Phần 91
Ngày 24/07/2009
Gã thức dậy khi dt gã reo lên báo thức, gã nhìn lên thì là 6h sáng, thấy sms của Ngọc nhắc là 2 mẹ con đang đi qua cầu Mỹ Thuận lúc 4h30, thấy cũng gần đến giờ xe đến bến ở Lê Hồng Phong, gã dt cho Bình vào đón, đi với Lành, để lấy xe An đi theo ra bến đón nàng, gã mượn xe An để gia đình có đi đâu thì nàng chở gã cũng được
Thấy Bình và Lành gần như đến ngay lập tức, gã ngạc nhiên, Lành nói tụi em xuống đây từ 5h, uống café ngoài kia chờ anh gọi, lâu lâu anh có việc riêng nhờ, tụi em sao chậm trể được. Gạ gật gù, thằng này được.
Ngó qua thấy Hương còn ngủ, gã lại ngồi kế bên cô, kéo mền đắp ngang ngực cô, thấy mắt cô bụp lên, hơi sưng, gã biết cô khóc nhiều tối hôm qua, gã thở dài. Rồi gã kéo mền cho An và Hồng kín đáo lại, rồi kêu thằng Lành vô dắt xe An ra
Tiếng động lịch kịch làm Hương thức dậy, nhưng cô hé mắt nằm im, gã đi đâu mà sớm vậy ta, thấy Lành và Bình, cô nghĩ chắc gã đi công việc, còn giận gã không muốn nói chuyện, cô im lặng ngủ tiếp
Thằng Bình chỡ gã, thằng Lành chạy xe An rồi vứt gã ở đấy, tụi nó chở nhau về.
Ngọc ôm con bé trong lòng, thấy xe vào gần đến Lê Hồng Phong, nàng cũng nôn nao trong người, gần 1 tháng xa chồng rồi, nàng và con bé nhớ anh lắm, mấy ngày nay nàng không dám nói nó biết sắp gặp ba, sợ nó không ngủ được
Bồng con bé trên xe xuống, thấy anh… Bị gãy tay treo lủng lẳng, nàng lo lắng quá, rồi nàng ôm chầm anh òa khóc
Con bé cũng níu chân ba nó, ba hả, con nhớ ba, con nhớ ba, rồi nó ôm chân gã
Nàng thấy anh cúi xuống ẵm con bé lên, thấy nét mặt anh, nàng biết anh nhớ nàng và con biết chừng nào
Thấy anh ốm và khuôn mặt tiều tụy, hốc hác, lại bị tai nan, nàng xót ruột lắm
Gã bão nàng xách đồ, gã ẵm con bé, gia đình đi ra ngòai lấy xe An
Gã muốn khóc khi con bé nó lấy tay rờ rờ mặt gã, con nhớ ba lắm, ngày nào cũng kiếm ba, rồi nó thấy tay gã bó bột, nó hỏi tay ba đau mà ba ẵm con chi vậy ba,
Gã thương nó quá, nó thông minh quá mà, nghe nó lo cho mình như vậy, bao nhiêu mệt mỏi giận hờn uất ức của gã mấy tháng nay với mẹ nó tan biến hết, gã hạnh phúc lắm khi hôm nay mẹ con nàng lên đây
Nàng dẫn xe ra rồi nàng chở gã và con bé về khách sạn, gã dt báo anh 4 là có mẹ con nàng lên, gã nghỉ 3 ngày, có gì tính sau, anh 4 OK, cũng phãi cho nó có thời gian của cuộc sống riêng với gia đình nó, anh không thích Ngọc, nhưng đó còn là vợ nó.
Gã nhắn tin cho Hương, anh có việc đi ba ngày, nếu có gì gấp quá thì em kiếm anh 4, không thì đợi anh về, rồi gã tắt nguồn dt
Con bé hôm nay mừng lắm, ba nó với mẹ nó cho nó đi ăn bò viên, nó còn ngồi gần ba nó, thỉnh thoảng ôm ba nó nữa.
Ở nhà nhiều lúc người ta chọc nó, ba mày theo vợ bé rồi, bỏ mày, mới đầu nó tưởng thiệt, nó khóc, sau nó thấy ba nó hay dt về cho nó, nói nhớ nó, nó biết người ta xạo, nó lấy cây rượt đánh người ta, tuy nó là con gái, lại nhỏ con, nhưng lúc này nổi tiếng hung dữ trong xóm
Me nó chạy xe về khách sạn Vĩnh Phát ở đầu đường Lạc Long Quân, nó ngồi sau ôm ba nó, nó thích quá, hôm nay ba nói tối nay cho nó đi đám cưới cô nó, thỉnh thoảng nó nói con nhớ ba, rồi nó hun ba nó chóc chóc
Gia đình nhận phòng xong, nàng quay ra ôm anh, đẩy anh ngã lên giường, nàng hôn anh rồi bật khóc, em và con nhớ anh quá, em buồn nữa, giờ thấy anh bị gãy tay, em biết anh không đi xe về được rồi, em hết giận anh rồi
Con bé leo lên giường, chui vào giữa ba mẹ nó, cho con hun nữa
Anh kéo nó vào lòng, hun hai bàn tay bàn chân nhỏ xíu của nó, rồi hun cái bụng mềm mềm của nó, nó nhột và vui quá, nó cười hi hi
Nàng nhớ hồi đó anh đặt tên nó là…. Võ Chiêu Nghi, anh nói mong sau này nó như bà hoàng hậu họ Võ đó, tung hoành thiên hạ, nàng bật cười, nó tung hoành thiên hạ hay không chưa nói, bây giờ nó nổi tiếng thông minh và hung dữ nhất trong đám con nít cùng lứa từ 3 – 5 tuổi trong xóm, người ta nói nó giống ba nó và nàng, thông minh và hung dữ.
Đi xe từ 01h đêm nên nàng và con cũng mệt mỏi, nàng pha bình sữa cho nó, bắt nó nằm bú rồi nàng quay qua ôm anh, nàng thì thào, em nhớ anh lắm, mà anh không về, bắt em lên thăm, rồi nàng bật khóc
Anh nằm dưới mặt nàng, anh uống mấy giọt nước mắt của nàng, ghì nàng sát vào mình, anh nhớ em lắm, anh ít điện thoại về, nhưng lòng anh lúc nào cũng nhớ em và con.
Hạnh ngồi đến 4h sáng, rồi thiếp đi lúc nào không biết, tới chừng cô dậy thì là 7h rồi, cô dt cho anh Tính, xin anh cho cô nghỉ hôm nay và ngày mai vì bệnh, chờ anh hỏi thăm xong thì cô cúp máy
Cô gọi cho Hương, nghe nó nói nó mệt người quá, giọng khàn khàn vì mệt mỏi, cô nói nó hỏi Hồng dùm cho cô qua ở ké ít ngày, Hương báo Hồng ok, hạnh xuống trả phòng rồi đi, cô bỏ lại bọc thức ăn tối hôm qua mua, cô không nhớ là mình từ trưa hôm qua đến sáng nay không ăn uống gì.
Hương thức dậy sau khi Hạnh dt, hôm nay cô cũng mỏi mệt quá, đêm qua cô nằm đó thao thức rồi mất ngủ đến 3h sáng. Cô buồn gã lắm, dù yêu gã nhiều.
Thấy Hồng và An thay đồ đi học, nghe con Hạnh nói nó bệnh, cô cũng muốn ở nhà cho rồi, nhưng không được, hôm nay trên công ty gã người ta đến lắp máy, cô phải lên để ký biên bản bàn giao khi họ lắp xong, rồi đi gặp con Linh, nghe nó báo cáo việc hôm qua gặp Tám Thiên nữa, rồi đi qua Viễn Trình làm biên bản thanh toán trúng thầu với anh Duy, rồi qua cảng Nhà Bè nhận biên bản xác tàu, một ngày bận rộn, tối hôm qua tính nói gã chia lửa phụ mình, sáng còn buồn chưa kịp nói thì đi đâu mất biệt.
Cô lấy dt ra gọi cho gã để báo gã làm phụ cô việc con Linh và việc công ty gã, thì nghe “ ò í e… Thuê bao quí khách… ” Cô chửi đổng lên, khốn kiếp, lại cái trò y như mấy ngày trước, cô phang cái dt vào tường, pin, nắp máy văng ra.
Cô nén sự tức giận rồi thay đồ đi làm, lượm cái dt lại, cô ráp lại thì nó lên hình lại, cũng may, không lại tốn tiền mua cái khác. Cô hận gã lắm, từ lúc cô có số dt của gã thì gọi lúc nào cũng được, rồi mấy ngày nay, trừ hôm qua, là lại cái trò này, nó nghĩ nó có được tình yêu của mình rồi muốn làm gì làm sao, con này không nhu nhược như con Hạnh đâu nhé
Cô giận quá mất khôn, cô quên là Hạnh không nhu nhược, mà là Hạnh biết điều, biết cư xử.
Cô dắt xe ra cửa, thôi giận thì giận, nhưng gã tin tưởng mình, giao công ty cho mình, giao con Linh cho mình, sự nghiệp của gã sau này gắn liền với mình, bỏ không được, cô chạy lên hướng quận 12 trước, ký quách cho xong cái biên bản đê người ta còn lắp ráp dây chuyền bao bì nữa.
Cô đi được 30 phút thì Hạnh đến, chạy xe vào sân, Hạnh mệt mỏi quá, vì trưa hôm qua đến giờ chưa ăn uống, lại mất ngủ, lại bị con Liên và thằng Tuân làm căng thẳng tinh thần, cô té xỉu sau khi khóa cửa rào lại.
Sáng nay, anh 4 triệu tập tất cả 14 tay cốt cán và Bình về tổng bộ, tình hình đã có nhiều thay đổi, phải cho anh em chuẩn bị đánh lớn và đánh lan rộng, mấy ngày nay anh hỏi thăm tin tức về Lộc đen, anh biết bên kia cũng đang âm thầm chuẫn bị rồi, giờ bắt đầu vào cuộc lúc nào không biết
Tý sau thấy lão tam rồi lão nhị vào đến, anh kéo 2 lão ra riêng trước
Anh thông báo lại cho họ quyết định của Thượng tá A về buổi nghị hòa ngày 7. 8 Ở X, rồi dặn lão nhị chuẫn bị quân số đi xuống đó như thế… Như vậy
Lão nhị dĩ nhiên không biết anh và lão tứ có sự chuẩn bị, lão tỏ ra lo lắng khi quân số của mình kỳ này đem đi ít quá, có ½ so với bên kia, lại không phải loại tinh nhuệ
Thấy lão thắc mắc, anh 4 nói lão cho xuống trước nhiêu đó, còn lại sáng 7/8 cho xuống, lão nhị gật gật, thôi vậy cũng được.
Rồi anh bảo lão tam cuối tháng này xuống dưới đó trước 1 tuần, chỉ huy thằng Sĩ và lính của nó chuẫn bị hậu cần cho kế hoạch
Thấy 14 tay cốt cán bắt đầu vào lai rai, anh khoát tay cho họ vào phòng họp trước, đợi đông đủ rồi bắt đầu
Bảo lão nhị và lão tam vào phòng trước lo tiếp khách, anh lên lầu gặp thằng Sĩ
– Mấy hôm nay thằng Hồi ghé chỗ con nó nói gì?
– Nó bảo không ngờ bên mình tha nó, chơi quân tử nên nó khoái, còn nó không bực bội vụ lão nhị bẻ tay, nó bảo lính nó ngu thì nó chịu
Anh 4 gật gật đầu, rồi sao nữa
– Nó bảo nó cũng có nói ba nó nên thực bụng nghị hòa, vì chiến nhau thật sự thì ai cũng mỏi mệt rồi đi nuôi công an, nó nói ba nó nghe vậy cũng có ý hòa, để an hưởng tuổi già và có thời gian truyền nghề cho nó, để sau này nó lên thế
Anh 4 gật gật, tụi này đóng kịch y như thiệt, nghe rất… Hợp lý
– Rồi mày nói sao? Anh hỏi Sĩ
– Con cũng nói nhà mình thực sự mệt mỏi không muốn chiến nữa, nếu nó chịu cho 6 – 4 thì con sẽ ráng thuyết phục ba đồng ý, con nói nó xuống đây con cũng chán cảnh ru rú trong Mây Tím không dám ló đầu ra ngoài lắm rồi, mà xin ba tăng cường thêm lính thì ba không cho, còn đòi rút lính bớt về tổng bộ vì lão tứ làm nhà mình kẹt vô vụ Thái Sơn, con nói y như ba dặn. Không dư không thiếu
– Con nói tiếp đi
– Lúc nói vậy nó nhìn con lom lom, rồi hỏi con có tức lão tứ không, con nói có, chuyện con Linh với con Mai, rồi chuyện Thái Sơn, cái gì ba tui cũng nghe lời thằng cha đó, con nói y như ba dặn vậy, nó gật đầu rồi nó bảo nó lấy danh dự hứa với con, từ giờ con cứ thoải mái ra đường, không phải ru rú nữa, nó thay mặt bên đó hứa danh dự sẽ bảo đảm an toàn cho con chờ nghị hòa, ba ông tha tui, thì ba tui tha ông, đó là thiện chí để có niềm tin mà hòa đàm.
Anh 4 mỉm cười, ai không biết mà nghe lão Bạc nói vậy, chắc khóc ròng vì cảm kích
– Ba đoán từ giờ đến nghị hòa, để dụ mình vô bẫy, nó không lấn con nữa đâu, con điều ½ quân dưới đó về SG cho ba, chút vô họp con sẽ biết lý do tại sao.
Ba, con nghe nói cánh Lộc đen mạnh lắm, có khi hơn mình chút, ba để lão tứ lôi mình vô vũng nước đục chi vậy, con không ghét gì lão tứ, nhưng con nói theo… Tình thế
Anh 4 cười, xoa đầu nó, con lo cho cơ nghiệp nhà và khách quan là tốt, nhưng nào giờ con thấy ba và lão tứ có làm bậy chưa?
Thằng Sĩ gật gù, ba nói đúng, nào giờ nó thích tứ ca tinh tế, ngay cả việc… Chọn gái
Nó xuống phòng họp trước, hỏi thăm anh em cái đã, lâu lâu có dịp mới tụ tập mà, nhân tiện… Lôi kéo họ hậu thuẩn cho mình sau này.