Phần 123
Ngày 02/09/2009
Sáng nay Anh 4 lại ngồi café ở cái bàn đá quen thuộc và hồi tưởng lại những diễn biến vừa qua trong nửa cuối tháng tám đến nay. Tình hình ở X thì hôm qua lão nhị đã trở về, và báo dưới đó đã tạm yên tĩnh lại nhờ 3 yếu tố kết hợp là sự càn quét mạnh tay với lực lượng đông đảo hợp binh, rồi sự truy quét của thượng tá A mà vừa rồi thượng tá A lên gặp Yến và trao đổi với anh, sự lên tiếng của cơ quan truyền thông là báo tỉnh, ba yếu tố đó kết hợp đã làm lắng dịu lại không khí ồn ào ở tỉnh, cũng như những tay đàn em của lão Bạc bị 3 luồng áp lực đó, cuối cùng một số chiêu hàng về tay lão nhị, một số bỏ đi làm ăn xứ khác và một số bị công an tỉnh cho đi tập trung cải tạo.
Ngày mai thiếu tướng Tư Văn, thủ trưởng Cơ Quan Cảnh Sát Điều Tra Bộ Công An, đồng thời là tổng cục phó tổng cục cảnh sát phụ trách phía Nam, sẽ gặp anh. Anh trầm ngâm suy nghĩ về những nội dung mà anh và lão tứ sẽ trình bày với Tư Văn về Lộc đen, cũng như cách tiếp đón Tư Văn sau khi A nói cho anh nghe về tính tình và sở thích của ông anh họ anh. Đánh Lộc đen không phải là phục kích tiêu diệt như lão Bạc mà phải đánh bằng chính sách, bằng công cụ của các cơ quan bảo vệ pháp luật, cũng như bằng chính lực lượng ẩu đả ngầm để quấy rối, như Lộc đen đang làm với anh. Hai tay đối thủ hiểu rõ về nhau, mạnh tương đương nhau. Bên anh có Tư Văn, có Hai Hậu đương quyền thứ trưởng nhưng năm sau về hưu thì bên Lộc đen cũng vậy, cũng không kém, dù anh có nghe tin đồn nhưng chưa kiểm chứng, để mai hỏi Tư Văn, là chắc chắn hơn
Lại nhớ đến thằng Hùng, hôm rồi nó và con bạn gái mới quen của nó mời cơm anh. Con bé cũng làm anh vừa ý, nó đẹp như con Hương nhưng… Hiền dịu. Nếu cần tướng, anh cần con Hương, nếu chọn dâu anh sẽ chọn Khánh Vân, vì học thức và ngoại hình không thua kém nhau, nhưng con Vân sống lặng lẽ hiền lành, còn con Hương, nó… Ghê gớm và độc quá.
Hơn nửa tháng nay, sau khi báo cáo anh về việc hợp tác của báo tỉnh X, lão tứ báo anh về Cần Thơ thăm vợ con, hôm nay sẽ lên sài gòn, hôm nay anh cần nó lên để gút lại với Thu Yến về cách tổ chức tiếp 2 anh em thượng tá A, cũng như hỏi nó xem chương trình tái cấu trúc hệ thống, đã chuẫn bị đến đâu rồi, giao ai làm, cách làm thế nào. Đây là cái hiện nay anh nặng lòng nhất và lo nhất, một hệ thống, bất kỳ to hay nhỏ, nếu hổng trong vấn đề nội bộ, hoặc không lường trước tình thế bên ngoài thay đổi mà điều chỉnh bên trong, sẽ có nguy cơ sụp đổ.
Bên cạnh những suy tư lo lắng đó, cũng có tin vui là 23 tỷ mà anh và ông 6 quản gia huy động tạm thời từ hội đồng hương, đã được thằng Sĩ, thông qua vừa đánh vừa đàm, đã mua lại được một số cơ sở của đàn em lão Bạc sang nhượng lại để rút chân, và những cơ sở cũ của hệ thống cũng đã mở cửa hoạt động lại, rồi tình hình chiến sự tạm yên thì tiền và lực lượng dưới đó sẽ dần dần đổ về hỗ trợ cho anh trong cuộc quần chiến lằng nhằng với Lộc đen, kéo dài nữa tháng nay đang bắt đầu làm các cơ sở ăn chơi, chiếm 60% nguồn thu của toàn hệ thống, hiện đang sụt giảm doanh thu do đàn em Lộc đen quậy quá, khiến khách ngại mà dãn xa bớt ra. Anh 4 gật gù, hèn chi sếp tổng các công ty xây dựng lớn cũng ngại Lộc đen, nếu mở bài đánh chính quy công khai thì không sao, nhưng sự bu bám như ruồi này, bài bản xa luân chiến lòng vòng quấy phá như kiến cắn của Lộc làm nhiều người nản chí, anh 4 bật cười, thì nó cũng giống mình thôi. Chấm dứt dòng suy nghĩ, anh bốc dt gọi cho lão tứ, xem coi có đến SG chưa
Sáng nay Hương dậy và nhớ ra hôm nay gã sẽ lên Sài Gòn lại, hơn nửa tháng nay gã về quê ở với Ngọc và con bé làm cô nhớ gã quá rồi, và hàng đống việc đang chờ đợi gã họp với cô để có ý kiến báo lên anh 4 nếu cần thiết, rồi hôm qua con Hồng với con An cũng đã từ quê lên, để chờ gã bố trí đi X, rồi việc gặp Liễu để mở đường cho thằng Viện vào Sa Thạch, qua hồ sơ Liễu đưa, Hương biết gia đình cũa Liễu còn 1 con bài bố trí tiềm phục trong Sa Thạch, đang đảm nhiệm vị trí phó phòng kinh doanh của nó, sẽ giúp cô đưa thằng Viện cài vào trong đó, cho thằng Viện vào đó để nó từ từ tìm hiểu, đánh cắp hồ sơ, tìm hiểu thêm ưu nhược điểm của hệ thống đó. Qua tiếp xúc gần gũi nhưng có khoảng cánh của cô và Viện đến nay, Viện đã hoàn toàn tin vào cô và sẵn sàng… Sống chết vì cô, nên mấy ngày nay nó quyết tâm lắm, và hôm qua sau cuộc dt cho Liễu xong, cô hoàn toàn yên tâm để cấy thằng Viện vào đó. Những công việc mà Viện sẽ làm, dù có dùng tiền mua người họ cũng sẽ không dám làm, nhưng dùng tình cảm để ràng buộc thì được. Mấy hôm nay cô biết thằng Viện rất ngây ngất khi cô cùng nó đi dạo công viên, tâm sự cho nó nghe vê cô, về những buổi hai đứa lang thang đi xem phim ngồi chung ghế đôi khiến thằng Viện như lên máu khi ngồi sát cô, vai chạm vai, tay kề tay. Rồi những buổi hai đứa đi shopping mua sắm, cô mua những món đồ dành chon nam giới như dây nịt, bóp ví, giày vớ tặng nó. Và đôi khi, trong những hoàn cảnh cần thiết, cô còn cho nó nắm tay cô nữa.
Vừa ngẫm nghĩ vừa mỉm cười, Hương cũng thấy vui vì cái kiểu ngây ngô trong quan hệ với đàn bà của Viện, nhưng mà, phải thế mới được, nhà Viện khá giả, nó lịch sự và tôn trọng phụ nữ thì mới làm việc này được, không thì bên đó phát hiện ra, họ tiêu diệt nó, cô rùng mình khi nghĩ đến việc nếu Lộc đen phát hiện ra Viện, nhưng rồi cô dẹp suy nghĩ đó, việc của Viện là hoạt động đơn tuyến, chỉ mình cô, và cùng lắm sau này là gã biết, thì nguy cơ bị phát hiện rất thấp. Và Viện là con người như thế, thì việc họ dùng nó như con Linh là khó xảy ra, vì Viện không tham tiền, và hai là nó không ăn chơi lình xình, thì gái cũng không mua được.
Nghĩ tới chút nữa hẹn đi chơi với Viện, nghĩ đến hôm nay là ngày cô sẽ nói hết với Viện về việc cấy nó vào Sa Thạch, cô cố tình chọn cái đầm ngắn hơi cở cô, hé lộ một chút bầu ngực, và trang điểm kiểu dịu dàng, hôm nay cô sẽ rũ nó đi hát karaoke, và vào đó vừa nhậu nhẹt vừa tâm sự, an toàn, khỏi sợ người quen Lộc đen thấy, và… Không sợ bị nghe lén. Thật tình là lúc này khi 24 cái lỗ tai cũa cô hoạt động thành thạo, thì cô cũng bị ảnh hưởng nghề nghiệp, riết rồi cô cũng sợ người khác cũng làm thế, cũng âm mưu y như vậy với cô. Hèn chi cô nghe có lần một anh bạn làm công an đùa, nhìn đâu cũng thấy toàn tội phạm.
Alo cho Viện hẹn nó ra quán karaoke nice, nơi mà thời sinh viên bọn cô hay ghé, rồi cô chạy xe đi
Nhìn thấy quán hủ tiếu Mỹ Tho hiện ra phía trước, gã biết đã tới ngã ba trung lương. Về nhà hơn nửa tháng nay, gã và con bé và Ngọc vui vẻ đầm ấm bên nhau làm gã quên hết bao mệt mỏi trong suốt chiến dịch X vừa qua. Nỗi vui mừng khi thấy con gái bé bỏng của mình khôn lớn dần từng ngày là một hạnh phúc mà chĩ có người làm cha mẹ mà phải xa con, rồi khi gặp lại nó mới so sánh được
Lần này gã về, nàng cũng không eo sèo những chuyện cũ nửa, nàng quyết định bỏ đi, vì hạnh phúc gia đình và tình yêu với gã vẫn còn, và cũng vì cái con nhóc lúc nào cũng bi bô đòi ba kia, làm nàng cũng vì nó mà thôi kệ, có khi mình hiểu lầm thật, gã, quan sát cách cư xử của nàng, gã nhận định như thế
Mấy hôm ở nhà, gã cũng thỉnh thoảng lấy cớ ra uống café ở chợ mà dt hỏi thăm Hương và Hạnh, 2 người tình của gã. Đàn ông, dù có dối lòng bao nhiêu, nhưng ân ái sâu đậm với con người ta rồi, cũng thấy những vết lợn gợn trong lòng khi nghĩ về nhau, nghĩ về những gì đã trải qua với nhau, những gì dự định làm với nhau, vì ngoài tình ái ra, gã với các cô còn là sự nghiệp, là sự giúp đỡ nhau trong cuộc sống
Hôm nay gã lên là để bắt tay ngay vào việc sau thời gian xả hơi. Việc cùng anh 4 đón Tư Văn, việc thăm và ủy lạo băng đàn em của Lành, nghe báo cáo cũa Hương và Hạnh về công việc mà 2 cô làm, rồi nghe con Liễu báo công việc nó đang làm cho cái công ty phân bón cũa gã, gã thở dài, đúng là mệt thật, so với những ngày ở sài gòn, thì những ngày qua ở quê, bên nàng và con bé, thật sự là thiên đường của gã.
Lúc này gã biết Hương và Hạnh thương gã nhiều hơn, các cô chăm sóc và ân ái với gã nồng nhiệt, như tình cảm vợ chồng vậy, gã thở dài, biết là cuộc sống một lúc nào đó sẽ mang họ đi xa nhau, nhưng thật lòng gã không muốn, mà cũng không dám nghĩ tới ngày đó, gã đã quen với sự có mặt của 2 cô trong cuộc sống hàng ngày của mình, và quen với những sự vui buồn gắn bó mà 3 đứa chia sẽ với nhau
Gã nhìn đồng hồ khi xe lăn bánh vào bến xe Phương Trang ở Lê Hồng Phong, mới 7h30 sáng, thôi, vậy mình ủy lạo lính tráng chút, ghé Hạnh trước, rồi cùng Hạnh đi gặp Thu Yến, đưa Hạnh lên tổng bộ gặp anh 4, rồi gã và cô về bên nhà Hồng, tối nay ngủ bên đó, để dặn dò Hồng và An cho ngày mai các cô đi X
Nhớ tới căn nhà có cái hồ cá phía trước đó, lòng gã rộn lên ham muốn khi nhớ vê cái đêm gã và 3 cô gái điên cuồng với nhau, nhanh thật, đến nay là 20 ngày rồi. Mấy hôm nay về thăm Ngọc, nàng và gã cũng mặn nồng ân ái hàng đêm, không sót ngày nào, có khi vui vui, hai vợ chồng còn kéo ra đống cũi sau nhà, ban đêm, vừa làm tình vừa… Đập muỗi, trong tiếng cười khúc khích cũa Ngọc, và hai đứa nhanh gấp lên khi nghe con bé coi hoạt hình bên hàng xóm về, chạy về nhà kiếm ba. Nhưng mà những cảm giác đó nó khác với sự mê cuồng với Hương, khác với sự ngây thơ cuốn hút của Hạnh. 3 Người đàn bà cũa gã, thì Ngọc lững lơ ở giữa, nàng không bằng Hương về sự cuồng dục, nhưng hơn Hạnh ở sự thành thục. Gã tặc lưỡi, đêm đó ở X, gã và chị không xxx với nhau là đúng, vì với 3 cô nàng này, gã đã đủ sự… Mệt mỏi trong lòng lắm rồi.
Nhìn thấy chiếc xe thằng Bình đậu đợi sẵn, gã ngoắt nó rồi hướng về quán lẩu dê 304 Lê Văn Sỹ, tất cả hơn 40 thằng đàn em, cùng Lành, tổng cộng sau 2 đợt tuyển quân, cũ có mới có, đang tụ tập đợi gã.
Sáng nay lễ 2/9, Hạnh được nghỉ 2 ngày do cô xin nghỉ thêm 1 ngày để bù lại suốt gàn 20 ngày liên tục cô muốn phát điên khi lo việc ngân hàng, rồi cùng với Phương và Yến đi khảo sát 24 cơ sở chính và 12 cơ sở phụ, rồi 3 đứa chụm lại viết tổng hợp, rồi phân tích, đêm nào cũng quần quật đến 1, 2 giờ sáng, rồi 6h30 cô đã dậy. Cũng may là sau cái này rồi thi cô chỉ chuyên quản lý, còn triển khai chi tiết thì Phương và Yến sẽ làm thay cô. Mấy hôm nay có những cái cô còn mù mờ thì anh Tính đã giúp cô rất nhiều trong việc tư vấn, hướng dẫn và anh còn cô mượn 1 đề án tái cấu trúc 1 doanh nghiệp gần phá sản mà ngân hàng đang vực nó lên sau khi thanh lý tài sản của nó. Tất cả những cái đó đã giúp cô rất nhiều trong công việc mà 3 cô đang làm cho gã
Rồi bên cạnh đó là Hương đã chính thức hướng dẫn cho con Liên nghiệp vụ thư ký điều hành để nó giúp gã triển khai những bước ban đầu trong công ty gã, và đã bắt đàu mua sắp, lắp đặt, trang trí nội thất và văn phòng. Cô mừng khi hôm kia Hương ghé chơi, Hương bảo nó làm việc tốt và chăm chi, phối hợp tốt với chú Mười, người trưởng phòng kĩ thuật phụ trách sản xuất của công ty, giờ gã chỉ còn lo khâu kế toán và khâu bán hàng nữa là công ty gã đủ bộ máy để chạy rồi.
Mấy bữa nay Hạnh cũng nhớ gã nhiều lắm, nhưng cô hiểu chuyện nên không buồn khi gã về thăm Ngọc, mà chỉ buồn khi những hôm cô làm việc mệt mỏi mà không có gã bên cạnh mình, buồn những hôm đi khảo sát mà không có gã đi cùng, và buồn những lúc mà nhớ gã… Cô cũng không thể dt cho gã, dù nhiều lúc cô cầm dt lên, bấm số của gã, rồi ngồi nhìn cái dt, không biết giờ gã đang làm gì, có khỏe không, có đang nghĩ đến mình không. Sáng nay lúc dậy, cô thấy SMS của gã nhắn cho cô hôm nay sáng ghé nhà cô ăn cơm rồi cô và gã đi làm với nhau suốt ngày hôm nay thì cô vui lắm, cô dt cho Phương và Yến, nhắn tụi nó chút nữa ghé qua nhà dùng cơm, nhân tiện để 2 con bạn biết gã là sếp lớn trong cái đề án này, đê sau này còn liên hệ công việc. Mấy đêm nay cô cũng thấy mình khao khát tình dục với gã càng lúc càng nhiều, dường như cách xa gã 3 tuần, nó không còn là cảm giác chợt đến chợt đi nữa, mà nó âm ỉ ray rứt ở đó, lúc cô làm việc và ban ngày thì cô quên đi, nhưng đêm về khi xong việc nằm một mình, là cô phải nhẹ nhàng thỏa mãn mình cho dịu bớt, cô bật cười, đúng là người ta nói đúng, trong tình yêu, ăn quen nhịn không quen… Không sai bao giờ. Cô nhắm mắt thở sâu cho những nghĩ ngợi về tình dục qua đi, rồi dắt xe đi chợ.
Viện ngồi cạnh Hương trong quán karaoke Nice, trước mặt hai đứa là hai ly bia và dưới gầm bàn là 6 vỏ chai nằm lăn lóc, nãy giờ hát song ca, rồi đơn ca, rồi… Không ai ca mà gắp mì xào ăn, rồi xé gà nướng bỏ vào chén cho Viện, nhìn Viện ngất ngây trong niềm vui được ở cạnh cô, Hương hiểu đây mới là những tình cảm của tuổi trẻ, thứ mà cô sau khi chia tay Hoàng, cô vứt bỏ để sống với những quan hệ đam mê và toan tính. Rồi tình yêu chân thành của cô đã trở lại cùng cô và gã, nó không mang sắc thái trẽ trung lãng mạn nữa, mà là một sự sâu sắc đến từ tâm hồn và trách nhiệm với nhau trong cuộc đời, là thứ tình cảm chắc chắn của những người trưởng thành. Nhớ đến tối nay được ở bên gã, được ôm gã trong tay ngủ, cô bắt đầu ham muốn và nhớ gã nhiều hơn. Mãi nghĩ, cô quên mất Viện ngồi bên cạnh, chút sau thấy cậu ta nâng ly lên, Hương chạm ly rồi bắt đầu vào việc
– Anh thích em lắm phải không? Hương vừa hỏi vừa ngửa đầu ra ghế karaoke, mắt mơ màng nhìn lên trần nhà
Viện mở tròn mắt nhìn dáng vẻ quyến rũ của Hương, ¼ bộ ngực của cô hở trên cái áo đầm không vai, trông quyến rũ và đẹp quá
– Uh, em đẹp lắm, nhưng anh thích em vì anh hiểu tính tình em Viện nói nhẹ nhàng, hơi lắp bắp, mấy hôm nay gần gũi đi làm việc cùng Hương, Viện hiểu cô không lạnh lùng kiêu kì như người ta nói, mà chi là cuộc sống Hương khác với cậu, nên cô già trước tuổi, chứ trong cô vẫn còn nét con gái trẻ trung, chĩ là it đi mà thôi
Hương nhắm mắt lại, em không muốn giấu anh, em cũng không muốn lợi dụng tình cảm quý mến của anh dành cho em, nhưng thật sự… Em có người yêu rồi, chĩ là người ta có vợ, nhưng người ta không hạnh phúc, đó là em nói thật lòng với anh
Hương muốn nói thật với Viện, để sau này, cậu ta không trách cô nếu cậu ta nghĩ cô lợi dụng cậu ta
Viện tái tê đến sững người, cậu vùi mặt vào hai tay, và ấp úng trong đó
– Em nói thật sao, không lẽ… Người như em.. Mà đến nỗi đi yêu người có vợ làm chi, vì sao mà em làm vậy chứ. Em.. Em rồi Viện im lặng
Hương gật đầu, Viện hiền, nhát gái chỉ là vi cậu ta sống nghiêm túc theo khuôn phép gia đình, chứ cậu cũng là người thông minh
– Em không yêu người ta vì tiền, cũng không vì cái gì cả, mà là người đàn ông ấy, cô thở dài, thôi, anh biết vậy được rồi, em không dấu anh là em có cảm tình với anh, nhưng đó là khác, còn tình yêu, Hương nắm tay Viện, em xin lỗi, nếu em không yêu người ta, em sẽ cho anh cơ hội, đó là em nói thật.
Viện nhìn sâu vào nét mặt Hương, và cậu tin cô nói thật lòng mình
Câu không còn biết nói gì nữa, nhưng vẫn không buông tay Hương ra, cậu ngồi lấy cây tăm chọc chọc miếng dưa hấu, rồi thu hết can đảm, cậu nói
– Người ta có vợ rồi, nếu sau một thời gian nữa, anh ta và vợ anh ta không dứt khoát, thì Hương làm sao
– Hương thở hắt ra, em xin lỗi, nhưng với anh, em muốn nói thật, là dù cho thế nào, em cũng yêu anh ta.
Viện im lặng như hóa đá, chút sau cậu nặng nề lên tiếng
– Như vậy những ngày qua, mình đi chơi, đi làm chung với nhau, là vì cái gì? Em nói anh nghe đi,
Nghe giọng Viện lắp bắp và như muốn khóc, Hương lấy khăn lạnh lau mặt cho cậu, là vì sau người ta, em quý anh ở sự lịch sư, sự thật thà và trí thông minh của anh, em coi anh như bạn thân, người bạn trai thân của em, người ta về quê với vợ, em buồn, cô đơn, nên cũng muốn rủ anh đi chơi, như 2 người bạn thân.
Viện thở dài, cậu nhát gái, nhưng không phải dại gái, vậy là, anh mấy ngày qua, như khỏa lấp chổ trống sao
Hương lắc đầu, không, anh và em đi chơi vì em muốn gặp anh, coi anh như bạn thân, chứ nếu để khỏa lấp chỗ trống, em sẽ không tìm anh đâu, anh hiểu không? Em yêu người ta, nhưng em quý mến anh
Viện im lặng, chuyện đã đến nước này, cậu còn nói gì được, nhưng cậu tin là Hương tôn trọng cậu, không muốn lợi dụng cậu, nên Hương mới thẳng thắn như vậy
– Anh biết không, em có chuyện muốn nhờ anh làm, chĩ có anh trong công ty mình mới làm được việc này, nhưng thấy anh quý em, có thể là sau này con yêu em nữa, nên hôm nay phải nói thẳng, để mình còn là anh em, Hương nắm tay Viện, nhìn thẳng vào mặt cậu, nói nhỏ nhẹ
Viện rùng mình vì ánh mắt sâu thẳm của Hương, và vì cả bàn tay ấm áp bé nhỏ của cô, em nói đi, anh sẽ làm giúp em, vì sự thẳng thắn và tinh bạn thân mà em dành cho anh
Hương trầm ngâm, ròi bằng giọng nhỏ nhẹ, cô kễ Viện nghe về Lộc đen, về Liễu, về sự chèn ép của Lộc đen với công ty mà anh Duy đang làm chủ, về khát vọng trả thù cũa cô và Liễu, và về nhiệm vụ cô đặt ra cho Viện, bằng chuyên môn nghiệp vụ kế toán, lọt vào phòng kế toán của Sa Thạch. Cô chỉ dấu đi quan hệ của cô và gã, kế hoạch của anh 4
Viện rùng mình khi nghe Hương kể về những gì Lộc đen làm với ba Liễu và công ty của Liễu, và cậu hiểu vì sao Hương toát ra sự lạnh lùng và bí ẩn, phải, vì cô sống suốt ngày với những kế hoạch đối phó Lộc đen
Viện trầm ngâm suy nghĩ trong khi Hương rót bia ngồi uống một mình, sự hưng phấn do gần 8 chai bia uống chung với Viện mang lại, nỗi khát khao tình dục khi nghĩ đến tối nay gặp gã, chất nam tính toát ra từ Viện, sự bắt đầu kế hoạch đối phó Lộc đen, tất cả gom lại làm cô ướt át, hưng phấn
Chút sao Viện lặng lẽ nói, nếu anh giúp em, mình bắt đầu từ đâu
Hương kéo tay Viện quàng qua eo mình, em không thể ngủ với anh, nhưng em thích sự thông minh và tính cách thật thà cũa anh, hiểu anh tôn trọng em khi bao nhiêu lần mình đi chơi, nhưng anh không sàm sỡ với em. Anh ôm em đi, anh cũng là đàn ông mà, nhưng mình… Chỉ như vậy thôi, em không thể… Phản bội anh ấy được
Cảm nhận sự phấn khích và run rẩy của Hương, và lần đầu tiên sau 3 năm chia tay mối tình đầu, Viện mới ôm một cô gái như thế này, mà lại là người cậu thích, nhưng không có được, bao nhiêu chua xót, ngọt ngào, cay đắng… Hòa quyện vào nhau, chút sau cậu siết mạnh rồi cậu gỡ tay khỏi vòng eo Hương, chĩ nắm tay cô, em nói đi, mình bắt đầu từ đâu
Hương cảm thấy mình chọn Viện là không nhầm, động thái vừa rồi cô thử cậu, và cậu đã vượt qua, Hương đọc cho Viện số dt của người tâm phúc cũa Liễu trong phòng kinh doanh Sa Thạch, ngày mai hết lễ, anh gọi số này, để anh ấy giới thiệu cho anh với Bang, kế toán trưởng của Sa Thạch, nghe nói phòng kế toán bên đó có 2 cô gái vừa nghỉ việc
Hương và Liểu không biết là Vân và Loan, đã qua làm việc bên hê thống anh 4
Viện có chuyên môn kế toán giòi, cậu hiểu vì sao Liễu cần cậu, vì phòng kinh doanh là nơi kiếm tiền, nhưng phòng kế toán là nơi lưu những bí mật của công ty
Viện lưu số rồi, cậu nắm tay Hương siết nhẹ, vì em và Liễu, anh ghê tởm Lộc đen, anh sẽ giúp tụi em
Hương áp 2 bàn tay vào má cậu, em cám ơn anh nhiều, sau này khi nào mình buồn, minh gặp nhau nhé
Viện gật đầu, dù em không yêu anh, nhưng anh vẫn quý em, vì sự thẳng thắn của em
Gã và Bình bước vào quán lẩu dê 304 Lê Văn Sỹ thì đã thấy gần 40 thằng lính ngồi ngay ngắn thành từng cụm, do quen biết nhau từ trước ở quê, cũ xen lẫn mới, có thằng vẫn còn dấu băng bó sau chiến dịch càn quét ở X về, gã vừa đi vừa nhìn xung quanh, Lành luyện lính khá lắm, mới 2 tuần luyện cuối tháng 8 mà cả đám đã vào quy cũ nề nếp, không hớt tóc xanh đỏ, không đầu trọc, không xăm mình, đó là quy củ Hương đặt ra cho lính, giang hồ hay không là trong máu, xăm mình rồi những nhiệm vụ mật làm sao làm, cô hiểu ra khi gặp 2 thằng sát thủ của lão nhị hôm cùng đi
Thấy gã vào, 12 thằng lính cựu hoan hô rầm trời, thiếu 2 thằng vì còn nằm… Bệnh viện chưa về, bị lính lão Bạc chém bể ống đồng chứ chơi sao,
Gã khoát tay cho không khí lắng xuống, buổi sáng quán nhậu còn vắng nên chưa phiền nếu làm ồn quá mức
Lành đứng cạnh gã, tụi bây, mấy thằng lính mới nhìn cho rõ, đây là đại ca mình, người tao.. Rất ngưỡng mộ
Tụi lính cũ hoan hô nữa, còn tụi lính mới thì nhìn có vẻ lạ lạ, chúng nó nghe bọn kia kể nhiều nhưng mới gặp
Gã đợi tụi cựu binh hoan hô xong, gã cất tiếng sang sảng cho cả đám cùng nghe
– Hôm nay anh gặp tụi em ở đây, rất vui mừng, thật sự vui mừng vì tụi em đã qua huấn luyện, chịu gian khổ mà không bỏ đi, dù chưa biết sau này mình thế nào, đó là cái đáng quý. Trước tiên, xin nâng 2 ly chúc cho 2 anh em của chúng ta, 2 người đang nằm bệnh viện, mau khỏe
Tụi lính mới bắt đầu nghĩ, đại ca không quên anh em thương vong, cũng được
Gã quay qua lành, móc ra 2 cọc mỗi cọc 3 triệu, mày đem vô bệnh viện cho 2 thằng đó, nói anh cho thêm, nói tụi nó ráng dưỡng bệnh, sau này về dù không hành quân chiến trận được, tao cũng thu xếp việc khác, không bỏ rơi bất kỳ ai
Tụi lính cũ cảm động, đại ca sống nghĩa khí quá, tụi nó huýt sáo chạy lên ôm gã, còn đám mới bắt đầu tâm phục.
Đợi Lành và Bình kéo tụi đó ra xa, gã chỉ tay vào lính mới
20 Thằng tụi em, nâng ly với anh, cũ cũng như mới, sắp tới có việc, có công thưởng như nhau, có tội xử như nhau, không thiên vị, dù anh là bồ con An, em thằng Lành, nó sai, anh cũng.. Xong gã nhổ cái tàn thuốc xuống đất, lấy chân chà nát
Bọn lính mới xám mặt, chúng không ngờ đại ca nhìn không có gì hầm hố, mà cương quyết vậy, thằng Lành kể như… Em rể, mà sai thì cũng chà nát như điếu thuốc kia
Đợi chúng nó bình tĩnh lại, gã quay qua Lành rít giọng, đúng không mày
Thằng Lành hiêu ý, dạ phải, bất kể thân sơ.
Thôi, giờ nâng ly, tất cả uống với anh, xong tụi bây ăn nhậu tiếp, anh và Bình có việc
Gã quay lưng đi ra, bọn linh mới có mấy thằng vội vã tránh đường, gã lôi 1 thằng lại, DM mày, làm chó gì chạy nhanh thế, lúc ăn nhậu thì cứ thoải mái, xong gã vỗ vai nó, cố lên, hồi đó Bình cũng như tụi mày thôi. Bình cười với tụi lính, ở đây nó là số 1, đội trưởng, sau này nếu lão nhị tách băng, dĩ nhiên nó nắm đội này, lên hàng nguyên lao
Lành ở lại tiếp anh em nhé, rồi toán nào chiều nay đi X, em cho mấy thằng toán trưởng đưa đi, giao cho Sĩ
Lành nó biết, tụi cũ đưa xuống X để nghỉ ngơi, tụi mới này vừa rồi nó tuyển cũng đã theo lão nhị chinh chiến 1 tuần, sau khi ở quê len ngày 12/8, giờ giữ ở SG cho thực chiến tiếp, mấy hôm nay đang đánh nhau với tụi cầu đường
Bình vứt gã ở đầu đường. Gã ghé mua gói Dunhill rồi đi bộ tà tà vào nhà Hạnh, trong lòng cũng bồi hồi, 3 tuần rồi không gặp cô, gã nhớ cô lắm, ghé chợ Tân Thuận gã mua ít trái cây mà Hạnh thích ăn, vú sữa, bòn bon rồi đi vào
Hạnh ngồi gọt khoai tây, cà rốt để chút hầm bắp giò bò với 2 con bạn thì cô thấy bóng sáng bị che mờ, ngẩng lên thấy gã đang đứng nheo mắt nhìn mình mỉm cười, bất chấp con Liên cười ha hả và 2 ánh mắt ngạc nhiên của 2 con bạn khi thấy cô vứt dao thớt chạy ra ôm một thằng cha ăn mặc lèng xèng tay xách túi laptop và bọc trái cây đứng ngay cửa
– Em nhớ anh quá, 3 tuần rồi, anh… Anh có nghĩ đến em nhớ anh thế nào không, Hạnh rươm rướm nước mắt rồi ôm siết lấy gã.
– Có mà, nên mấy lúc đi chợ uống café anh alo cho em đó, thôi, vô nhà đi, em út bạn bè nó cười kìa, mà ai vậy, bạn con Liên hay em?
– Ah. Quên mất, Hạnh mắc cỡ quá, lỏn lẻn cười, đây là Phương và Yến, bạn học cùng trọ với em và Hương bên nhà trọ cũ đó
Gã mỉm cười với 2 cô gái, chào tụi em, nghe Hạnh với Hương kể về tụi em hoài, mà hôm nay mới gặp
– Tụi em cũng nghe Hạnh kể về anh hoài, nó nhớ anh qua nên gầy gò hốc hác, hôm nay anh không lên cho nó ôm chắc nó chết, Yến vừa cười vừa nói
Vứt đống hổ lốn cho 2 cô bạn gọt tiếp, Hạnh rót nước lạnh cho gã uống, quát con Liên đi pha café cho gã rồi cô kéo gã ngồi vào góc phòng
– Mấy bữa nay Ngọc và bé khỏe không anh, mấy đồ chơi em gửi bé thích chơi không,
– Có. Anh bịa là vợ chồng ngượi bạn cho, nên Ngọc không nghi, bé khoái 3 con heo lắm, nó cầm đi đâu cũng khoe của cô Hạnh, em của ba cho con,
Rồi gã kéo Hạnh vào lòng, ôm eo cô, nhưng ý tứ không vuốt ve lung tung, – Phương và Yến qua phụ em làm đề án phai không, thấy cũng thông minh sáng sủa, nhìn xinh, nhưng không.. Đẹp bằng em, rồi gã kề tai Hạnh thì thào, nhưng vú bự hơn vú cô giáo, mông cũng vậy
– Hạnh cười hả hả, rồi cô đánh gã bôm bốp, con người học trò đến chết cũng không thay đổi, em mà bờm xơm với con nào nữa, đừng vào lớp cô mà học nữa, nói trước rồi đấy
Gã biết Hạnh nói chơi mà thiệt, gã thì thào, cô giáo dạy học đều, học trò không đi học thêm nữa
– Thôi, không nói chuyện với kẻ hư hỏng như học trò nữa, Hạnh mắc cỡ rồi đi làm đồ ăn
Gã lên gác, thay quần short ra, nhưng vẫn mặc áo, nằm lăn ra ngủ, đi xe từ 1h sáng, rồi nãy uống gần chục ly rượu nữa, gã mệt mỏi quá rồi,
Hạnh thấy gã ngủ, cô lôi cái bếp với bình ga ra ngoài cửa phòng trọ ngồi nấu cho đừng hôi phòng, rồi cô bật máy lạnh cho gã ngủ, chốc chốc lại lên hun gã, tý sau cô thấy con cu gã ngỏng lên, cô bật cười, để mai bắt gã mua quần lót mặc mới được, mai mốt nhà có chị em bạn gái đến chơi, thì mắc cỡ chết.