Phần 24
Có ai đã từng giận, thậm chí là oán hận mẹ đẻ của mình hay không, chắc giận thì có còn oán hận thì không hoặc rất ít “trừ vài trường hợp đặc biệt”…
Kể cả như tôi sau khi viết mấy dòng này, tôi tự cười bản thân mình vì tôi là thằng khá bướng bỉnh và chuyện cãi nhau với bố mẹ rồi giận bố mẹ có khi còn như cơm bữa…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Cái ngày mẹ bỏ đi theo tiếng gọi của đồng tiền, quyền lực lúc đó mẹ chẳng thể biết về sau mình sẽ thế nào, cái tốt đang đợi mẹ phía trước sẽ chẳng lý do gì mà mẹ không bước đi, nhưng mấy ai biết được tương lai…
Đúng ai mà biết tương lai sau này cơ chứ, ai có thể biết sau 6 năm bố tôi lại cưới được một người vợ trẻ xinh đẹp, cá tính lại là con của một vị chủ tịch tập đoàn lớn nhất cả nước…
Tất cả mọi chuyện đều có thể xảy ra!!
Ngày trước tôi còn giận mẹ vì bỏ tôi đi, nhưng nhiều hơn cái giận là sự nhớ nhung, nhớ nhung đến mức oán giận, nhưng giờ đây ngồi đối diện với mẹ, nhìn người mẹ mà mình hàng ngày nhớ nhung tưởng chừng cái gương mặt xinh đẹp này đã được tôi chôn chặt vào trong tim, thì giờ tôi biết rõ những năm qua mình chẳng thể nào quên được dù có đánh lừa bản thân như thế nào chăng nữa…
– Con cũng ăn đi, đừng nhìn mẹ mãi như vậy, nè đưa bát đây – mẹ nhìn tôi mỉm cười gắp miếng sườn xào bỏ vào bát của tôi…
– Mẹ cứ ăn đi kệ con – tôi khẽ gật đầu tiếp tục nhìn mẹ…
Đúng lúc này tiếng chuông cửa vang lên, gương mặt đang vui vẻ của mẹ bỗng trầm xuống có một tia sợ hãi thoáng qua, tôi nhận ra điều đó liền đứng lên đi ra mở cổng, mẹ thấy vậy liền buông bát nắm chặt tay tôi lắc đầu, tôi mỉm cười trấn an rồi tiếp tục bước ra ngoài cửa…
Mở then cài cổng bên ngoài gương mặt quen thuộc hiện ra là bố và dì, thấy tôi bố liền thở dài ánh mắt lóe lên chút phức tạp nhưng rồi biến mất ngay sau đó, còn dì thì lo lắng nhìn tôi…
– Con chào bố, con chào dì – tôi mỉm cười mở to cánh cổng để bố với dì bước vào…
– Hoàng con làm gì mà tắt máy cả chiều vậy, có biết mọi người lo lắm không – bố vẫn đứng đó lên tiếng mắng…
– Con lớn rồi mà, thôi bố với dì vào trong đi rồi nói – tôi mỉm cười định quay đầu đi thì một bàn tay mềm mại nắm lấy tay tôi kéo lại, tôi quay lại nhìn người đó là dì, khẽ nhíu mày khó hiểu…
– Hoàng đi về đi, cô ta không tốt như con nghĩ đâu, chính cô ta đã… – dì chưa nói hết câu thì tôi đã dơ tay ngắt lời…
– Đó quá khứ rồi, hiện tại mẹ đang gặp khó, con muốn giúp mẹ rồi sẽ về – tôi định gạt tay dì ra thì dì nắm chặt hơn nhìn tôi ánh mắt đầy giận dữ…
– Hoàng sao con ngốc như vậy, người phụ nữ đó đã từng hại ba con đó, rồi bỏ đi theo cùng người đã hại ba con, vậy mà con còn muốn giúp hay sao HẢ… – dì nói gần như là hét lên, ánh mắt giận dữ ấy lần đầu tiên tôi mới được chứng kiến, sững người lại bởi những câu nói của dì, trong đầu tôi lúc này lâm vào tình trạng hỗn loạn, nhưng rất nhanh tôi thở ra một hơi bình tĩnh nhìn dù…
– Quá khứ hãy để nó chôn vùi theo thời gian đi – tôi trả lời rồi quay đi…
– Hoàng con đừng làm theo cảm tính nữa, quay về đi con chưa hiểu được mọi việc đâu, nghe dì – dì bước lên nắm lấy tay tôi kéo lại…
– Người đó là mẹ ruột của con – tôi trả lời không quay đầu lại tiếp tục bước vào trong, đi được vài bước tôi dừng lại nhìn bố…
– Bố hãy giúp mẹ, coi như bố trả cho mẹ 20 năm chung sống tình nghĩa – tôi mỉm cười rồi bước vào trong nhà…
Đi vào trong nhà tôi thấy mẹ đang khóc, tôi lại gần ngồi xuống bên cạnh khẽ lắc đầu thở dài…
– Mẹ yên tâm dù có thế nào đi chăng nữa, con vẫn sẽ giúp mẹ, quá khứ mẹ đã từng phạm sai lầm gì với bố bây giờ cái giá mẹ trả đã đủ rồi, con không trách mẹ đâu…
– Cô đúng là người phụ nữ trơ trẽn đến mức độ như này sao, đừng chảy những giọt nước mắt đục đó, tôi thấy bẩn lắm – tiếng nói của dì khiến mẹ hơi giật mình nhìn lên, tôi quay lại nhìn dì với ánh mắt giận dữ…
– Lan đừng nói nữa, em con đang đau đấy, để anh – bố tôi lên tiếng đưa tay kéo dì lại…
– Hừ sao, ngày đó cô phản bội anh Quang, theo cấp dưới của anh ấy, vậy thì thôi đã không còn tình cảm đã đành cô còn giúp tên kia cướp phá dự án của anh Quang để anh ấy bị đuổi việc và phải đền bù, còn cô thì làm ra vở kịch chồng thất bại liền bỏ đi, giờ cô gặp nghiệp báo rồi, còn mặt dày quay lại cầu xin sự giúp đỡ của Hoàng sao, cô đã quên cô ruồng bỏ Hoàng như nào sao hả, 6 năm… – dì chưa nói hết câu liền bị một tiếng hét dừng lại…
– THÔI… – tôi đứng đó bàn tay run rẩy nắm chặt vào nhau, những lời nói của dì khiến tôi như chết lặng, mẹ tôi lại là người như vậy hay sao, không tôi không tin…
– Hoàng tất cả là sự… – dì nhìn tôi ánh mắt đỏ hoe vừa đau lòng, vừa giận dữ…
– IM LẶNG, DÌ VỀ ĐI CHO TÔI… – tôi chỉ tay ra ngoài cửa hét lên, dì sững người lại nhìn tôi ánh mắt như không thể tin tôi lại nói như vậy.
– Hoàng ai cho con nói như vậy, mau xin lỗi Dì mau – bố tôi trợn mắt quát lên…
– Bố đưa dì về đi, con sẽ giúp mẹ cái quá khứ nó qua rồi giờ bố cũng có cuộc sống tốt rồi sao bố còn chấp nhặt với quá khứ – tôi lớn tiếng nói…
– Chát… – tiếng “chát” vang lên mọi thứ dường như cô đọng lại, mẹ cũng dừng khóc…
Tôi đưa tay ôm lấy bên má đang nóng rát của mình mà thẫn thờ, bất ngờ hơn mẹ lao lại ôm lấy tôi đẩy dì ra…
– AI CHO PHÉP CÔ ĐÁNH CON TRAI TÔI HẢ, AI CHO PHÉP CÔ – mẹ gào lên một cách giận dữ lúc này trái tim đang đau của tôi như chảy một dòng nước ấm ấp, mặc dù tôi không biết hành động của mẹ là do phát ra từ tâm của mình, hay chỉ đang diễn cho tôi xem nhưng lúc này tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc tôi mặc kệ tất cả…
– CÔ BỚT DIỄN LẠI ĐI… – dì cũng gào lên, rồi quay qua tôi…
– Hoàng dì xin lỗi, dì không cố ý, mọi việc hãy để người lớn giải quyết… con…
– Dì đi về đi, tôi không muốn nhìn thấy dì lúc này… – tôi nhìn dì trầm tĩnh, rồi quay sang bố…
– Bố về đi con sẽ giúp mẹ bất cứ giá nào, xong con sẽ về nhà – tôi nói xong đỡ mẹ ngồi xuống ghế, tôi ngồi xuống bên cạnh mẹ bắt đầu dục mẹ ăn cơm…
– Hoàng… – dì định nói gì đó liền bị bố tôi kéo lại…
– Hoàng con lớn rồi mọi việc con làm nếu con cảm thấy tốt là được nhưng con sẽ phải chịu trách nhiệm vì những việc làm ấy, bố sẽ giúp, nhưng bố mong muốn đây là lần cuối cùng bố thấy con hỗn láo như vậy… Mình về em – bố tôi nói xong kéo dì ra về, tôi quay ra nhìn cũng là lúc dì nhìn lại đôi mắt dì hiện lên nỗi buồn kèm theo sự day dứt nhưng cũng phảng phất vào đó là sự giận dữ…
Tôi quay mặt đi lúc này tôi bỗng cảm thấy mặt mình ngày càng dát, cái tát này không chỉ vào mặt nó còn vào thẳng tim tôi nữa khiến tôi đau, phải chăng tôi đã làm sai, không tôi chỉ muốn giúp mẹ mình thì là sai sao…
– Con có đau không, để mẹ lấy đá chườm cho nhé – mẹ dịu dàng hỏi tôi, tôi khẽ gật đầu tiếp tục trầm tư…
Một lúc sau cái cảm giác mát lạnh bên má khiến tôi khẽ giật mình…
– Con đau à, mẹ xin lỗi – mẹ thấy tôi như vậy lo lắng hỏi, tôi khẽ lắc đầu rồi tiếp tục suy nghĩ…
– Mẹ, con giúp mẹ lần này không phải vì mẹ đúng, mà vì mẹ là mẹ của con, con không thể để mẹ phải sống quãng đời còn lại trong tù, nhưng từ giờ về sau mẹ hãy về quê đi, hoặc đi đâu đó cũng được, con không muốn gặp lại mẹ nữa – tôi nói xong bàn tay đang chườm đá của mẹ dừng lại, mẹ bắt đầu sụt sịt…
– Con không tha lỗi cho mẹ sao, mẹ biết ngày xưa mẹ sai nhưng… – mẹ chưa nói hết liền bị tôi dơ tay ngăn lại…
– Con không muốn nghe bất cứ thứ gì liên quan đến quá khứ nữa, nhiêu đó là quá đủ rồi – tôi lắc đầu trầm giọng nói…
– Cho mẹ được chăm sóc con bù lại cho con những năm tháng xưa được không, mẹ sẽ yêu thương con – mẹ nhìn tôi bằng đôi mắt đáng thương, tôi nhìn mẹ khẽ thở dài…
– Thi thoảng con sẽ đi thăm mẹ, thôi mẹ ăn đi con về đây mai con sẽ đến – tôi nói xong đứng lên đi ra ngoài…
Nổ máy phóng đi trong đầu biết bao nhiêu suy nghĩ, tôi lấy điện thoại bấm số của thằng Biên đến nhà nó ngủ nhờ một đêm, đến cổng nhà đã thấy thằng Biên đứng dưới cổng rồi…
– Vào nhà đi – nó mở cổng cho tôi dong xe vào, để xe vào gara tôi cùng nó vào trong nhà, bên trong vắng vẻ tôi liền hỏi…
– Hai bác lại đi vắng rồi à…
– Hầy hai ông bà ấy đi suốt à, ông anh trai thì làm ăn vợ con bên ngoài rồi, giờ mỗi mình ở nhà lại thấy trống trải – thằng Biên khẽ than nhẹ…
– May sao Hương sang đây suốt lên còn đỡ chán, mà tý Linh sang đây đó – thằng Biên dẫn tôi lên phòng nói…
– Linh sang đây làm gì – tôi nhìu mày hỏi…
– Thì nay vừa Linh nó hỏi tao là có biết mày đi đâu không vì nó điện cho mày cả ngày không được, tiện tao nói mày sang đây lên chút nữa nó sang – thằng Biên trả lời, rồi đi về tủ lấy quần áo đưa cho tôi…
– Ừm, cảm ơn mày – tôi gật đầu nhận bộ đồ rồi đi vào tắm…
Đứng dưới dòng nước ấm, mọi thứ cứ như vậy trôi đi tôi cảm giác thật nhẹ nhõm, khẽ đưa tay lên xoa bên má nó không còn đau nữa nhưng sao trong lòng tôi vẫn đau ánh mắt ấy sao khiến tôi khó chịu đến vậy…
Cố lắc đầu xua tan mọi suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, tắm xong mặc quần áo bước ra ngoài, thì Linh đã ngồi đó từ bao giờ rồi, thấy tôi ra Linh bỏ điện thoại xuống vẻ mặt xị ra không thèm nhìn tôi, tôi mỉm cười lắc đầu đi lại bàn cầm máy sấy cho khô tóc đang sấy thì Linh đi lại giật cái máy sấy…
– Anh ngồi xuống đi hừ – Linh nói xong ấn tôi ngồi xuống ghế, tôi lắc đầu ngồi xuống để Linh sấy tóc…
Khi tóc khô tôi kéo Linh ngồi vào lòng ôm lấy cái thân thể mềm mại của Linh khẽ hôn lên đôi môi mềm mại kia, Linh khẽ giật mình nhưng rất nhanh đáp lại tôi… giật mình nhưng rất nhanh đáp lại tôi…
Hai cái lưỡi mềm mại ướt át quấn lấy nhau, tôi bế Linh lên đặt lên giường, tôi lúc này như con thú lao về phía Linh, bàn tay rất nhanh tìm lấy nơi mềm mại co giãn ấm áp mà bóp nhẹ, Linh khẽ rùng mình cổ họng vang lên những tiếng rên nhẹ…
Nhìn Linh với ánh mắt si mê tôi đưa tay kéo khóa chiếc áo khoác mỏng xuống, mảng da thịt trắng nõn dần hiện ra cái áo lót màu trắng là thứ rào cản cuối cùng, đưa tay vén áo lót lên hai quả đào mọng nước hiện ra, tôi như bị hút vào đó cúi xuống ngậm lấy cái đầu ti đỏ hồng mà mút nhẹ…
– Ưm… ưm… em ngột… Ưm… – Linh ưỡn ngực lên hai bàn tay ôm chặt lấy đầu tôi nhưng không đẩy ra…
Tôi nghe vậy càng mút mạnh hơn, bàn tay khẽ đưa xuống tìm lấy cái vùng cấm ấm áp, ẩm ướt đó mà xoa nhẹ, Linh lúc này khuôn mặt đỏ ửng hơi thở gấp gáp, tôi cũng bị cảm xúc kích thích chi phối…
Đưa tay xuống cạp quần để tháo cúc thì lúc này bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa khiến cả hai tỉnh mộng tình, Linh vội vàng kéo áo xuống chỉnh lại, còn tôi thì vội vàng chỉnh lại quần áo rồi đi ra mở cửa, bên ngoài là Hương…
Hương thấy tôi mở cửa mặt lại đỏ đỏ liền mỉm cười ý vị làm tôi càng ngại…
– Hương vào đi Linh bên trong đó – tôi nói xong rồi phi luôn xuống dưới tầng…
Dưới tầng thằng Biên đang hì hục trong bếp làm gì đó, tôi lại gần nhòm xuống dưới thì hóa ra nó đang nướng mực…
– Cần phụ gì không – tôi đi lại gần hỏi…
– Ừm mày bỏ 3 bó nem kia ra đĩa đi, còn chỗ cá chỉ vàng này, với giò bò này sắp hết ra rồi chuẩn bị ăn – thằng Biên chỉ vào đống đồ bên cạnh, tôi lại gần bỏ từng thứ rồi nhặt rau thơm…
15p sau mọi thứ được dọn ra, đang ăn thì Linh có điện thoại, sau khi nghe xong liền cùng Hương ra về vậy là trên mâm còn mỗi tôi với thằng Biên…
– Chuyện của mày sao rồi, mày giúp làm sao được khi mày đang còn là học sinh, mấy cái vấn đề này nó rắc rối lắm tao với mày còn trẻ không hiểu được đâu – thằng Biên cộc lon với tôi nói…
– Tao biết tao không giúp được vậy nên tao mới nhờ bố, tao biết bố tao sẽ giúp vì ông ấy giống tao rất trọng tình nghĩa – tôi mỉm cười trả lời…
– Mày có dự định gì chưa cũng sắp tết rồi đấy, nốt năm nay là học xong rồi, mày tính học ngành gì – thằng Biên hỏi…
Tôi đưa tay cầm miếng giò bò cho vào miệng vừa suy nghĩ…
– Chắc có lẽ là tao học kinh doanh thôi, vì nhà cũng có nền móng rồi mà cứ vậy mà xây lên thôi – tôi trả lời…
– Cũng tốt, còn tao ông bà già bắt đi học kinh doanh bằng được để về làm, chứ không như ông anh tao thì khổ – thằng Biên nhún vai chán nản…
– Cũng tốt sau này có khi tao với mày ra mở tập đoàn riêng, làm chủ cho thoải mái mày thấy sao ha ha – tôi cười lớn, thằng Biên cũng bật cười hai thằng uống thêm vài lon nữa thì tôi thấy choáng rồi bước lên phòng của thằng Biên nằm vật xuống giường mà chẳng suy nghĩ gì nữa…