Phần 233
Sau khi Lý mặt rỗ đồng ý, tôi liền hỏi kỹ càng Lôi Long về thông tin người bán kim uyển. Tôi nhất định phải biết, đối phương có cố ý muốn hại Lôi Long hay không. Nhưng có thể là Lôi Long trong tiềm thức cho rằng, chuyện này là do vị bằng hữu đó hại hắn, cho nên cố ý nói đối phương không đáng một đồng. Cuối cùng tôi hoàn toàn không cách nào phán đoán được, đành phải thôi.
Sau đó không lâu Lý mặt rỗ đã mang một túi bùn đất tới, hắn thở hổn hển nói “Con bà nó, lần sau có việc thế này đừng tìm ta, hại ta trên đường bị người khác mắng là đồ tâm thần!” Tôi nhịn không được cười ra tiếng, tôi có thể tưởng tượng cảnh lão Lý liều mạng giải thích với người đi đường vì sao lại đào đất lên.
Lý mặt rỗ buồn bực hỏi tôi tại sao phải mang đến một túi đất? Đất cũng có thể bán ra tiền? Vậy hắn sẽ đào cả tiệm đồ cổ rộng một trăm mét vuông của tôi lên. Tôi cười nói không phải để bán, mà là dùng để kiểm tra kim uyển nhà Lôi Long. Nói xong, tôi liền đưa kim uyển cho Lý mặt rỗ xem. Hắn lập tức bị kim uyển hấp dẫn, cầm lên từ trên xuống dưới quan sát một lát, rồi cau mày nói “Kim uyển này có vấn đề…” – “A, có vấn đề gì?” Không ngờ lão Lý cũng nhìn được vấn đề, tôi không khỏi khiêm tốn thỉnh giáo. “Kim uyển này là âm vật a, thứ này hẳn là một bộ, có bát có đũa, nhưng vì sao chỉ có bát mà không có đũa?” Nghe Lý mặt rỗ nói vậy, tôi lập tức nhíu mày.
Đúng, tôi sao lại không nghĩ tới điều này nhỉ. Loại âm vật này hẳn là thành một cặp, có kim uyển, nhất định còn có một đôi kim khoái (đũa vàng)… Ngoài tiệm vàng bán kim uyển không đều là đi kèm kim khoái sao? Tôi như có điều suy nghĩ gật đầu nói “Xem ra kim uyển này hiển linh, có lẽ là liên quan đến kim khoái đã biến mất.” Tôi nhớ tới lần đầu tiên xử lý âm vật là đôi giày thêu bị tách ra, lần đó suýt chút nữa thì làm Lý mặt rỗ mất mạng. Sau này còn có cây đàn cổ và cây rìu cổ, chủ nhân của chúng cũng đều bị giày vò.
Kim uyển này ở thời cổ, hẳn là gia đình giàu có mới sử dụng được, oán linh trong kim uyển hẳn là đã từng trải chuyện đời. Quỷ giàu có sau khi chết sẽ càng ngang ngược, cho nên tôi nhất định phải chú ý cẩn thận đối với kim uyển này mới được.
Tôi đem một nắm bùn đất để vào kim uyển, từ từ quan sát kỹ động tĩnh. Nhưng chúng tôi lo lắng chờ đợi hơn nửa giờ, cũng không thấy gì dị thường. Bất đắc dĩ, tôi đành phải thu bùn đất lại. Lôi Long vội vã cuống cuồng hỏi tôi thế nào rồi? Có phải đất ở cửa tiệm của tôi không có tác dụng?
Tôi giải thích “Khả năng là do bây giờ là ban ngày, cho nên dù kim uyển có oán linh, hẳn là cũng ở trạng thái ngủ đông. Chỉ cần không công kích, nó sẽ không có cảm giác. Bùn đất này chỉ có thể tạo tác dụng trấn áp, đối phương không ra thì bùn đất tự nhiên là vô dụng, đến ban đêm thử lại lần nữa đi!” Lôi Long cái hiểu cái không nhẹ gật đầu. Giờ là khoảng sáu rưỡi chiều, đến nửa đêm còn có cách một khoảng thời gian. Vì để thành công, tôi lựa chọn đợi đến lúc âm hồn dễ hiển linh nhất sẽ dùng bùn đất trấn áp!
Bữa tối Lôi Long mời chúng tôi ăn cơm hộp, hắn đoán chừng là thực sự đã hết tiền, ngay cả tiền cơm cũng phải ghi nợ. Tôi thấy hắn cũng thực sự đáng thương, một phần tử trí thức cuộc sống đang êm đẹp, bỗng nhiên biến thành không có nổi tiền ăn cơm, liền chủ động giúp hắn trả tiền. Lôi Long cảm kích liên tục, không biết nên làm sao cảm tạ tôi mới tốt. Tôi cho Lôi Long một ngàn tệ, nói sau khi giải quyết xong chuyện này thì đem kim uyển cho tôi đi! Chuyện lần này tôi sẽ không thu thù lao.
Lôi Long liên tục đồng ý, vui vẻ nhận lấy một ngàn tệ, tôi hỏi hắn lúc nào trả tiền mua chịu kim uyển cho bằng hữu? Lôi Long lập tức nổi giận không kiềm được nói trả cục cứt, tên kia làm hại hắn cửa nát nhà tan, hắn không một đao chém chết đã là tốt rồi.
Tôi thấy tình huống có chút nghiêm trọng, dù sao tôi không chắc chắn kim uyển có phải là do bằng hữu cố ý muốn hại hắn hay không, cũng chỉ là thuận miệng nói một câu mà thôi, không ngờ hắn lại nghĩ thế. Tôi vội vàng cảnh cáo hắn “Ta đã nói với ngươi rồi, chuyện vị bằng hữu kia chỉ đơn thuần là suy đoán của ta. Ngươi cũng không thể vội vã kết luận, tốt nhất vẫn nên nói rõ ràng với bằng hữu của ngươi đi!”
Lôi Long lập tức gật đầu đồng ý, nhưng tôi nhìn mặt hắn, rõ ràng là chỉ gật qua loa. Đối với việc này tôi cũng rất bất đắc dĩ, biết nói gì hắn cũng không nghe, đành phải mặc kệ. Ăn cơm xong, chúng tôi lại tới nhà Lôi Long chờ đợi. Lý mặt rỗ trong lúc rảnh rỗi cứ đi qua đi lại, trong lúc vô tình liền xông vào phòng bếp tràn đầy thi thể động vật.
Lý mặt rỗ vừa nhìn thấy thi thể động vật chất thành núi, suýt chút nữa tè ra quần. Nhìn hắn bộ dáng chật vật, tôi cười như nắc nẻ. Thời gian tích tắc trôi qua rất nhanh đã đến rạng sáng. Từ một tiếng trước đó, tôi đã bắt đầu quan sát kim uyển. Dưới ánh đèn chiếu xuống, kim uyển lại có chút phát ra hắc quang, mặt ngoài loáng thoáng tràn ngập một tầng sương mù, nhưng nếu quan sát kỹ sẽ không thấy sương mù đâu.
Đây là âm khí thực thể hóa, chỉ có oán linh vô cùng lợi hại mới có thể làm được. Cho nên trong lòng tôi tràn đầy sợ hãi. Vừa rạng sáng, Lý mặt rỗ cũng lập tức giới bị (chuẩn bị sẵn sàng động thủ), nhỏ giọng hỏi tôi có cần đặt bùn đất vào trong kim uyển không? Tôi khoát tay, bảo hắn chớ vội, quan sát kỹ đã, tôi kêu thả mới thả. Lý mặt rỗ lập tức gật đầu.
Rất nhanh, kim uyển bắt đầu xuất hiện quái tượng. Đầu tiên tôi phát hiện phía trên kim uyển dần dần hiện ra một đoàn bóng đen, giống như có một bóng người nhỏ xíu từ trên kim uyển đảo một vòng rất nhanh. Sau đó, kim uyển lại nhẹ nhàng rung lên, cái bàn cũng va đập tạo ra âm thanh trong trẻo. Mặc dù chỉ rung lên rất nhẹ nhưng vẫn bị tôi chú ý thấy.
Tôi hít sâu một hơi, lập tức nói với Lý mặt rỗ “Mau thả bùn đất!” Còn tôi thì nắm lấy một tấm Địa Tạng Vương Bồ Tát phù, sẵn sàng dán lên đó. Tấm phù này là Bạch Mi thiền sư cho tôi, tổng cộng có ba tấm, dặn tôi trong lúc nguy cấp thì dùng giữ mạng. Vừa mới nhìn thấy quanh kim uyển bao phủ một tầng sương mù, tôi liền quyết định dùng đến tấm phù… Lệ quỷ này quả thực lợi hại, tôi không thể bảo đảm có thể giải quyết được nó. Kim uyển có vẻ cũng cảm thấy áp lực từ bùn đất, tựa hồ cũng không định cứng đối cứng, mà nhanh chóng lắc lư mấy lần rồi dần dần yên tĩnh trở lại, không nhúc nhích giống như tử vật.
Lôi Long thận trọng hỏi “Giải quyết được rồi ư?” Tôi nhíu mày, chỉ sợ không đơn giản như vậy. Tôi thận trọng sờ lên kim uyển, phát hiện nó lạnh như băng. Mà khi tôi định cầm lên, chuyện quỷ dị lại xảy ra, kim uyển bỗng nhiên vô cùng nặng nề, tựa như cắm rễ trên bàn, mặc cho tôi dùng sức thế nào cũng không thể nhấc lên được. Tôi giật mình, liền vội vàng đứng lên dùng hai tay nhấc kim uyển, nhưng vẫn không thể lay động chút nào.
Lý mặt rỗ ánh mắt cổ quái nhìn tôi “Ngươi làm gì vậy?” – “Kim uyển này nhấc không lên.” Tôi nói. Lúc tôi đưa tay lên mới kinh hãi phát hiện, bàn tay của mình đã bị đóng băng không có huyết sắc. Tôi càng sợ hãi, kim uyển này rốt cuộc cất giấu sức mạnh gì lại khiến cho người ta không thể nhấc lên được? Lý mặt rỗ cũng đưa tay ra, định nhấc kim uyển lên. Nhưng vừa chạm vào kim uyển, lập tức rụt trở về “Má ơi, đây rốt cuộc là kim uyển (bát vàng) hay là băng uyển (bát băng)?”
Lôi Long không tin, cũng thử một lần. Vạn lần không ngờ tới, Lôi Long vừa đụng vào kim uyển lập tức rung lên, Lôi Long dễ như trở bàn tay nhấc kim uyển lên. Chỉ là hắn dùng sức quá lớn, cho nên không chú ý, kim uyển trong tay hắn bay lên, cuối cùng rơi xuống úp ngược trên mặt đất, bùn đất bên trong vung tung tóe. Lý mặt rỗ giận tím mặt “Mẹ nó, thành sự không đủ bại sự có thừa.”
Nói xong, Lý mặt rỗ cầm lên một nắm bùn đất, định lần nữa bịt kim uyển lại. Nhưng đã không còn kịp rồi, Lý mặt rỗ vừa đi tới, kim uyển phóng ra từng đạo kim quang chói mắt. Quang mang kia thực sự quá mạnh, làm người ta không thể mở mắt ra. Ở giữa quang mang tôi mơ hồ nhìn thấy một thân ảnh kỳ lạ. Đó hẳn là một nữ nhân, hai mắt mê man đứng trên kim uyển không nhúc nhích.
“Ngươi là ai?” Tôi hít sâu một hơi, ánh mắt thay đổi nhìn đối phương. Đối phương lại thanh âm như có như không linh đáp “Ta rất đói.” – “Đói? Chết đói cho đáng đời ngươi.” Lý mặt rỗ tính xấu nổi lên, cũng không đoái hoài gì, trực tiếp chửi ầm lên “Con mẹ nó ngươi rốt cuộc là ai?” Thân ảnh kia không để ý tới chúng tôi, đi về phía phòng bếp, cuối cùng biến mất trong đó. Mà quang mang trong nháy mắt cũng biến mất, trở lại ảm đạm như cũ.
Lôi Long nơm nớp lo sợ nhìn tôi “Đại sư, nàng tiến vào bếp…” Tôi hung hăng liếc hắn rồi thận trọng tới gần phòng bếp. Oán linh này có thể trực tiếp nói chuyện với chúng tôi, có thể thấy đối phương mạnh đến mức nào. Tôi cầm Địa Tạng Vương Bồ Tát phù mà tay run run, tôi hoài nghi tấm phù này có thể giải quyết được đối phương hay không?
Lúc tôi tới gần cửa phòng bếp, rõ ràng nghe thấy bên trong truyền đến tiếng nhai thịt rau ráu. Tôi hít sâu một hơi, đem phù chú dán lên cửa phòng bếp, xoay người lại hỏi Lôi Long “Từ đâu có thể nhìn vào trong bếp?” Đối mặt với nữ quỷ lợi hại như vậy, tôi thực sự không dám một mình đi vào. Lôi Long suy nghĩ một chút, nói “Từ cửa sổ trên mái nhà có thể nhìn vào trong bếp!” Thế là tôi lập tức nói “Chúng ta đi, lên đó nhìn xem!”
Nói xong, tôi liền dẫn hai người vội vàng ra bên ngoài trèo lên mái, thận trọng mở cửa sổ nhìn vào trong phòng bếp. Trong góc tối có một nữ nhân đang ngồi xổm, thi thể động vật đầy đất ở xung quanh nàng. Nàng đang từng miếng từng miếng ăn thứ gì đó, tiện tay nắm lấy trong đống thi thể một cái bóng trong suốt rồi bỏ vào miệng. Trong lòng tôi kinh ngạc, nữ quỷ này lại có thể trực tiếp thôn phệ hồn phách!
Hồn phách vạn vật có khoảng ba loại hồn phách tạo thành, thiên hồn, địa hồn và nhân hồn. Người sau khi chết, thiên hồn và địa hồn chia nhau lên trời xuống đất, mà nhân hồn thì lưu tại trong thi thể. Cho nên mọi người bình thường lúc gặp quỷ, đa số đều là nhân hồn tàn khuyết không đầy đủ, cho nên quỷ hồn mới có ý thức và lý trí chưa hoàn chỉnh.
Những tiểu động vật chết thảm này, ‘nhân hồn’ của bọn chúng hẳn là còn lưu lại trong thi thể, nữ quỷ kia lại có thể trực tiếp thôn phệ linh hồn, vậy nhất định là dạng tồn tại gần với Quỷ Vương! Trước khi chuẩn bị thật tốt, tôi nhất quyết không dám đối phó nàng, cho nên tôi quyết định hôm nay từ bỏ, đợi ngày mai chuẩn bị đầy đủ lại xuất kích!