Phần 30
Tết cổ truyền mỗi năm 1 lần, tết mang đến cho con người ta cảm giác vui tươi, có gì đó mong chờ một năm thành công, tràn ngập hạnh phúc và vui vẻ…
Những bài hát xuân đâu đâu cũng nghe thấy đã rất quen thuộc nhưng sao giờ lại hay đến lạ…
Tí tách… tí… tách… tí tách… tí tách…
Xuân phải có chút lạnh, tất nhiên không thể thiếu nhưng làn gió mang theo nhưng hạt mưa phùn nhẹ đó mới là không khí tết đặc trưng, ngồi trên ban công tầng 2 tôi nhâm nhi một tách cà phê nóng ngắm nhìn dòng người qua lại dưới đường…
Tôi bỗng miên man nghĩ…
“Mới đó đã hết 1 năm, thật là biết bao nhiêu chuyện xảy ra” tự mỉm cười khẽ ngồi nghĩ lại những chuyện xảy ra trong năm cũ mà tôi bất giác lắc đầu, có chút buồn vì gặp lại mẹ ruột rồi phải chia xa, nhưng ngay sau đó là niềm vui khi một người mẹ khác đến mang cho tôi những tư vị lạ lùng… à quên còn có cô người yêu xinh đẹp của tôi nữa chứ ài…
“Có lẽ sự mất mát, nỗi đau của tuổi thơ ông trời đã thương và bù đắp cho tôi chăng?”
Tự đặt ra câu hỏi mà có lẽ tôi đã có câu trả lời bất giác tôi lắc đầu mỉm cười nhìn lên trên bầu trời đang bắt đầu hửng những tia nắng ban mai đầu tiên của năm mới mà nhủ thầm…
“Những muộn phiền của quá khứ, những nỗi đau, những giọt nước mắt xin gửi nó lại ở năm cũ”
Một làn gió nhẹ se se lạnh khẽ thổi lên trên mặt tôi, nhắm mắt cảm nhận tôi thấy thật nhẹ nhõm, bỗng nhiên một vòng tay ấm áp mang mùi hương nhẹ khẽ choàng vào cổ tôi… chẳng cần phải mở mắt cũng biết là ai…
– Tui thấy rồi nhé, mới mùng 1 đầu năm mà đã có người mít ướt rồi – dì nói khẽ vào tai tôi rồi ngồi vào lòng tôi ngay sau đó, đưa bàn tay mềm mại lên lau đi giọt nước mắt trực chảy trên khóe mắt của tôi…
Nhìn dì, tôi khẽ cười mỉm nói…
– Con đâu có khóc, gió tạt vào mắt thôi à…
Dì nhìn tôi ánh mắt nhíu lại vẻ không tin…
– Đừng có lừa tui nha, nhìn mắt mấy người là tui biết rồi…
Tôi vẫn mỉm cười không nói gì, dì khẽ tựa đầu vào lòng tôi thỏ thẻ…
– Mọi chuyện qua rồi, hãy để tất cả vào mọi thứ ở lại với năm cũ đi, hãy nhìn về thứ trước mắt con sẽ thấy được niềm vui và hạnh phúc đó…
Chụt…
Một cái hôn nhẹ vào má khiên tôi bỗng ngây ngẩn, dì đứng lên khỏi lòng tôi rồi đi xuống dưới nhà vẫn không quên nói với lại…
– Thay đồ đi rồi cả nhà về quên nội thắp hương ông bà đó…
Nhìn theo bóng lưng dì tôi bấc giác mỉm cười dì có đôi lúc thật trẻ con, nhưng sự trẻ con đó chỉ xuất hiện trước mặt tôi mà thôi, đứng lên đi vào phòng tắm rửa, thay quần áo…
Ở dưới nhà, bố đang ngồi nhâm nhi tách cà phê nóng xem trương trình tết, thấy dì đi xuống bố liền hỏi…
– Em gọi con dậy chưa…
Dì ngồi cạnh bố với lấy cái kẹo ngọt bóc vỏ vừa trả lời…
– Em gọi rồi con đi tắm rồi đó, còn anh không lên thay đồ đi, không muộn bây giờ.
Bố nghe dì nói vậy cười ngại đứng lên nhìn dì…
– Vợ lên chọn đồ cho anh nào…
Nghe bố nói vậy dì khẽ “Xí” 1 tiếng rồi cũng lên tầng theo bố…
… Bạn đang đọc truyện Dì Lan tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2022/03/truyen-sex-di-lan.html
Chiếc xe từ từ lăn bánh từ thành phố về quê, tết là ngày sum vầy, tôi năm nào cũng muốn về quên, ở quê ngày tết bọn trẻ có rất nhiều cái để nghịch, để chơi mà thành phố không có, ở quê tết có cái gì đó rất ấm áp…
Đang suy nghĩ vẩn vơ thì tôi bỗng hỏi bố…
– À bố đã mua mứt dừa về thắp hương ông bà chưa ạ…
Nghe tôi hỏi bố khẽ mỉm cười gật đầu…
– Dì con làm bên bà ngoại nhiều lắm, dì con bảo muốn tự tay làm cho ông bà đấy, tình cảm lắm đấy, còn hương vị như nào thì bố chưa biết con à ha ha…
Nghe bố trả lời tôi nhìn dì cười tà…
– Liệu có ăn được không hả dì, chứ con thấy nghi lắm…
Dì nghe tôi nói vậy lên trừng mắt nói…
– À hóa ra 2 người nghi ngờ tay nghề của tôi chứ gì, đã vậy tý đi mà mua nhé, tôi không cho mang vào đâu hừ… hừ…
Tôi và bố nhìn dì như vậy thì bật cười to, dì bắt đầu dỗi quay mặt ra cửa không thèm nói chuyện với bố con tôi nữa…
Ông bà tôi thích ăn mứt dừa lắm, bố kể cứ mỗi dịp tết, ông bà sang hàng xóm xin lá dừa, còn quả dừa thì mua về để làm mứt, ông bà bảo ngày đó nghèo tiền mua bánh kẹo cũng ít thôi cứ làm ít mứt cúng các cụ, tiện nhà ai cũng thích ăn mứt…
Vậy nên năm nào về quê thắp hương bố tôi cũng mua mứt dừa, năm nay dì tự mình làm mứt để về thắp hương ông bà, bố nhìn dì ánh mắt chất chứa một nỗi cảm động…
Sau 3 tiếng chạy xe, cổng nhà bác Hùng dần hiện ra, cổng nhà bác Hùng được xây lại lớn hơn, đẹp hơn trước nhiều, đi xe vào sân trong nhà đã có mấy chiếc xe máy của các bác rồi, trong nhà nghe tiếng xe bác Hùng cùng mấy bác đi ra đón ra đình tôi, bước xuống xe tôi khẽ hít một hơi nhẹ xua đi cái mệt mỏi sau 3 tiếng chạy xe…
Bác Hùng đi lại gần bắt tay với bố tôi mỉm cười…
– Mọi người đợi gia đình chú mãi đấy, thôi đi đường mệt mỏi rồi, cô chú với cháu vào nhà nghỉ ngơi đi.
Bố tôi mỉm cười nhìn bác Hùng và các bác khẽ gật đầu…
– Vâng anh, năm mới gia đình em chúc vợ chồng các anh chị và các cháu 1 năm mới thật khỏe mạnh, và nhiều tài nhiều lộc ạ…
Bác Hùng, và các bác gật đầu rồi cùng gia đình tôi vào nhà, đặt những hộp mứt bánh kéo lên bàn thờ, thắp 3 nén hương bố nhìn lên di ảnh của ông bà mà mắt phiếm hồng, bố khẽ lẩm bẩm điều gì đó xong xuôi bố tôi khẽ quay đi lau giọt nước mắt trực chảy, bố năm nào về quê cũng vậy cứ đứng trước di ảnh của ông bà bố lại không kìm nổi xúc động, bác Hùng khẽ vỗ vai bố an ủi…
– Ngày xuân phải vui vẻ chứ, nào uống với anh 1 chén rượu nào rượu nếp do chính anh nấu rồi ủ đấy…
Nâng chén rượu lên khẽ nhấp 1 ngụm liền tấm tắc gật đầu…
– Rượu anh ủ ngon thật đấy, lâu lắm rồi em mới được uống loại rượu nếp này.
Bác Hùng nghe vậy thì cười lớn…
– Ha ha năm nay được mùa, với lại bác Hồng làng bên không cấy gặt gì nữa đâm ra là có thêm tý ruộng để cấy thóc nếp, chứ mọi lần chỉ đủ bán thôi chứ chẳng có mà ngâm rượu đâu.
Bố tôi nghe bác nói thì gật nhẹ cái đầu…
– Anh chị cũng có tuổi rồi làm gì thì làm phải để ý sức khỏe nữa, chứ không sau này về già lại khổ đấy.
Bác Hùng khẽ mỉm cười với lấy chén rượu nhấp 1 ngụm rồi trả lời…
– Anh chị giờ cũng làm ít rồi chứ sức cũng chẳng còn như xưa nữa, mấy năm nay anh chị cũng chỉ cầy cày đủ ăn thôi, còn giờ công ty người lập ra đầy, cũng không thiếu công ăn việc làm như xưa nữa, chị em cũng đang làm công nhân cho xưởng may ngay trên huyện kia đấy, tháng lương cũng đủ 2 vợ chồng tiêu, còn lại để dư ra lo việc cho 2 đứa.
Bố tôi nghe vậy liền gật đầu, nhìn sang bác Công cười hỏi…
– Anh chị dạo này công việc vẫn ổn chứ ạ…
Bác Công nghe vậy thì cười đáp…
– Giờ 2 vợ chồng anh đi làm công nhân hết rồi lên cuộc sống nó tốt hơn đôi chút, con cái cũng lớn cả rồi đi làm phụ bố mẹ lên không có gì đáng lo nữa cả…
– Vâng anh vậy thì quá tốt rồi, em cũng yên tâm rồi…
– Mà chú dạo này trên đó công việc ổn cả chứ, có gặp khó khăn gì không – bác Hùng lúc này nhìn bố lên tiếng hỏi…
Bố tôi khẽ mỉm cười lắc đầu…
– Công việc em trên đó vẫn tốt 1 phần bố vợ em cũng giúp đỡ lên không có gì phải lo anh ạ…
– Ừ có gì khó khăn cứ bảo anh chị, giúp được gì thì anh chị giúp nhớ chưa…
Nghe bác Hùng nói vậy, bố tôi nhìn bác cảm động lắm, đúng là tính cảm máu mủ tiền bạc chẳng thể mua được…
Nhìn xung quanh khẽ không thấy bác gái Bố tôi liền lên tiếng hỏi…
– Chị Ngát với chị Dung đâu rồi anh…
Bác Hùng đặt cốc rượu xuống khẽ nói…
– Dung nó đang an ủi chị mày trong phòng kia kìa, đợt này thằng Dũng nó được nhà trường cho đi sang Anh thực tập bên đó 5 tháng, nó đi được hơn tháng rồi, chị mày ngày tết nói chuyện với con 2 mẹ con tủi thân khóc mà anh sốt hết cả ruột…
Bố nghe thấy vậy thì khẽ mỉm cười…
– Dũng nó lớn rồi mà phải cho ra ngoài nó mới cứng cáp hơn được, đợt này nó về ra trường thì anh cho cháu nó lên chỗ em, giỏi tiếng anh thì công việc sẽ rất thuận lợi anh chị yên tâm đi nhé…
Bác nghe vậy thì mỉm cười vui vẻ…
– Vậy thì tốt quá rồi, gia đình anh cảm ơn chú trước nhé…
– Gia đình anh nói cảm ơn em là em giận đấy ha ha…
Để bố ngồi đó nói chuyện với các bác, tôi và dì dẫn nhau ra sau vườn sau, vườn sau bác Hùng đã xây 1 cái nán nhỏ để ngồi uống nước và phục vụ cho việc câu cá của bác, tôi với dì vào trong ngồi xuống ghế đá dì nhìn xung quanh 1 cách tò mò rồi hỏi…
– Nhìn cảnh vật xung quanh thích thật ha, không như trên thành phố, toàn nhà là nhà.
– Ở quê phải khác chứ dì, con thích về quê lắm vừa thoáng mát mà lại nhiều cái chơi.
Dì thấy có cái chơi thì mắt liền sáng lên nhìn tôi hỏi…
– Đâu chơi cái gì, chỉ dì chơi với nào.
Nhìn gương mặt dì lúc nay tôi thấy buồn cười kinh khủng, khẽ véo mũi dì một cái rồi chỉ lên cây xoài nằm cạnh ao mà nói…
– Ngày đó bọn con trèo lên cây rồi nhảy xuống ao đó dì chơi không con chỉ cho ha ha…
Dì thấy vậy nhéo tôi 1 cái rồi quay mặt đi, đúng lúc này thì bố đi ra gọi vào chuẩn bị ăn uống, 4 mâm cỗ được dọn ra, mọi người bắt đầu quây quần lại chúc nhau, tôi cũng được bố đặc cách cho tiếp rượu các bác, rượu nếp ngọt thanh uống nhiều thì mềm môi tôi say bao giờ chẳng biết…
Mơ màng mở mắt vì thấy ai đang khẽ lau mặt cho tôi, là dì gương mặt xinh đẹp ấy cũng có chút ửng hồng, men say làm tôi thấy rạo rực khẽ vòng tay qua ôm lấy tấm lưng mềm mãi của dì kéo lại gần, ánh mắt mê ly nhìn dì tôi tính đặt lên đôi môi anh đào kia 1 nụ hôn thì…
– Ọe… ọe…
Ngày mùng 1 trôi qua trong men say của rượu vậy đấy!!
…
Còn tiếp…