Phần 21
Ngồi trên xe có mấy tiếng mà tôi có cảm giác như trôi qua cả ngày vậy, cái cảm giác lo lắng chẳng biết dì đã khỏe chưa, không biết dì ốm vậy có gầy đi cân nào không…
Đối diện với nỗi lo lắng của tôi chiếc xe vẫn lao vèo vèo trên đường phố đông đúc, dừng lại tạm biệt Biên, Hương và Linh hẹn gặp lại trên trường, bố tôi nhanh chóng cho xe chạy thẳng đến nhà bà ngoại rất nhanh căn biệt thự của ông bà ngoại hiện ra trước mắt, dừng xe lại bố tôi đi xuống bấm chuông, bà giúp việc đi ra gật đầu chào bố rồi mở cánh cổng cho xe bố tôi đi vào trong, xuống xe tôi cùng bố đi vào trong nhà…
– Con chào bố!
– Cháu chào ông!
Hai bố con tôi đồng thanh chào khi thấy ông ngoại đang ngồi uống nước ở ghế, ông ngoại khẽ ngẩng đầu lên cười nhẹ gật đầu…
– Hai bố con về rồi đấy à, ngồi xuống nghỉ ngơi đi – ông ngoại nói xong chỉ xuống chiếc ghế đối diện…
Bố và tôi ngồi xuống, bố đưa tay đón lấy ấm nước chè từ tay ông rót vào chén của mình và của tôi…
– Mà nay bố không lên tập đoàn ạ – bố tôi vừa ngồi xuống liền cất tiếng hỏi…
– Nay không có việc gì quan trọng lắm, buổi chiều mới có cuộc họp – ông ngoại khẽ nhấp chén chè trả lời…
– Vâng bố, mà vợ có đau nặng không ạ, dưới quê cọ lo quá – bố tôi đặt ấm chè xuống hỏi giọng có phần gấp gáp…
– Nó vẫn còn đau, qua bố mẹ định đưa nó đi bệnh viện mà nó không chịu, nay con về khuyên nó thử xem, chứ mẹ con lo lắng cả đêm qua rồi – ông ngoại khẽ thở dài lo lắng…
– Vâng con xin phép vào phòng xem vợ con thế nào rồi – bố tôi đứng lên, tôi cũng đứng lên theo bố…
– Ừ nó ở phòng của mẹ con đó…
Phòng của bà ngoại cách phòng khách gần chục bước chân, bố khẽ đưa tay mở cửa phòng ra, bên trong bà đang dỗ dì ăn cháo như dỗ trẻ em vậy, còn dì thì đang nhăn mặt lắc đầu không chịu ăn…
– Con không ăn sao uống thuốc được, thế mẹ đưa con đi viện nhé – bà ngoại lo lắng nói, dì vẫn lắc đầu…
– Con chào mẹ!
– Cháu chào bà!
Bố con tôi đi vào trong phòng đóng cửa lại, bà ngoại nhìn bố con tôi gật đầu…
– Hai bố con về rồi đó hả, thế đã ăn uống gì chưa – bà ngoại hỏi…
– Dạ bố con con ăn rồi, thôi mẹ để đó con cho vợ con ăn cho – bố tôi gật đầu rồi đi lại phía bà đỡ lấy bát chào…
– Ừ con cho ăn hộ mẹ, thôi mẹ ra ngoài có chút chuyện – bà ngoại gật đầu đưa bát cháo trong thay cho bố rồi đi ra ngoài…
Bố cầm bát cháo ngồi xuống bắt đầu xúc cháo cho dì ăn, dì vẫn vậy lắc đầu không chịu ăn rồi quay sang nhìn tôi, ánh mắt toát lên vẻ ủy khuất, tôi ngồi lên giường cạnh dì nhìn dì mỉm cười, nhưng không thể giấu nổi sự lo lắng trong mắt…
– Dì còn đau không, dì ăn chút cháo vào rồi còn uống thuốc nữa – tôi mỉm cười dỗ dì, dì vẫn lắc đầu…
– Em không ăn thì sao mà khỏi bệnh được, anh đưa em đi viện nhé – bố tôi cũng dỗ nhẹ…
– Em không muốn ăn – dì cương quyết lắc đầu…
– Em lớn rồi đó, còn trẻ gì nữa đâu không ăn thì sao mà uống thuốc được, em không ăn là anh cho đi viện đấy – bố tôi cái khoản dỗ dành và chịu đựng hơi bị kém lên có chút bực…
– Hức hức… – dì bắt đầu sụt sịt quay lưng vào trong…
– Bố để đó cho con, bố ra ngoài nói chuyện với ông bà đi – tôi đi lại lấy bát cháo trong tay bố…
– Ừ con chăm sóc dì hộ bố…
Bố tôi gật đầu nhìn dì một cái rồi bước ra ngoài đợi bố đóng cửa, tôi đặt bát cháo nóng xuống mặt tủ trang điểm bên cạnh rồi ngồi xuống cạnh dì, đưa tay để lên trán dì cảm giác nóng ran làm tôi phải rụt tay lại…
– Dì quay sang đây, ăn chút cháo ra mồ hôi mới khỏi được – tôi lay lay vai dì, dì vẫn nằm im chẳng nhúc nhích gì…
– Nào dì xinh đẹp – tôi bắt đầu nịnh dì vẫn nằm im không quay lại, bực rồi nha!!
– Thôi con về đây, tý dì đói thì ăn cháo nhé, con để trên mặt bàn đó – tôi nói xong mỉm cười nhìn dì định đứng dậy…
– Hức… Hức… đi hết đi tui chẳng cần – dì bắt đầu sụt sịt khóc…
Giờ chẳng nhẽ đi ra ngoài giới thiệu dì mới 19 tuổi haizz…
– Thôi con đùa thôi dậy ăn cháo đi, khỏe mạnh rồi con đèo đi chơi chỗ này – tôi bắt đầu dụ, dì quay mặt sang nhìn tôi mắt đỏ hoe vẻ mặt ủy khuất xị xuống khiến cho ai cũng muốn dỗ dành yêu thương…
– Thật không… – dì nhìn tôi mắt bắt đầu có tia sáng…
– Thật mà… nào há miệng ra…
Tôi gật gật đầu mỉm cười, đỡ dì ngồi lên tựa vào thành giường, bê bát cháo lên bắt đầu xúc những thìa đầu tiên, khẽ thổi nhẹ cho nguội bắt đầu cho dì ăn…
Bên ngoài bà ngoại mở cửa đi vào nhìn thấy vậy thì mỉm cười trêu…
– Nhìn cái vẻ mặt kìa, vậy mà cứ không ăn không ăn, lần sau đừng sang làm phiền bà già này nữa nhé – bà nói xong cười tủm tỉm nhìn dì, cũng bớt lo đi phần nào, dì ngại quá đỏ mặt nằm xuống trùm chăn lại làm tôi và bà bật cười…
– Thôi cháu cho mẹ cháu ăn nốt hộ bà nhé, trưa nay ở lại ăn cơm với ông bà – bà nhìn tôi nói…
– Vâng ạ – tôi mỉm cười gật đầu, bà mỉm cười rồi đi ra ngoài, tôi mới lật chăn ra mặt dì đỏ bừng ngại ngùng khiến tôi buồn cười…
– Bà đi rồi dì ăn tiếp nhé…
– Không ăn nữa dì đau bụng rồi – dì mặt nhăn nhó chỉ vào bụng mình, tôi xoay người đặt bát cháo xuống mặt bàn rồi quay lại nhìn dì lo lắng…
– Dì đau lắm không để con ra gọi ông bà cho đi viện nhé – tôi đứng lên định chạy ra ngoài thì dì gọi với lại…
– Thui không cần đâu, con lên xoa bụng cho dì đi…
– Nhưng nếu dì bị sao thì sao – tôi đi lại nhẹ giọng nói, dì lắc đầu đưa tay kéo tôi nằm xuống rồi nằm gọn trong lòng tôi…
– Người ta nhớ…
Dì nói xong ôm chặt lấy tôi, gương mặt áp vào lồng ngực mà thủ thỉ, tôi sau một lúc mới hiểu ra liền mỉm cười ôm nhẹ lấy eo dì gối đầu dì lên tay mình…
– Thế có cần con xoa bụng cho nữa không nè he he – tôi cười gian nhìn dì…
– Cười dê tui hả, đừng thấy tui ốm mà sàm sỡ nhé – dì nhíu mày tỏ vẻ sợ hãi, tôi vẫn nhẹ đưa tay xuống bụng dì xoa nhẹ…
– Lần sau dì đau thì phải đi bệnh viện nhé, con nghe bố nói dì bị dạ dày đó, nếu để nặng thì biết làm sao – tôi vừa xoa vừa nói…
– Nhưng dì sợ siêu âm lắm, người ta thọc dây vào sợ lắm đau lắm – dì lắc lắc đầu vẻ mặt sợ hãi, như trẻ con sợ tiêm vậy…
– Lần sau con đưa dì đi khám nhé, có con rồi dì sẽ không sợ gì nữa – tôi nói xong khẽ thơm lên trán dì, dì khẽ gật gật đầu rồi nằm im để tôi xoa…
Xoa được một lúc nhìn vẻ mặt lim dim tận hưởng của dì lúc này sao mà mời gọi quá, khẽ cúi xuống đặt lên môi dì một nụ hôn, dì khẽ mở mắt nhìn tôi rồi lại nhắm lại hưởng ứng, bàn tay đang xoa bụng dì dần dần di chuyển lên trên mỗi lần bàn tay lướt qua làn da mềm mại của dì là mỗi lần dì khẽ rùng mình, vòng tay càng siết chặt mình hơn…
Bàn tay cuối cùng cũng đi đến đích của nó, một ngọn núi bằng thịt mềm mại, cái cảm giác co giãn đàn hồi làm cái bàn tay hư hỏng kia không muốn rời xa cái cảm giác đó…
Dì khẽ rên nhẹ sau mỗi lần bàn tay tôi bóp lấy quả bồng đào của dì, rời môi của dì nhìn vẻ mặt si mê xinh đẹp của dì làm cái cảm giác muốn chiếm lấy dì cứ quanh quẩn trong đầu, bàn tay tôi bắt đầu xoa mạnh hơn hơi thở của dì cũng nhanh hơn, dì vẫn nhắm mắt vẫn gương mặt si mê làm tôi như phát cuồng cúi xuống tìm lấy bờ môi gợi cảm của dì, tôi ngấu nghiến bờ môi đó, hai cái lưỡi mềm mại quấn lấy nhau như để mút khô nhưng sự ẩm ướt trong khoang miệng vậy…
Bên ngoài bố tôi ngồi nói chuyện với ông ngoại thi thoảng vẫn khẽ nhòm vào trong phòng chẳng biết vợ đã chịu ăn chưa…
– Để con vào phòng xem vợ con thế nào rồi, khổ lớn rồi mà như trẻ con – bố tôi mỉm cười nói…
– Haizz nhà bố mẹ có mỗi nó, lên thành ra chiều quá con chịu khó nhé ha ha – ông ngoại cười lắc lắc đầu ra vẻ bất lực với tính cách của dì…
Bố tôi đứng lên đi lại về phía phòng của bà, đưa tay tính mở cửa thì dưới bếp phía bà vọng lên…
– Quang ơi xuống mẹ nhờ xíu việc – tiếng bà ngoại gọi dưới bếp…
– Dạ vâng – bố tôi rụt tay lại rồi chạy xuống dưới bếp…
Chỉ chậm một chút nữa thôi thì cánh cửa mở ra và hình ảnh hai con người đang vật lộn với men say nhục dục sẽ được hiện ra, nhưng có lẽ thần may mắn đã đứng về phía hai con người trong phòng kia…
Trong phòng tôi và dì vẫn không hề biết mọi việc, vẫn quấn lấy nhau cuồng nhiệt, bàn tay còn lại khẽ đưa xuống dưới muốn tìm đến mảnh đất ẩm ướt, ấm áp, mềm mại kia, nhưng ngay khi gần chạm xuống thì một bàn tay khác khẽ nắm chặt lấy cái cổ tay đang muốn xâm lấn vào vùng đất cấm kia…
Khẽ rời khỏi môi của tôi dì ánh mắt long lanh nhìn tôi lắc lắc đầu…
– Đừng… dì chưa… đừng… làm… vậy – dì nói trong hơi thở gấp gáp…
– Không con muốn dì là của con, con yêu dì nhiều lắm – tôi cúi xuống hôn lên cái cổ thon dài mịn màng của dì…
– Đừng… dì đau đó… – dì vẫn lắc đầu…
– Con không chịu được nữa, dì đẹp quá dì không yêu con sao – tôi nhìn dì nói rồi lại cúi xuống tìm môi dì mà hôn, bàn tay vẫn cố đưa xuống…
– Hức con… không… thương dì… sao – dì khóc rồi, dì lại khóc rồi…
Tôi giật mình tỉnh lại nhìn đôi mắt đang đỏ hoe chảy nước của dì khiến tôi như quặn lòng lại, khẽ nằm xuống bên cạnh để dì nằm trong lòng tôi ôm dì thật chặt như muốn cho dì thấy sự hối hận của tôi…
– Con xin lỗi dì nhiều lắm – vẫn là lời xin lỗi sau mỗi lần làm dì khóc, nhưng ngoài câu đó biết nói gì nữa đây…
Dì nằm im trong lòng tôi một lúc lâu khẽ nhìn xuống dì đã ngủ, khẽ chỉnh lại áo cho dì đặt đầu dì lên gối đắp chăn xong xuôi tôi nhẹ nhàng bê bát cháo rời khỏi giường và đi ra ngoài, cũng vừa lúc bố tôi đến nhìn bố tôi khẽ giật mình như mình vừa làm điều sai bị người khác bắt vậy…
– Con sao mà giật mình vậy – bố tôi nheo mắt hỏi tôi…
– Tự nhiên bước ra gặp bố không giật mình mới lạ đó – tôi chống chế trả lời…
– Thế dì ăn được nhiều không con – bố tôi định mở cửa đi vào thì tôi lên tiếng ngăn cản…
– Dì vừa mới ngủ, dì ăn được nửa bát cháo thôi…
– Ừm vậy là được rồi – bố tôi thở nhẹ một hơi rồi ra ghế ngồi nói chuyện với ông ngoại, còn tôi bê bát cháo xuống dưới bếp thì cô giúp việc bảo để cô làm, tôi cũng lười lên đưa cho cô làm giúp…
Đi thẳng ra sân tôi đi ra cái góc mà dì yêu thích nhất phải nói một nửa vườn cây được trang trí theo sở thích của dì nó thật đẹp, khẽ ngồi lên chiếc xích đu, tôi ngước mắt nhìn cành hoa màu hồng trước mặt, trong đầu cứ luẩn quẩn một câu hỏi…
Mình đối dì là tình yêu hay là tình dục đây!!