Phần 13
Được có ngày nghỉ sau đêm trực ở BV, Thư đi chợ về làm mấy món ngon để bồi bổ cho ông Hoan. Vừa làm, Thư vừa háo hức nghĩ đến con cặc của ông Hoan, chắc chắn nó sẽ vô cùng sung mãn sau bữa ăn trưa hôm nay, không chừng còn đè nàng ra đụ ngay ở cái bếp này, vì quá sung.
Ông Hoan thì đang loay hoay kiểm tra lại cái hệ thống camera, vừa mới lắp đặt trong phòng. Cái hệ thống camera có một không hai, mà thằng đệ thân tín kiếm cho ông. Ông phải gắt lên nó mới nhận cái phong bì hai chục ngàn đô mà ông đưa cho nó, bởi nó cứ một hai xin được giúp ông thôi.
Cái hệ thống camera 18 ống kính chuyên dùng, để người ta lắp ráp cho những khu vực cần có sự bảo vệ nghiêm mật, ông Hoan đem bố trí nó hết ở trong phòng.
Ngoài tính năng ghi hình 24/7 với độ phân giải cao. Nó cũng có thể được sử dụng như một máy ảnh phức hợp khi kết nối với máy tính, laptop qua một phần mềm ứng dụng đi kèm.
Nghe tiếng chuông cửa inh ỏi, Thư vội chạy ra.
– Ông Hoan đâu rồi, từ sáng giờ gọi mãi không thấy nhấc phone!!!
– Dạ! Có chuyện gì thế Bác, mời Bác vào nhà đã.
– Thôi! Đang bận lắm… nói với ông Hoan, thằng Quang mất rồi, 2 giờ chiều nay “Thiêu”, anh em tập trung trước ngõ nhà thằng Quang lúc 12 giờ trưa nay, cùng vào viếng một lần. Nói ông Hoan khi đi nhớ mang quỹ theo bộn bộn một tí.
Nói chưa dứt câu, người đàn ông đã lái xe chạy mất hút. Thư vào nhà kể lại cho ông Hoan nghe.
Mắt ông Hoan như nhòe đi, miệng lẩm bẩm: “Lại một thằng nữa ra đi”. Rồi quay sang Thư nói:
– Anh phải đi thôi! Nghĩa tử là nghĩa tận. Đồng đội cũ giờ chẳng còn mấy đứa.
Cùng mấy anh em vào một lượt, đốt cho người khuất một nén nhang, ông Hoan đại diện cho anh em nói lời chia buồn cùng gia đình và trao số hiện kim hỗ trợ đồng đội đến tang chủ. Sau đó cùng ra ngồi ở bàn nước với bạn bè, bởi mấy thuở có dịp gặp nhau để ôn cố tri tân.
– Anh Hoan đó phải không? Có nhớ em không?
Nghe tiếng gọi. Ông Hoan quay lại, một phụ nữ xấp xỉ tuổi 50, diện mạo trí thức và ăn mặc rất lịch sự đang bước tới. Nhất thời ông không nhận ra.
– Em Hoa đây! Y – Công ở hậu cần của Trung Đoàn đây.
Ngày ấy về thăm thằng đệ, chồng của Loan đang nằm ở hậu cứ của Trung Đoàn, chờ chuyển BV. Ông đã gặp Hoa, rồi cả hai lao vào, cho nhau một đêm yêu giữa lúc chiến tranh…
Thấy Hoa bước đến ngồi bên cạnh ông Hoan, một ông bạn cùng ngồi chung, nhanh nhảu:
– Người ta bây giờ là Bác sĩ Giám Đốc rồi nha, không còn là y – công nữa đâu.
– Bác sĩ Hoa vẫn mình ên, Anh Hoan xáp vô đi cho anh em nhờ.
Mỗi người một câu, khiến không khí nhộn cả lên. Hoa thì mặt đỏ bừng lên, nhưng cứ ngồi gần lại ông Hoan hỏi han hết chuyện này đến chuyện khác.
Khi mọi người đứng dậy chào nhau ra về, thì trời đổ mưa. Lúc đầu ai nấy, còn nán trú dưới mấy cây dù, nhưng khi gió mạnh thổi, và mưa càng lúc lớn dần, thì mạnh ai người đấy tìm chỗ lánh.
Ông Hoan kéo Hoa tấp vào được một mái hiên, nhưng cũng chỉ vài phút sau, hai ngươi đã ướt như chuột. Hoa hỏi:
– Anh Hoan đến đây bằng gì?
– Anh đi taxi, thế còn em!
– Vây để em đưa anh về, xe em đậu ngoài ngõ. Ra nhanh thôi anh ạ, mưa to, khu này nước ngập nhanh lắm.
Lúc xe đi ngang qua khu “Tên Lửa”, Hoa cho xe rẽ vào, dừng lại trước sân một căn biệt thự xinh xắn.
– Anh vào nhà cho biết, nhân tiện để em thay quần áo khô, chứ phụ nữ chúng em mà ướt át thế này trông kỳ lắm.
Lúc này ông Hoan mới chưng hửng, khi nhìn thấy da thịt cùng hai vú của Hoa, đang bày lộ ra ở bên dưới chiếc áo sũng nước. Nhớ lại chuyện đêm ấy cũng dưới cơn mưa, con cặc ông Hoan cứ thế mà phừng phừng như pháo kéo lên đồi.
Hoa nắm lấy ông Hoan, nàng kéo ông vào nhà. Khi hai người vừa vào hẳn trong nhà, Hoa quay người nhón chân, đặt đôi môi của nàng vào môi của ông Hoan, giữ yên vài giây rồi lui lại, mỉm cười đứng nhìn ông.
Hai người đứng nhìn nhau không biết bao lâu, rồi cùng nhào đến ôm lấy nhau. Hai đôi môi tìm nhau quấn quýt trong nụ hôn dài như bất tận.
Cảm nhận được con cặc của ông Hoan đang ép vào dưới bụng của mình, Hoa lần cởi chiếc áo ướt sẫm ra khỏi người của ông Hoan, rồi cúi xuống cởi luôn quần ngoài, quần trong. Con căc ông Hoan bày ra, Hoa liếc mắt nhìn ông Hoan cười tình tứ.
Bàn tay Hoa vuốt ve con cặc của ông Hoan một lát, rồi đưa môi vào đầu cặc liếm nhẹ chút tinh rỉ ra, với vẻ mặt vô cùng đáng yêu.
Liếm được một hồi, Hoa há miệng ngậm lấy con cặc của ông Hoan, sục nhanh dần làm ông sướng đến phát cuồng. Ông hẩy hông để thúc cặc có thể đút sâu hơn vào cổ họng Hoa.
Lưỡi Hoa mềm mại quấn chặt đầu cặc, đôi môi đẹp ngậm chặt ngay bên dưới đầu khấc, làm ông Hoan sướng hết chịu nổi, con cặc ông giật giật, rồi bắn tinh ra như vãi đạn.
Hoa ngậm chặt lấy con căc của ông Hoan trong miệng, nuốt trọn từng giọt tinh trùng bắn ra. Nàng đưa đôi mắt dâm đãng ngước lên nhìn sâu vào mắt ông, đồng thời đưa lưỡi mút liếm, như không nỡ để sót bất kỳ một giọt tinh trùng nào.
Ngoài trời cơn mưa vẫn nặng hạt, gió càng lúc càng mạnh, giống như sắp có bão.
Hoa đứng lên, tay vẫn không rời con cặc. Nàng kéo ông Hoan đến bên chiếc sofa nói:
– Anh ngồi đây nghỉ, em đi lấy nước.
Nàng quay lại gom quần áo của ông Hoan, mang bỏ vào máy giặt cùng với bộ quần áo ướt nhẹp trên người của nàng.
Khoác vội chiếc áo ngủ kimono, Hoa lấy chai rượu nho cùng với hai cái ly, mang ra chỗ ông Hoan đang nửa nằm nửa ngồi ở sofa.
– Anh uống với em một ly nhé!
Ông Hoan giật mình như vừa trở về từ quá khứ, cái quá khứ chỉ có những cuộc chiến, đau thương và mất mát. Ở đó có những người như ông, như Hoa và bao đồng đội của ông.
Ông cầm ly rượu chạm nhẹ vào cốc của Hoa, rồi đưa lên uống cạn.
– Thời gian trôi nhanh quá, mới đó đã 30 năm rồi.
Hoa đứng nhìn ông Hoan trong giây lát, uống cạn ly rượu trong tay, đôi má hây hây mỉm cười nói:
– Anh vẫn như xưa, cho em ngồi vào lòng anh như ngày đó nhé.
Không đợi ông Hoan trả lời, Hoa đến ngồi vào lòng ông Hoan, cầm hai tay ông Hoan để lên ngực.
– Ôm chặt em đi anh, yêu em đi anh… yêu… như anh đã từng yêu cô gái trên đường anh đi qua, cô gái chỉ biết yêu anh… không hẹn hò… không chờ đợi…
Ngoài trời vẫn mưa! Chưa đến 6 giờ, mà đã tối như đêm.
Ông Hoan cúi người hôn Hoa say đắm, hai tay lần mò tháo dây buộc ngang chiếc áo ngủ của Hoa. Tung hai vạt áo sang hai bên bờ eo cong vút, để lộ hoàn toàn hai bầu vú căng tròn. Ông nhè nhẹ vo vo, nghịch ngợm hai cái đầu vú xinh xinh của Hoa, làm nàng nẩy người rên lên trong sung sướng.
Đùa giỡn với hai bầu vú chán chê, tay ông Hoan vuốt dần từ cái eo thon xuống đầu gối, rồi lại từ đầu gối xoa ngược lên đám lông lồn mơn mởn ở trên mu.
Khi những ngón tay ông Hoan khơi nhẹ vào khe lồn, Hoa cũng hứng tình đưa tay vuốt ve con cặc của ông Hoan đáp lại.
Thấy nước trong lồn Hoa nhanh chóng ứ ra, ướt cả mấy đầu ngón tay. Ông Hoan cười hỏi:
– Sao em không lấy chồng, cứ để lồn rạo rực mãi thế này sao?
– Ai mà lấy bộ đội cái hả anh! Ngày ấy mỗi lần… dừng quân là một lần yêu. Rồi đơn vị đi qua… em lại chờ đợi… đơn vị sau đến… để được yêu. Đôi khi yêu cũng là một cách để quên phải không anh.
– Quên đi cái thân phận…
– Duy chỉ có anh là em nhớ mãi.
– Sao thế?
– Là vì cái này này…
Vừa nói, Hoa vừa sục sục con cặc trong tay, rồi ngậm vào mồm mút thật mạnh.
– Cho nên hôm nay gặp lại anh, em đã định sẵn là phải tìm cách để được đến với anh.
– Vậy nằm xuống đi, anh đến với em.
Ông Hoan cầm con cặc, đưa đầu cặc vuốt nhẹ vào giữa hai mép lồn của Hoa. Cảm giác ấm nóng, mềm mại khi cái đầu cặc đi vào lỗ lồn dần lan tỏa.
Hoa nằm ngoan ngoãn chờ đợi, cảm nhận từng ly mét, con cặc của ông Hoan lầm lũi vào sâu trong lồn nàng…
Nghe tiếng Hoa ngất ngây rên rỉ. Ông Hoan đưa đôi mắt nhìn nàng âu yếm, dừng lại nửa chừng không đút sâu vào nữa. Khiến Hoa đang trong cơn hưng sướng, không chịu được phải kêu lên:
– Đút cặc sâu vào lồn em nữa đi anh…
Hoa ưỡn người, cố hẩy mông lên để đón lấy phần còn lại của con cặc, ông Hoan đẩy sâu con cặc vào, làm Hoa bật rên lên đầy sung sướng.
Khi con cặc đã vào hết, ông Hoan để yên một lát rồi mới rút hết ra, đầu cặc ướt nhẹp nước lồn của Hoa. Nhìn ánh mắt dâm chờ đợi của Hoa, ông Hoan nheo mắt trêu nàng, rồi bất ngờ đẩy cặc đâm lút vào lồn của Hoa, làm nàng rú lên, hai tay bấu chặt vào đùi của ông.