Phần 232
Tôi lắc đầu nói “Ta cũng không thể giải thích rõ ràng được cho ngươi, nhưng lúc ngươi bị khống chế, nhất định là không có ý thức và lý trí.” Lôi Long hỏi “Vậy ta nên làm gì?” Tôi nhìn hắn sắc mặt tím lại, bờ môi run rẩy kịch liệt, hiển nhiên là quá sợ hãi, hắn lúc này rất dễ bị mấy thứ bẩn thỉu cho ám lên người. Tôi lo lắng một khi Lôi Long bị khống chế, tôi không có chuẩn bị gì nhất định sẽ bị thiệt thòi. Cho nên tôi an ủi hắn ” Lôi Long, hít sâu hai cái, tỉnh táo lại, niệm theo ta!”
Sau đó tôi bắt đầu dạy Lôi Long niệm Đạo Đức Kinh. Sau khi niệm mấy lần, hắn quả nhiên bình tĩnh trở lại, tôi cũng nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu đi lại trong phòng, cảm nhận xem có phải là nhà hắn xuất hiện vấn đề hay không. Đi được một vòng, tôi phát hiện nơi âm khí nặng nề nhất lại không phải phòng bếp mà là phòng ngủ.
Điều này có ý vị sâu xa, theo lý mà nói trong bếp nhiều thi thể động vật như vậy, lẽ ra phải âm khí trùng thiên a! Nhưng âm khí trong phòng ngủ lại có thể áp chế âm khí trong bếp, xem ra trong phòng ngủ cất giấu thứ gì đó rất thứ lợi hại. Tôi đẩy cửa phòng ngủ, nhưng cửa bị khóa, tôi vội vàng bảo Lôi Long mở ra.
Lôi Long cau mày một cái, nói sau khi xảy ra chuyện hắn mộng du, hắn vẫn ngủ trong phòng khách. Vì để tránh cho Lôi Long lại lấy dao chém lung tung, lão bà của hắn đã sớm lấy đi chìa khóa phòng ngủ. Hết cách, tôi bảo hắn đá tung cửa phòng ngủ. Đừng nhìn hắn bộ dáng hữu khí vô lực, nhưng khi đạp cửa, khí lực của hắn vô cùng lớn, cho nên chỉ một cước đã đạp tung cửa phòng.
Nhưng khi cửa bị đá văng ra, tôi lại thấy trên ván cửa lưu lại dấu giày rất rõ ràng. Tôi tóm lấy cánh cửa, phát hiện lưu tại trên ván cửa là một dấu giày hư thối mốc meo! Lôi Long cũng phát hiện ra dấu giày, nhấc chân lên nhìn thoáng qua, lập tức hét thảm một tiếng má ơi.
Giày của hắn đã mốc meo mục nát, phía trên còn mọc ra lông tơ màu trắng dài một centimet, bàn chân cũng bắt đầu chảy mủ, Lôi Long hoảng sợ hô lớn “Hỏng rồi hỏng rồi, ta sao lại không có cảm giác? Đau một chút cũng không.” Do tác dụng tâm lý ảnh hưởng, mặc dù hắn không cảm thấy đau nhưng lại không đứng lên nổi nữa, ngồi dưới đất đờ đẫn nhìn hai chân mốc meo.
Tôi đành chạy vào phòng ngủ nhìn xem. Trong phòng ngủ đồ đạc sắp xếp rất gọn gàng, phong cách hoạt hình Nhật Bản, là điển hình cho phòng của công chúa. Đồ dùng của trẻ con và đồ chơi xếp ngay ngắn trong tủ, so với cảnh tượng thê thảm trong bếp, quả thực là chênh lệch rõ ràng.
Tôi tìm một vòng trong phòng ngủ cũng chưa phát hiện có gì kỳ quái, đành phải hỏi Lôi Long “Trong nhà có thứ gì mới mua trước khi ngươi xảy ra chuyện không? Càng gần đây càng tốt.” Hắn cẩn thận suy tư một lát rồi nói “Quần áo trẻ con, bình sữa và đồ chơi, đều là mua trước khi ta xảy ra chuyện.” – “Còn gì nữa không? Có vật gì tương đối kỳ lạ không?”
Lôi Long do dự một chút, cuối cùng đột nhiên nhớ ra cái gì đó, vỗ đầu “Ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi, ta hình như có mua kim uyển (bát vàng).” Nói xong, Lôi Long liền bò vào trong phòng ngủ mở két sắt. Lật qua lật lại, cuối cùng lấy ra một cái bát nhỏ kim quang lóng lánh “Đại sư, ngài mau nhìn xem, kim uyển có phải có vấn đề không? Đây là mua để chúc mừng con trai ta, kết quả đến đêm hôm mua về, ta bắt đầu xảy ra chuyện…”
“Chi tiết quan trọng như vậy, sao ngươi không nói sớm!” Tôi cầm kim uyển trong tay, xem xét cẩn thận. Kim uyển này so với kim uyển mua trong tiệm vàng có khác biệt rất lớn, điểm khác biệt lớn nhất chính là đồ trong tiệm vàng đều là mới tinh, sáng bóng, hoa văn rõ ràng, dưới ánh nắng sẽ tỏa sáng rạng rỡ. Nhưng kim uyển này mặt ngoài lại vô cùng ảm đạm, thậm chí còn có thể thấy một số chỗ dính bẩn, hoa văn cũng có chút mơ hồ, cảm giác như đã sử dụng một thời gian dài.
Mà hoa văn cũng rất quái dị, cũng không phải lão thọ tinh hay thấy, mà là cây cỏ và hoa lá. Tôi cầm trong tay ước lượng một chút, cảm thấy lạnh buốt thấu xương, nặng nề dị thường… Tôi hoài nghi cũng không phải là thuần mỗi vàng, chỉ là mặt ngoài mạ vàng mà thôi.
“Đại sư, đại sư?” Thấy tôi trầm mặc không nói quan sát kim uyển, Lôi Long có chút không kiên nhẫn được nữa, hỏi “Ngài phát hiện ra điều gì rồi?” Tôi ngẫm nghĩ nói “Kim uyển này ngươi mua ở đâu?” Hắn do dự một chút, nói “Mua ở một tiệm đồ cổ, sao vậy?” Tôi bỗng giật mình “Sao ngươi lại đến tiệm đồ cổ mua kim uyển? Không phải là mua trong tiệm vàng sao?”
Tôi trên cơ bản đã xác định, âm vật chính là kim uyển này, nếu mua từ tiệm đồ cổ, vậy càng chứng minh kim uyển này là đồ cổ. Lôi Long nói “Ta có một người bạn làm việc trong tiệm đồ cổ, kim uyển này là bảo bối gần đây mới kiếm được từ nông thôn, hình như là thời kỳ Minh mạt Thanh sơ (cuối Minh đầu Thanh). Ngay từ đầu y không chịu bán, là ta quấn chặt lấy mới mua được… Sao vậy, thứ này không bình thường ư?”
Tôi buồn bực hỏi “Vậy ngươi nói xem, tại sao lại mua kim uyển này? Mua cho trẻ sơ sinh, bình thường không phải là mua trong tiệm vàng sao?” – “Bởi vì…” Hắn có chút khó khăn nói “Tiền tiết kiệm của ta không đủ, tiệm vàng lại không cho trả góp, ta là ký sổ ở nơi đó mới mua được.” Tôi bừng tỉnh đại ngộ.
“Nhưng, kim uyển này quỷ quái như thế, bằng hữu của ngươi lại không nói cho ngươi ư? Lúc ở trong tay hắn, hẳn là cũng đã xảy ra chuyện rồi.” Tôi hỏi. Lôi Long thở dài nói “Bằng hữu của ta cũng là vừa mua được từ nông thôn, cầm trong tay còn chưa kịp ấm đã bị ta mua rồi. Đoán chừng hắn cũng không biết kim uyển này có vấn đề, nếu không chắc chắn sẽ không bán cho ta… Hai chúng ta rất thân thiết.”
Tôi cười lạnh nói “Vậy cũng không nhất định.” Lôi Long giật nảy mình “Vậy như ngài nói, là vị bằng hữu kia cố ý hại ta sao?” Tôi lắc đầu “Không chắc chắn, nhưng thà tin là có đừng ngờ là không đi! Cứ chú ý cẩn thận sẽ không phải hối hận.” Lôi Long hận đến nghiến răng nghiến lợi “Móa nó, uổng cho ta coi hắn là anh em tốt nhất, có chuyện gì đều nhớ tới hắn, không ngờ hắn dám đối với ta như vậy. Nếu xác định được là hắn làm, lão tử giết sạch cả nhà hắn.”
Tôi vội vàng khuyên Lôi Long không nên vọng động, hiện tại không có bằng chứng, chuyện gì cũng đều chưa nắm chắc. Lôi Long tỉnh táo lại, hỏi tôi phải làm sao? Tôi suy tư một chút, nói “Ngươi nói chỉ cần ngươi ngủ ở trước của tiệm đồ cổ của ta thì dục vọng muốn ăn thịt trẻ con sẽ bị áp chế? Ta hoài nghi là do phong thuỷ trong tiệm của ta ảnh hưởng đến kim uyển này.”
Lôi Long lập tức gật đầu “Đúng, đúng, nếu không đưa kim uyển đến tiệm của ngài thử xem?” Tôi lập tức lắc đầu, tôi đâu có ngu, tôi sắp kết hôn rồi, nếu bây giờ đưa kim uyển về tiệm, chẳng phải là rất không yên tâm sao? Cái tôi chú ý nhất là vạn nhất kim uyển này đả phá phong thuỷ trong tiệm, vậy thì tôi cái được không bù nổi cái mất.
Trước kia tôi nghe gia gia (ông nội) nói, tiệm đồ cổ nhà tôi mặc dù vắng vẻ, nhưng lại nằm ở nơi ‘Trận nhãn’ của phong thuỷ bảo địa toàn thành phố, hấp thu tất cả linh khí phụ cận. Vạn nhất bị kim uyển này hủy đi phong thuỷ trong tiệm, đoán chừng phong thuỷ của mười dặm tám trấn xung quanh đều sẽ bị phá đi, đến lúc đó tôi chỉ có nước tiếc đứt ruột.
Về phần gia gia nói là thật hay không, trong lòng tôi đã có phán đoán… Chí ít qua nhiều năm như vậy, phụ cận xảy ra vô số hoả hoạn, tai nạn xe cộ, nhưng cho tới giờ không có tai họa trên đường phố quanh nhà tôi. Lại có mấy lần, nơi này bị liệt vào khu vực phá dỡ, nhưng cuối cùng do đủ loại nguyên nhân, khiến phá dỡ kế hoạch phá sản. Tôi nghĩ điều này và phong thuỷ cục của tiệm đồ cổ có liên quan rất lớn a? Bởi vì phong thuỷ cục nơi này, gọi là “Tụ phúc liễm tài cục”, mười mấy năm qua theo nền kinh tế của khu vực xung quanh phát triển mạnh mẽ, đất của tiệm đồ cổ lần khu vực quanh đó cũng tăng giá liên tiếp. Tôi cự tuyệt Lôi Long, hắn liền ủ rũ cúi đầu hỏi tôi vậy phải làm thế nào?
Tôi nói “Cái này đơn giản, kỳ thật bùn đất của phong thuỷ bảo địa tự bản thân mang theo khí tràng cường đại. Chỉ cần đào chút bùn đất tới, khí tràng ẩn chứa ở trong bùn đất cũng có thể đưa có tác dụng chấn nhiếp!” Tôi lập tức gọi điện cho Lý mặt rỗ bảo hắn mau tới cửa tiệm của tôi đào chút đất đem tới đây. Mang theo kim uyển trên đường bôn ba thật sự là quá nguy hiểm, cho nên chẳng bằng để Lý mặt rỗ mang đất tới.