Phần 102
Đợi hút bóng gã đi vào trong, cô kéo Hạnh.. Đi trở ra vườn, Hạnh ngạc nhiên nhưng cô cũng đi theo, với lại biết gã đang hỏi chuyện thằng hiếp dâm, mình là con gái, ai lại có mặt ở đó làm gì. Cô đi theo Yến, cô vẫn xem phim Yến đóng, nên cũng thích chị
– Em và anh Hùng quen nhau lâu chưa
– Cũng bốn tháng rồi chị, 1 tuần nữa là bốn tháng
– Vợ Hùng đẹp gái lắm, hôm rồi đi café Hùng có mở hình trong dt cho chị xem, Yến quyết định thử đòn tâm lý, cô vừa nói vừa nhìn Hạnh
– Dạ, em biết mà, em có xem hình Ngọc và con gái anh rồi, mẹ đẹp con xinh
– Em làm gì, chị hơi tò mò, nhưng… Hồi nãy thấy em và Hùng hôn nhau, nên chị tò mò chút,
Hạnh cười hihi, cô hơi mắc cỡ, em làm ngân hàng, nhân viên tín dụng, bên chỗ anh trai Hùng làm
– Oh, vậy là em và Hùng yêu nhau, rồi Hùng sắp xếp cho em, Hùng hài này chơi cũng được
Hạnh làm Yến việt vị, dạ không chị, chuyện đó và chuyện em yêu Hùng là khác, em đi làm lâu rồi, sau đó mới yêu nhau. Biết ý Yến muốn thử mình, Hạnh cười cười, chị đừng nghĩ anh Hùng tệ vậy, em và anh Hùng yêu nhau, không phải lo được lo mất như người ta, Hùng giúp em cũng không phải lo coi có được ngủ với em hay không, em trao thân cho Hùng cũng không phải coi Hùng có cho mình được cái gì hay không? Chỉ là tụi em thấy vui thì ở bên nhau, thế thôi.
Yến sững người nhìn Hạnh, cô bé này thông minh và thẳng thắn quá. Em không sợ vấn víu với người có vợ, mà không có gì, ý chị là.. Những bù đắp khác, rồi tuổi xuân trôi qua, lãng phí cuộc đời mình sao?
Hạnh trầm ngâm, cô cũng thích Yến với lối nói chuyện lịch sự và thẳng thắn
– Theo chị thì thời gian nào của cuộc đời là vui nhất?
Yến trầm tư, nghĩ ngợi, chị thấy trừ hồi nhỏ sống vô tư ra, chẳng có lúc nào vui cả, Yến thở dài
– Vậy là em hơn chị rồi, tuổi thơ em cũng vui như chị, nhưng em vui hơn 4 tháng nay. Giả sử em không quen Hùng, rồi quen ai đó đi, chưa chắc là em đã thấy vui với cái cách suy nghĩ yêu đương được mất bây giờ, bây giờ đa số yêu nhau là phải có gì đó cho nhau, chưa nhận được từ người kia cái mình mong muốn, thì dù họ sống bên nhau đó, nhưng cảm giác cũng không trọn vẹn, cũng trông chờ, … Sao mà phải khổ vậy, vừa yêu vừa chờ đợi cái này cái kia. Hạnh cười lặng lẽ, có thể em sống khác ngươi ta, nhưng em nghĩ chẳng thà 1 đêm ngủ với người như Hùng, còn hơn cả đời sống vạ vật với 1 người đàn ông để rồi mình phải chờ đợi coi người ta cho mình được cái gì, mình mới cho người ta lại thân thể mình, hay sự nồng nàn chăn gối của mình. Có thể những cô gái họ yêu theo kiểu như vậy họ sống tiện nghi vật chất hơn em, nhưng tâm hồn họ, chưa chắc có 1 ngày vui như em. Vật chất, với khả năng của em, từ từ rồi em cũng có, nhưng người đàn ông làm em thật sự vui, đâu có nhiều như tiền trong xã hội đâu.
Yến sững sờ, cô không ngờ hôm nay cô bé này gợi lên cho cô những vấn đề như vậy, phải, những người đàn ông đến với cô, trước khi cô lên giường với họ, cô luôn chờ coi họ cho cô được cái gì, rồi lên giường rồi, họ còn cho cô thêm cái gì nữa không, riết rồi cuộc sống của cô chỉ toàn là những sự chờ đợi, tính toán… Thu xếp. Rồi cô nghe Hạnh nói tiếp
– Em biết chị quen nhiều luật sư chứ, nhưng sao hôm nay anh Hùng đi với chị, rồi Hạnh đi vào nhà
Yến không thể trả lời được câu hỏi đó.
Gã vào nhà, gặp thằng em Yến, nó tên Khoa, gã kéo ghế ngồi đối diện nó
– Hút thuốc đi, gã đẩy gói Dunhill qua nó
Nó im lặng ngồi đốt thuốc
– Nói anh nghe em hiếp dâm nó thế nào, đầu đuôi sự việc
– Ở nhà ba mẹ đi hết rồi, em đi cho gà ăn rồi vào nhà, thì nó sang xin đường, em mới kêu nó lấy, rồi em nằm ra võng coi tivi thì nó lại ngồi kế em, rồi lúc đó nhìn nó thích quá, em mới trêu đùa giỡn hớt với nó, rồi một hồi thấy nó chịu chịu nên em kéo nó vô buồng, rồi vừa đưa… Vô chút thì má nó chờ nó đem đường về nấu ăn không thấy rồi má nó qua đây kiếm, bả thấy em với nó trong buồng, bả la lên rồi chắc nó sợ má nó la nó nên nó la theo.
– Trước giờ em có quen với nó không? Có tình cảm qua lại gì không?
– Cũng có, lâu lâu hai đứa đi uống nước, chở trái cây đi bán chung, nó cũng thích em, tụi em cũng có quất nhau mấy lần rồi, nhưng má nó đòi gả nó cho nước ngoài đài loan gì đó lâu rồi, nên sẵn có chuyện hôm nay, biết chi Yến em có tiền nên họ quậy chuyện ra đó, chứ hiếp dâm gì, em với nó chơi với nhau từ hồi lớp 7, em cần gì hiếp nó, nhưng đúng là lúc đó em xuất ra trong nó, ba má nó có đem nó ra y tế huyện xét nghiệm tinh dịch nữa mà, nên ba mẹ em thua họ về lý.
Thằng Khoa nói lưu loát, nó học cũng hết 12, rồi đi buôn bán lâu rồi.
Gã cũng gật gù, có thể, nếu không họ đi thưa lâu rồi, gã thở dài… Ngán ngẩm, gã biết Yến hiểu ra chỗ này, nhưng cô sợ họ thấy bở thì đào mãi, nên cô neo ở đó, chờ gã về, để gã thương lượng dùm cô. Bà Yến này, tính toán cũng cao minh
Người dân quê gã hiểu, họ chỉ tính toán trên cái được mất ngắn hạn, họ quên là nếu ép nhau quá trở thành thù hận, có khi cái được không bù cái mất, được nư thì làm càn tới, âu cũng là tâm lý tiểu nông của dân mình
Thấy Hạnh và Yến vào, gã bảo Yến pha cho gã bình trà, gọi Hạnh lại, gã đưa cô xấp giấy tờ, rồi kề vai nói nhỏ, như vầy… Như vậy….
Hạnh xách mớ giấy tờ đi qua nhà nạn nhân, cũng không xa, cách 1 miếng vườn cam là đến nhà nạn nhân rồi
Cô thấy 1 bà khoảng 50 tuổi, mập mạp, đang đứng xỉa răng trong sân
– Cho cháu gặp Hoa và dì Năm
Có gì không, tôi là dì Năm, mẹ Hoa
– Dạ cháu làm việc ở Hội Phụ Nữ Tỉnh đây ạ, cháu gặp Hoa để tư vấn cho cô ấy về chuyện em Hoa bị hiếp dâm
Bà Năm có vẻ ngỡ ngàng… Rồi mời cô vào nhà
– Sao mà cô ở đâu mà nghe nói con Hoa nhà tôi bị hiếp dâm
– Dạ, cháu và đoàn công tác của tỉnh đang làm việc ở Huyện mình, rồi bọn cháu nghe dân người ta nói cô Hoa ở đây bị hiếp dâm, có khả năng nhiễm HIV ạ, từ người hiếp dâm là anh Khoa
Cô thấy 1 cô gái trẻ từ trong buồng chạy ra trong lúc bà Năm… Hết hồn vì tin HIV
– Chị… Chị nói bậy… Anh Khoa sao bị nhiễm HIV được
Hạnh quay lại, chắc em là Hoa thì phãi, chị nghe nói Khoa có khả năng nhiễm HIV, sao em nghĩ là không có
– Em chơi với Khoa lâu nay, làm sao em không biết, tụi em có lần…
Thấy nó ấp úng, Hạnh dồn ngay, tụi em có lần sao…..
Bà 5 tằng hắng, Hoa im lặng, quay qua Hạnh, bà 5 nói
– Coi chừng nhầm lẫn gì đó, con Hoa nhà tôi và thằng Khoa bên đó có quen nhau, qua lại thân thiết, thằng Khoa nó thích con Hoa nhà này, có lăn nhăn ăn chơi đâu mà nhiễm HIV
Bà 5 sợ tin đồn con gái bà HIV lan ra thì cô hết lấy chồng.
– Thế người ta nói anh Khoa hiếp dâm cô Hoa, là có không ah, Hạnh hỏi Hoa
Con Hoa lúng túng, cũng không phải là hiếp dâm, mà là… Em… Em
– Hạnh dấn lên, vậy là bữa đó không phải hiếp dâm mà là người ta đồn bậy ah, vậy mà chị nghe người ta nói KHoa bị HIV, hiếp dâm em thì chắc chắn lây qua em. Hay là em đi xét nghiệm đi, nếu bị thật thì chị giúp em làm hồ sơ khởi kiện Khoa, chị có mang đơn đây, cô lấy mấy giấy tờ gã đưa bỏ lên bàn.
Bà 5 chết sững, bây giờ chuyện thành ra thế này, có đi thưa công an là con Hoa bị hiếp dâm thì nó cũng tàn đời luôn, ai mà dám rớ nó nữa. Cho dù công an có bắt thằng Khoa đi tù thì con bà cũng chết tiếng rồi.
Con Hoa nó biết nếu ra tòa, thằng Khoa khai ra nó và mình từng làm nhau ở chỗ này chỗ kia thì người ta càng tin là thật nữa, làm nhau nhiều như vậy, thì việc lây HIV là chắc rồi, lúc đó thì chết luôn
Bà 5 rót ly trà uông trong khi Hạnh yên lặng, cuối cùng bà lên tiếng
– Cái tin đồn hiếp dâm là bậy bạ đó, con về nói với đoàn công tác, con Hoa nó chưa hề qua lại gì với thằng Khoa hết, thì làm sao mà lây HIV hay hiếp dâm gì được, ở chợ người ta đồn bậy đó
Cô móc dt gọi gã qua, xong cô lấy cái máy ghi âm ra, tắt cho bà 5 coi, dì 5 ah, nãy giờ con ghi âm xong rồi, cám ơn dì, con biết Khoa và Hoa tụi nó yêu nhau, cũng lỡ có chuyện với nhau rồi, thôi thì dì và gia đình bên đó dĩ hòa vi quý, tụi cháu gửi dì ít tiền cho dì lo cho Hoa ăn học tiếp, còn sau này nó và Khoa có lấy nhau hay không, thì kệ tụi nó đi, chứ con Hoa không chịu, thì thằng Khoa làm sao lột đồ nó ra mà nó không la lên chớ. Bây giờ dì thưa kiện ra, thằng Khoa nó tức nó la làng lên nó bị HIV đó, con Hoa làm sao sống ở đây được nữa.
Bà 5 im lặng rồi cầm cục tiền 10 triệu gã đưa, sau khi gã nói cho bà hay 17 tuổi mà nó đồng ý thì đi thưa cũng như không, chẳng qua tiền này là cô Yến cho con Hoa, như chị cho em thôi.
Bà 5 chịu phép, tụi nó còn cái ghi âm mà, ra tòa mình cãi làm sao.
Yến kéo gã vào nhà, anh Hùng hài bày ra trò HIV hay thật., Cô cầm tay gã hun cái chóc, thôi Yến đi phụ mẹ dọn cơm, hôm nay đãi sư huynh vịt nấu chao
Gã nhìn theo Yến đi ra sau bếp, lỗ mũi còn lưu lại mùi… Tùm lum của cô
Thằng Toàn mấy hôm nay buồn lắm, nó không biết có chuyện gì xảy ra mà mấy ngày trước con Linh đi đâu với con Mai 3 ngày về thì con Linh giống như xa nó ra, tuy tụi nó vẫn nói chuyện nhưng với cảm giác của nó, dĩ nhiên nó hiểu chứ.
Rồi nó hết buồn khi hồi chiều thằng Trung lại rỉ tai nó:
– Ê mày, con Linh nó giận mày đó
– Mày nói gì vậy, tao làm gì mà nó giận tao
– Tao có biết đâu, hồi chiều tao đang rửa chén ngoài bồn nước, thì con Mai với con Linh ghé lại bồn nước xả khăn, con Linh nó nhìn quanh rồi nói con Mai là nó giận mày, con Mai hỏi tại sao mà nó không nói, nó chĩ nói vậy rồi tao thấy nó quệt nước mắt.
Thằng Toàn trầm ngâm, kệ đi, . Tuy nó nói kệ nhưng nó tính tối nay hỏi con Linh coi có chuyện gì xảy ra
Gần 21h đêm thì nó thấy con Linh ra ngồi chỗ góc sân, cái chổ mà mấy lần tụi nó hay ngồi, nó bèn tiến lại ngồi xuống
– Anh đi đi, em không thích gặp anh nữa
– Vụ gì vậy, anh có làm gì sai đâu mà em nói kỳ vậy,
– Em với con Mai nghỉ 3 ngày về quê, sao anh nói anh Trung là em mê ông lão tứ rồi đi theo ổng, không lẽ con Mai với anh Trung oan ức cho anh sao?
Thằng Toàn ngớ người ra, nó đâu có nói y nguyên vậy đâu, nó chỉ phỏng đoán với thằng Trung thôi
– Con Linh nấc lên, anh tồi lắm, anh thương em mà không hiểu em hả, ông đó lên đây thì em phải tiếp ổng, xong thì thôi, anh coi em là loại gì mà hăng hái đi theo ổng 3 ngày, em tâm sự hết với anh, rồi anh coi em vậy hả
Nó vừa khóc vừa làm bộ vùng vằng bỏ đi chỗ khác
Thằng Toàn kéo lại, em hiểu lầm anh đó, hiểu lầm đó
– Hiểu lầm gì, anh nói coi, em nghe được thì mình là bạn, nó khoanh tay đứng dựa gốc cây vú sữa
Thằng Toàn nói lại cho nó nghe, rồi thằng Toàn sàng lại đứng gần nó
Nó khó chịu vì thằng Toàn hôi khói và đồ ăn muốn chết, nhưng nghĩ đến chuyện quan trọng đang làm, nó cố chịu đựng
Nó quay mặt đi… Vì mùi hôi mà thằng Toàn tưởng nó quay đi vì… Giận dỗi
– Mai mốt có chuyện gì, anh nói thẳng với em, em nói hoài anh không nghe hả, em ghét đem chuyện mình nói cho người ta nghe lắm
Thằng Toàn nắm bàn tay nó, anh nhớ rồi, tại hôm bữa chờ em lâu quá em không về, anh mới tâm sự với thằng trung
Con Linh quay lại ôm choàng lấy nó, anh có biết anh ở xa hay ở gần em, em cũng lo lắng cho việc của mình không, nó vừa ôm, vừa nói, vừa khóc, vừa tưởng tượng nó đang ôm anh… Hùng của nó
Còn thằng Toàn thì ngơ ngẩn như mất hồn, anh Tám dặn thừa quá, con Linh nó về quê chứ có đi với lão tứ đâu, còn nó giận mình, kê nó, con gái mà, mà nó thương mình, hôm nay lần đầu tiên được ôm nó, đã thiệt
Tối đó con Mai cười hí hí khi nghe con Linh nhắn tin báo chị Hương, xong con Linh quay qua nói, ê Mai, hồi tối tao ôm thằng Toàn, con cu nó nứng lên chĩa chĩa vô đùi tao, tao giả bộ khóc mà mắc cười muốn chết, con cu nó bự y như cu ông Hùng vậy
Rồi hai con nhỏ cười muốn bể cái phòng trọ của tụi nó
Bữa ăn chiều diễn ra ngon miệng và vui vẻ, ba mẹ Yến vui vì việc khó xử, có thể làm mất uy tín danh dự dòng họ đã giải quyết xong. Nên ông bà cụ biết ơn gã và Hạnh, rồi vì vẻ ngây thơ của Hạnh làm ông bà cụ thích nữa, nên họ ân cần đối xử như Hạnh là Yến hồi còn trẻ vậy
Thằng Khoa vui vì nó và con Hoa không đến nỗi cạn tình nghĩa với nhau.
Hạnh vui vì hôm nay đi chơi, kỉ niệm đẹp với gã trong vườn, và ông bà cụ làm cô đỡ nhớ nhà mình, rồi món vịt ngon nữa, rau muống hái ngoài đồng tươi xanh, cô chiếu cố dĩa rau tận tình
Yến vui vì tài ăn nói hài hước của gã, và gã giúp cô tận tình, còn đem cả Hạnh đi để công việc dễ thành công hơn, chứng tỏ gã tôn trọng mình, lo việc cũa mình như việc của gã. Mà cô cũng không cần phải nghĩ đến việc trả công, hồi chiều nói chuyện với Hạnh sau vườn xong, cô hiểu giờ mà mình lấy tiền ra đưa là lố bịch
Còn gã vui vì món vịt nấu chao Yến nấu ngon quá, y như mẹ kế gã nấu cho gã ăn hồi nhỏ. Sau này lớn lên rồi, có tiền, nhiều lúc đi ăn uống sang trọng, nhưng gã vẫn thèm những món ăn mà mẹ kế gã nấu, gã thèm lại không khí gia đình 5 anh em và ba mẹ gã quay quần với nhau, rồi ba gã kể cho gã nghe những chuyện này kia của ông
Và gã cũng vui vì Yến ngồi cạnh gã, thỉnh thoảng cặp vú cô đụng nhẹ nhẹ vô tay gã, gã biết Yến vô tình thôi, quan hệ của gã và Yến thì không cần phải làm trò đấy, nếu thích nhau. Nhưng cảm giác bộ ngực căng đầy của phụ nữ thành thục tuổi 30 lâu lâu chạm chạm vô cũng… Sướng sướng.
Cơm nước xong, gã vô xin phép chào ông bà cụ, gã và Hạnh ra chợ Huyện đi mua đồ làm quà, rồi sáng mai về luôn SG. Bà cụ thấy gã hơn 30 tuổi đầu rồi mà còn khoanh tay thưa dạ chào hỏi đi về, bà thương gã lắm. Bà cụ cầm tay gã, vuốt đầu gã cũng làm gã nghẹn lòng, phãi chi mình còn có mẹ, chắc mẹ mình cũng làm vậy lúc mình đi xa thế này
Yến cũng đưa gã và Hạnh đi chợ, cô phải tiếp gã tận tình chứ, gã coi cô là người nhà mà
Yến ngạc nhiên khi trong xe gã bốc dt ra gọi, khi xe hơi chở họ quay ra huyện
Đầu tiên thì thấy gã đt cho vợ gã, nói dối như cuội, nào là anh đang ngồi xe 1 mình đi công tác, nhớ bà xã và Nghi khùng quá. Cô quay qua Hạnh rồi hai chị em cười, đàn ông, dù là ai, cũng… Nói dối như cuội. Yến còn nhìn kỹ nét mặt Hạnh và ánh mắt Hạnh, xem coi Hạnh có buồn hay ghen không, nhưng cô không thấy ra gì hết, không có hay ém sâu trong lòng, không đoán được.
Rồi Yến ngạc nhiên khi thấy gã gọi cho ai đó mà gã kêu là 2 con bé, gã cám ơn nó hôm nay làm tốt vì thấy SMS Hương nhắn khen tui nó, rồi gã còn hun lóc chóc trong máy, chú chúc 2 cháu ngủ ngon, cô không hiểu gì luôn
Rồi mức độ ngạc nhiên của Yến gia tăng khi cô nghe gã gọi cho ai đó, mà hỏi thư ký của anh khỏe không, rồi anh chúc thư ký của anh ngủ ngon, rồi Hạnh quay xuống nói với gã, anh nhắn con điên đó bảo nó tối này đừng tru tréo, mai em về em trả hàng lại. Hạnh nói xong thì gã và Hạnh, và cái cô thư ký gì trong dt đó cười lớn đến nỗi cô còn nghe dt vọng ra, mà sếp nào nói chuyện với thư ký mà giọng ngọt như với tình nhân ấy nhỉ, khó hiểu
Rồi gã gọi cho con nhỏ nào nữa tên Hồng, hỏi 2 em gái vui không, anh trai đang đi công tác với chị Hạnh, mai về có quà cho 2 em gái, gã nói mà Yến nghe giọng ngọt nhu mía lùi.
Cũng may là gã gọi cho con nhỏ Hồng đó xong thì xếp dt lại, chứ không chắc Yến té xỉu. Cô là đàn bà, lại lăn lóc trong chốn phù hoa ảo vọng, dĩ nhiên cô hiểu đời, và cô hiểu đàn ông, nghe cái giọng của gã nói mấy cuộc dt đó, là cô biết gã và mấy con đó cũng có chuyện rồi, chĩ là ít hay nhiều, sâu hay cạn thôi. Nhưng cái làm cô ngạc nhiên nhất là Hạnh, cô tiếp xúc một ngày với Hạnh, cô biết Hạnh là đứa con gái nhà có nề nếp, có tri thức, mà sao gã có thể như vậy mà Hạnh nó không buồn nhỉ, nó còn tham gia tiếp sức như… Ủng hộ, nhất là lúc nó nói cái gì đó giao hàng ngày mai, con điên kia đừng tru tréo. Đàn ông cô quen, có đi với cô thì chĩ có nghe dt vợ gọi là cô chịu thua thôi, chứ nghe con khác nữa là tối đó cô… Cho nhịn ngay.
Xe ghé chợ thủy sản ban đêm của huyện rồi, mà Yến còn ôm một đống thắc mắc trong đầu. Còn gã vẫn cái mặt bơ bơ leo xuống xe rồi rút điếu thuốc ra hút, tà tà đi trước cô và Hạnh.
Ông tài xế đi theo gã xách mỏi cả tay, ông thấy gã mua cái gì cũng 7 phần, nhưng ông không ngạc nhiên lắm vì hồi nãy chạy xe, ông nghe gã nói trong dt ông cũng hiểu hình như gã có mấy con bồ lận, rồi 1 con vợ nữa, ông bật cười, để xong hôm nay mình kể cho mấy ông bạn già nghe, chắc mấy tay đó chết cười.
Yến đi sau cùng Hạnh, coi gã mua quà cô và Hạnh cùng buồn cười, cô quay qua hỏi Hạnh
– Mấy con bé mà Hùng dt, em biết không, hình như họ là bồ nhau hả
– Em biết 4 người, còn 2 người là 2 con bé mà anh gọi là cháu xưng chú thì em chưa biết, Ngọc vợ anh là 1, con thư ký mà em gọi là con điên, tên Hương, là 2, 2 con em tên Hồng và An là 4 cô tất cả,
Hạnh gật đầu khi Yến tả lại hình dáng Hương hôm làm tiệc đón ông A, nhỏ đó đó, bạn thân 5 năm của em.
– Tụi em biết hết với nhau là tụi em là bồ của anh Hùng hả? Ngạc nhiên, Yến tròn mắt hỏi
– Hạnh bật cười, phải rồi chị, rồi cô chỉ túi quà gã mua, ổng sống như vậy, chị đi ghen hết được không, nên thôi, trừ Ngọc ra có danh phận vợ chồng, có con thì khác, còn lại tụi em, thương thì phải chịu. Với lại em với Hương cũng là bạn thân, nên hiểu mà không giận nhau, còn mấy nhỏ kia là em út trong công việc của anh, rồi có qua lại, chuyện đó… Cũng là bình thường, nếu con người ảnh sống không ai ưa, không ai yêu thương ảnh, thì tụi em cũng đâu có cảm động mà thương ảnh. Với lại, con Hương thích ảnh vì tình dục, còn em thì thích ảnh cũng vi anh có trách nhiệm với vợ con. Người ta biết thương vợ con người ta, thì mới đến mình chứ, nên đã quen người có vợ, em quen tính tình như ảnh là được. Với lại ảnh cũng không ràng buộc tụi em, không kiểm tra kiểm soát gì, nên tụi em thấy thoải mái, chị nghĩ đi, con gái quê như em và Hương, hay mấy con nhỏ kia, có chỗ nương tựa như vậy, đỡ được nhiều cái lắm chứ, chồng thì… Từ từ, lo gì
Yến trầm tư suy nghĩ, phải, Hạnh thích gã cũng đúng, tuy cô không tổng hợp như Hạnh, nhưng cuộc sống của cô, quen được người đàn ông như vậy là lý tưởng. Cô quen nhiều tay quan chức, đại gia lớn, họ có vợ con đề huề, nhưng thích cặp với cô vì tình dục và vì hãnh diện là mình sỡ hữu 1 diễn viên có tiếng, nhưng mà họ cũng phiền lắm, cô lấy được cũa họ cũng khá, nhưng cái trả lại cũng mệt, mà cái đó chỉ có đàn bà mới hiểu nhau, đó là gần gũi người không yêu, có khi thích thích như thượng tá A hôm trước cũng đỡ, còn không thì nó ghê tởm và chán ngán chết đi được. Nhưng cặp rồi cũng đâu phải đã được yên, nó mất tiền mua mâm phải ráng đâm cho thủng là 1 nhẽ, nhẽ thứ 2 là nó ghen tuông 1 cách.. Kỳ quặc, ai đời nó không bao giờ bỏ vợ nó để lấy mình, mà chỉ cần nghe phong thanh là mình quen ai nữa, là nó chữi, nó cằn nhằn, nó không cung cấp vật chất nữa. Một số mối quan hệ cũa cô có nhiều khi cô bỏ là vì vậy, vì đơn giản một điều, họ bỏ vật chất ra sở hữu cô, họ quên là cô cũng là con người, là đàn bà, là người đẹp, thích được tôn trọng.
Cô nghe Hạnh tổng kết lại, và cô hiểu ra vì sao mấy đứa con gái trẻ này thích cặp với gã, vì gã bảo bọc cho tụi nó, mà không ràng buộc tụi nó, và cũng không đòi hỏi tình dục của tụi nó, hồi trưa nhìn lại gã hôn Hạnh, cô thấy rõ điều đó.
Không ngờ ông bạn thân mà mình quen lâu nay lại có cái tính ngộ như thế ẩn dưới lớp vỏ khùng khùng mát mát. Yến trầm ngâm nghĩ, giá như gã giàu hơn, thì có khi mình cũng cua gã cho rồi, rồi cô bật cười với suy nghĩ của mình, thôi, không cần gã làm người tình, làm bạn thân mình là đủ, đúng là mình quen nhiều tay đàn ông mạnh gạo bạo tiền, nhưng hôm nay nguy nan, đi kiếm gã là an toàn, không sợ phiền, không lo vụ lấy thân báo đáp, lại vui vẻ thư thái nữa. Hèn gì anh 4, tri kỷ của cô chọn gã là quân sư cũng phải.
Nhìn cái dáng đi khập khiễng chầm chậm và bụi đời của gã, cô chợt nhớ lại 1 ý khác của Hạnh hồi nãy, Hương yêu gã vì tình dục. Có gặp Hương, cô biết Hương hấp dẫn, gợi dục, và cái hôm Hương dùng tay làm cô sướng, cô biết Hương dâm nữa, mà dáng vóc mặt mũi như Hương, thiếu gì đàn ông theo, Hương cũng là 1 bản sao thu nhỏ thời trẻ của cô mà. Vậy mà Hương bị gã thu hút vì tình dục sao? Nhìn kỹ tướng của gã lần nữa, Yến thấy cũng đâu có gì nổi trội.
Nghĩ đến tình dục là Yến buồn cười, phải, cô không thiếu đàn ông, nhưng đàn ông mà lên giường được với ngôi sao, dù không trong top 5 như cô, thì cũng toàn là hàng trên 50, hiếm hoi lắm mới có ngoài 40, mà phải là dân có máu mặt, quan chức hoặc dân làm ăn lớn, mà đám đó thì sức lực còn con mẹ gì đâu, thứ nhất là tuổi tác, thứ 2 là tinh lực thì dồn vô gần hết cho quan trường – thương trường đấu đá rồi. Nên họ cũng chẳng làm cô thòa mãn được, vài năm trước thì cô còn trẻ thì còn đỡ, tình dục nó chưa hừng hực như lứa tuổi này trở đi, người ta nói đàn bà 30 như con trai 18 mà, nên Yến cũng không nhớ lần cực khoái cuối cùng của cô do làm tình với đàn ông là khi nào, trừ ngày xưa có vài đêm với anh 4 ra, hình như đến giờ.. Nhớ coi… Chưa có, phải, chưa có, hoặc ít quá nên không nhớ
Yến biết bản thân mình chứ, có nhiều đêm làm tình xong với những tay béo bụng tóc muối tiêu, cái cảm giác ăn nửa bỏ nữa làm cô cồn cào rạo rực khó chịu vô cùng, có khi sau đó cô phải vào toilet, tự dày vò bộ ngực sung mãn của mình, chà cặp mông nở nang của mình vào cái vòi sen cho dịu bớt, rồi mới quay ra, giả vờ hôn mấy cái lên thùng nước lèo đó, giả vờ thì thào, em thích lắm. Nghĩ đến đây Yến bật cười.
Chợt cô thấy 3 người bọn họ đã đi xa quá rồi, cô đi nhanh để đuổi theo.