Phần 18
Buổi tối hai mẹ con Nhung – Thư cùng với bé Thy ngủ chung một giường, bé Thy ngủ say đã lâu, nhưng Nhung và Thư thì chưa. Cả hai đều nhắm mắt nằm yên, nhưng không ngừng nghe ngóng hơi thở của nhau.
Thư mừng rơn trong bụng khi nghe hơi thở của mẹ trở nên đều đều, đoan chắc là mẹ đã ngủ say. Thư vào phòng tắm, đứng nhìn gương vuốt lại mái tóc, rồi lấy chiếc áo ngủ quen thuộc để khoác lên người. Nhìn thấy vết tinh trùng của ông Hoan khắp trên lưng áo, nàng cười thầm nghĩ tới cảnh ông Hoan nhớ nàng quá, nên lấy áo ngủ của nàng xịt ra cho qua cơn nứng cặc. Chỉ nghĩ tới đó thôi, cái lồn đang nứng của nàng liền ục ục nhoe nhoét nước lồn trào ra.
Rón rén như đi ăn vụng, Thư xuống lầu vào phòng ông Hoan bật đèn lên, ông Hoan đang ngủ thẳng cẳng, con cặc đội lên ở trong quần. Thư lăn vào kéo cái quần đùi xuống lưng chừng, rồi ghé miệng vào ngậm lấy, mút chùn chụt.
Miệng Thư ngậm chặt lấy đầu cặc, tay nắm con cặc sục lia sục lịa, lại lấy hơi mút mạnh. Đầu con cặc ông Hoan tê buốt khiến ông giật mình mở mắt ra.
Thư liền đưa một ngón tay chặn lên môi ông Hoan, như ý bảo đừng lên tiếng. Nhẹ nhàng bò lên vừa tầm, cho con cặc ông Hoan kê vào ngay lỗ lồn mình, ngồi đè xuống.
Hai tay Thư ôm chặt hai vai để cúi xuống nút lưỡi ông Hoan, trong khi hai mông không ngừng nhấp nha nhấp nhổm cho lồn dập xuống cặc pằng pặc, pằng pặc…
Thấy dập mãi như thế vẫn không đã, Thư liền chống thẳng tay lên, lèn cái bàn tọa xuống cho lông lồn, lông cặc như quyện vào với nhau, Bấy giờ hai mông mới đánh võng, ngoáy thành vòng tròn, sàng hông chà tới chà lui.
Lồn Thư vẫn thít chặt, quay cái đầu con cặc của ông Hoan bên trong lồn như quay đầu dế, bắt nó húc đầu vào hết ngách này, đến ngách khác. Cứ sau mỗi cú húc trúng đích, đầu con cặc lại được tắm mát bằng cả cơn mưa nước lồn, khiến nó càng lúc càng cứng cỏi mạnh mẽ hơn.
Lồn của Thư sướng tưng lên, nhưng nàng muốn con cặc ông Hoan đâm sâu vào hơn nữa, trong cái lỗ lồn hun hút của nàng. Thư liền thẳng lưng, ngồi xổm, nhấc mông cao lên dộng lồn xuống. Một cái, hai cái… rồi phạch phạch đều đều như máy dập.
Ông Hoan đưa tay vò bóp hai bầu vú đang nhảy dựng, rồi bợ hai mông Thư nâng lên hạ xuống, theo nhịp dập lồn của Thư.
Được ông Hoan trợ lực bằng cả hai tay, lồn Thư bắt đầu co thít lại, nhịp dập cũng nhanh và mạnh hơn, dữ dội hơn.
– Áh… áh… sướng… sướng… quá… anh ơi!!!
Cùng với tiếng rên rú, nước lồn Thư tuôn ra, trắng xóa bám theo thân cặc chèm nhẹp ở trên người ông Hoan. Nước lồn không biết vì ma sát quá đỗi, do Thư dập lồn nhanh quá, hay nước lồn của Thư lúc lên đỉnh, đã xuất ra, ấm và nóng hơn nhiều.
– Sao lồn em nóng thế… Ứhh… ứhh… sướng… áhh… sướng… nhanh… nhanh… mạnh… lên đi em… áhh… anh… ứhh… sướng… áhh… Sướng quá em ơ… i!!!
Gào lên mấy tiếng, tinh trùng dồn về đầu cặc, rồi con cặc ông Hoan như bùng nổ, nó phun ra ồ ạt xối xả, tuôn vào đầy ngập trong lồn Thư.
Ông Hoan thấy nụ cười mãn nguyện tươi rói trên môi Thư, khi nàng đổ người nằm xuống, run rẩy vì cơn sướng cùng cực trong lồn.
Thư nhìn ông Hoan với ánh mắt tràn ngập hạnh phúc, rồi nằm sát vào người ông mà xoa nhẹ lên cái núm vú. Vừa xoa vừa hỏi:
– Đêm qua ở nhà anh làm gì với cái áo ngủ của em? Khai mau, không em cắt phén cái con cặc này bây giờ!
Vừa nói, tay Thư vừa nắm lấy con cặc ông Hoan day day như vẻ đay nghiến!
Thư vẫn cho rằng ông Hoan lấy áo ngủ của nàng để sục cặc, nên trêu yêu như thế. Nào ngờ ông Hoan tưởng nàng đã biết chuyện giữa ông và Nhung, mẹ nàng.
Thế cho nên ông ngồi dậy, ôm chặt Thư vào lòng, rồi từ từ kể hết ngọn ngành.
Thư lúc đầu cảm thấy tức giận, nhưng càng nghe lại càng thương cảm cho mẹ và cho bản thân mình. Về phần mình, chính nàng mới là người tìm đến, Còn mẹ nàng… ôi chỉ là duyên nghiệp. Oan nghiệt chăng! Là cả nàng và mẹ nàng cùng yêu một người, đó là ông Hoan.
Nước mắt lăn dài, Thư yên lặng hồi lâu rồi cầm tay ông Hoan hỏi khẽ:
– Thế thật lòng thì anh yêu ai? Muốn sống với ai hơn… Em hay Mẹ em!!!
– Không biết anh có tham lam quá hay không, từ ngày Huyền mất, các con anh ở nước ngoài không về, anh sống như kẻ vô hồn trong căn nhà này. Em và bé Thy đến, rồi Mẹ em thường xuyên lui tới, cả ba người nghiễm nhiên đã trở thành một phần cuộc sống của anh, anh không biết rồi sẽ ra sao, nếu vắng đi một trong ba người. Anh… anh yêu cả ba, anh muốn sống với cả ba cho đến hết đời, trong căn nhà này.
Thư nắm tay ông Hoan chặt hơn, đầy vẻ tin yêu, cười thật tươi, nói: “Vậy thì anh lấy mẹ em làm vợ đi!”
– Thế em bỏ anh đi à?
– Sao lại bỏ đi! Em ở đây sống chung với Mẹ em không được sao? Trừ phi là anh không muốn!
– Không… không phải ý anh muốn thế!
– Thì Mẹ em là vợ của anh, em đương nhiên là con của anh rồi.
– Nhưng em với anh…
– Ban ngày em là con, ban đêm là vợ được không? Không phải anh nói: “… đưa lồn cho anh đụ, là chấp nhận làm vợ của anh rồi sao?”
– Nhưng còn Mẹ em thì sao? Như Mẹ em không đồng ý thì sao!!!
– Chuyện đó anh để em lo, bây giờ anh nằm đây nghỉ đi, để em lên nói chuyện với Mẹ.
Lúc Thư ra đến đầu cầu thang, nhìn lên thấy bóng của Nhung bước vội về phòng. Thư cười biết như vậy là Mẹ nàng đã biết tất cả, chắc là bà đã đứng bên ngoài, nghe lén tất cả những gì nàng và ông Hoan trao đổi. Như thế không phải càng hay sao.