Phần 121
Sáng nay Hùng đưa Vân lên trụ sở công ty của gia đình, Tổng công ty Sản Xuất – Thương Mại – Dịch Vụ Sĩ Hùng, tối hôm qua nó có điện thoại cho lão tam, và lão rất mừng khi thấy thằng cháu của mình nó biết nghĩ, biết lo, biết tính toán đường dài.
Nhìn con bé đi cùng với nó, lão tam gật gù, được, con gái thời nay mà có chuyên môn giỏi, biết ngoại ngữ, nhưng ăn mặc lịch sự mà giản dị, nói năng lễ phép thế kia thì được quá rồi, cũng do vợ lão không có con, mà từ năm thằng Hùng 16 tuổi, chị 4 mất nên lão đón nó về nuôi và coi như con ruột, trong lúc anh 4 và lão nhị dẫn quân truy quét trả thù cho vợ mình.
– Trước cháu làm bên nào, lão tam hỏi
– Dạ cháu là kế toán cho công ty Thành Long ạ, Vân nhỏ nhẹ trả lời, khi để chuẩn bị cho hôm nay, Bang đã làm cho cô một lý lịch lao động giả,
– Cháu là bạn của Hùng, thì cũng coi như cháu của bác, công ty Sĩ Hùng này là công ty gia đình, bác là Tổng Giám Đốc nhưng chủ tịch là ba của Hùng, sơ bộ là như vậy, cũng đúng là công ty đang cần người cho việc tái cấu trúc, để đối phó với tình hình khó khăn sắp đến. Nên hôm nay bác nhận cháu vào làm, nếu cháu làm tốt công việc hàng ngày, thì trong 3 – 6 tháng, bác sẽ đề xuất hội đồng quản trị bổ nhiệm cháu vào ban tái cơ cấu, để cháu giúp thêm việc
– Dạ, cháu đang thất nghiệp, miễn là công việc đúng chuyên môn và có cơ hội thăng tiến thì cháu nhận ngay
– Vậy được, khi nào cháu nhận việc được? Bác sẽ đưa cháu xuống công ty Thiên Thanh, là công ty con của mình, để cháu làm việc dưới đó, trong thời gian ban đầu, để cháu hiểu hết về cấu trúc của hệ thống mình, rồi về Sĩ Hùng làm nhé.
– Dạ, vậy 15/08 cháu vào Thiên Thanh làm nha bác, do xin nghỉ ít ngày để cháu bàn giao công việc cũ đã, mình bỏ người ta đi, chứ công việc thì lo cho xong, để người ta không trách mình được
– Được, tốt lắm, bác cũng thích cách làm việc như thế, cháu cứ đúng ngày 15. 08, Lên công ty Thiên Thanh, gặp anh Thanh giám đốc, anh ấy sẽ bố trí cho cháu.
Nhìn Hùng và cái cách con bé đi ra ngoài, lão tam biết chúng chưa ngủ với nhau, lão gật gù, được, con bé không vì việc làm này mà dễ dãi cho thằng Hùng, con gái vậy, sau này anh 4 sẽ vui lòng, bọn lão già rồi, cũng mong có cháu để ẵm bồng. Về cái này thì anh 4 thua lão nhị rồi, nhanh thật, 3 anh em kết nghĩa huynh đệ giang hồ, đến nay hơn 30 năm rồi
– Anh có biết ai đứng sau lưng công ty Thái Sơn không, là tổng công ty thi công mua bán kinh doanh vật liệu xây dựng Sa Thạch
Duy nhíu mày, anh có biết về công ty Sa Thạch, nó như một con cá mập to trong nhóm các công ty kinh doanh hoạt động trong lĩnh vực này, so với nó, thực lực anh chĩ được ½, đó là nói về quy mô, nhưng trong cái thời buổi làm ăn mua bán bằng quan hệ chứ không phải bằng tài năng này, thì quan hệ của Sa Thạch vẫn là một ẩn số với các công ty cùng nghề
– Em nói tiếp đi, Sa Thạch to thật… Nhưng từ ngày em và bạn em dám chơi Thái Sơn, thì nếu có thêm anh, anh mỉm cười, Sa Thạch cũng không đáng sợ với anh như hồi xưa
– Dạ, em tính nói với anh như vậy… Như vậy… Nhưng trong này sẽ có 2 phần, bên em chưa cần nhảy vô làm ăn trong lĩnh vực bên mình, nhưng sẵn tay thì làm, tụi em có… Lợi ích chính trị, còn anh có… Lợi ích kinh tế, Hương cười cười, nên em cần anh tài trợ chi phí cho vụ này, vì anh hưởng lợi ích kinh tế, còn đảm bảo cho kế hoạch thắng lợi, em lo.
– Bạn em có vị trí nào bên Sĩ Hùng, và em? Trước khi đồng ý, anh Duy cân nhắc, Sĩ Hùng dĩ nhiên anh có nghe, một công ty mạnh trong lĩnh vực kinh doanh những dịch vụ ăn chơi dành cho giới lắm tiền, rững mở.
– Bạn em ngồi ghế số 4 trong tứ lão, nhưng thay lão đại xử lý thường vụ luôn, còn em thì là… Phó ban an ninh của hệ thống.
– Được, nếu vậy chơi được, em tiến hành đi, để anh chuẩn bị cho Viện những gì em yêu cầu, theo kế hoạch của em, còn tiền chi phí, anh sẽ báo phòng kế toán, cái nào dưới 10 triệu, em ký, trên 10 triệu, báo anh
Trầm ngâm nhìn cô thư ký điều hành xinh xắn đi ra khỏi phòng, anh tự hỏi bạn cô là ai, mà có thể biến 1 cô gái trẻ thành 1… Tay đáng sợ trong âm mưu và thủ đoạn như vậy, dám nghĩ và dám làm những cái mà anh chưa nghĩ đến,, mà thôi, con bé càng trưởng thành, anh càng mừng, từ hồi nó đi theo anh, anh chỉ mong nó sống tốt hơn thôi, vì trong tâm, nó chính là hình ảnh vợ anh năm xưa, nên anh thương nó lắm.
Hương ngồi vào bàn làm việc, ký xong mấy giấy tờ cho phòng kinh doanh tiến hành những thương vụ nhỏ, xong cô gọi Viện vào
Lần đầu tiên Viện đối diện với sếp trẻ số 3 trong công ty sau suốt 1 tháng làm việc, cậu vừa lo vừa… Mừng, lo vì không biết có chuyện gì mà cô ấy gọi, còn mừng vì hôm nay có thể ngồi với Hương một chút, sau khi người yêu đầu đời chia tay, Hương là cô gái thứ 2 mà cậu cảm thấy thích
Thấy cậu ta ngồi trước mặt mình, cách 1 cái bàn, mà cậu ta ngây ngất vì mùi nước hoa và nụ cười của mình, Hương cười thầm, rồi hỏi cậu ta về gia thế, mục tiêu, mong muốn trong công việc… Tất tần tật những thứ mà ngày xưa trước khi anh Duy tuyển dụng cô vào trong công ty, anh hỏi rất kỹ
Viện, tuy cậu thật thà và chân thành, hiền, nhưng là người có sự nhay cảm cao, nên nghe những câu hỏi sâu về mình để tìm hiểu tính cách mình của Hương, cậu tin là hôm nay Hương tìm mình có chuyện quan trọng, nên cậu trả lời đúng, đủ và chính xác, cậu mê Hương, vì Hương xinh xắn, và cái thứ hai là vẻ chững chạc trước tuổi cùng với sự ít xuất hiện trong công ty của Hương, làm cậu có cảm giác Hương là cô gái bí ẩn, mà điều đó là thật, cậu đã nghe ngóng nhiều, nhưng ít ai ở công ty biết công việc cụ thể của Hương là gì, trừ những việc cô ký duyệt những dự án kinh doanh nhỏ của phòng kinh doanh, xem xét ký nháy công văn trước khi trình anh Duy, còn lại là Hương muốn đi đâu đi muốn làm gì làm, cả chị Nhàn phó giám đốc cũng không quản được.
Sau khi hai người trao đổi xong, Hương yên tâm là vụ này của mình có khả năng thành công, tiền có, người có, giờ chỉ còn… May mắn nữa là được
Chút nghỉ trưa xong, anh đi cùng em qua công ty Hồng Hà nhé, sắp đến có những việc quan trọng chĩ có… Mình anh ở công ty mới làm được giúp em thôi, nên em muốn mình đi làm việc cùng nhau để… Hiểu nhau, sau này còn làm thêm những việc quan trọng kia
Nhìn Viện dạ, rồi cậu ta đỏ bừng mặt khi cô vươn tay ra bắt tay cậu, cô cười thầm, rồi gã sẽ vui mừng vì những nỗ lực cũa mình, mà giờ gã đang làm gì nhỉ, nhớ gã quá, cô lấy dt ra alo, thì nghe gã nói đang chạy xe, có gì tối gã gọi lại. Không biết gã đi đâu nhỉ, nhưng cô thấy vui, gã có nhiều đàn bà, nhưng gã luôn lo cho công việc trước, và sau khi công việc xong, gã lo đến cho đàn bà, lo đến từng cây tăm sợi tóc, phải vậy mới được, đàn ông vậy mới thú vị
Xuống tới X, gã và chị tìm một khách sạn nhỏ, khuất dọc theo bờ biển, khu có những tay thương gia, quan chức, dân Vip… Hay dắt vợ bé, tình nhân xuống ăn nghỉ vì kín đáo, và không bao giờ hỏi khách giấy tờ cá nhân. Gã muốn giấu kín chuyến đi này vì những lý do tế nhị, ngoài việc không ồn ào vì sợ lính lão Bạc trả thù ra, gã cũng sợ lính hình sự của Tú trưởng phòng, cái vụ công an mượn tay giang hồ, hay giả dạng giang hồ xử lý những chuyện tế nhị, người dân thường ít nghĩ, nhưng vị trí của gã mà còn không biết hay sao.
Gã tính lấy 2 phòng, nhưng nghe chị nói lấy phòng 2 giường có gì tối khó ngủ thì chị em tâm sự cũng vui nên gã làm theo, chị nói cũng phải, hồi xưa ở bệnh viện gã cũng nằm giường trống kế bên để trông nom chị và con bé, rồi hôm bữa ngủ ở phòng ngủ của chị nữa, và cái quan trọng là lứa tuổi chị và gã, khi không còn lo thiếu tiền đi chợ hàng ngày, thì cũng không dễ mà ngủ được, đầu óc lúc nào cũng tràn đầy ti tỉ thứ khác nhau
Cất đồ xong cũng tới giờ hẹn với Ba Vũ, tổng biên tập báo tỉnh X, nghe chị là phụ tá cưng của ông bạn già thân thiết, phó ban thời sự – xã hội của tờ Sài Gòn Thời Sự, Ba Vũ rất thú vị, Ba Vũ còn đoán được lờ mờ là vì sao mà Hạ Phương xuống đây, nếu không vì cái việc làm náo động cả tỉnh lên kia, thì là vì cái gì.
Gã bắt tay Ba Vũ và chào ông kính trọng, cháu chào chú, hôm nay rất vui vì chú thu xếp thời gian tiếp cháu và Hạ Phương
– Chú cho cháu thay chú Hải, sếp cháu xin lỗi, vì không xuống thăm chú dịp này được, mà còn phái cháu xuống làm phiền chú, chị tiếp lời
– Ba Vũ cười ha hả, phiền gì đâu, chú rất vui khi đọc những bài phóng sự của cháu trong việc phanh phui những tiêu cực trong ngành du lịch, làm Tổng Cục Du Lịch phải chấn chĩnh lại, nên tỉnh X.. Cũng hưởng lây, cháu làm tốt cho quê hương chú, chưa cảm ơn thì thôi, có gì mà phiền. Còn đây là….
– Dạ, cháu là trưởng ban pháp chế của công ty Sĩ Hùng, gã tiếp lời
– Ah, công ty Sĩ Hùng có phải công ty mà dư luận dưới này….
– Dạ phải ạ, chính nó đó, chú đã không khách sáo, cháu xin phép vào đề
Rồi đợi con bé phục vụ cho thức ăn và rượu xuống, gã khui chai Remy rồi kính Ba Vũ 1 chung, thôi, cháu xin phép trình bày
– Mấy hôm nay chắc chú nghe người dân ở đây nói tụi cháu thủ tiêu băng lão Bạc, chú có nghĩ gì không
– Không, bọn mình cánh báo chí, những gì chưa có cơ sỡ, không dám đưa tin bừa, Ba Vũ cũng thẳng thắn
– Như vầy nè chú, thực ra trong quá khứ, cũng vì cạnh tranh khách khứa và địa bàn ảnh hưởng, đúng là băng của lão Bạc và công ty bọn cháu có va chạm, bảo vệ hai bên có đánh nhau chút chút nhưng không đến nổi xảy ra án mạng, rồi vì nghe lão Bạc nói đánh nhau hoài như vậy cũng không phải là cách hay, nên bọn cháu nghe lời lão, xuống đây nghị hòa, mà mình nghĩ đi nghị hòa để làm ăn thuận lợi, nên chỉ đem công nhân lao động dôi dư xuống, thu xếp cho chúng nó và mấy cơ sở làm ăn dưới đây, thế mà không hiểu sao phòng CSHS nghi ngờ bọn cháu và lão Bạc thanh toán nhau, nên hốt hết hai bên, rồi bọn cháu thì không có ý khác, nhưng lão Bạc có ý đó, tính mượn tay Năm Lì hạ tụi cháu, nhưng may mắn là công an tỉnh biết nên đã tóm gọn băng Năm Lì, rồi công an tỉnh biết băng Năm Lì do lão Bạc mướn, nên họ khởi tố vụ án “giết người có tổ chức” của Lão Bạc, có thể vì vậy mà 4 tay cốt cán của lão Bạc bỏ trốn, vậy mà dư luận, và một số cơ quan bảo vệ pháp luật quy kết là bọn cháu giết người rồi thủ tiêu phi tang chứng cứ
Rồi gã thuật lại chi tiết cho Ba Vũ nghe đêm đó công an làm gì, bắt bớ thế nào… Ba Vũ trầm ngâm lắng nghe, ông biết bên trong cũng có điều lắt léo, nhưng mà thằng này nó trình bày hợp lý quá, nên ông hiểu, ông đang ngồi với 1 luật sư giỏi về hình án, một bậc thầy trong việc… Ném đá giấu tay
– Chuyện là như vậy, xích mích là có, nhưng thủ tiêu hay có ý đồ gây náo loạn trong tỉnh thì chúng cháu không dám làm, chính vì hiểu luật, nên làm theo luật, gã kết luận
Hạ Phương thầm khen gã, nói có lớp lang, có cương có nhu, và quan trọng là cũng có sự thật trong đó, đó là nghệ thuật cao minh của việc tung hỏa mù.
– Thôi, chú hiểu rồi, và biết bên cháu là… Doanh nghiệp làm ăn đàng hoàng nên Hạ Phương và sếp nó mới đưa xuống đây, giờ chú có thể giúp gì, miễn không trái tiêu chí nhà báo, thì chú giúp
Gã trình bày nhờ báo tỉnh đưa lên diễn biến sự vụ theo như gã đã nói, để dư luận và các cơ quan bảo vệ pháp luật hiểu người gây ra bung xung là lão Bạc, bên gã chỉ may mắn mà sống sót nhờ công an tỉnh X lập chuyên án đấu tranh, và việc 4 ngươi lão Bạc mất tích, không phải bên gã thủ tiêu, vì lúc đó toàn bộ lãnh đạo và cán bộ nhân viên của Sĩ Hùng đã bị hốt hết, và khả năng là phe lão Bạc sợ tội mà trốn
– Được, cháu nói thì chú tin, nhưng để sự việc rõ ràng hơn, chú sẽ cho phóng viên phỏng vấn thượng tá A và lãnh đạo phòng CSHS, cho khách quan, lẽ ra nên phỏng vấn cả lão Bạc nữa, nhưng họ… Mất tích rồi, sau này họ về, mình làm tiếp bên họ cũng không sao
Gã và Hạ Phương gật gù, hèn chi Ba Vũ làm tổng biên tập báo tỉnh X gần 15 năm, cũng không phải do may mắn
Gã đẩy bao thư qua cho Ba Vũ. Ông cũng không khách sáo, chú xin, vì cũng phải có ít chi phí cho anh em phóng viên đi lại phỏng vấn làm tin nay kia, nhưng không lấy không, 3 số liên tiếp tính từ đầu tháng 9, chú sẽ cho đăng quảng cáo về doanh nghiệp cháu, là một doanh nghiệp có nhiều đóng góp cho tỉnh, như giải quyết công ăn việc làm cho người lao động, thực hiện đóng góp ngân sách đầy đủ, và giúp tỉnh cải tạo bộ mặt ngành du lịch, vui chơi giải trí…
Gã và Hạ Phương gật gù, tay này biết làm việc, biết ăn đúng cách, gã bèn đẩy ra một bao thư nữa mỏng hơn, chú đã nói vậy thì cháu gửi thêm tiền cho ba số quảng cáo, chứ cái kia… Không đủ
Ba Vũ và gã, chị, sau đó nhiệt tình ăn uống nhậu nhẹt, còn gì bằng ngàn dặm mà gặp được… Tri giao
Trên đường chở chị về khách sạn, chị bảo gã chút đi tắm biển chiều với chị, gã gật đầu, uh, tắm cái cho tỉnh rượu
Viện ngây ngất khi người đẹp mà cậu mơ tưởng 1 tháng nay nhưng chỉ dám kính nhi viễn chi mà không dám tiếp cận vì tính nhút nhát của mình và cả… Tác phong bí ẩn của cô, thì nay cô đang ngồi sau xe nó, ngồi một bên nữa, nên thỉnh thoảng nó thấy cặp đùi thon thả xinh xắn đó qua gương chiếu hậu đang đặt song song nhau, bi chẻ phủ bởi đôi vớ đùi làm nó gợi cảm hơn từ ½ đùi trở xuống, nó nhìn với vẻ say mê và ngưỡng mộ, và còn đôi bàn tay nhỏ nhắn mềm mại kia đang vịn nhẹ vô hông nó, như tìm kiếm một điểm tựa. Liếc thấy ánh mắt hâm mộ của đàn ông đi đường thỉnh thoảng ngoái lại nhìn Hương, cậu càng thú vị hơn, thấy hãnh diện hơn. Cậu ước gì công ty Hồng Hà nó đừng nằm bên quận 3, mà nó nằm ở… Hà Nội, để cậu chở được người đẹp như vầy lâu hơn nữa
Biết cậu chàng đang ngây ngất vì mình ngồi sau lưng và vịn eo, Hương cười thầm, rồi cô giáng một đòn nữa bằng cách chồm lên vai Viện, cô thì thào vào tai Viện
– Hôm nay mình qua đó, em sẽ là phụ, còn anh đàm phán chính, khi nào em thấy gút được thì em ra hiệu cho anh hén
Viện suýt tý nữa đâm vào xe trước khi cậu ngửi thấy mùi thơm và cái ấm nóng của hơi thở Hương phà vô lỗ tai mình.
– Uh, anh nhớ rồi, để anh cố gắng, lần đầu đi làm cùng em mà
– Hương cười, anh làm tốt, sau này anh em mình đi chung thôi, em khỏi kêu người khác.