Phần 51
Gã cũng phấn khích, và thấy rạo rực khi cuộc săn đang đến gần, và gã giữ tâm trạng đó, khi 19h, Hương gọi gã qua nhà cô gặp bên đó
Con mồi với tâm trạng hưng phấn, tự mình chạy vô cái bẫy.
Đến nhà Hương, gã lẳng lặng không đả động gì đến chuyện quần lót. Ga muốn bắt tận mắt 1 lần rồi mới nói, thứ nhất là nói bây giờ, cô chối, thì mình cứng họng, vì cô biết gã có xxx với An và Hồng rồi, cô đổ thừa cũng được
Hai là trước khi mình chứng minh người ta có tội, mình phải nghĩ là người ta vô tội, đó cũng là quan điểm tố tụng hiện đại, nhân bản của pháp lý thế giới hiện nay.
Gã biết trong vương quốc của gã, gã là con đầu đàn, nhưng càng là đầu đàn càng phải thận trọng, không thì caí đàn đó tan rã. Nắm quyền sinh sát trong tay là để bầy đàn phát triển hơn trong ổn định và công bằng, chứ không phải nắm quyền để lạm quyền, rồi lộng quyền, rồi độc tài, tự cho mình là đúng, lời mình nói ra… Là chân lý vĩ đại, là… Mặt trời bừng sáng ở phương nam, bắt bầy đàn phải nghe, các thành viên trong bầy có thể yếu hơn con đầu đàn về sức lực, chứ chưa chắc yếu hơn về trí tuệ và tri thức, đừng coi thường.
Với các cô, gã có công… Trong quá khứ, nhưng công đó suy cho cùng là anh 4 đem đến, không thể mài ra nhai đi nhai lại, để rồi lấy đó mà đè ép người ta.
Một con đầu đàn tồn tại, công lao của nó sẽ được lịch sử ghi nhận, sau nhiều năm, người ta se đánh giá nó làm bầy đàn lớn mạnh hơn không? Lãnh thổ của bầy mở mang ra không? Cách ăn ở của bầy có cải thiện hơn không? So với bầy đàn hàng xóm cùng thời thì bầy của nó như thế nào? Chứ nó không thể tự cho là nó hay, nó đã một thời làm được cái này, cái kia, rồi ngồi đó lãnh đạo mãi. Cũng phải có lúc nó sai lầm chớ, có khi sai lầm còn lớn hơn tội, lúc đó công không đủ bù tội nữa. Con đầu đàn nào cũng nghĩ là bầy đàn là của nó, nhưng con lãnh đạo có tâm, có tầm, thì nó biết nghĩ ngược lại, nó cũng là của bầy đàn. Phải nghĩ như thế thì bầy đó mới phát triển được, những gì nó có cũng là của bầy đàn. Không thì nó nghĩ bầy đàn là của nó, nó bòn rút riết thì cả bầy toi mạng, không toi mạng thì cũng bị bầy kế bên tiêu diệt.
Gã cũng nghĩ thế, nên chưa bao giờ gã nghĩ các cô là của gã, mà gã nghĩ là 2 bên là của nhau, giúp các cô mạnh lên, chính là gã hùng mạnh lên, gã hùng mạnh lên thì lại giúp các cô tốt hơn. Thế nên vụ này chưa có chứng cứ, thì điều tra thêm. Rồi tính sau.
Khi con đực vào hang, thì con cái đã chuẩn bị sẵn đồ ăn thức uống. Dù biết là không truy cứu vụ cái quần, nhưng kết luận tạm của gã cũng làm gã bực bội.
Hương thấy vẻ mặt gã không vui, cô biết là trái bom nổ rồi, nhưng gã chưa nói, mình nói thì khác nào lạy ông tôi ở bụi này.
Cô lẳng lặng dắt xe của gã vào cất, đóng cửa phòng lại, rồi cô mở máy lạnh cho mát mẻ.
Gã cũng im lặng, gã đã hứa với vợ gã là gã không yêu ai ngoài nàng. Không yêu là một chuyện, còn ăn chung ngủ chung là một chuyện, huống hồ hôm nay Hương thay đổi quá, gã tò mò chút, để xem cô làm gì
Cô ở nhà mặc một bồ độ giản dị, nghiêm túc, nhưng vẫn… Đẹp. Đúng là người không chỉ đẹp vì lụa, người còn đẹp vì những chuyện mình làm.
Choàng khăn tắm qua vai gã, anh đi tắm đi, rồi ra ăn cơm với em, quen nhau gần 3 tháng rồi, chưa bao giờ em nấu cơm anh ăn cả, hôm này đầu độc anh một bữa.
Gã lẳng lặng đi tắm, xong gã ra thì thấy cơm dọn sẵn. Canh cua rau đay, thịt bò nướng. Chà, toàn món gã khoái ăn. Dĩ nhiên Hương biết, đi ăn cùng gã mấy lần, gã có nói mà.
Rồi Hương lại ngồi kế gã, vừa xới cơm, vừa thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho gã. Gã vừa ăn vừa hít hà mùi canh cua. Mùi thịt nướng, rồi mùi thơm của…. Người làm ra mấy cái đó
– Công việc sáng giờ anh đi làm, ổn không, xới cơm cho gả, cô hỏi.
– Cũng tốt, mấy hôm lu bu gia đình dưới quê, hôm nay không lên là anh em giận hết.
– Anh ráng đi, có gì em phụ được thì gọi, mười phần không giúp anh được nhưng 1 phần không lẽ không có.
– Umh, có gì anh sẽ nói
– Mà sao lần này anh lên muộn vậy, hôm rồi anh về, em nghe nói có 3 ngày
Gã nhìn cô, không lẽ anh gào lên với em là nhờ em… Ùng hộ gia đình anh trái bom, nhà anh cháy sao, nên anh phải ở nhà chữa cháy.
Trời đánh tránh bữa ăn, gã không muốn mất hòa khí, nhưng cũng chua cay một chút
– Anh về gặp vợ con vui quá, nên ở thêm một ngày,
Cô cố kìm cảm giác khó chịu, miếng thịt bò đắng ngắt, nhưng đóng kịch theo gã.
– Uh, anh cố gắng lo cho gia đình, đàn ông có vợ rồi, vợ con là số một
Rồi cô nói tiếp một câu thật lòng
– Sau này em có lấy chồng, em cũng thích chồng em thương vợ con như vậy.
Rồi cô phản đòn
– Sau này anh có ở bên em, chị nhà có gọi thì cứ nghe máy đi, em không phá đâu, chứ đừng có bỏ em nằm đó lăn lóc hụt hẫng rồi ra nghe dt người ta, rồi vô ngủ luôn, rồi sáng mai dậy thì ôm em sờ mó, em đâu phải làm gái đâu mà anh làm vậy.
Gã bàng hoàng, cô nói cũng phải, mình tệ quá, đúng là hôm đó mình sai với cô
– Gã im lặng, rồi bỏ chén cơm xuống, gã nắm tay cô, anh xin lỗi, đúng là hôm đó anh vô tâm quá
– Cô cũng nhìn qua gã, em cũng sai rồi, hôm đó em tủi thân quá, vì anh cư xử như em là con cave ấy, em bực quá mới bỏ cái quần lót vô giỏ của anh. Hiểu tính gã, cô biết lúc này là lúc nói thẳng, gã sẽ phải bỏ qua thôi
Đúng y như cô dự liệu, gã thở dài, thôi thì nguồn cơn cũng tại anh, bỏ đi, mai mốt ai sai tự hiểu mà sửa, lớn hết rồi.
Cơm xong gã ra sân ngồi hút thuốc, suy nghĩ về công việc chuẩn bị làm ở X, còn 5 ngày nữa thôi.
Cô dọn dẹp ăn uống rồi thay đồ. Chọn 1 cái quần short mỏng với 1 cái ống 2 dây mỏng manh. Nhìn khỏe mạnh, vừa phô bày sức sống vừa xinh xắn, cô đi ra sân với gã.
– Anh ah, suy nghĩ gì thế, vừa hỏi cô vừa ôm choàng vai gã từ sau lưng rồi bóp 2 bên bả vai gã
Gã muốn đẩy cô ra, nhưng rồi thôi, đúng là mình mỏi mệt quá, hôm qua 3h sáng lên xe, chạy như con ngựa từng sáng đến giờ.
Vừa hưởng thụ 2 bàn tay nhỏ nhắn của cô nắn bóp, vừa ngửi mùi con gái thơm tho bên cạnh, gã thấy thư thả quá.
Nhưng trong lòng gã nghĩ, lẽ ra Ngọc ở đây với mình như thế, rồi có con bé nữa, thì thú vị hơn
Ngọc không bao giờ hiểu cảm giác của gã sau 1 ngày đi làm mỏi mệt cực độ, chỉ mong về nhà hưởng cái thú ôn nhu bên vợ con, nhưng vì nàng sống ở đó, nên gã muốn được vậy, thì hết ngày làm phải đi 200 cây số nữa, người chứ có phải trâu đâu.
Rồi 2 năm long đong chạy lên chạy xuống, mệt mỏi tốn kém chưa nói. Mà vd như hôm nay chưa xong, còn ngày mai, thì xong việc, nếu không quen Hương, là giờ này gã nằm một mình ở khách sạn, ăn hộp cơm hộp nguội ngắt, cứng như đá.
Thấy gã miên man suy nghĩ, Hương kéo tay gã vào nhà, rồi bảo gã nằm lên giường, cô ngồi dưới chân giường, ngửa khuôn mặt xinh xắn nhìn gã.
– Công việc bên anh 4, chắc sắp đánh lớn hả anh
– Sao em nghĩ vậy, ai nói em nghe?
– Có gì đâu, bắt thằng Hồi rồi thì nhân dịp bên kia vô quân vô tướng, thì mình nống ra, em còn biết, không lẽ 3 con cọp già không biết
Ở trên nhìn xuống cổ áo nàng, gã khó chịu quá, vai thon mảnh, bầu ngực căng đầy, rồi 2 hột đậu nó nhu nhú dưới lớp vải áo nữa
Cảm thấy cái nhìn của gã, cô vẫn tự nhiên
– Mấy hôm nay em đi gần hết mấy chỗ anh giao rồi, cũng có một số người em chấm ra rồi, em có lưu tên và số dt lại, nhưng quen xã giao thôi, em chưa nói gì về việc bảo họ làm angten, mở lời khó quá, rồi lớ quớ nó nói lại chủ nó, thì không hay.
– Em chưa nói gì là đúng, tưởng em nói rồi anh đuổi em luôn. Gã cười
– Rồi sao nữa anh? Em chưa nghĩ ra được làm sao để họ làm ăngten cho mình, vừa hỏi cô vừa vuốt ve ngực gã, cào cào 2 núm vú gã.
– Em lấy danh sách đó đưa anh, anh sẽ theo đó bịa đại ra 1 lý do nào đó, cho chủ nó đang làm đuổi nó., Rồi sau nó em làm bộ như em ghé đó mà không gặp nên em kiếm hỏi thăm, rồi làm bộ ra tay nghĩa hiệp, đưa nó qua chỗ làm mới. Mình làm vậy, mấy thằng chủ thì không đề phòng, còn thằng lính thì cảm kích mình, lúc đó nói gì nó cũng nghe, hiểu không, mình theo cách đó, đem con A qua chổ B, thằng C qua chổ D. Không lẽ mấy thằng chủ đó, em dắt một đứa em nhìn thật thà hiền lành xin cho nó làm, thằng chủ không lẽ nể mặt mà không nhận người, thuê ai cũng phải trả lương, còn giúp em, lại thêm 1 mối ân tình với em, mà em là ai, em là người của tổng bộ, là của lão tứ.
Cô giật mình khi nghe lời gã, đúng là con cáo già, chuyện vậy, nếu là mình, mình cũng cảm kích mà tri ân.