Phần 236
Cũng may tôi xuất thủ kịp thời, bắt được hai đồng tiền. Tôi không để ý tới Lôi Long đang trợn mắt hốc mồm, mà hết sức chuyên chú đếm số đồng tiền. Trên mặt đất tán loạn mười đồng, trong tay tôi có hai đồng, vừa đủ mười hai đồng. Lôi Long sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, giọng run lên “Đại sư, đây là… Đây là sao? Trên người ta sao lại có tiền đồng?” Tôi ngẫm nghĩ nói “Xem ra suy đoán của ta là chính xác, oán linh trong kim uyển muốn cùng ngươi kết minh hôn.”
“Kết minh hôn? Má ơi.” Lôi Long lập tức sợ đến ngã phịch trên mặt đất “Oán linh vì sao muốn cùng ta kết minh hôn? Nàng là người thời đại nào?” Tôi nhặt lên một đồng tiền đưa hắn xem, phía trên viết chữ Khải ‘Hồng Vũ thông bảo’. Đây là tiền tệ thời Chu Nguyên Chương thành lập nhà Minh, xem ra kia nữ quỷ hẳn là ở thời nhà Minh.
Lôi Long sắc mặt thảm đạm nhìn tôi “Nàng cùng ta kết minh hôn, ta có thể nào sẽ chết không?” – “Yên tâm đi.” Tôi nói “Mười hai đồng tiền không rơi toàn bộ xuống đất, nữ quỷ không thu được mười hai đồng tiền, thì không thể kết thành minh hôn với ngươi.” Nói rồi tôi thận trọng thu tiền đồng lại “Hai đồng này ta giữ thay ngươi, ngàn vạn lần không thể rơi xuống đất.” Lôi Long gật đầu.
“Đại sư, ngà có cách gì tốt có thể thu phục nữ quỷ không?” Tôi ngẫm nghĩ gật đầu “Tối nay lại tiếp tục xem sao, có lẽ không có vấn đề gì đâu.” Hắn gật đầu “Đại sư, có gì cần chuẩn bị? Tối nay nhất định phải chuẩn bị đầy đủ, ta thật sự chịu đủ rồi, còn bị giày vò như vậy nữa, ta thật sự sẽ chết mất.” Tôi gật đầu, nói bây giờ tôi trở về chuẩn bị một chút, tranh thủ tối nay giải quyết một lần cho xong.
Lúc chúng tôi ra đến cửa, bỗng nhiên có một nữ nhân tìm tới. Nữ nhân gợi cảm thành thục, trang điểm rất đậm, mặc một bộ váy jean, hai chân dài thượt thon mịn rất hấp dẫn. Lôi Long nói đây chính là lão bà của vị bằng hữu kia. Nhưng xác chồng nàng còn chưa lạnh, sao lại đến tìm Lôi Long?
Tôi thầm mắng nữ nhân này vô liêm sỉ, cũng không thèm để ý mà trực tiếp cùng Lý mặt rỗ trở về, trước khi đi bảo Lôi Long tuyệt đối không nên rời phòng. Hắn gật đầu, đưa tiễn chúng tôi xong liền cùng với nữ nhân ở lại trong phòng. Có trời mới biết hai người đó rốt cuộc làm gì, nữ nhân này đến tìm kiếm sự an ủi, mà Lôi Long lại có rất nhiều an ủi…
Trên đường, Lý mặt rỗ mắng mỏ nữ nhân kia thật không phải là người, chồng vừa mới chết đã đi tìm trai, nếu phải hắn thì đã sớm vả chết tươi. Lý mặt rỗ mắng một hồi, làm tai tôi nghe đến chai lên mà không thể làm gì được. Lý mặt rỗ có thể phát tiết ra ngoài là tốt, chỉ cần không suy nghĩ cùng Sở Sở kết minh hôn nữa là tốt rồi. Nhưng đang lái xe, lão Lý chợt hét thảm một tiếng, một cước đạp phanh. Nếu không có dây an toàn, tôi đoán chừng tôi đã bay xuyên qua kính chắn gió ra ngoài rồi.
Tôi tức giận nhìn Lý mặt rỗ, hỏi hắn làm gì mà phanh gấp, muốn giết người hay sao. Lý mặt rỗ lại ôm mông kêu rên “Cái mông của ta, cái mông của ta lại bắt đầu mốc meo rồi…” – “Để ta xem một chút.” Tôi nói. Lần này hắn cũng không đoái hoài gì tới liêm sỉ, vội vàng mân mê cái mông, lột quần xuống cho tôi nhìn. Vừa nhìn tôi lập tức ngạt thở, nấm mốc trên mông hắn bắt đầu tràn lan, lông tơ trắng càng thêm tươi tốt. Mà lông tơ trắng lại lớn nhỏ không đều, hợp thành một hình thù rất kỳ quái, đó không phải là đồng tiền sao? Thậm chí bốn chữ lớn “Hồng Vũ thông bảo” có thể mơ hồ thấy được.
Tôi trợn tròn mắt, nấm mốc lây lan với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy, nữ quỷ kia đã không đợi được mà động thủ rồi. Lúc tôi đang nhìn mông Lý mặt rỗ, Lôi Long chợt gọi tới, giọng nghẹn ngào “Đại sư, ngài mau trở lại đi, ta sắp chết, ta sắp không chịu đựng nổi nữa…” Tôi vội vàng hỏi Lôi Long có chuyện gì? Lôi Long khóc lóc “Nấm mốc trên người ta đang sinh sôi nảy nở, ngài đoán xem chúng mọc thành hình gì? Ta soi gương nhìn thấy…” – “Có phải hình đồng tiền không?” Tôi lập tức hỏi. Lôi Long ngơ ngác một chút “Đúng vậy a đại sư, ngài làm sao mà biết được?” Tôi hít sâu một hơi, nữ quỷ quả nhiên đã không thể chờ đợi được nữa.
Tôi biết ý tứ của nữ quỷ là gì, chính là bức tôi ném hai đồng tiền xuống đất, mặc dù nàng không có cách nào trực tiếp từ trong kim uyển nhảy ra hại người, nhưng lại không biết dùng thủ đoạn gì có thể làm cho hai người mọc đầy nấm mốc… Mạng người quan trọng, tôi căn bản không có thời gian suy nghĩ nhiều, việc cấp bách vẫn là đồng ý điều kiện của nữ quỷ trước đã! Nếu không hai người họ có thể sẽ chết.
Lôi Long có chết hay không đối với tôi không quan trọng, mấu chốt là Lý mặt rỗ, Lý mặt rỗ nếu như vì Lôi Long mà chết, vậy hắn thật sự là quá oan khuất. Cho nên tôi không nghĩ gì, chỉ đành cắn răng ném hai đồng tiền lên mặt đất. Trong nháy mắt hai đồng tiền ném lên mặt đất, nấm mốc trên người lão Lý lập tức không lây lan nữa, thống khổ cũng giảm bớt rất nhiều, nhưng vừa rồi cảm giác đau đớn vẫn giày vò làm cho hắn thoi thóp, toàn thân vô lực nằm co quắp trên mặt đất “Móa nó, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ta rõ ràng đã chạy ra ngoài, nữ quỷ kia làm thế nào khống chế được nấm mốc?”
Tôi nhịn không được cười lớn, tôi nào biết được, tôi bảo Lý mặt rỗ mặc quần áo vào, lúc này đã có mấy người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chúng tôi, bọn hắn nhất định hoài nghi hai chúng đang chơi trò gay lọ. Lão Lý mặc quần áo xong không dám ngồi, tôi đành để hắn nằm sấp lên ghế lái phụ còn tôi lái xe.
Lần này, mười hai đồng tiền đều đã ném lên mặt đất, cũng coi như Lôi Long đã trao sính lễ cho đối phương. Sính lễ đã trao, tối nay, nữ quỷ nhất định sẽ tìm Lôi Long kết minh hôn. Nếu không thể ngăn cản họ kết thành minh hôn thì hậu quả khó mà lường được… Về sau mà muốn ngăn cản nữ quỷ lại càng khó khăn. Thành bại ở lần này! Về đến nhà, tôi lục tung nhà tìm một ít đồ hữu dụng.
Địa Tạng Vương Bồ Tát phù tôi còn một tấm, rồi còn có Thiên Lang Tiên, hẳn là có thể tạm thời chặn đường nữ quỷ một hồi. Ngoài ra tôi còn tìm được một đóa hoa hồng bằng gỗ. Trông thấy đóa hoa hồng này, tôi lập tức hai mắt tỏa sáng. Đây chẳng phải là pháp khí tốt nhất để giải quyết minh hôn sao? Đóa hoa gỗ này là Đào Hồn Hoa, gia gia (ông nội) từng nói với tôi, cái này dùng gỗ đào điêu khắc mà thành, phía trên dung hợp nước mắt của hơn trăm người phụ nữ mang thai, cùng với một giọt tinh huyết của soái ca thời cổ đại Phan An.
(Phan An: Người đẹp trai nổi tiếng đời Tây Tấn, được xưng tụng là Trung Hoa cổ đại đệ nhất mỹ nam tử, tương truyền Phan An ngồi xe đi chơi, phụ nữ nhìn thấy liền ném hoa quả lên chất đầy xe. Hai văn nhân xấu trai học theo Phan An đi xe thì bị người ta ném đá cho không dám ngẩng đầu lên. Có câu Mạo tựa Phan An để chỉ người đẹp trai – dịch giả)
Đào Hồn Hoa nhìn bề ngoài có vẻ vô hại, thậm chí quỷ hồn cũng không cảm giác được dương khí phong ấn bên trong. Nhưng một khi quỷ chạm phải Đào Hồn Hoa, dương khí mãnh liệt bên trong sẽ tự động phóng thích trong nháy mắt bao vây linh thể. Chỉ cần không phải là vong linh cấp bậc đại yêu, thì sẽ bị dương khí bên trong Đào Hồn Hoa giày vò đến hồn phi phách tán.
Chỉ là Đào Hồn Hoa thật sự quá tàn nhẫn, mà dùng một lần sẽ hao phí toàn bộ dương khí, phải chờ một năm sau mới có thể dùng lại, cho nên bình thường tôi cũng không nghĩ đến nó. Nhưng bây giờ, xem ra cũng chỉ có cách dùng tới Đào Hồn Hoa… Chỉ là, làm thế nào mới có thể để cho đối phương tiếp xúc với Đào Hồn Hoa đây? Trong đầu tôi dần dần hình thành đối sách. Tôi thận trọng bọc Đào Hồn Hoa lại, cùng Lý mặt rỗ nhanh chóng tới nhà Lôi Long.