Phần 5
Bắc ngồi trầm tư nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn rít một hơi thuốc dài, trong lòng ngổn ngang. Mọi thứ xung quanh cứ rối tung tất cả, chuyện công ty, chuyện gia đình, tất cả khiến cho Bắc càng cảm thấy cảm giác cô đơn lạc lõng không biết chia sẻ cùng ai. Bắc đã suy nghĩ cả đêm qua, tất nhiên là rất khó khăn hắn mới có thể quyết định mình sẽ không đứng về phía ai, dù đó là ông Long ba hắn hay hai ông anh. Việc ông Long công khai đưa Uyên về nhà sống ngay sau đám cưới của Quyết đã khiến cả ba anh em hắn hoàn toàn bị bất ngờ. Cũng may là Quyết, anh cả của hắn đã cùng vợ đi nghỉ tuần trăng mật sau đám cưới tuần trước nên mọi chuyện đỡ ầm ĩ, nhưng Bắc biết là khi trở về tất nhiên ông anh mình sẽ chẳng khi nào chịu đồng ý để ông Long lấy một cô vợ mới, nhất là khi Uyên quá trẻ.
Ngay bản thân Bắc cũng thấy hơi ngượng nghịu khi phải gọi nàng là mẹ vì dù hắn là đứa út trong nhà nhưng vẫn hơn Uyên một tuổi. Cũng may là nàng cũng ý nhị biết được suy nghĩ của hắn nên Uyên chủ động xưng hô tên riêng của hắn và nàng nên việc tiếp xúc cũng đỡ gượng gạo hơn. Đã hai hôm nay Bắc không trở về nhà vì hắn không muốn lâm vào thế khó xử khi bị kẹt giữa một bên là ba, một bên là hai anh. Thực ra Bắc nghĩ ba mình cũng đã có tuổi, việc có một người đàn bà ở bên kề cận cũng không có gì là xấu, chỉ trừ việc ông Long lại đưa về một cô vợ trẻ như Uyên cùng với một đứa con gái mới chào đời. Bắc bất giác cười, đã bao năm nay hắn lại có một đứa em gái mới sinh cùng với một bà mẹ kế còn kém cả tuổi hắn, hắn không thể không đắn đo dù trong thâm tâm hắn hơi bí mật ngả về phía ông Long. Một phần cũng là vì hắn thực sự bị rung động bởi bà mẹ kế trẻ đẹp, ngay lần đầu tiếp xúc hắn đã có những cảm giác rất lạ, cảm giác của một gã con trai khi gặp gỡ một cô gái cùng trang lứa, quên mất rằng đó là vợ của ba mình. Hắn quyết định bỏ đi ít nhất cũng để tránh những suy nghĩ đầy tội lỗi, mặc dù hắn cũng không muốn tự trách mình về điều đó, hắn có quyền thấy thích một cô gái trẻ đẹp như Uyên, đó là tự do của hắn, miễn là hắn không bộc lộ những suy nghĩ của mình ra ngoài.
Bắc dập điếu thuốc mới cháy nửa vào gạt tàn, giờ điều hắn thấy bực tức giờ là việc hắn mới phát hiện ra những khoản tiền đã bị bí mật chuyển ra khỏi tài khoản của công ty. Trước nay việc này thuộc về quản lý của Danh, anh thứ của hắn nhưng thời gian gần đây Bắc có kiểm tra qua và phát hiện những giấy chuyển tiền rất mập mờ. Hắn bồn chồn đứng ngồi nãy giờ, hắn đã nhắn cho cô kế toán lên gặp hắn để giải trình mà giờ vẫn chưa thấy. Điện thoại để bàn của hắn réo vang, Bắc chộp lấy, tiếng cô thư ký từ phòng tiếp tân gọi vào:
– Thế nào, cô đã liên lạc được với cô Ly chưa. Tại sao hôm nay cô ta không đến công ty làm việc.
– Dạ, em đã gọi được vào di động của chị Ly nhưng…
– Cô có nói là tôi muốn gặp mặt cô ta gấp hay không.
Bắc cắt lời, hắn không còn đủ kiên nhẫn chờ đợi được nữa, sự bức bối của hắn như dồn ứ chỉ chờ có cơ hội phát tiết ra.
– Dạ, em có nói rồi ạ, nhưng chị Ly nói có việc gia đình hôm nay không tới làm được, chị ấy xin nghỉ phép vài ngày. Hơn nữa bây giờ cũng đã cuối giờ làm việc hôm nay rồi ạ…
Bắc chỉ nghe đến thế, hắn cúp máy đến cạch một cái phũ phàng, thế là đủ, rõ ràng cô ta có dính dáng đến chuyện này, hắn định ngày mai sẽ gọi điện sang bên công an kinh tế để điều tra cho rõ ràng, số tiền bị mất đâu có phải nhỏ. Có điều Bắc hơi băn khoăn vì muốn rút được số tiền kia ra thì làm sao một mình Ly có thể làm được, cho dù cô nàng có là kế toán và biết các số tài khoản của công ty bởi mọi thứ vẫn cần có chữ ký của một trong ba anh em hắn thì ngân hàng mới chấp nhận giao dịch cơ mà.
– Anh phải làm gì đi chứ, anh Bắc đã biết mọi chuyện rồi. Cả ngày hôm nay anh ấy cho thư ký đi tìm, em phải trốn ở nhà tìm cách lần lửa đấy. Em sợ lắm…
– Cô làm ăn thế nào mà để cho nó phát hiện ra, ngay từ đầu tôi đã biết cô không được tích sự gì mà tại sao lại còn đi tin tưởng cô cơ chứ. Chuyện này tự cô gây ra thì tự cô giải quyết lấy, tôi đã dặn phải huỷ toàn bộ chứng từ mà cô có thèm nghe đâu.
Giọng gã đàn ông khô khốc lạnh lùng trái ngược hẳn đầu dây bên kia tiếng khóc thút thít của cô gái.
– Nhưng em làm mọi chuyện đều vì anh mà, tất cả tiền lấy được em cũng đâu giữ lại cho mình. Anh không thể đối xử với em như thế được. Em sợ lắm, nhỡ anh Bắc báo cảnh sát thì sao, họ sẽ phát hiện tất cả số tiền ấy đều là do em rút. Anh nói với anh Bắc mọi chuyện để anh ấy không…
– Tôi chẳng gọi gì cho nó hết, mặc xác cô, chuyện lão già nhà tôi cũng đủ khiến tôi đau đầu lắm rồi. Đêm nay cô cũng đừng qua chỗ tôi, tôi bận rồi.
– Anh bận gì, chả lẽ… chả lẽ… Đừng bỏ rơi em lúc này, anh biết em yêu anh…
– Tôi chán cô rồi, tối nay tôi đã có người khác để làm tình cùng khỏi phiền đến cô, chuyện thằng Bắc cô tự gặp nó mà thương lượng đừng có lôi tôi vào. À mà có khi cô chịu khó mời mọc nó ngủ với cô, biết đâu nó chả cho cô gấp mấy lần số tiền cô bán cái lồn cho tôi ý chứ. Cô biết là nó quản lý tất cả tài sản của công ty mà, cô muốn bao nhiêu chả được, miễn là cô làm cho nó thấy sướng giống như làm với tôi đó.
– Anh… anh… khốn nạn…
Ly úp mặt, hai hàng nước mắt đã chảy ướt đầm cả vạt áo, chiếc mũi nhỏ xinh giờ cũng sưng đỏ lên vì xúc động, tai nàng như ù đi dù vẫn còn nghe thấy những tiếng châm chọc khả ố của người yêu, nàng còn nghe thấy ở bên kia có cả tiếng cười khúc khích của phụ nữ, nàng hiểu hắn đang làm gì trong lúc nàng gọi điện cho hắn. Mọi lần đang làm tình với nàng mà có điện thoại gọi đến, không bao giờ Danh ngừng lại, thậm chí hắn còn vừa nghe điện thoại, vừa nhấp vào lồn nàng một cách mạnh bạo hơn. Đó là thói quen mà cũng là sở thích của hắn, đã bao nhiêu lần hắn làm như vậy trước mắt nàng rồi, Ly đâu còn lạ gì. Chắc chắn là hắn đang làm chuyện thích thú đó với một ả nào đó bỏ mặc nàng bơ vơ trong cảnh khốn nạn thế này.
Ly muốn khóc thật to nhưng sự căm hận bừng lên chợt ngăn cản nàng tiếp tục yếu đuối van vỉ một gã đốn mạt như hắn, vậy mà nàng đã từng yêu hắn, yêu hắn đến mức ngu dại làm theo tất cả những gì hắn bắt nàng làm, kể cả chuyện rút cắp tiền ở công ty đến những chuyên dâm ô tột cùng lúc ở trên giường với hắn. Giờ thì nàng đã mất cho hắn tất cả, danh dự, nhân cách, cả sự trong trắng một đời con gái cũng đã bị hắn huỷ hoại không thương tiếc. Ly có thể nghe thấy rõ mồn một tiếng rú của một con đàn bà ở đầu điện thoại bên kia, hai kẻ họ đàn hưởng lạc thú tột cùng còn nàng thì ở đáy cùng của ê chề và vô vọng. Ly từ từ buông tay, mặc cho bên kia Danh vẫn không ngừng khiêu khích, dường như càng hành hạ làm cho Ly đau khổ, hắn càng cảm thấy sung sướng hơn khi đang được địt một ả đàn bà khác tươi mới với hắn hơn.
– Nhưng có điều này tôi khuyên cô chân thành, lên giường cô nên biết cách nồng nhiệt hơn chứ không thằng em tôi nó không thích cô đâu. Làm tình với đàn ông mà cứ ưỡn ra như cô thì thà tôi thủ dâm với cái gối còn thấy thích hơn, chịu khó lăn lộn một tí đi cô em…
Những tràng cười vẫn không dứt trộn lẫn những tiếng hổn hển, Ly đã bỏ đi khỏi nên nàng không nghe được những lời đó, Ly quyết định đi làm một việc mà tự bản thân nàng thấy cần thiết phải làm.
Bắc quay về nhà lấy vài thứ quần áo để thay, đã hai ngày nay hắn không về nhà nên cũng cảm thấy hơi bứt rứt. Bắc đang tính chuyện có lẽ hắn sẽ thuê một căn hộ nhỏ bên ngoài để ở chứ đâu thể ở lại cả ngày nơi công ty như thế này được. Lúc ra khỏi nhà hắn gặp Uyên ở tầng dưới, hắn thấy bần thần bởi nụ cười như hoa của bà mẹ kế trẻ trung, nàng thật đẹp trong bộ váy ở nhà bằng sa tanh ôm gọn lấy thân hình săn chắc tuyệt mỹ. Hắn chỉ dám chào hỏi qua loa rồi bước ngay ra khỏi nhà, những cám dỗ từ phía Uyên với hắn quá lớn đến mức khó có thể cưỡng lại. Bắc tạt vào quán ăn vội tô phở cho qua bữa để rồi trở về công ty, hôm nay hắn làm kèm thêm mấy ly rượu đế, cái cảm giác lâng lâng giờ thật quý giá với hắn khiến hắn như vô thức, bỏ dở tô phở mà ngồi rót hết chén này qua chén khác. Khi Bắc đứng dậy thì mới nhận ra mình hắn tì tì đã cạn cả một chai, lần đầu tiên hắn uống nhiều đến thế, cũng là lần đầu hắn thấy thật khó khăn để lái xe về công ty trong lúc nửa say nửa tỉnh. Vẫn như mọi khi, giờ này công ty đã không còn ai, ngoài mấy người bảo vệ dưới tầng trệt, Bắc thản nhiên bước về phòng làm việc của mình cho đến khi hắn sững người vì đã có người chờ trước cửa phòng của hắn. Là Ly, hắn kiếm cô nàng cả ngày đến giờ này lại thất cô ả chờ hắn trước cửa phòng. Bắc hơi chột dạ, có lẽ cô ta đã chờ hắn một lúc khá lâu và có vẻ rất mỏi mệt và không còn chút sức lực nào.
– Anh có thể cho tôi được vào phòng anh được không, tôi… tôi muốn trình bày với anh mấy việc mà có lẽ anh cũng đã biết rồi.
– Hay lắm, mời cô vào, cô làm tôi hơi bất ngờ một chút. Đúng là tôi rất muốn nghe cô nói lý do tại sao cô lại làm việc đó.
Hắn mời Ly vào phòng, hơi bối rối vì quả thực hắn quá ư bất ngờ bởi việc này, mới rồi hắn vẫn định sáng mai sẽ báo cho công an làm rõ việc của Ly vậy mà bây giờ vào lúc đã gần nửa đêm cô ta lại tự động đến gặp hắn. Ly hiểu những suy nghĩ của hắn, nhưng ngay bản thân Ly cũng không biết bắt đầu mọi việc như thế nào. Có lẽ là cô ta cũng đã phải trăn trở rất nhiều mới dám đến gặp hắn, Ly đứng trước mặt hắn vân vê nẹp áo trong lúc vẫn chưa biết vào đề ra sao. Bắc phá vỡ sự yên lặng trong phòng, hắn không muốn hai người đứng đây nhìn nhau trân trối như vầy.
– Sáng nay tôi đã kiểm tra những chứng từ và tôi phát hiện ra…
– Tôi… không phải tôi làm… Không, là do tôi làm nhưng không phải chủ định của tôi. Đó là anh Danh bắt tôi phải làm việc đó. Tôi xin anh, anh phải tin tôi, tôi không làm.
Ly ngắt lời hắn với một sự sợ hãi xen lẫn phẫn uất, chẳng khó để Bắc nhận ra đôi mắt to tròn của Ly đang đỏ hoe ngân ngấn nước. Thoạt đầu thì hắn thấy hơi ngại, có lẽ có đôi chút mủi lòng vì thái độ đó của Ly, nhưng rồi lý trí lại trỗi dậy xua đi mọi cảm xúc, cô nàng đang lấy nước mắt để làm mềm lòng mình, Bắc thầm nghĩ.
– Nếu cô ở địa vị tôi thì liệu cô có thể tin được không, cô nói anh trai tôi lấy tiền từ chính công ty của anh ấy thì làm sao có ai tin nổi…
– Đó là sự thực…
– Thôi được, tôi cứ thử tin cô vậy. Nhưng cho dù đó là sự thực đi nữa thì tôi cũng không hiểu vì lý do gì mà cô lại răm rắp làm theo lời anh tôi. Tôi không biết mình có đang được cô kể cho nghe một câu chuyện do cô hư cấu hay không đây.
Bắc ngừng một lát, trả lại sự yên tĩnh cho căn phòng, bản thân hắn cũng có cảm giác nào đó khác lạ khi Ly đứng trước hắn, ngần ngừ hồi lâu trước khi ngước mắt lên nhìn thẳng vào hắn…
– Anh có muốn biết lý do tại sao tôi làm như vậy không, tôi sẽ cho anh biết cái lý do ấy ngay lúc này.
Hai gò má của Ly đỏ bừng, đôi mắt, khuôn mặt nàng, tất cả đều thể hiện một sự bối rối. Nhưng hành động của nàng thì lại hết sức thành thục, ngay trước cặp mắt kinh ngạc của Bắc, Ly từ từ cởi bỏ lớp quần áo trên người, nàng đang từ từ tự lột truồng bản thân ra trước mắt hắn. Tất cả những điều này vượt quá mọi sự tưởng tượng của Bắc, theo phép tắc thì hắn biết mình phải làm gì. Hắn phải chạy lại, dằng lấy cánh tay đang thoăn thoắt cởi bỏ những hàng cúc áo, khép lại cái ngực áo đang dần mở toang khoe hết tất cả những gì mơn mởn trên thân thể kia. Nhưng có một sức mạnh vô hình bản năng nào đó như níu lấy chân Bắc, khiến cho hắn chỉ còn biết đứng đó, ngây người ra quan sát tấm thân mà giờ đã không còn gì che đậy kể từ phần thắt lưng trở lên.
– Cô, cô… cô ngừng ngay những việc đó lại cho tôi…
Bắc lắp bắp gần như van vỉ Ly đừng tiếp tục làm cái điều đó nữa, cho dù thực sự hắn không muốn cô nàng ngừng lại một tẹo nào. Hình như đến lúc này rượu mới bắt đầu ngấm vào máu, hắn mới thực sự thấy mất hết cả tỉnh táo ban nãy còn sót lại chút ít. Trời ơi hắn cũng chỉ là một thằng đàn ông, một con đực giờ đang đứng trước một con cái sẵn sàng dâng hiến, thử hỏi hắn còn biết làm thế nào hơn ngoài một chút lý trí cuối cùng. Giờ trong đầu hắn đã hoàn toàn không còn dấu vết gì của những tờ hóa đơn, những chứng từ mà hắn định tố cáo với cảnh sát Ly làm sai lệch để biển thủ tiền, cũng chẳng còn mối bận tâm nào về nguyên nhân hay lý do. Giờ đang ở với hắn không phải là một cô kế toán mà là một người đàn bà, đang đứng run rẩy chờ đợi phản ứng chấp nhận của hắn, hai tay đang đặt trên váy chỉ chờ cái gật đầu hay một cử chỉ ưng thuận của Bắc là sẽ sẵn sàng kéo khóa cho cái váy tụt xuống chân.
Bắc hiểu mình chỉ cách thiên đường một khoảng nhỏ nhoi, một cái vẫy tay, một cái gật đầu hay đơn giản một nụ cười mỉm của hắn là sẽ khiến cho Ly tự lột truồng bản thân, sẽ cho hắn được thỏa thích đánh giá cơ thể nảy nở của nàng. Nhưng hắn cũng không khỏi băn khoăn, chả lẽ để chạy tội cho mình cô nàng lại sẵn sàng làm mọi việc, kể cả chấp nhận ngủ với mình để đổi lấy số tiền cô ta ăn cắp hay sao. Dù cặp vú trắng nõn và vòng eo thon mảnh tuyệt diệu giờ đã phô bày ra cho Bắc nhưng hắn chỉ chăm chú nhìn vào khuôn mặt của Ly mà không để ý đến những bộ phận bên dưới đầy nhục cảm. Khuôn mặt ấy quá thánh thiện, những giọt nước mắt đầm đìa kia lẽ nào là giả dối, Bắc không thể tin điều đó cho dù thoạt tiên hắn cũng có cảm giác khinh bỉ một người đàn bà tự mình sỗ sàng tuột quần áo ra trước hắn.
– Anh không cần ngại, chỉ coi như đây là một buổi anh kiểm tra độ chân thực những lời nói của tôi thôi cũng được. Có điều tôi xin được khẳng định lại, việc tôi làm hoàn toàn là do anh trai của anh ép buộc.
Nàng ngừng lại một chút để lấy hơi.
– Tất cả những điều tôi đang làm trước mặt anh, tôi đã làm nhiều lần trước đây với anh Danh rồi. Anh coi tôi là một con đĩ cũng đúng thôi, tôi là một con đĩ sẵn sàng làm tất cả vì người đàn ông mình yêu… cho dù là yêu mù quáng… anh cứ coi đêm nay anh… anh làm cái việc kiểm tra một con đĩ cũng không có sao.
Ly nức nở nói, nàng cắn chặt vào môi nhìn hắn.
Chút tỉnh táo cuối cùng của Bắc bị hạ gục khi Ly quyết định kéo cái váy nàng đang mặc ra khỏi người, Ly cúi xuống cởi nốt đôi tất mỏng, nàng hất đôi giày cao gót về phía trước. Ly khẽ rùng mình khi đôi chân trần của nàng chạm phải nền nhà mát lạnh, từ gót ngọc trở lên trên, tất cả những gì còn giúp nàng đỡ ngượng ngùng khi đứng trước Bắc chỉ là cái mảnh vải tam giác bé xíu màu đen. Ly đặt tay lên mép quần si líp định tụt nốt ra khỏi háng nhưng Ly lại rụt tay không dám khi bắt gặp cái nhìn tóe lửa Bắc ném về phía nàng. Những gì xảy ra với hắn trong mấy ngày qua khiến cho Bắc như trở thành điên loạn, hình ảnh bà mẹ kế trẻ trung cứ ám ảnh hắn đầy tội lỗi, rồi những ly rượu ban nãy càng khiến cho Bắc lên cơn động tình không thể nào cưỡng lại nổi. Ly đứng đó, gần như lõa lồ gợi cho hắn cảm giác kỳ lạ mà hắn không giải thích nổi, Bắc có cảm giác người phụ nữ đứng đó là Uyên, nàng đang sắp sửa dâng hiến tất cả hoa thơm của người đàn bà cho hắn.
Bắc chỉ còn biết hình dung hắn sắp làm tình với một người đàn bà mà hắn tự tưởng tượng ra là người đàn bà của riêng ba hắn. Ly không phản ứng khi hắn nhào tới vồ vập lấy nàng, ít nhất bởi vì nàng đủ kinh nghiệm để hiểu những tiếng thở gấp gáp hổn hển của hắn khi Bắc ôm chặt nàng vào lòng mà chiếm hữu có ý nghĩa gì. Ly hiểu hắn đang điên, giống như Danh, mà có lẽ là giống tất cả đàn ông trên đời này, Bắc chỉ còn biết áp má, áp môi vào cái hẻm sâu giữa hai bầu vú của Ly để ngửi mùi da thịt nồng nàn của nàng. Ly để yên khi hắn dần dần chuyển cái miệng tham lam lên bầu vú trái của nàng, chính vào cái núm thịt nho nhỏ màu nâu. Ly biết cái bộ phận đó của nàng có sức mạnh thế nào, theo bản năng nàng tự ưỡn ngực lên cho hắn mút, trong lúc hai bàn tay của nàng ấn đầu hắn vào sâu hơn, áp chặt hơn vào chỗ thịt nhô cao mềm mại nơi ngực nàng.
Bắc lần xuống dưới, hắn kéo cái quần lót của Ly xuống đầu gối trong lúc cả hắn và nàng vẫn đang đứng giữa phòng, hơi thở đầy mùi rượu của hắn phả vào mặt Ly khiến nàng khẽ nhăn mặt. Ly cũng đã từng phải làm tình với Danh nhiều lần sau khi hắn uống rượu say nhưng với Bắc, Ly vẫn thấy hơi sợ, nàng biết đàn ông khi say rượu thì điều gì cũng có thể làm, nhất là làm với đàn bà. Quả thật không biết có phải do rượu hay không mà Bắc tuột, phải nói là gần như tự xé quần áo của mình ra rất nhanh, nhanh hơn nhiều so với lúc tỉnh táo, hắn hấp tấp xô Ly xuống nền nhà. Lúc này Ly mới nhận ra khúc thịt đàn ông nóng hổi của Bắc đang chọc vào bụng nàng, hắn vừa hôn hít nàng, vừa lột áo quần ra điệu nghệ và khéo léo đến mức nàng không ngờ, mà có lẽ cả Bắc cũng không ngờ bởi vốn dĩ hắn đâu có phải là loại sành sỏi trong chuyện này. Bắc kéo dạng hai chân của Ly ra rồi tụt cái quần lót của nàng ra khỏi một bên chân, mảnh vải khổ sở ấy cũng chỉ còn biết bấu víu vào cái chân còn lại của nàng để chờ đợi. Không thêm thắt mào đầu, hắn thọc ngay cái khúc củi cứng nóng giữa hai chân mình vào lồn của Ly, âm thanh va chạm của hai bộ phận sinh dục kêu lép nhép. Bắc cứ thế nhắp, con cặc hắn chạy ra vào lồn, trong cơn say, hắn không màng đến Ly nằm bẹp dưới bụng hắn đang rên rỉ khổ sở, nước mắt dàn dụa. Nàng gần như đang bị hãm hiếp, bị chà đạp, khổ sở, tủi nhục. Còn Bắc, trong đầu hắn lại đang nghĩ nằm đó cho hắn địt là Uyên, bà mẹ kế trẻ trung của hắn chứ không phải là bất kỳ người đàn bà nào khác, vừa làm tình với Ly, hắn vừa khe khẽ rít qua kẽ răng những tiếng gọi “Uyên, Uyên” một cách vô thức.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Lại một lần nữa nước mắt nữa chảy dài trên mặt Ly, nàng chưa bao giờ chịu đựng sự khổ sở nào hơn thế. Nàng nằm đó chịu đựng sức nặng, chịu đựng mọi sự giày vò của Bắc một cách nhu thuận mà cũng chẳng hiểu tại sao lại cam tâm làm như vậy. Bắc mặc nàng khóc, hắn say, hắn chỉ còn biết mỗi việc địt nàng, ngoài ra hắn không còn đủ tỉnh táo để làm điều gì khác nữa. Ly biết hắn say, nàng chấp nhận đến đây gặp hắn, chấp nhận mặt dày mày dạn làm cái việc này với hắn, để làm gì, mục đích gì thì nàng cũng không biết. Có lẽ không chỉ mình Bắc say, nàng cũng say cho dù không uống giọt rượu nào. Thực ra cũng một phần là do nàng sợ, nếu giả dụ Bắc có tố cáo nàng với cảnh sát thì nàng cũng chẳng biết thanh minh cho mình bằng cách nào. Không ai ngoài nàng có thể tin những gì nàng nói là sự thực, lúc nãy Bắc nói có lý, họ sẽ nghĩ nàng ăn cắp chứ ai đời lại nghĩ Danh tự rút tiền từ công ty nhà mình. Ly nằm im cho Bắc dập mạnh từng phát vào lồn nàng từ bên trên hẩy mạnh xuống, bụng dưới của hắn va vào bụng nàng kêu chót chét, cộng thêm những tiếng lạch phạch phát ra từ bên trong lồn nàng khiến cho Ly không tài nào có thể mặc kệ được. Nàng sợ cái viễn cảnh bản thân mình bị còng tay, bị người ta tống vào tù vì một cái tội danh mà nàng không phạm phải, nếu kết tội nàng thì chỉ có thể là cái tội quá yêu, quá tin một gã đàn ông đốn mạt như Danh mà thôi.
Ly thấy Bắc dừng nhấp, hắn day mạnh bụng trên người nàng với một động tác dứ dứ rất tức cười. Nàng hiểu hắn đã leo lên tới đỉnh cao nhất, Ly nghe thấy tiếng hắn khẽ rên rỉ, rồi khi một dòng khí bắn sâu vào trong người mình thì Ly mới nghe rõ được tiếng hắn, hắn đang gọi tên một người đàn bà nào đó trong lúc hành hạ nàng. Trong lúc xuất tinh khí vào Ly, Bắc gọi tên Uyên, hắn đang mơ mình ngủ cùng mẹ kế, cùng cô nàng ấy làm những việc mà có lẽ giờ Uyên cũng đang làm với ông Long ba hắn. Ly đau đớn gạt hắn khỏi người, dòng khí trắng đục nóng hổi trào ngược từ trong lồn nàng ra ngoài. Nàng muốn chạy trốn, ít nhất là cũng để thoát khỏi cảnh phải làm đồ chơi cho một gã đàn ông nữa. Ly thấy nhục nhã quá, tự mình dẫn thân đến đây chạy tội, tự mình cho hắn chơi thì giờ nàng còn có quyền gì trách cứ. Nhưng khi lồn nàng ngập đầy tinh khí của Bắc thì cũng là lúc mà Ly mới thực sự buông xuôi tất cả, nàng thấy mọi lo lắng sợ hãi tan biến nhanh chóng, cái cảm giác ê chề của một thứ đồ chơi hạ cấp cũng không còn nữa. Ly hiểu mình có thể chạy trốn, có thể làm một điều gì đó để thoát khỏi cái vũng lầy nhớp nhúa ma nàng đang sa vào.
Nàng chợt lắng nghe Bắc nghiến răng kèn kẹt, hắn vẫn đang trong cơn say, cái vật ấy hắn vẫn ngâm trong người nàng chưa thèm kéo ra, nàng thấy hắn đang thiếp đi ngay trên bụng nàng, hắn ngủ khì sau khi phải mệt mỏi làm nhục nàng. Có điều Ly thấy hắn trông thật hiền lúc ngủ, khi nhắm mắt, nàng không thấy hắn có cái vẻ đểu đểu mà nàng mới nhận ra ở Danh, quả tuy là anh em ruột nhưng hình như Ly thấy hắn không có quá nhiều điểm giống với hai anh mình. Nàng không thể trách hắn, Bắc làm chuyện đó với nàng lúc hắn say, và nàng cũng chẳng phải tỉnh táo gì, nàng đã tự cho hắn đấy chứ. Lúc đầu Ly làm chuyện đó chẳng có lý do, cũng không phải là nàng làm thế để đánh đổi cái lồn mình lấy việc thoát khỏi sự trừng phạt, có thể nàng khi đó muốn Bắc địt nàng để trả thù anh hắn đã rũ bỏ nàng dễ dàng như một thứ thực phẩm hết hạn sử dụng. Ly không thể nào trả lời nổi câu hỏi tại sao nàng chấp nhận làm cái chuyện vừa rồi, trong đầu nàng chứa quá nhiều những mâu thuẫn, trong khi bên dưới cái lỗ ấy của nàng cũng chẳng trống trải gì hơn khi phải mở toang cho cái khúc thịt của Bắc chui vào nằm ngủ luôn bên trong.
Ly cảm thấy nó đã mềm và thu nhỏ hơn nhiều so với cái lúc tác quái hành hạ nàng ban nãy, tự dưng cái cảm giác nằm gọn trong lòng Bắc tạo cho Ly một cảm giác rất bình yên mà mọi lần làm tình xong Danh không mang lại cho nàng. Bắc mới là người đàn ông thứ hai trong đời nàng, Ly cũng không có nhiều điều để so sánh một cách phong phú nhưng cái cách ban nãy Bắc “làm” nàng cũng khiến cho Ly cảm thấy một sự rạo rực nhất định. Nàng cứ nằm vậy cả đêm trằn trọc không nhắm mắt được mà cũng chẳng thể thoát ra khỏi cả thân hình Bắc siết chặt lấy tấm thân mềm như bông của mình. Mãi cho tới khi gần sáng, mệt mỏi, Ly mới có thể thiếp đi, nàng nằm gọn lỏn trong lòng, vô tình nép sát vào người Bắc trong khi ngủ say. Cũng may hắn và nàng nằm đè lên đống quần áo cả hai tụt ra lúc đêm thành thử nàng cũng không thấy lạnh dù ngủ ngay trên nền phòng, cảm giác rã rời dần dà qua nhanh trong giấc ngủ của Ly.
Sáng hôm sau, chính Ly mới là người lười biếng ngủ vùi, nàng cũng chẳng thể tỉnh giấc nếu không bị Bắc đánh thức. Vừa mở mắt nàng đã bắt gặp sự hoảng hốt bất ngờ trong mắt Bắc, Ly hiểu hắn đâu còn nhớ gì những việc mà hắn đã làm với nàng đêm qua. Nàng thấy tủi thân vì chính sự bất ngờ của hắn, chẳng lẽ sau tất cả những gì xảy ra mà đều không còn đọng lại chút gì với Bắc hay sao.
– Tôi xin lỗi, không hiểu sao tôi lại làm vậy, tôi say quá, tôi không cố ý.
Ly chợt thấy tức cười trước điệu bộ lúng túng của Bắc có điều nàng không dám bộc lộ nó ra ngoài, hai mắt Ly vẫn díp cả lại sau một đêm gần như là bị mất ngủ hoàn toàn. Có lẽ Bắc cũng vừa mới tỉnh dậy, Ly thấy anh chàng cũng mới kịp mặc lại cái quần cụt, còn thân hình vẫn y nguyên lúc đêm qua anh ta làm tình với nàng. Ly vẫn kịp nhận ra sau lớp vải, bên dưới cái quần đội lên một lớp thịt cộm ngay ở háng. Vì anh ta đứng trước mặt nàng trong lúc Ly vẫn nửa nằm nửa ngồi thành thử cái chỗ đó đập ngay vào mắt nàng. Ly không biết có phải là anh ta cương cặc lên khi tỉnh dậy trông thấy nàng đang lõa lồ nằm ngay bên cạnh hay không. Chỉ có một điều, dù lý do là gì đi chăng nữa thì nó cũng khiến cho Bắc càng thêm ngượng ngập, Ly thấy anh ta cứ phải đứng lom khom rất tội nghiệp. Nàng nháy mắt với anh ta như một cách trêu đùa, cũng là một cách để Bắc đỡ cảm thấy lúng túng.
– Những gì cần làm thì anh đã làm cả rồi, còn ngượng ngập gì nữa. Anh có biết đêm qua anh làm cho tôi phát sợ như thế nào không, chẳng ngờ bề ngoài thì nho nhã mà hóa ra lúc làm cái chuyện ấy thì anh…
Ly chợt ngừng lại, nàng thấy vẻ mặt sa sầm lại của Bắc, tự dưng Ly lại thấy hối hận vì mấy lời bông đùa hơi vô duyên của nàng. Quả thực nàng mới ngủ dậy vẫn còn ngái ngủ thành thử không suy nghĩ nhiều khi nói, hơn nữa nàng cũng chỉ muốn cho Bắc cảm thấy tự nhiên hơn mà thôi, dù gì hai người cũng đã đâu còn khoảng cách xác thịt sau khi đã làm cái trò đó đêm qua. Chẳng ngờ những câu nói có phần lơi lả của nàng lại khiến cho Bắc dấy lên sự ác cảm hoàn toàn với Ly, có lẽ anh ta giận dữ, khinh bỉ nàng vì cả việc nàng tự nguyện hiến dâng đêm qua lẫn những câu nói không khác gì của một con điếm hồi rồi của Ly lắm – nàng nghĩ thầm, hơi thấy run run. Mà quả thực là trong đầu Bắc đang nảy ra những suy nghĩ giống như mường tượng của nàng.
– Tôi đã nói là tôi say rượu, không biết gì, cũng không cố ý làm nhục cô như vậy mà. Hơn nữa, hình như tôi nhớ không nhầm, chính cô chủ động đến đây tìm tôi để bày ra cái chuyện đó.
Ly thấy ngay là anh ta không cần dấu diếm sự khinh thường nàng qua giọng điệu cũng như lời nói, anh ta khinh nàng đã là người của Danh rồi lại tìm đến anh ta để chim chuột. Bắc không nói ra nhưng Ly hiểu anh ta nghĩ nàng là một thứ đồ chơi truyền tay của hai anh em nhà hắn, mà quả thực anh ta nghĩ như vậy cũng đúng thôi. Mới hôm qua nàng còn yêu tha thiết anh trai hắn, còn sẵn sàng làm tất cả những gì Danh muốn, sẵn sàng thỏa mãn tất cả mọi nhu cầu về mọi mặt của anh ta. Nàng chua chát.
– Tôi biết anh không cố ý, giống như tôi cũng không cố ý lấy tiền từ cái tài khoản của gia đình anh. Nhiều lúc người ta làm những chuyện không cần thiết phải làm, giống như chuyện anh đè tôi ra cái sàn nhà này để chơi vậy.
Ly vừa nói vừa chỉ tay xuống cái nền nhà nơi đêm qua là tổ uyên ương của nàng và Bắc. Ly biết nói ra như thế sẽ chỉ càng khiến Bắc khinh bỉ nàng hơn nhưng nàng thây kệ phó mặc, ngay bản thân Ly cũng tự thấy khinh bỉ chính bản thân mình nữa là.
– Cô yên tâm, nếu mục đích của cô đến với tôi đêm qua chỉ là vì cái chuyện đó thì cô đạt được mục đích của mình rồi đấy. Tôi cũng không có ý định làm khó dễ cho một người đàn bà khi mà cô ta đã hiến thân cho cả hai anh em tôi đâu. Có điều cô chỉ cần nói cho tôi biết về mối quan hệ giữa cô và anh Danh thì tôi cũng không làm chuyện gì gây hại cho cô đâu, chẳng cần thiết cô phải bày ra cái chuyện ấy làm gì cho khổ ra.
Đã đến nước này thì ngay bản thân Ly cũng thấy chẳng còn điều gì để nói, nàng vơ lấy đống quần áo vứt chỏng chơ dưới nền nhà mặc lại vào người, vừa xỏ cái quần lót vào ống chân, nàng thấy hơi ngượng vì mình lại đi làm cái việc này một cách sỗ sàng. Dù Bắc và nàng đã làm tình với nhau nhưng giữa nàng và hắn vẫn gần như là một mối quan hệ xa lạ mà thôi.
– Dù sao cũng cảm ơn lòng tốt của anh, ít nhất thì anh cũng đã không che dấu sự khinh bỉ của anh dành cho tôi.
Ly thốt ra mấy lời đó một cách nặng nhọc, trong lúc đó thì Bắc vẫn mặc độc chiếc quần xà lỏn đứng quay lưng về phía Ly trong lúc nàng mặc lại quần áo. Ly không nhìn được khuôn mặt của hắn nhưng nàng biết là hắn đang đỏ mặt khi chứng kiến nàng không có gì che đậy. Ly vén lại mái tóc, nàng búi tóc cao lên khác với mọi hôm để trông nàng đỡ thảm hại, Ly biết vậy vì Bắc và nàng cả đêm hôm qua lấy ngay quần áo làm nệm, làm chăn nên giờ quần áo của cả hai nhàu nhĩ đến thảm hại.
– Anh quay mặt lại được rồi, tôi còn gì để mà giữ gìn nữa đâu. – Ly nghẹn ngào.
– Tôi mặc xong quần áo rồi, quần áo của anh tôi vắt trên bàn này nhé, thôi tôi xin phép về đây…
– Kìa cô đứng lại đã…
Hắn nắm lấy tay Ly giữ lại khi nàng bước về phía cửa rồi dè dặt buông tay. Cho dù cả đêm qua đã hùng hục trên thân thể trần truồng của Ly nhưng giờ hắn lại không dám nắm tay nàng, Ly cũng không biết hắn đang nghĩ gì trong đầu nữa đây.