Phần 217
Lão ta làn da ngăm đen, trên mặt dúm dó, tràn đầy vết thương, đầu tóc rất bẩn và bù xù, không biết đã bao lâu chưa tắm gội. Phong Thân Na Na nhìn ta một chút, ta hỏi “Xưng hô như thế nào?” – “Trong trấn đều gọi cữu cữu là lão đầu bếp.” Phong Thân Na Na đáp. Tôi gật đầu, đặt tay lên đỉnh đầu lão, dùng sức bóp da đầu một chút, hô nhỏ “Lão đầu bếp, tỉnh lại!”.
Người đang ở trạng thái khủng hoảng cực độ mà đang ngủ, nếu đột nhiên làm họ bừng tỉnh, sợ rằng sẽ làm cho hồn vía của họ bay mất. Nhưng nếu giữ chặt Thiên môn, gọi tên họ thì có thể đem hồn phách khóa kín, sẽ không xuất hiện hiện tượng xuất hồn.
(Thiên môn là vị trí nằm trên đỉnh đầu, nơi này tiếp nhận các dạng năng lượng vũ trụ, điện từ trường. Tùy theo trình độ luyện tập mà có độ lớn nhỏ khác nhau. Với các cao thủ tu luyện khí công lâu năm nếu đặt tay gần vị trí thiên môn sẽ cảm giác khí xông lên hoặc nhiệt bốc lên hoặc cao hơn nữa là cảm giác ngứa ngáy như kim châm hoặc như điện giật. Điều này là thật, tôi đã từng chứng kiến – dịch giả)
Mặc dù bị tiêm thuốc mê, nhưng lão đầu bếp rất nhanh đã tỉnh lại, vừa tỉnh đã thấp thỏm lo âu la to “Thả ta ra, thả ta ra! Na Na, ngươi đã đến, nhanh cứu ta ra!” Phong Thân Na Na lúc này kích động khó nói lên lời “Cữu cữu, là người đó ư? Thật sự là người ư?” Lão đầu bếp lập tức nói “Na Na, mau đưa cữu mụ (mợ) tới! Bọn chúng muốn giết ta, bọn chúng muốn hại chết ta a!” Tôi lập tức hỏi “Là cái gì muốn hại ngươi?” Lão đầu bếp lập tức nói “Trống…”
Nhưng chỉ nói được một tiếng, cổ họng lão chợt như bị thứ gì đó chặn lại, ực một tiếng như nuốt đờm, sau đó thanh âm liền mơ hồ không rõ. Biểu cảm từ thấp thỏm lo âu biến thành một mặt cười lạnh “Trứng của ta đâu? Các ngươi ăn mất trứng của ta rồi ư?” Lý mặt rỗ cười rộ, ngay cả tôi cũng có chút buồn cười “Cái gì mà trứng với không trứng, con bà nó ngươi còn biết đẻ trứng?” Lão hung hăng trợn mắt nhìn tôi một cái, vẫn nói “Trứng của ta đâu? Các ngươi ăn mất trứng của ta rồi sao?” – “Trứng của ngươi không phải đang ở dưới háng sao?” Lý mặt rỗ mắng một câu “Thật không biết xấu hổ!” – “Ta nói là trứng ta đẻ ra!!!” Lão đầu bếp tức giận nói “Các ngươi tránh ra hết cho ta, ta phải đẻ trứng!” Nói xong, lão đầu bếp toàn thân dùng sức, nhìn như muốn đi ị.
“Cữu cữu, người làm sao vậy?” Phong Thân Na Na lo lắng “Người mau tỉnh lại, đừng làm ta sợ.” Chợt nghe một tiếng vang thật lớn, lập tức một mùi thối tràn ngập ra, tôi lập tức bịt mũi, dắt lấy Phong Thân Na Na chạy ra ngoài “Móa nó, thật đúng là…” Lý mặt rỗ cũng trợn mắt hốc mồm, không kịp phản ứng, sau đó vội vội vàng vàng chạy ra ngoài “Tên khốn này thật đáng ghê tởm buồn nôn!” Phong Thân Na Na thở dài nói “Trương lão bản, chúng ta tiếp theo nên làm gì? Tại sao ta cảm thấy thân thể của cữu cữu không phải là người, mà là của động vật đẻ trứng?”
Tôi bất đắc dĩ thở dài, vỗ vai nàng “Được rồi, chớ suy nghĩ nhiều. Lão chỉ là tinh thần thất thường, cũng không bị thương tổn quá lớn, điều đó chứng minh đối phương tạm thời chưa muốn lấy đi tính mệnh cữu cữu ngươi, chúng ta vẫn còn thời gian điều tra.” Phong Thân Na Na bất đắc dĩ nói “Nhưng cữu cữu vừa rồi lúc thanh tỉnh, chúng nói bọn chúng muốn hại chết mình, ta cảm thấy vật kia rất nhanh sẽ hạ thủ?” – “Đúng rồi, vừa rồi ta hỏi lão rốt cuộc là thứ gì muốn hại lão, lão nói cái gì?” Tôi hỏi. – “Chắc là trống.” Phong Thân Na Na nói “Nhưng trong nhà cữu cữu cũng không có trống.” – “Đi, đến nhà lão xem một chút!” Tôi nói.
Chúng tôi rất nhanh liền chạy tới nhà cữu cữu của Phong Thân Na Na. Căn nhà này cũng không tệ, nằm ở vùng ngoại thành hơn nữa còn là ở lầu một. Bên trong trang trí sạch sẽ gọn gàng, nhưng không biết nguyên nhân gì mà nhân khí rất yếu, hẳn là không có người trẻ tuổi sinh sống ở đây.
Cữu mụ (mợ) của nàng đang ở trong phòng đan áo len, vừa trông thấy Phong Thân Na Na lập tức đứng dậy nghênh đón. Vừa nhắc tới chồng mình, cữu mụ nàng lại bắt đầu tuôn lệ, nhìn thật đáng thương. Phong Thân Na Na lập tức an ủi “Cữu mụ, người đừng lo lắng, ta lần này đưa tới hai vị đại sư vô cùng lợi hại, cam đoan có thể chữa khỏi cho cữu cữu.” Bà ta lúc này mới nhìn chúng tôi kỹ càng, ánh mắt tràn đầy chất vấn “Bọn họ không phải quá trẻ sao? Được không đây?” Phong Thân Na Na lập tức cười nói “Cữu mụ, người yên tâm đi, ta chính mắt thấy bản lĩnh của bọn họ, lần trước gặp phải một người nghiện thuốc…”
Phong Thân Na Na kể chuyện cũ một thôi một hồi làm cữu mụ sửng sốt. Bà ta đối với tôi xem như triệt để tin phục, tôi cảm giác bà ta xém quỳ xuống dập đầu “Đại sư, ngài nhất định phải cứu lấy chồng ta a!” Tôi lập tức an ủi “Đừng gấp, trước tiên ta hỏi ngươi hai vấn đề, nghĩ kỹ hãy trả lời.” Bà ta liên tục gật đầu “Được, được, ngài hỏi đi, ta mà biết nhất định sẽ thành thật trả lời.” – “Ừm.” Tôi gật đầu “Chúng ta vừa rồi đi gặp lão đầu bếp, lão hình như nhắc đến một cái trống, ngươi biết lão nói đến cái trống đó là chuyện gì không?” – “Trống?” Bà ta lắc đầu “Không biết, chuyện này thì liên quan gì đến trống?”
“Ta hoài nghi kia cái trống kia có thể là âm vật.” – “Âm vật, âm vật là cái gì?” Bà ta không hiểu hỏi. Tôi đành phải giải thích qua, bà ta thất kinh “Ngươi thấy trong nhà ta có âm vật không?” – “Đồ cổ trên trăm năm mới có thể trở thành âm vật.” Tôi nói, bà ta lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói may mắn là trong nhà không có. “Ngươi suy nghĩ một chút, trước khi lão đầu bếp xuất hiện quái chứng có dấu hiệu gì không? Ví dụ như nói lời gì kỳ quái, làm chuyện gì kỳ quặc, hoặc là đắc tội ai đó.”
“Ai, ngươi nói vậy ta nhớ ra rồi.” Bà ta nói “Ta nhớ một ngày trước đó vì chuyện của lũ trẻ con mà lão đầu bếp còn ầm ĩ một trận với người hàng xóm Triệu Đại Phát, còn đánh nhau nữa, không biết có được tính không?” – “Triệu Đại Phát trong nhà có trống không?” Tôi hỏi. “Hẳn là không có.” Bà ta nói “Triệu Đại Phát là người bán hàng ăn, ngày thường cùng lão đầu bếp nhà ta quan hệ không tệ. Sau khi lão mắc bệnh Triệu Đại Phát còn tới đưa đồ ăn.” – “Còn gì khác nữa?” – “Hết rồi.” Bà ta nói.
“Được, chuyện này chớ nói ra ngoài, có cơ hội ta sẽ điều tra Triệu Đại Phát! Đúng rồi, đưa ta đi phòng của lão đầu bếp xem xem có phát hiện được gì hay không.” Bà ta lập tức gật đầu, đưa bọn tôi vào phòng lão đầu bếp. Trong phòng rối bời, có một mùi tanh tưởi, được thu dọn qua một chút, trên mặt đất có một vết máu khô, tôi liền hỏi máu là do lão đầu bếp phun ra? Bà ta gật đầu, nói đúng thế nhưng không biết vì sao vết máu như hòa thành một thể với sàn nhà, mặc cho lau chùi thế nào cũng không sạch.
Tôi suy nghĩ gật gật đầu, ngồi xổm xuống, cậy lấy một chút máu trong tay, cuối cùng nhíu mày “Máu này không giống máu người, có chút tanh và lạnh không giống bình thường.” – “Là sao?” Phong Thân Na Na trừng mắt nhìn tôi “Máu cữu cữu ta phun ra, sao lại không phải máu người? Mà máu ở trên sàn nhà đã gần nửa tháng, đương nhiên là lạnh.” Tôi cười lạnh nói “Ngươi thử sờ xem.” Nàng nghi hoặc, thận trọng dùng tay mò một chút, vừa sờ một cái lập tức rụt tay về “Chuyện gì vậy? Máu này… Quá lạnh, lạnh như nước đá vậy.” Tôi gật đầu “Động vật gì có máu lạnh như vậy?”
Phong Thân Na Na lắc đầu “Ngươi nói thẳng đi, đừng úp mở nữa.” – “Máu rắn.” Tôi nói “Cữu cữu ngươi nói lão muốn đẻ trứng, rắn cũng đẻ trứng. Cho nên ta hoài nghi cữu cữu ngươi khả năng bị một con rắn ám.” – “Xà yêu?” Cữu mụ Phong Thân Na Na giật mình “Lão nhà ta sợ nhất là rắn, ngày bình thường trông thấy rắn đều chạy dài, xà yêu sao lại ám lên lão nhà ta a.” – “Cái này ta không rõ, cho ta một chút thời gian, ta nghĩ có thể sẽ tìm ra manh mối. Cữu mụ, ngươi cho ta địa chỉ của Triệu Đại Phát, ta đi xem thử.” Tôi nói.
Bà ta lập tức khẩn trương “Không phải là tên Triệu Đại Phát đáng chết đó hại lão nhà ta chứ? Chỉ vì trẻ nít đánh nhau mà nảy sinh một chút mâu thuẫn, có cần phải thế không?” Tôi lập tức nói “Tất cả đều chỉ là suy đoán, nhất thiết chớ nói ra ngoài, chuyện này giao cho chúng ta, ngươi cứ xem như chưa có chuyện gì xảy ra cả.” Bà ta trầm ngâm rồi rốt cuộc chỉ nhẹ gật đầu.
Tôi và Lý mặt rỗ chuẩn bị rời đi, nhưng lúc quay người đi chợt nghe thấy dưới gầm giường truyền đến một tia động tĩnh rất nhỏ! Tôi nhíu mày, âm thanh này nghe như là có thứ gì đó tại nằm dán dưới sàn nhà nhúc nhích, phát ra tiếng sàn sạt. Tôi lập tức dừng bước, nhìn về phía gầm giường, nhưng vì có ga giường rủ xuống tôi không nhìn thấy gì dưới gầm giường.
“Cữu mụ.” Tôi lập tức gọi cữu mụ Phong Thân Na Na đang ủ rũ chuẩn bị đi ra, nói “Trong nhà ngươi có nuôi rắn không?” Cữu mụ lắc đầu “Rắn? Không, trong nhà ta sao lại nuôi rắn? Lão đầu bếp sợ nhất là rắn đấy.” Tôi hít sâu một hơi, nói “Lý mặt rỗ, cùng ta dịch giường ra.” Lý mặt rỗ cười khổ “Trương gia tiểu ca, ta không sợ trời không sợ đất chỉ sợ rắn, ngươi nói đi, bên dưới sẽ không có rắn thật chứ?” Tôi nói “Cái này ta không rõ, tóm lại giúp ta dịch giường ra trước rồi nói sau.”
Lý mặt rỗ đành phải giúp tôi. Giường rất nhanh đã bị hai chúng tôi cho kéo ra, trong nháy mắt giường bị kéo lên, một trận thanh âm bén nhọn lập tức vang lên. Tôi sợ hãi đẩy giường qua một bên, chăm chú nhìn kỹ. Vừa nhìn tôi liền trợn mắt hốc mồm. Tôi không thể ngờ dưới gầm giường có một bầy tiểu động vật, có rắn, có nhím, có chuột, gầm giường đã bị bọn chúng biến thành cái ổ. Mà dưới sàn nhà có rất nhiều hang nhỏ, chuột rắn nhím đều đang ở trong hang. Phát hiện ra chúng tôi, bọn chúng đều chui vào hang biến mất vô tung vô ảnh.
“Má ơi!” Cữu mụ hét thảm một tiếng ngã trên mặt đất. Tôi lập tức đỡ cữu mụ lên, bảo Phong Thân Na Na rót một cốc nước cho bà ta uống, sau đó bà ta mới đỡ hơn. Cữu mụ gào khóc “Trời ơi! Nhà ta rốt cuộc đã gây nghiệt gì? Sao lại có một bầy động vật đến làm ổ. Nhà ta lần này xong đời rồi, lão chồng đáng thương, ngươi chết rồi ta biết làm sao!” Giọng bà ta rất to, không khác gì cái loa nhỏ, làm không ít hàng xóm đến xem.
Bất đắc dĩ, tôi đành bảo Phong Thân Na Na khuyên cữu mụ, để bà ta đừng khóc nữa, nếu không sự tình càng khó giải quyết. Nghe lời khuyên của tôi xong bà ta cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Tôi nhẹ nhàng thở ra, hỏi cữu mụ chẳng lẽ không biết dưới gầm giường có nhiều động vật như vậy? Dù sao động vật sẽ phát ra mùi lạ, mà lại không thể nào không có âm thanh gì cả.