo, gã soạn một SMS cho Hạnh, rồi tưởng tượng…
Hạnh đang chép sổ nợ xấu thì thấy SMS cũa gã, cô nhíu mày, mới alo xong mà, nhắn tin gì nữa, mở ra cô đọc rồi cô đỏ mặt lên, con điên kia nó gọi là thằng dâm dục cũng phải, SMS ghi, “thuê phòng xong rồi cô giáo tắm rửa thơm tho trần truồng đợi học trò nhé”.
Thấy anh 4, lão nhị, lão tam chạy xe hơi vô, gã dẹp bộ mặt dâm dục đi, lấy lại cái vẻ trịnh trọng cũa lão tứ.
Nghe anh 4 nói họp kín, gã alo cho con Linh vô chuẩn bị phòng xông, hôm nay gã cũng muốn massage thật, mấy hôm nay nàng và gã hâm nóng tình chồng vợ và… Tình dục dữ quá, rồi con bé nó bắt gã làm trâu ngựa cho nó leo lên phi nữa, rồi chơi vỏ ốc với nó, không chút nào nghỉ ngơi được, ban ngày thì làm trâu ngựa cho nó leo lưng cưởi, ban đêm thì má nó leo lên… Cu cưỡi, gân cốt gã mục hết con mẹ nó rồi, rồi 1 ngày lê lết trong Suối Tiên cho con bé đi chơi nữa.
4 Tay an vị xong, anh 4 lên tiếng
– Mấy hôm nay lão tứ nghỉ xà hơi, anh thì không nói, còn lão nhị và lão tam, chú nói ra kế hoạch ở X, để anh em biết, hôm nay chú mà không công khai, coi chừng lão nhị chém chú, còn lão tam cuối tháng không phát lương đó
3 Tay cười ha hả sau cú pha trò cũa anh 4
Thực ra lão nhị và lão tam bực gã là có, nhưng như anh em trong nhà bực nhau vì lo cho nhau thôi
Gã trình bày ra hết bàn cờ cho hai lão thấy, xong gã ngồi im chờ 2 lão thấm cái đã
Tý sau lão nhị gật đầu, vậy được, giờ mày phân công đi, để tao với lão tam chuẩn bị
Gã đọc ra. : 2 Cây hàng nóng hãm thanh, 4 thằng lính trong tổ đặc biệt của lão nhị, 3 thằng làm CSGT hôm bữa, máy khoan bê tông, 1 xe container, 1 xe tải 3, 5 tấn, 2 thằng tài xế, 2 chiếc xe 7 chỗ hóa trang y như xe taxi của 2 hãng lớn dưới X, 1 xe toyota.
Đợi 2 lão ghi xong, gã nói bữa đó sẽ như thế… Như vậy…, Nhưng chi tiết thời gian thì chưa biết, bữa đó mới biết
Rồi lão nhị lấy ra 1 cái bản đồ của Tp X, anh 4 và 3 tay chụm vô chỉ trỏ, 1 hồi anh tư lấy viết đỏ khoang tròn, ở đây, chỉ có ở đây thích hợp thôi.
Đợi 3 tay đi ra ngoài, gã lên lầu massage thì thấy 2 con bé đã đợi sẵn
4 Cái bàn tay nhỏ nhắn làm từng khớp xương gã dãn ra, đã thiệt, mai mốt đi đâu đem 2 con bé này theo mới được, tụi nó giờ thương gã nên làm có nghề hơn bữa trước.
Tý sau con Mai nó luồn tay vô háng gã thì gã nhìn nó cười lắc đầu, 3 ngày nay anh… Kiệt quệ rồi
2 Con bé cười hí hí rồi đi ra tắt đèn cho gã nghỉ ngơi
Nằm lim dim nghe tiếng Như Quỳnh hát văng vẳng”… Cho dù dâu biển chia phôi, chiều nao nhìn áng mây trôi, người ơi còn nhớ nhung này, tôi yêu nguời… Còn hơn yêu tôi” gã lại nhớ nàng, rồi mấy đứa con gái, phải, gã yêu… Tụi nó còn hơn gả yêu bản thân mình…
Lộc đen ngồi đọc những thông tin của thằng Bảo báo về rồi cười nhạt, Lão Bạc này khôn lỏi qua, muốn lão cầm chân già 4 trên nay để lão thịt già 4 và 3 tay cận thần ở dưới đó ah, cầm thì cầm, nhưng mà mình cầm vì mình, chứ không vì lão Bạc, ai vì môt cái xác sắp chết bao giờ
Lão biết già 4 còn có con bài nào đó ẩn núp trong ván nghị hòa với lão Bạc, chứ Lộc đen không tin 1 tay cũng ghê gớm như mình, âm thầm ngồi trong bóng tối vươn bàn tay ra thâu tóm giang hồ, đã sống qua nhiều cuộc đàn áp của pháp luật mà vẫn còn sống… Và mạnh thêm, mà ngu vậy, cũng như Lộc đen không tin cái vụ Thái Sơn ngẫu nhiên. Ngay như thời Năm Cam còn sống và hùng mạnh, mà Năm Cam còn chưa thâu tóm hết được mấy cái quán nhậu, ăn chơi đàn đúm nhảy nhót khắp Sài Gòn mà, thì già 4 đâu phải dễ chơi dễ thịt như vậy. Đúng, Năm Cam ghê gớm, nhưng đó là so với những người dân đen, những thằng xăm trổ vằn vện để khoe mẽ ta đây là giang hồ, chứ với những tay như Lộc đen, già 4, thì Năm Cam cũng chỉ là 1 băng côn đồ đâm thuê chém mướn mà thôi, có việc gì là làm ầm ầm ào ào, không biết nhìn trước ngó sau, chỉ vì một thằng thượng sĩ nó pha đèn xe máy vô mắt 1 thằng lính trong băng Năm Cam lúc ăn nhậu mà chém người ta chết, thì Năm Cam chết là phải rồi, chưa kể những vụ làm… Công khai lộ liễu khác như bắn chết Dung Hà ngoài phố trước bàn dân thiên hạ, rồi nửa đêm 30 tết cho lính xách AK ra bắn đón giao thừa, đúng là 1 đám kiêu binh, sơn đông mãi võ.
Dòng hồi ức của Lộc đen về Năm Cam làm lão nhớ tới 1 tay khác, Thành Chân, 1 tay giang hồ đất Bắc mà trong đám giang hồ đất Bắc cùng thời gọi là quan văn, sống nghĩa hiệp với anh em, ra tay là tàn độc, lạnh lùng, kín kẽ, sống giang hồ gần 22 năm mà pháp luật không sờ gáy được, giờ hình như vi vu bên châu âu thì phải, đã rút ra khỏi cái lộn xộn của Năm Cam, Dung Hà, vì cái tài chính trị sâu xa của Thành Chân thì nhìn thấy được kết cục của 2 người đó. Lộc đen nhớ lại buổi chia tay Thành Chân, nhậu lần cuối mấy anh em tâm sự xong, rồi lão về bắt tay vào cải tạo hệ thống của mình, và dần dần xây dựng mình thành 1 doanh nhân có tâm, có tầm, thậm chí sắp ứng cử vào… Hội Đồng Nhân Dân thành phố này. Lúc đó lão mời Thành Chân về làm cố vấn cho mình mà không được, năm đó Lộc tiếc lắm.
Lộc lấy hồ sơ bên vụ Thái Sơn mà mấy thằng cảnh sát điều tra bên công an SG đưa y, y lại phảng phất cái kiểu của Thành Chân năm xưa, tụi điều tra tuy chưa kết luận điều tra, nhưng nhân chứng vật chứng không có, động cơ gây án là giết bịt đầu mối, phi tang hồ sơ chứng cứ, thì điều tra bằng cái gì.
Lộc lấy tiếp hồ sơ về băng lão già 4 mà mấy hôm nay đàn em thu thập về, trong đó nổi lên vụ bắt cóc thằng Hồi, rồi vụ sắp xếp ổn định nội tình, thu xếp quân lính mà mấy thằng cốt cán trong băng đó đang làm trong phạm vi địa bàn mình, rồi vụ Thái Sơn, Lộc đen bắt đầu nhận ra trong băng lão già 4 đã xuất hiện 1 tay quan văn như Thành Chân năm nào, nhưng hơn Thành Chân ở chỗ nó còn có sự tin cậy của già 4 và quân già 4, đông đúc, mạnh mẽ, làm hậu thuẫn, cái đó mới là cái đáng sợ. Nhưng mà, bức tường kín đến đâu, cũng có khe hở cho gió luồn vào
Trong hồ sơ còn ghi là 3 năm nữa là già 4 sẽ rữa tay gác kiếm, sẽ để cho 1 trong 2 thằng con già 4 kế thừa, như vậy dĩ nhiên sẽ có tranh chấp nội bộ là cái chắc, đó chính là khe hở bức tường mà một tay lọc lõi như Lộc đen dĩ nhiên thấy.
Nhấc máy gọi cho thằng trợ lý, mày thu thập thông tin về cái thằng trong tấm hình, thì nhân tiện thu thập luôn tin tức về 2 đứa con già 4 luôn nhé.
Rồi Lộc dt cho thằng Bảo, kêu nó gom mấy thằng lính chiến đang nằm ở các đội đào đường, thi công đưa về SG, mình không vì lão Bạc mà cầm chân già 4, mà là mình cần cầm chân lão trong khi chờ nhìn thấu được khe hở bức tường.
Lộc Dt tiếp cho tay Trưởng phòng kiểm sát án trị an của viện kiểm sát thành phố, để xem bên đó có gì hay liên quan đến già 4 và băng của lão không?.
Hương ngồi làm việc ở công ty, mấy hôm nay đi ra ngoài nhiều nên giờ giấy tờ dồn đống ghê quá. Nhưng hôm nay cô không thấy mệt, vì sáng nay anh Duy gọi cô vào, báo lô hàng tàu lời 20% thì trừ chi phí cho vụ xử Thái Sơn, còn lại anh và bên cô chia 4 – 6, anh bỏ vốn nên lấy 4 phần, còn lại 6 phần thì cho bên cô và bên Tuấn
Duy biết có 1 thế lực sau lưng Hương, nhưng anh là tay làm ăn lọc lõi, anh không cần hỏi, khi nào cần mình biết thì họ sẽ cho mình biết, còn lại mình cứ sống cho đẹp, sẽ còn nhiều cái hay nữa. Hỏi làm gì, lu bu thêm
Hương alo cho Tuấn rồi báo Tuấn cô chia cho nó 1 phần, nó vui, cười ha hả cám ơn cô
Cô alo cho lão tam, bảo lão bên tổng bộ có 2 phần, lão tam cám ơn cô, chúc cô vui rồi cúp máy. Lão đang ngồi với anh 4, nên lão nói anh 4 nghe luôn, anh 4 nói con Hương này được, thằng lão tứ biết nhìn người
Xong, còn lại 3 phần, cô và lão tứ 2 phần, còn 1 phần chia cho đám thằng Bình và Lành nữa chứ, cơm ngon mổi người một miếng, mình ăn hết đâu được. Mai ra rút tiền mặt rồi chở gã đi lên thằng Lành mà phát thưởng cho tụi nó. Nghe cô dt dặn trước, Lành mừng lắm, nó bảo mai sẽ tụ tập 14 thằng kia đón cô và gã.
Cô alo cho thằng Dũng, hỏi nó xem mấy ngày này có tin tức gì chưa, thì nó bão theo lịch thì mai Hùng ghé, để coi có làm được không, cô nhắc lại cho nó là việc sẽ nguy hiểm, nhưng thành công thì thưởng xứng đáng, nó cười nhỏ nhẹ, em biết mà chị. Cúp máy, cô mong nó làm được, nó làm tốt thì ngon, quyền lợi đi đôi với nghĩa vụ mà.
Xong cô gọi cho gã, và cô mừng lắm khi gã nghe máy, xong gã nói cô có gì sáng mai gặp, cô kêu gã tối nay về nhà đi, gã bảo bận, cô chửi gã anh khốn kiếp lắm, gã cười hề hề, hỏi bộ em nứng lồn Lắm hay sao mà kêu anh về nhà hoài vậy. Ghét quá cô cúp máy luôn
Cô muốn gặp gã, để xem coi 2 trái bom cô quăng vô dt gã và Ngọc nổ chưa, có văng miểng không. Rồi cô nhớ lại lời đùa của gã, đúng là… Chỉ có thằng dâm dục như gã mới hiểu cô. Gần 1 tuần nay gã bỏ bê cô, đúng là cô ham muốn lắm, có đêm cô ngủ nằm mơ thấy mình làm tình với mấy thằng đàn ông nữa, sáng dậy ướt đẫm quần lót. Nhớ lại giọng gã cười hề hề bỉ ổi hồi nãy, tự nhiên háng cô bắt đầu giật giật. Khẽ thò tay trái vào quần lót, cô xoa nhè nhẹ bên ngoài bướm cho nó dịu bớt. Mai gặp gã rồi, thế nào cũng lao vào nhau, ráng chịu vậy, . Rồi cô bật cười, hôm nay sao mình hư như con nhỏ thư ký trong phim nhỉ, thủ dâm trong văn phòng nữa chứ, may mà cô tuy chưa có phòng riêng, nhưng cô ở vị trí thư ký điều hành, nên khu làm việc cũng độc lập, kín đáo riêng tư chút.
Đi vô toilet rửa cho hết sự ẩm ướt, cô quay ra tập trung xử lý nốt đống báo cáo bán hàng cuối tháng cho công ty
Cúp máy của Hương xong, gã biết vì sao Hương cúp máy khi gã trêu cô, gã biết cô nứng lồn Chứ, bản năng tình dục mạnh mẽ, rồi bị gã bắt cho nhịn cả tuần nay thì Hương ghiền lên là phải rồi, mà gã cho cô nhịn là phải, con này lì lắm, không trị nó không được, nhưng hồi nãy gã không gây với cô qua dt, vì gã cũng yêu cô lắm, thương nhau lắm cắn nhau đau mà
Gã lim dim nằm nghỉ tiếp thì có dt…. Thu Yến gọi, gã nhíu mày, không hiểu người đẹp có gì mà kiếm mình ta, rồi đang nằm trần truồng trong cái phòng massage, nghe giọng Thu Yến thỏ thẻ hẹn tý đi café, nhớ lại cái hôm ngắm cô trần truồng khi sướng khoái, gã cũng nứng… C lên luôn. Gã hẹn Yến 40 phút về At chuồn gặp, ở đó yên tĩnh.
Gã ra khu thay đồ rồi kêu thằng Bình chở gã đi xuống khu Tân Bình lại, lúc này chiến tranh căng thẳng, anh 4 xách thằng Bình và 8 thằng lính thường trực về nhà nghĩ để nó bảo vệ. Trong băng, võ nghệ của Bình chỉ thua lão nhị, và nó trung thành cẩn thận, nên ai cũng thích. Nhất là tính nó kín miệng như lão nhị nên chơi vơi nó yên tâm.
Gã uống cafe hết 1 ly rồi mà Yến chưa đến nữa, đúng là… Bệnh ngôi sao, tý nữa cho biết tay
Rồi người đẹp cũng đi vào, hôm nay ngôi sao mặc quần jean áo thun đơn giản, không trang điểm, đeo kiếng đen to bản nữa chứ, nhìn ngộ ngộ, cũng 3 năm rồi không gặp Yến, từ ngày gã về Cần Thơ, rồi mới gặp lại hôm tiếp khách.
Gã thót tim khi Yến ngồi bên ghế gã, hai đứa gần sát đến nỗi hai cái đùi còn 5 cm nữa là chạm nhau
Hít một hơi mùi nước hoa channel của Yến, gã thấy mình suýt bay bổng lên trời.
– Xin lỗi anh, Yến đến trễ, kẹt xe quá, may là Yến đi xe máy nên còn luồn lách được, không thì chắc 21h tối mới tới.
– Không sao, em đến trễ bao lâu cũng được, anh sẽ ngồi đây đợi em, nãy giờ đợi em cũng mệt thiệt, mà hít một hơi… Nước hoa của em thì hết mệt rồi.
– Yến che miệng cười hi hi, anh lúc nào cũng thế, 3 năm rồi đi đâu mà mất biệt vậy?
– Ah, đi về Cần Thơ, đi theo tiếng gọi của… Con chim
– Ngộ, người ta đi theo trái tim, còn anh đi theo tiếng gọi con chim, Yến cười há há, anh Hùng bao giờ mới hết làm em cười khi gặp anh đây
– Khi nào anh làm chồng em, là em gặp anh là mình gây lộn, là hết cười chứ gì
Yến đánh vai gã chan chat, gớm, làm như ông có giá vậy, cái mặt anh vầy, lúc nào cũng bơ bơ, đi đóng phim được đó
– Thôi, khi nào em đóng phim sex thì kêu anh, chứ phim thường anh không đóng, đời anh còn hơn gay cấn hơn phim nữa, đóng làm gì cho mệt.
Gã và Yến là vậy đó, 3 năm rồi không thay đổi, suồng sã, thân mật, nhưng cũng… Chả có gì.
Đợi Yến uống cam vắt xong, sao, kiếm anh có việc gì không, đừng nói nhớ anh nha
– Nhớ anh mà, nhớ anh… Là luật sư nên kiếm anh.
– Yến nói đi, có gì làm cho em mà không tốn tiền là anh làm liền.
– Yến lại đánh gã bôm bốp, tưởng anh hùng lắm, hóa ra không tốn tiền mới làm, em tính yêu anh mà anh keo kiệt quá, nên thôi
Im lặng mân mê cái ống hút nước cam chút, Yến nói tiếp
– Thằng em của em ở quê nó…. Hiếp dâm con bé kia, giờ người ta muốn thưa kiện, hôm bữa xin số dt của anh cũng là vì vụ này, giờ mới rảnh cầu cứu anh.
Con bé mấy tuổi rồi, gã lấy giấy viết ra
– 17, Hàng xóm, sát vách.
– Nó làm thành công chưa
– Nghe nó nói là rồi, em cũng chưa rõ, hôm rồi nó làm xong thì nó alo em, rồi sáng nay ba mẹ con nhỏ đó qua nhà, đòi thưa kiện.
– Mình nó hay còn… Tập thể
– Nó nói mình nó, chứ tập thể chắc giờ nó tiêu rồi.
– Ngưng chút Yến nói tiếp, anh coi có cách nào làm cho êm được không, để vụ này lùm xùm lên, thằng em chịu tội thì không nói, mà báo chí chĩa vô gia đình em, rồi em nữa, mỏi mệt lắm
Yến nói xong chờ gã.
Gã đốt thuốc suy nghĩ, gã hiểu cái khổ tâm của Yến, người trong thế giới mà thiên hạ kêu là Show biz, còn gã thì gọi là Show… Bitches
Cái thế giới show bitches là cái thế giới tào lao nhảm nhí nhất Việt Nam trong các ngành nghề hiện nay ở xã hội. Trừ ra một số cô chú nghệ sĩ ngày xưa, thời thập niên 90 trở về trước, và một số ít con người trẻ thế hệ sau có tâm có tầm làm nghệ thuật để mang lại cái hay, cái đẹp của văn hóa nghệ thuật cho công chúng, còn lại là 1 lũ 1 lĩ những đứa chân dài óc ngắn, chúng nó mang tiếng hoạt động nghệ thuật mà thực ra là phá hoại nghệ thuật, làm ra những bộ phim, sáng tác và hát những bài hát không đóng góp được tí gì vào cái gọi là nghệ thuật để cải tạo, thăng hoa tâm hồn người ta cả, để hướng con người vào cái chân thiện mĩ của tâm hồn cả. Phim thì đa số là 20 tuổi làm tổng giám đốc, đi xe hơi ở nhà lầu, nói chuyện là hàng chục tỷ, coi cứ như chuyện trên cung trăng ấy. Kịch thì làm những vở hài kịch vô duyên, đem cái mập, cái ngọng, cái ngôn ngữ địa phương người ta ra cười cợt, không thì là những lời thoại nhố nhăng lố bịch như trai giả gái, gay… Còn cái đám ca hát thì hát thì ít mà nhảy nhót trên sân khấu và nhảy đực ngoài đời thì nhiều, ăn mặc tô son trét phấn thì đẹp đẽ mà tâm hồn và nhân cách thì mục ruỗng. Cả 1 đám không có nhân cách và tâm hồn thì làm sao mà ca hát trình diễn để hướng tâm hồn khán giả về sự thăng hoa, về cái gốc chân thiện mỹ của con người được. Thế mà những đứa trẻ bây giờ, sản phẩm cũa một nên giáo dục tồi như con Liên, em Hạnh, cứ nhắm mắt lao vào, để hí hửng, để vênh váo với đời, để đem những đồng tiền mồ hôi nước mắt của cha mẹ vất vả làm ra đi coi, đi nghe những thứ show… Bitches đó, làm giàu cho chúng nó để chúng vênh váo hơn
Rồi cái đám show… Bitches được những thằng bất tài nhưng cũng có chút khiếu viết lách tự xưng là nhà báo này nhà báo kia viết bài tung hô cho chúng nó, vì đám bất tài đó có viết được cái gì khác ra hồn, để xứng đáng với danh hiệu quyền lực thứ 4 của xã hội, nên đám này chỉ còn cách theo đóm ăn tàn, suốt ngày đi tò tò theo cái đám đó để canh chúng nó hơ vú, hở chim là chộp đưa lên để kiếm nhuận bút, rồi nghe thằng ca si này là gay, nó lắp đít thằng người mẫu nọ, con nhỏ ca sĩ kia là les xài chung cu giả vói con bé hoa khôi kia, thì tung lên, riết rồi nhờ cái đám bồi bút bất tài đó mà thiên hạ biết cái đám show… Bitches đó nó địt thơm hay địt thúi, một ngày nó ỉa bao nhiêu cục, lồn Nó có mấy sợi lông. Thật là ngán ngẫm cho 1 lũ 1 lĩ những đứa vô văn hóa mà đi làm văn hóa, đi trình diễn văn hóa, đi rao giảng văn hóa, cái lâu đài văn hóa trên cát đó, có ngày sập bởi chính những 1 lũ 1 lĩ cái đám vô văn hóa xây nên nó
Thế nên gã hiểu tâm sự Thu Yến, vụ em cô mà lũ bồi bút và cái lũ show.. Bitches nó đánh hơi được, thì cô chết với chúng nó. Chết hơn nữa là nào giờ Yến sống kín đáo, không a dua hòa nhập vào chúng nó, nên lần này có cớ là chúng nó chó sủa theo đàn, là cô mệt mỏi lớn.
Suy nghĩ cho thấu đáo các mặt khác, gã quay qua Yến
– Anh phải về quê em, nắm bắt sự việc mới giải quyết căn cơ nguồn gốc được, chứ không chỉ làm luật sư đơn thuần được.
– Em hiểu, em tin anh, chứ cũng không dám nhờ luật sư khác, lớ quớ nó xì tin cho báo chí, thế là có khi tiền mất tật mang. Mà đi sớm đi anh, để lâu.. Không ổn
– Mai anh bận rồi, mốt nhé,
Ok anh, ngày mốt anh ở đâu em cho xe qua rước rồi đi luôn
Yến ra về rồi mà lỗ mũi gã còn ngây ngất mùi… Tùm lum trên người cô lưu lại
Hạnh điện thoại cho con Liên thì nghe thằng Tuân… Nghe máy
– Hạnh hã, Liên đang tắm rồi em, nó nhờ anh nghe máy dùm
Cô cúp máy, con chó khốn kiếp này.